Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Chương 98: Cổ Xuyên Kim :vả Mặt Nữ Thiên Tài Cổ Võ Xuyên Không ( 1 )

Hắc Tâm Nữ Vương

23/03/2022

Bạch Nhược Lan trong bộ dạng nửa người nửa tang thi đồng thời bị tang thi cùng nhân loại bài xích đúng như lời Tuyết Lan nói, cả đời trốn đông trốn tây ở mạt thế giãy giụa cầu sinh, hoàn toàn đối lập với một đời trước của Tôn Tuyết Lan.

Chết là cách tốt nhất để giải trừ mọi nỗi đau, nhưng bất kể đau đớn cỡ nào Bạch Nhược Lan cũng muốn tiếp tục sống sót, cho nên cô ta chỉ có thể đắm chìm giữa tra tấn vô cùng vô tận, cả đời không được giải thoát.

Dưới sự nỗ lực của Lâm Nhược Nhược và Tiểu Trúc căn cứ B dần dần phát triển lớn mạnh, thành công trở thành thiên đường của người thường, cuối cùng hai người hỉ kết lương duyên, phấn đấu ở tiền tuyến mạt thế, phấn đấu đến cùng vì sinh tồn của nhân loại.

Tuyết Lan cùng Tô Cảnh cũng ân ái đến đầu bạc, nhìn các học trò của mình từng bước từng bước tìm được chốn về thì thấy hạnh phúc mỹ mãn. Có thể tiếc nuối duy nhất chính là hai người họ không có con cái, dù sao cũng khác biệt giống loài, Tô Cảnh là Tang Thi Hoàng có được ý thức nhân loại, nhưng không thay đổi được thân phận tang thi của anh.

Có điều hai người đều là người biết thấy đủ nên cũng không cảm thấy quá tiếc nuối, đến cuối đời cùng nhau nhắm hai mắt lại, được các học trò hợp táng bên nhau. Tuy rằng ở trong mạt thế nguy cơ tứ phía, Tuyết Lan vẫn như cũ sống rất hạnh phúc.

【Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, độ vừa lòng của Tôn Tuyết Lan là 90%, đạt được 14000 tích phân, 3 điểm thuộc tính, tổng cộng 17000 tích phân】

Trở lại không gian hệ thống, thanh âm số 008 lần thứ hai đánh thức ý thức của Tuyết Lan. Không cần Tuyết Lan nói chuyện, hệ thống đã tự động mở giao diện hệ thống ra, toàn bộ tình huống ánh vào mi mắt.

Tên họ: Tuyết Lan

Giới tính: Nữ ( Có thể biến đổi giới tính )

Trí lực: 46 ( Tối đa một trăm )

Dung mạo: 40 ( Tối đa một trăm )

Thể lực: 25 ( Tối đa một trăm )

Vũ lực: 26 ( Tối đa một trăm )

Tinh thần: 40 ( Tối đa một trăm )

May mắn: 2 ( Tối đa một trăm )

Kỹ năng: Y thuật trung cấp, kinh doanh sơ cấp, thôi miên sơ cấp, thêu thùa sơ cấp, trù nghệ sơ cấp, võ nghệ trung cấp.

Sưu tầm∶ Thiên Ma quyết, phương thuốc thức tỉnh dị năng

Tích phân: 73000

Cấp bậc hệ thống: Cấp 2

“Hệ thống thăng cấp cần bao nhiêu tích phân?” Tuyết Lan nghĩ một chút, mở miệng hỏi.



【 Thăng cấp hệ thống cần 40000 tích phân. 】 Hệ thống lại lần nữa mở miệng, trong thanh âm không tự chủ xen lẫn sự phấn khích.

“Thăng cấp hệ thống.” Tuyết Lan nhắm hai mắt lại, môi mấp máy.

【 Thăng cấp hệ thống lên cấp trung……】

Không biết đợi bao lâu, tận đến khi Tuyết Lan cho rằng mình sắp ngủ mất thì hệ thống rốt cuộc thăng cấp thành công.

【 Hệ thống thăng cấp thành công đến cấp 3, không gian hệ thống mở rộng, ký chủ đạt được 2 điểm giá trị thuộc tính. 】

“Toàn bộ điểm thuộc tính thêm vào giá trị vũ lực, ta muốn nghỉ ngơi một lát.” Tuyết Lan nhắm mắt lại, mạt thế thật sự là một nơi tàn khốc cực điểm, trong không khí vĩnh viễn phiêu tán mùi máu tươi, vẫn là không gian hệ thống an toàn hơn.

【 Xin ký chủ chú ý nghỉ ngơi thật tốt, hệ thống đi chọn lựa nhiệm vụ. 】Số 008 hiếm khi tỏ ra săn sóc, có lẽ là do mới thăng cấp nên càng thêm nhân tính hóa.

“Được.” Tuyết Lan nhẹ nhàng nỉ non một tiếng, nằm trên chiếc giường lớn tạm thời trong không gian mơ màng sắp ngủ.

Sau khi Tuyết Lan ngủ, giao diện thuộc tính đã lặng lẽ đã thay đổi.

Tên họ: Tuyết Lan

Giới tính: Nữ ( Có thể biến đổi giới tính )

Trí lực: 46 ( Tối đa một trăm )

Dung mạo: 40 ( Tối đa một trăm )

Thể lực: 25 ( Tối đa một trăm )

Vũ lực: 26 ( Tối đa một trăm )

Tinh thần: 40 ( Tối đa một trăm )

May mắn: 2 ( Tối đa một trăm )

Kỹ năng: Y thuật trung cấp, kinh doanh sơ cấp, thôi miên sơ cấp, thêu thùa sơ cấp, trù nghệ sơ cấp, võ nghệ trung cấp.

