Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 100: Cổ Xuyên Kim :vả Mặt Nữ Thiên Tài Cổ Võ Xuyên Không ( 3 )
Hắc Tâm Nữ Vương
11/04/2022
“Từ hôm nay trở đi cô dám làm gì sai, bổn tiểu thư sẽ cho cô sống không bằng chết.” Tuyết Lan nâng cằm lên cao, có trời biết bộ dạng dùng lỗ mũi nhìn người khác này mệt mỏi thế nào!
“Người đâu, kéo cô ta vào trông chừng cẩn thận cho tôi.” Tuyết Lan kiêu ngạo phất tay, một đám người vây quanh lên ba chân bốn cẳng kéo Lý Tuyết Thanh đi.
Ngay từ đầu Tuyết Lan đã quyết định sẽ đối đầu với nữ chủ, tất nhiên là muốn thừa dịp cơ hội này mài bớt hào quang của đối phương, không giống như Lý Tuyết Lan miệng thì bảo không ưa nhưng lại xuống tay lưu tình, lần này là Tuyết Lan động thủ thật, phát huy tính tình đại tiểu thư điêu ngoa tùy hứng đến mức tận cùng.
Lý Tuyết Thanh không phải có thói ở sạch sao? Không phải cảm thấy Lý gia dơ bẩn sao? Vậy thì để cô ta mốc meo ở cái nơi dơ bẩn này đi! Tuyết Lan tâm trạng rất tốt, ngâm nga khúc nhạc chuẩn bị tới phòng luyện công.
Lý gia là cổ võ thế gia, cổ võ giả ở xã hội hiện đại đều là sự tồn tại được săn đón, mà Lý Tuyết Lan là người xuất sắc trong thế hệ trẻ, thiên phú hơn người, cho nên vì ích lợi mà Lý Chính Phong mới vô cùng cưng chiều cô.
Nhưng sự cưng chiều đó giả dối, một khi Lý Tuyết Lan mất đi giá trị lợi dụng, hoặc là xuất hiện người có thiên phú hơn cô thì tất cả những gì Lý Tuyết Lan có được hiện giờ đều sẽ hóa thành bọt nước.
Tuyết Lan không muốn trở thành quân cờ của người khác, nhưng lúc này cô căn bản không có năng lực rời khỏi Lý gia, cho nên cô cũng chỉ có thể làm bản thân giữ vững giá trị, không đến mức bị vứt bỏ.
Lý Tuyết Thanh bị người ném về tiểu viện, trên người phảng phất dính vào mùi mồ hôi của đám người ban nãy làm Lý Tuyết Thanh chán ghét, cô ta cố sức đứng lên vào phòng chuẩn bị tìm chút nước để tắm rửa sạch sẽ.
Nếu cô ta nhớ không lầm, bên người nguyên chủ có một tiểu nha đầu thì phải, cũng không biết chạy đi đâu mất rồi, Lý Tuyết Thanh hơi nhíu mày, ngược lại vứt chuyện này ra sau đầu.
Mà tiểu nha đầu Song Nhi bên cạnh Lý Tuyết Thanh thì đang ở đâu? Lúc này ả đang cung kính quỳ trên mặt đất, trước mặt là Lý phu nhân Lý gia cao quý mỹ lệ, tiếp thu bà Lý dạy bảo.
“Song Nhi, cô là tâm phúc bổn phu nhân sắp đặt vào ở cạnh Lý Tuyết Thanh, giờ Lý Tuyết Thanh đã trở lại, cô phải giám sát cô ta chặt chẽ, một khi có biến lập tức nói cho bổn phu nhân.” Bà Lý xoay xoay vòng ngọc trên tay, lời nói lơ đãng mang theo vô tận sát khí.
“Vâng, thưa bà chủ.” Song Nhi quỳ mạnh xuống, một gương mặt ngọt ngào như búp bê xuất hiện, hai lúm đồng tiền hai bên như ẩn như hiện dễ khiến người khác có cảm tình.
“Đi chuẩn bị một chút đi! Tiểu thư nhà cô còn chờ cô đấy!” Bà Lý không chút để ý phất tay, cũng không quan tâm đến Song Nhi lắm.
“Từ từ đã ——” Âm thanh cao ngạo lần thứ hai vang lên, người có thể xông vào phòng mẹ Lý vào giờ này, hơn nữa còn đúng lý hợp tình cắt ngang cuộc nói chuyện của bà chỉ có đại tiểu thư Lý gia Lý Tuyết Lan mà thôi.
“Mẹ, Song Nhi trung thành như vậy chẳng lẽ mẹ không định thưởng cho cô ta gì đó sao? Lỡ như sau này Song Nhi gặp được chủ nhân khác hào phóng hơn thì không phải mau lẹ vứt bỏ chủ nhân keo kiệt như mẹ hay sao!” Tuyết Lan bước nhanh tiến lên ôm lấy cánh tay bà Lý, mặt đầy ngây thơ nói, tựa như vui đùa mà giả vờ bất bình cho Song Nhi.
“Quỷ linh tinh con đó——” Bà Lý vươn ngón trỏ chỉ chỉ cái trán Tuyết Lan, đáy mắt lại hiện lên lệ khí.
“Con tuyệt đối không dám phản bội bà chủ cô chủ ——” Song Nhi bị ‘ lời nói vui đùa’ của Tuyết Lan làm cho sợ hãi toàn thân chảy mồ hôi lạnh, dập đầu thật mạnh.
Tuyết Lan kinh ngạc che miệng lại, nói “Tôi chỉ đùa một chút thôi, cô kích động như vậy làm gì, như là…… có tật giật mình vậy đó!”
Có tật giật mình? Động tác của Song Nhi cứng đờ trong nháy mắt, sau đó lại dập đầu xin tha, nhưng cô ta không biết một màn vừa rồi đã bị bà Lý thu hết vào đáy mắt, vốn dĩ nghi ngờ ba phần giờ đã biến thành bảy phần.
“Cô lui xuống trước đi!” Bà Lý tâm sinh nghi ngại, không nhìn Song Nhi nữa.
Tất cả mọi người bị bà Lý đuổi ra ngoài hết, rồi nhanh chóng kéo tay nhỏ của con gái bảo bối đến hỏi: “Sao con biết được chuyện của Song Nhi?”
Tuyết Lan ra vẻ kinh ngạc, mắt đào hoa trợn tròn, “Lúc nãy con chỉ nói giỡn mà thôi, chẳng lẽ……”
Bà Lý nhìn hai mắt con gái xác định thật sự chỉ là trùng hợp bèn bất đắc dĩ thở dài, sao đầu óc con gái nhà mình lại như vậy chứ? Vẫn là mình đa tâm, chỉ là con gái nhà mình đơn thuần như thế, tương lai phải làm sao đây?
“Trước đó mẹ vẫn chưa xác định lắm, giờ thì đã chắc bảy phần.” Bà Lý vì dạy dỗ con gái nhà mình để cô biết nhìn người mà nhanh chóng nói hết những điều về Song Nhi ra.
Tuyết Lan trong lòng trợn trắng mắt, mấy thứ này cô đã sớm nhìn ra rồi, thật là bất đắc dĩ quá! Tiểu thư điêu ngoa thật là không dễ làm mà!
Lúc đầu Song Nhi chính là nội ứng của bà Lý, từ đó đến nay tuy có liên tục làm chuyện len lút nhưng cũng xem như là trung thành, mấy chuyện cô ta giấu giếm đều là chút việc nhỏ không ảnh hưởng đến toàn cục. Thế nhưng khi Lý Tuyết Thanh trở lại Lý gia lần thứ hai âm thầm trù tính trả thù mẹ con Lý Tuyết Lan và cả Lý gia, Song Nhi lúc này đã giành được sự tin tưởng của Lý Tuyết Thanh lại che giấu mọi thứ, ngược lại còn trở thành chó săn của Lý Tuyết Thanh.
Nếu không phải quá mức tin tưởng vào tình báo của Song Nhi, tin tưởng chuyện nội viện vẫn nằm trong tầm khống chế của mình thì bà Lý cũng sẽ không dễ dàng bị Lý Tuyết Thanh hại chết như vậy.
Thứ cỏ đầu tường như vậy thật sự là không đáng tin, Tuyết Lan ánh mắt chợt lóe, chuẩn bị tìm một cơ hội trừ khử Song Nhi.
Song Nhi bởi vì bị Tuyết Lan chọc trúng suy nghĩ sâu kín nên trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám nảy sinh suy nghĩ khác nữa, nơm nớp lo sợ chăm sóc Lý Tuyết Thanh, thường thường tạo ra mấy lần khổ nhục kế, thành công nhận được sự thông cảm và yêu quý của Lý Tuyết Thanh, không dám có chút giấu giếm nào với bà Lý.
Lý Tuyết Thanh thì lại cảm thấy Song Nhi vừa trung thành vừa đáng yêu, từ nhỏ đến lớn vì mình mà bị đánh đập không ít, dự định tương lai phát đạt sẽ chăm sóc Song Nhi thật tốt.
Nhưng Lý Tuyết Thanh lại không nghĩ rằng, một tiểu nha đầu không không có bối cảnh, không được chủ nhân trọng dụng, làm thế nào ở trong gia tộc cá lớn nuốt cá bé trừ chút vết thương ngoài da thì không bị tổn thất nửa phần mà sống được đến bây giờ.
Trước khi xuyên không Lý Tuyết Thanh là một sát thủ cổ đại, tuy rằng năng lực không phải rất mạnh nhưng tốt xấu cũng thuộc hàng đầu, trong một lần làm nhiệm vụ cướp võ công bí tịch thì nảy sinh ý nghĩ xấu muốn giấu giếm làm của riêng nên vì thế mà bỏ mạng, tỉnh lại liền trở thành Lý Tuyết Thanh. Dù cho đã quen nhìn cảnh máu tanh, Lý Tuyết Thanh lại trước sau không hiểu sự phức tạp của lòng người, phàm là những gì được giải quyết bằng vũ lực đều rất tàn nhẫn.
Tuyết Lan dặn dò người trông chừng Lý Tuyết Thanh, không thể để cô ta rời khỏi tiểu viện, sau đó liền bế quan tu luyện, về phần Song Nhi thì bà Lý sẽ xử lý tốt.
Lý Chính Phong nhiều tình nhân như vậy cũng đấu không lại bà Lý thì sao có thể là một quả hồng mềm được? Rất mau bà ấy đã tra được sự khác thường của Song Nhi, trên mặt lại vẫn ra vẻ cực kỳ tín nhiệm.
Song Nhi chỉ sợ cũng không ngờ rằng bà Lý đã nổi lên sát tâm mình, chuẩn bị tìm một cơ hội xử lý cô ta. Lúc này cô ta còn không biết mà đang tìm đường chết, không sai chính là tìm đường chết.
Cô ả thấy được những chiêu thức mà Lý Tuyết Thanh học được từ bí tịch võ công, cảm thấy cô ta thân thủ bất phàm tương lai nhất định sẽ có thành tựu, tâm tính bắt đầu dao động, dù sao ả có trung thành với bà Lý như thế nào cũng không thể được lợi là bao, nếu như theo Lý Tuyết Thanh thì chính là tâm phúc bên cạnh cô ta, cán cân trong lòng lập tức nghiêng một phía, chính là lúc bắt đầu trợ giúp Lý Tuyết Thanh chuồn êm ra ngoài.
“Người đâu, kéo cô ta vào trông chừng cẩn thận cho tôi.” Tuyết Lan kiêu ngạo phất tay, một đám người vây quanh lên ba chân bốn cẳng kéo Lý Tuyết Thanh đi.
Ngay từ đầu Tuyết Lan đã quyết định sẽ đối đầu với nữ chủ, tất nhiên là muốn thừa dịp cơ hội này mài bớt hào quang của đối phương, không giống như Lý Tuyết Lan miệng thì bảo không ưa nhưng lại xuống tay lưu tình, lần này là Tuyết Lan động thủ thật, phát huy tính tình đại tiểu thư điêu ngoa tùy hứng đến mức tận cùng.
Lý Tuyết Thanh không phải có thói ở sạch sao? Không phải cảm thấy Lý gia dơ bẩn sao? Vậy thì để cô ta mốc meo ở cái nơi dơ bẩn này đi! Tuyết Lan tâm trạng rất tốt, ngâm nga khúc nhạc chuẩn bị tới phòng luyện công.
Lý gia là cổ võ thế gia, cổ võ giả ở xã hội hiện đại đều là sự tồn tại được săn đón, mà Lý Tuyết Lan là người xuất sắc trong thế hệ trẻ, thiên phú hơn người, cho nên vì ích lợi mà Lý Chính Phong mới vô cùng cưng chiều cô.
Nhưng sự cưng chiều đó giả dối, một khi Lý Tuyết Lan mất đi giá trị lợi dụng, hoặc là xuất hiện người có thiên phú hơn cô thì tất cả những gì Lý Tuyết Lan có được hiện giờ đều sẽ hóa thành bọt nước.
Tuyết Lan không muốn trở thành quân cờ của người khác, nhưng lúc này cô căn bản không có năng lực rời khỏi Lý gia, cho nên cô cũng chỉ có thể làm bản thân giữ vững giá trị, không đến mức bị vứt bỏ.
Lý Tuyết Thanh bị người ném về tiểu viện, trên người phảng phất dính vào mùi mồ hôi của đám người ban nãy làm Lý Tuyết Thanh chán ghét, cô ta cố sức đứng lên vào phòng chuẩn bị tìm chút nước để tắm rửa sạch sẽ.
Nếu cô ta nhớ không lầm, bên người nguyên chủ có một tiểu nha đầu thì phải, cũng không biết chạy đi đâu mất rồi, Lý Tuyết Thanh hơi nhíu mày, ngược lại vứt chuyện này ra sau đầu.
Mà tiểu nha đầu Song Nhi bên cạnh Lý Tuyết Thanh thì đang ở đâu? Lúc này ả đang cung kính quỳ trên mặt đất, trước mặt là Lý phu nhân Lý gia cao quý mỹ lệ, tiếp thu bà Lý dạy bảo.
“Song Nhi, cô là tâm phúc bổn phu nhân sắp đặt vào ở cạnh Lý Tuyết Thanh, giờ Lý Tuyết Thanh đã trở lại, cô phải giám sát cô ta chặt chẽ, một khi có biến lập tức nói cho bổn phu nhân.” Bà Lý xoay xoay vòng ngọc trên tay, lời nói lơ đãng mang theo vô tận sát khí.
“Vâng, thưa bà chủ.” Song Nhi quỳ mạnh xuống, một gương mặt ngọt ngào như búp bê xuất hiện, hai lúm đồng tiền hai bên như ẩn như hiện dễ khiến người khác có cảm tình.
“Đi chuẩn bị một chút đi! Tiểu thư nhà cô còn chờ cô đấy!” Bà Lý không chút để ý phất tay, cũng không quan tâm đến Song Nhi lắm.
“Từ từ đã ——” Âm thanh cao ngạo lần thứ hai vang lên, người có thể xông vào phòng mẹ Lý vào giờ này, hơn nữa còn đúng lý hợp tình cắt ngang cuộc nói chuyện của bà chỉ có đại tiểu thư Lý gia Lý Tuyết Lan mà thôi.
“Mẹ, Song Nhi trung thành như vậy chẳng lẽ mẹ không định thưởng cho cô ta gì đó sao? Lỡ như sau này Song Nhi gặp được chủ nhân khác hào phóng hơn thì không phải mau lẹ vứt bỏ chủ nhân keo kiệt như mẹ hay sao!” Tuyết Lan bước nhanh tiến lên ôm lấy cánh tay bà Lý, mặt đầy ngây thơ nói, tựa như vui đùa mà giả vờ bất bình cho Song Nhi.
“Quỷ linh tinh con đó——” Bà Lý vươn ngón trỏ chỉ chỉ cái trán Tuyết Lan, đáy mắt lại hiện lên lệ khí.
“Con tuyệt đối không dám phản bội bà chủ cô chủ ——” Song Nhi bị ‘ lời nói vui đùa’ của Tuyết Lan làm cho sợ hãi toàn thân chảy mồ hôi lạnh, dập đầu thật mạnh.
Tuyết Lan kinh ngạc che miệng lại, nói “Tôi chỉ đùa một chút thôi, cô kích động như vậy làm gì, như là…… có tật giật mình vậy đó!”
Có tật giật mình? Động tác của Song Nhi cứng đờ trong nháy mắt, sau đó lại dập đầu xin tha, nhưng cô ta không biết một màn vừa rồi đã bị bà Lý thu hết vào đáy mắt, vốn dĩ nghi ngờ ba phần giờ đã biến thành bảy phần.
“Cô lui xuống trước đi!” Bà Lý tâm sinh nghi ngại, không nhìn Song Nhi nữa.
Tất cả mọi người bị bà Lý đuổi ra ngoài hết, rồi nhanh chóng kéo tay nhỏ của con gái bảo bối đến hỏi: “Sao con biết được chuyện của Song Nhi?”
Tuyết Lan ra vẻ kinh ngạc, mắt đào hoa trợn tròn, “Lúc nãy con chỉ nói giỡn mà thôi, chẳng lẽ……”
Bà Lý nhìn hai mắt con gái xác định thật sự chỉ là trùng hợp bèn bất đắc dĩ thở dài, sao đầu óc con gái nhà mình lại như vậy chứ? Vẫn là mình đa tâm, chỉ là con gái nhà mình đơn thuần như thế, tương lai phải làm sao đây?
“Trước đó mẹ vẫn chưa xác định lắm, giờ thì đã chắc bảy phần.” Bà Lý vì dạy dỗ con gái nhà mình để cô biết nhìn người mà nhanh chóng nói hết những điều về Song Nhi ra.
Tuyết Lan trong lòng trợn trắng mắt, mấy thứ này cô đã sớm nhìn ra rồi, thật là bất đắc dĩ quá! Tiểu thư điêu ngoa thật là không dễ làm mà!
Lúc đầu Song Nhi chính là nội ứng của bà Lý, từ đó đến nay tuy có liên tục làm chuyện len lút nhưng cũng xem như là trung thành, mấy chuyện cô ta giấu giếm đều là chút việc nhỏ không ảnh hưởng đến toàn cục. Thế nhưng khi Lý Tuyết Thanh trở lại Lý gia lần thứ hai âm thầm trù tính trả thù mẹ con Lý Tuyết Lan và cả Lý gia, Song Nhi lúc này đã giành được sự tin tưởng của Lý Tuyết Thanh lại che giấu mọi thứ, ngược lại còn trở thành chó săn của Lý Tuyết Thanh.
Nếu không phải quá mức tin tưởng vào tình báo của Song Nhi, tin tưởng chuyện nội viện vẫn nằm trong tầm khống chế của mình thì bà Lý cũng sẽ không dễ dàng bị Lý Tuyết Thanh hại chết như vậy.
Thứ cỏ đầu tường như vậy thật sự là không đáng tin, Tuyết Lan ánh mắt chợt lóe, chuẩn bị tìm một cơ hội trừ khử Song Nhi.
Song Nhi bởi vì bị Tuyết Lan chọc trúng suy nghĩ sâu kín nên trong khoảng thời gian ngắn cũng không dám nảy sinh suy nghĩ khác nữa, nơm nớp lo sợ chăm sóc Lý Tuyết Thanh, thường thường tạo ra mấy lần khổ nhục kế, thành công nhận được sự thông cảm và yêu quý của Lý Tuyết Thanh, không dám có chút giấu giếm nào với bà Lý.
Lý Tuyết Thanh thì lại cảm thấy Song Nhi vừa trung thành vừa đáng yêu, từ nhỏ đến lớn vì mình mà bị đánh đập không ít, dự định tương lai phát đạt sẽ chăm sóc Song Nhi thật tốt.
Nhưng Lý Tuyết Thanh lại không nghĩ rằng, một tiểu nha đầu không không có bối cảnh, không được chủ nhân trọng dụng, làm thế nào ở trong gia tộc cá lớn nuốt cá bé trừ chút vết thương ngoài da thì không bị tổn thất nửa phần mà sống được đến bây giờ.
Trước khi xuyên không Lý Tuyết Thanh là một sát thủ cổ đại, tuy rằng năng lực không phải rất mạnh nhưng tốt xấu cũng thuộc hàng đầu, trong một lần làm nhiệm vụ cướp võ công bí tịch thì nảy sinh ý nghĩ xấu muốn giấu giếm làm của riêng nên vì thế mà bỏ mạng, tỉnh lại liền trở thành Lý Tuyết Thanh. Dù cho đã quen nhìn cảnh máu tanh, Lý Tuyết Thanh lại trước sau không hiểu sự phức tạp của lòng người, phàm là những gì được giải quyết bằng vũ lực đều rất tàn nhẫn.
Tuyết Lan dặn dò người trông chừng Lý Tuyết Thanh, không thể để cô ta rời khỏi tiểu viện, sau đó liền bế quan tu luyện, về phần Song Nhi thì bà Lý sẽ xử lý tốt.
Lý Chính Phong nhiều tình nhân như vậy cũng đấu không lại bà Lý thì sao có thể là một quả hồng mềm được? Rất mau bà ấy đã tra được sự khác thường của Song Nhi, trên mặt lại vẫn ra vẻ cực kỳ tín nhiệm.
Song Nhi chỉ sợ cũng không ngờ rằng bà Lý đã nổi lên sát tâm mình, chuẩn bị tìm một cơ hội xử lý cô ta. Lúc này cô ta còn không biết mà đang tìm đường chết, không sai chính là tìm đường chết.
Cô ả thấy được những chiêu thức mà Lý Tuyết Thanh học được từ bí tịch võ công, cảm thấy cô ta thân thủ bất phàm tương lai nhất định sẽ có thành tựu, tâm tính bắt đầu dao động, dù sao ả có trung thành với bà Lý như thế nào cũng không thể được lợi là bao, nếu như theo Lý Tuyết Thanh thì chính là tâm phúc bên cạnh cô ta, cán cân trong lòng lập tức nghiêng một phía, chính là lúc bắt đầu trợ giúp Lý Tuyết Thanh chuồn êm ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.