Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 120: Giới Giải Trí: Vả Mặt Nữ Chính Trọng Sinh (2)
Hắc Tâm Nữ Vương
23/11/2022
Thiết lập nhân vật Tiếu Toàn vô cùng đơn giản, nhân vật này là một người phụ nữ mỹ diễm ngoan độc trong bộ phim võ hiệp, thích nam chính Kiều Vũ, bất hòa với nữ chính An Ninh, cuối cùng bị An Ninh giết chết, xét toàn thể bộ phim thì suất diễn không ít, coi như là vai nữ ba.
Cả người cũng chỉ có thể sử dụng ngực to ngốc nghếch ngoan độc ngu xuẩn để hình dung, Tuyết Lan cuối cùng vì Tiếu Toàn nhân sinh hạ tổng kết. Tinh thần lực của cô không yếu, sau khi lấy được kịch bản từ cô gái kia thì đã nhớ kỹ toàn bộ, không khỏi cảm khái trí nhớ siêu cường của mình, nếu không thật khó mà đối phó.
“Kìa…… Đến lượt cô.” Cô gái kia nhẹ nhàng đẩy Tuyết Lan một chút, Tuyết Lan dưới tình huống đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đẩy hơi lảo đảo về phía trước một chút, không khỏi ở trong lòng cảm khái Lục Tuyết Lan sống có bao nhiêu thảm.
Sửa sang lại quần áo của mình cho lộn xộn một chút, Tuyết Lan duỗi tay xoa mái tóc dài cuộn sóng, làm nó thoạt nhìn có chút rối loạn. Chị Trịnh tỷ vẫn luôn im lặng không hé răng nhìn thoáng qua Tuyết Lan, đáy mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa.
Giám khảo lần thử vai này tổng cộng có ba vị, người trắng trẻo mập mạp sắc mê nhìn chằm chằm Tuyết Lan chính là nhà đầu tư, người vẻ mặt nghiêm túc râu xồm che kín khuôn mặt chính là đạo diễn Lý Thủy Phóng, nữ khuôn mặt ngây ngô mặt không biểu cảm là biên kịch La Liên.
Bộ phim này chuyển thể từ tiểu thuyết tiên hiệp《 Phi thăng thành tiên 》đang hot, đạo diễn Lý Thủy Phóng là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, từng nhận rất nhiều giải thưởng lớn, biên kịch La Liên chính là nguyên tác giả bộ tiểu thuyết này, là tiểu thuyết gia đang nổi nên có sự nhiệt tình với bộ phim này vượt mức bình thường.
Tuyết Lan đã biết thân phận những người này, trong lòng hiểu rõ nhưng trên mặt không có chút biến hóa nào, chỉ mỉm cười hướng về ba vị nói vài lời khách sáo.
“Xin chào ba vị giám khảo, tôi là Lục Tuyết Lan, lần này đến thử vai nhân vật Tiếu Toàn, tôi sẽ thử vai phân cảnh Tiếu Toàn chết.” Tuyết Lan cúi mình chào, thể hiện tôn kính với ba người, cho thấy ít nhất trên phương diện lễ phép không có chút sai lầm.
Ánh mắt Lý Thủy Phóng vẫn luôn đặt trên kịch bản, nghe được lời Tuyết Lan thì nâng mắt lên nhìn cô một cái, trước khi Tuyết Lan vào ông ấy cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi chuyển tầm mắt. La Liên thì ánh mắt sáng quắc nhìn Tuyết Lan, dáng vẻ như rất chờ mong.
Không thể không nói, vẻ ngoài của Lục Tuyết Lan rất phù hợp với thiết lập nhân vật Tiếu Toàn.
Tuyết Lan cảm nhận được đối phương coi trọng, trên mặt dần dần thu lại nụ cười, ánh mắt trống rỗng nhìn một chỗ, lui chậm về sau hai bước, duỗi tay ra như muốn bắt lấy gì đó.
“Em yêu anh như vậy, sao anh lại không thể thích em một chút?” Giọng thê lương làm lòng người nảy sinh vô tận chua xót, ba người gần như là bị cảm nhiễm, vẻ mặt có chút xúc động.
Dường như đối phương đã nói gì đó, sắc mặt Tiếu Toàn trong nháy mắt trở nên dữ tợn đáng sợ, trong ánh mắt lập loè ngoan độc căm ghét không cam lòng, lại có một tia bi thương không dễ phát hiện. “Là bởi vì An Ninh đúng không? Nếu không phải tại cô ta thì anh nhất định sẽ thích em, nhất định sẽ như vậy.”
Tiếu Toàn ngã ngồi xuống đất, tóc tai tán loạn hiện vẻ chật vật, cô siết chặt nắm tay, dùng sức cực lớn, phảng phất như dùng hết sức lực toàn thân để hận một người, ánh mắt của cô có tình yêu say đắm si mê với Kiều Vũ, cũng có căm hận ác độc với An Ninh, trong ánh mắt ẩn chứa vô hạn phức tạp.
“Khụ khụ ——” Tiếu Toàn cầm lòng không đậu ho hai tiếng, duỗi tay sờ khóe miệng, các ngón tay đều đang không ngừng run rẩy, thanh âm mơ hồ không rõ lại vẫn là mang theo vô tận hận ý không cam lòng.
“Vì ả đàn bà kia mà anh muốn giết em. Kiều Vũ, cả đời này điều em hối hận nhất chính là yêu anh ——” Cùng với tiếng gào khàn cả giọng, cơ thể Tiếu Toàn mềm mại ngã xuống đất, ngực phập phồng kịch liệt, cô vươn tay lên không trung, năm ngón tay dần dần nắm lại như muốn bắt lấy cái gì đó, cuối cùng chỉ có thể suy sụp rơi xuống.
Ba người ở đây đều bị mang vào cảnh tượng mỹ diệu kia, phảng phất như thấy được hoa đào bay đầy trời, trong lòng thổn thức không thôi.
Tuyết Lan từ dưới đất đứng lên, mỉm cười nhìn ba người đang bất động, trong lòng biết mình đã lấy được vai Tiếu Toàn này, trong thanh âm xen lẫn ý cười.
“Các vị phỏng giám khảo, tôi đã diễn xong.” Thanh âm này giống như chuông lớn va chạm vào lòng ba người, làm họ trong nháy mắt tỉnh thần.
Tuyết Lan bước ưu nhã nện bước rời khỏi phòng, chị Trịnh đã đi, chỉ để lại cô gái Tiểu Vân vừa rồi, Tiểu Vân không hỏi kết quả của Tuyết Lan, vẻ mặt rất không cam nguyện, cô ta không hỏi Tuyết Lan cũng không chủ động nói, dọc theo đường đi vô cùng im lặng.
Tiểu Vân lái xe đưa Tuyết Lan về nhà, Tuyết Lan nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu cốt truyện. Lục Tuyết Lan là tiểu minh tinh hạng ba, diện mạo mỹ diễm nhưng kỹ thuật diễn thường thường nên vẫn chưa hot được.
Nữ chủ Dương Nhược Y là một người trọng sinh, kiếp trước ở giới giải trí cũng là một nhân vật bình hoa bình thường, thiết lập hình tượng của hai người đều giống nhau, lại cùng trong giới giải trí nên tất nhiên là không tránh được xung đột, âm thầm phân cao thấp.
Lục Tuyết Lan diện mạo mỹ diễm tự mang một cổ vũ mị phong tình, mà Dương Nhược Y tuy rằng cũng xinh đẹp nhưng lại đi lộ tuyến tươi mát, vô cùng không hợp với ngoại hình bản thân, vậy nên cô ta tất nhiên là so ra kém Lục Tuyết Lan mà phải chịu thiệt bao lần.
Tuy rằng kỹ thuật diễn của Lục Tuyết Lan kém nhưng giá trị nhan sắc cao, lại có kim chủ chống lưng, nên có được một lượng lớn fans trong thế giới nhan sắc quyết định áo cơm này, tốt hơn Dương Nhược Y không biết bao nhiêu.
Dương Nhược Y bị Lục Tuyết Lan gắt gao trấn áp, cứ mãi sống dưới cái bóng của Lục Tuyết Lan, lại thanh cao khinh thường Lục Tuyết Lan có kim chủ hỗ trợ, nhưng chỉ một giấc ngủ cô ta đã trở về tám năm trước.
Cô ta cảm thấy mọi thất bại của mình đều là do Lục Tuyết Lan nên dựa vào ưu thế tiên tri cướp đi không ít tài nguyên của Lục Tuyết Lan, thậm chí ngay cả kim chủ của Lục Tuyết Lan cũng bị cô ta câu dẫn. Dương Nhược Y căm ghét Lục Tuyết Lan đã tới một mức độ nhất định, gần như là một cây gai trong lòng. Cô ta lợi dụng kim chủ khiến Lục Tuyết Lan mất đi thanh danh buộc phải rời khỏi giới giải trí, cuối cùng trúng độc mà chết.
Lục Tuyết Lan là chấp niệm trong lòng Dương Nhược Y, sau khi cô chết Dương Nhược Y đi hướng đến đỉnh cao nhân sinh, có kim chủ hộ giá hộ tống, hơn nữa cô ta dựa vào tiên tri mà bắt lấy vô số giải thưởng lớn, trở thành lão làng giới giải trí danh xứng với thực, xuân phong đắc ý.
Tuyết Lan mở to mắt, cảm thấy không hiểu nổi suy nghĩ một kẻ trọng sinh như Dương Nhược Y, rõ ràng Lục Tuyết Lan chưa từng đắc tội cô ta, chỉ vì kiếp trước hơn cô ta một bậc mà đã muốn giết người, đúng là khiến người ta không nói được lời nào, thật sự là loại người chỉ có mình có thể ức hiếp người khác chứ người khác không được nói mình nửa lời.
Hiện tại là hai tháng trước khi Dương Nhược Y trọng sinh, Tuyết Lan còn nhiều thời gian để giáo huấn một chút vị nữ chính đại nhân tự xem mình là trung tâm này. Còn có rất nhiều chuyện, Lục Tuyết Lan còn chưa kịp thông đồng với vị kim chủ kia, thân thể vẫn trong sạch.
Tuyết Lan cảm thấy giờ quan trọng nhất chính là mình phải đứng vững gót chân ở giới giải trí đã, Lục Tuyết Lan hiện tại cũng chỉ vừa mới tiến vào giới giải trí mà thôi, mọi thứ đều là một tờ giấy trắng, chờ đợi cô tới viết lên đoạn nhân sinh xuất sắc này.
Tuyết Lan quả thật là chưa từng trải qua cảm giác làm một minh tinh giới giải trí, trong lòng không khỏi có chút chờ mong.
Cả người cũng chỉ có thể sử dụng ngực to ngốc nghếch ngoan độc ngu xuẩn để hình dung, Tuyết Lan cuối cùng vì Tiếu Toàn nhân sinh hạ tổng kết. Tinh thần lực của cô không yếu, sau khi lấy được kịch bản từ cô gái kia thì đã nhớ kỹ toàn bộ, không khỏi cảm khái trí nhớ siêu cường của mình, nếu không thật khó mà đối phó.
“Kìa…… Đến lượt cô.” Cô gái kia nhẹ nhàng đẩy Tuyết Lan một chút, Tuyết Lan dưới tình huống đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đẩy hơi lảo đảo về phía trước một chút, không khỏi ở trong lòng cảm khái Lục Tuyết Lan sống có bao nhiêu thảm.
Sửa sang lại quần áo của mình cho lộn xộn một chút, Tuyết Lan duỗi tay xoa mái tóc dài cuộn sóng, làm nó thoạt nhìn có chút rối loạn. Chị Trịnh tỷ vẫn luôn im lặng không hé răng nhìn thoáng qua Tuyết Lan, đáy mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa.
Giám khảo lần thử vai này tổng cộng có ba vị, người trắng trẻo mập mạp sắc mê nhìn chằm chằm Tuyết Lan chính là nhà đầu tư, người vẻ mặt nghiêm túc râu xồm che kín khuôn mặt chính là đạo diễn Lý Thủy Phóng, nữ khuôn mặt ngây ngô mặt không biểu cảm là biên kịch La Liên.
Bộ phim này chuyển thể từ tiểu thuyết tiên hiệp《 Phi thăng thành tiên 》đang hot, đạo diễn Lý Thủy Phóng là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, từng nhận rất nhiều giải thưởng lớn, biên kịch La Liên chính là nguyên tác giả bộ tiểu thuyết này, là tiểu thuyết gia đang nổi nên có sự nhiệt tình với bộ phim này vượt mức bình thường.
Tuyết Lan đã biết thân phận những người này, trong lòng hiểu rõ nhưng trên mặt không có chút biến hóa nào, chỉ mỉm cười hướng về ba vị nói vài lời khách sáo.
“Xin chào ba vị giám khảo, tôi là Lục Tuyết Lan, lần này đến thử vai nhân vật Tiếu Toàn, tôi sẽ thử vai phân cảnh Tiếu Toàn chết.” Tuyết Lan cúi mình chào, thể hiện tôn kính với ba người, cho thấy ít nhất trên phương diện lễ phép không có chút sai lầm.
Ánh mắt Lý Thủy Phóng vẫn luôn đặt trên kịch bản, nghe được lời Tuyết Lan thì nâng mắt lên nhìn cô một cái, trước khi Tuyết Lan vào ông ấy cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi chuyển tầm mắt. La Liên thì ánh mắt sáng quắc nhìn Tuyết Lan, dáng vẻ như rất chờ mong.
Không thể không nói, vẻ ngoài của Lục Tuyết Lan rất phù hợp với thiết lập nhân vật Tiếu Toàn.
Tuyết Lan cảm nhận được đối phương coi trọng, trên mặt dần dần thu lại nụ cười, ánh mắt trống rỗng nhìn một chỗ, lui chậm về sau hai bước, duỗi tay ra như muốn bắt lấy gì đó.
“Em yêu anh như vậy, sao anh lại không thể thích em một chút?” Giọng thê lương làm lòng người nảy sinh vô tận chua xót, ba người gần như là bị cảm nhiễm, vẻ mặt có chút xúc động.
Dường như đối phương đã nói gì đó, sắc mặt Tiếu Toàn trong nháy mắt trở nên dữ tợn đáng sợ, trong ánh mắt lập loè ngoan độc căm ghét không cam lòng, lại có một tia bi thương không dễ phát hiện. “Là bởi vì An Ninh đúng không? Nếu không phải tại cô ta thì anh nhất định sẽ thích em, nhất định sẽ như vậy.”
Tiếu Toàn ngã ngồi xuống đất, tóc tai tán loạn hiện vẻ chật vật, cô siết chặt nắm tay, dùng sức cực lớn, phảng phất như dùng hết sức lực toàn thân để hận một người, ánh mắt của cô có tình yêu say đắm si mê với Kiều Vũ, cũng có căm hận ác độc với An Ninh, trong ánh mắt ẩn chứa vô hạn phức tạp.
“Khụ khụ ——” Tiếu Toàn cầm lòng không đậu ho hai tiếng, duỗi tay sờ khóe miệng, các ngón tay đều đang không ngừng run rẩy, thanh âm mơ hồ không rõ lại vẫn là mang theo vô tận hận ý không cam lòng.
“Vì ả đàn bà kia mà anh muốn giết em. Kiều Vũ, cả đời này điều em hối hận nhất chính là yêu anh ——” Cùng với tiếng gào khàn cả giọng, cơ thể Tiếu Toàn mềm mại ngã xuống đất, ngực phập phồng kịch liệt, cô vươn tay lên không trung, năm ngón tay dần dần nắm lại như muốn bắt lấy cái gì đó, cuối cùng chỉ có thể suy sụp rơi xuống.
Ba người ở đây đều bị mang vào cảnh tượng mỹ diệu kia, phảng phất như thấy được hoa đào bay đầy trời, trong lòng thổn thức không thôi.
Tuyết Lan từ dưới đất đứng lên, mỉm cười nhìn ba người đang bất động, trong lòng biết mình đã lấy được vai Tiếu Toàn này, trong thanh âm xen lẫn ý cười.
“Các vị phỏng giám khảo, tôi đã diễn xong.” Thanh âm này giống như chuông lớn va chạm vào lòng ba người, làm họ trong nháy mắt tỉnh thần.
Tuyết Lan bước ưu nhã nện bước rời khỏi phòng, chị Trịnh đã đi, chỉ để lại cô gái Tiểu Vân vừa rồi, Tiểu Vân không hỏi kết quả của Tuyết Lan, vẻ mặt rất không cam nguyện, cô ta không hỏi Tuyết Lan cũng không chủ động nói, dọc theo đường đi vô cùng im lặng.
Tiểu Vân lái xe đưa Tuyết Lan về nhà, Tuyết Lan nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu cốt truyện. Lục Tuyết Lan là tiểu minh tinh hạng ba, diện mạo mỹ diễm nhưng kỹ thuật diễn thường thường nên vẫn chưa hot được.
Nữ chủ Dương Nhược Y là một người trọng sinh, kiếp trước ở giới giải trí cũng là một nhân vật bình hoa bình thường, thiết lập hình tượng của hai người đều giống nhau, lại cùng trong giới giải trí nên tất nhiên là không tránh được xung đột, âm thầm phân cao thấp.
Lục Tuyết Lan diện mạo mỹ diễm tự mang một cổ vũ mị phong tình, mà Dương Nhược Y tuy rằng cũng xinh đẹp nhưng lại đi lộ tuyến tươi mát, vô cùng không hợp với ngoại hình bản thân, vậy nên cô ta tất nhiên là so ra kém Lục Tuyết Lan mà phải chịu thiệt bao lần.
Tuy rằng kỹ thuật diễn của Lục Tuyết Lan kém nhưng giá trị nhan sắc cao, lại có kim chủ chống lưng, nên có được một lượng lớn fans trong thế giới nhan sắc quyết định áo cơm này, tốt hơn Dương Nhược Y không biết bao nhiêu.
Dương Nhược Y bị Lục Tuyết Lan gắt gao trấn áp, cứ mãi sống dưới cái bóng của Lục Tuyết Lan, lại thanh cao khinh thường Lục Tuyết Lan có kim chủ hỗ trợ, nhưng chỉ một giấc ngủ cô ta đã trở về tám năm trước.
Cô ta cảm thấy mọi thất bại của mình đều là do Lục Tuyết Lan nên dựa vào ưu thế tiên tri cướp đi không ít tài nguyên của Lục Tuyết Lan, thậm chí ngay cả kim chủ của Lục Tuyết Lan cũng bị cô ta câu dẫn. Dương Nhược Y căm ghét Lục Tuyết Lan đã tới một mức độ nhất định, gần như là một cây gai trong lòng. Cô ta lợi dụng kim chủ khiến Lục Tuyết Lan mất đi thanh danh buộc phải rời khỏi giới giải trí, cuối cùng trúng độc mà chết.
Lục Tuyết Lan là chấp niệm trong lòng Dương Nhược Y, sau khi cô chết Dương Nhược Y đi hướng đến đỉnh cao nhân sinh, có kim chủ hộ giá hộ tống, hơn nữa cô ta dựa vào tiên tri mà bắt lấy vô số giải thưởng lớn, trở thành lão làng giới giải trí danh xứng với thực, xuân phong đắc ý.
Tuyết Lan mở to mắt, cảm thấy không hiểu nổi suy nghĩ một kẻ trọng sinh như Dương Nhược Y, rõ ràng Lục Tuyết Lan chưa từng đắc tội cô ta, chỉ vì kiếp trước hơn cô ta một bậc mà đã muốn giết người, đúng là khiến người ta không nói được lời nào, thật sự là loại người chỉ có mình có thể ức hiếp người khác chứ người khác không được nói mình nửa lời.
Hiện tại là hai tháng trước khi Dương Nhược Y trọng sinh, Tuyết Lan còn nhiều thời gian để giáo huấn một chút vị nữ chính đại nhân tự xem mình là trung tâm này. Còn có rất nhiều chuyện, Lục Tuyết Lan còn chưa kịp thông đồng với vị kim chủ kia, thân thể vẫn trong sạch.
Tuyết Lan cảm thấy giờ quan trọng nhất chính là mình phải đứng vững gót chân ở giới giải trí đã, Lục Tuyết Lan hiện tại cũng chỉ vừa mới tiến vào giới giải trí mà thôi, mọi thứ đều là một tờ giấy trắng, chờ đợi cô tới viết lên đoạn nhân sinh xuất sắc này.
Tuyết Lan quả thật là chưa từng trải qua cảm giác làm một minh tinh giới giải trí, trong lòng không khỏi có chút chờ mong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.