Sưu tầm ∶ Thiên Ma quyết, phương thuốc thức tỉnh dị năng.

Tích phân: 33000



Cấp bậc hệ thống: Cấp 3

Đô thị hiện đại xe cộ tấp nập, mỗi người đều vì tương lai mà nỗ lực phấn đấu, không có dị năng không có tang thi, mọi người đều bình thường, làm việc bình thường, nhận lương bình thường, bình thường mà lại hạnh phúc.

Sâu bên trong núi vô số chim bay cá nhảy, là nơi mọi người chỉ e tránh không kịp, đồng thời đó cũng là thiên đường loài dã thú, mà ngay tại đây tồn tại bốn đại tộc trăm năm đứng sừng sững, áp đảo đại đa số người phía trên, thậm chí ngay cả nhân viên cấp cao của quốc gia cũng phải tất cung tất kính với bọn họ, có thể nói là gốc rễ sâu xa.

“Đánh…… Các cậu đánh mạnh lên cho tôi ——” Giữa khoảng sân hoang tàn, giọng nói thanh thúy điêu ngoa của một thiếu nữ khiến chim muông khắp nơi giật mình, rõ ràng là đang ở độ tuổi không rành thế sự thế mà trong âm thanh lại mang theo sự ngoan độc.

Đến gần nhìn kỹ thì thấy một đám thiếu nam thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi vây quanh một thân ảnh nhỏ gầy không ngừng ẩu đả, trong miệng nói toàn lời không sạch sẽ, đáy mắt mang theo ác ý sâu sắc, khóe miệng không hẹn mà cùng treo nụ cười ác độc.

Thân ảnh nhỏ gầy bị ẩu đả cuộn tròn thành một cục, toàn bộ cơ thể run bần bật co rúm như con tôm, vết thương trải rộng thân thể khiến người khác có cảm giác muốn điên cuồng ngược đãi, muốn hung tàn nhẫn thương tổn cô ta.

Cô gái cầm đầu khóe miệng ngậm ý cười vui sướng, thấy đám người kia vui sướng đánh người, ý cười nơi khóe miệng không ngừng gia tăng.

Chẳng qua chỉ là một đứa con gái ngoài giá thú, lại dám tranh đoạt sủng ái của cha với con gái chính thức là cô, quan trọng nhất chính là dám cướp người trong lòng cô, thật là đáng chết.

Thiếu nữ bị ẩu đả mới đầu còn co rúm lại xin tha vài lần, sau đó thì dần dần ngưng lại bất động làm đám thiếu nam thiếu nữ kia chần chờ dừng động tác lại.

“Các cậu đều là người chết sao? Sao dừng lại rồi, dám thương cảm cho tiện nhân này, chẳng lẽ các cậu cũng muốn có kết cục giống cô ta sao hả?” Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng ném mạnh chung trà cầm trong tay xuống đất, trên mặt mang theo hung ác.

“Đại…… Đại tiểu thư, cô ta…… cô ta hình như là chết rồi.” Một thiếu nữ dáng vẻ thanh tú trong đám lúng ta lúng túng mở miệng, nhịn không được co rúm lại một chút, không biết là sợ hãi thiếu nữ gọi là đại tiểu thư uy hiếp hay là sợ hãi người chết dưới đất.

Mắt đào hoa của cô gái trừng to, nỉ non hai câu “Không thể nào? Mới đánh mấy cái mà chết rồi sao, đúng là yếu ớt.”

Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cô gái vẫn có chút kinh hoảng, cô là đích nữ trong nhà thiên phú lại xuất chúng, trước nay đều là sống cuộc sống được vạn người chú ý, nhưng lại chưa từng chân chính giết người, huống chi người trên mặt đất là em gái cùng cha khác mẹ của cô.

“Thật là phiền phức……” Cô gái lúng ta lúng túng đứng lên, trên mặt duy trì vẻ mặt kiêu ngạo, trong lòng lại âm thầm cầu nguyện, dù sao cô chỉ là muốn giáo huấn đối phương một chút, vừa rồi cô tức lên mới nói đánh chết nói mà thôi, cũng không thật sự muốn giết đối phương.

Người bị đánh như cũ nằm cuộn tròn trên mặt đất, thân hình nhỏ gầy trông cực kỳ đáng thương, vết sẹo dữ tợn mặt trên khiến người khiếp sợ.

Sao lại bị thương tới cỡ này chứ? Thiếu nữ dưới đất trừng lớn đôi mắt đào hoa ướt át, trong mắt mang theo hiện ngạc nhiên không dễ phát hiện.

“Này —— mày không sao chứ?” Cô gái đi tới lật người dưới đất lại, nói lớn tiếng để thêm can đảm cho mình.

Người trước mặt mở mắt ra, làm cô gái sợ tới mức “A ——” một tiếng sợ hãi, một lúc lâu sau mới kịp phản ứng.

Thiếu nữ nhỏ gầy trên đất ánh mắt lạnh băng, khi nhìn người khác phảng phất đang nhìn một người chết, ra tay nhanh như tia chớp hung hăng cho cô gái một chưởng, đánh bay người ra ngoài.

“A —— đại tiểu thư……” Cô gái này mà bị thương thì những người ở đây đều sẽ không có kết cục tốt, trong lúc nhất thời loạn cào cào, cũng chẳng ai để ý tới người nhỏ gầy kia nữa, lúc này cô ta có thể nghỉ ngơi lấy lại sức.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook