Mau Xuyên Pháo Hôi: Vai Ác Đại Nhân Cầu Buông Tha
Chương 6: Hoa khôi học đường là bia đỡ đạn (6)
Mục An Kỳ
19/04/2022
Edit: H. Trúc
Hệ thống ngày càng rối rắm, bởi vì nó phát hiện không thấu được tâm tư ký chủ nhà mình. Mà Du Nhã đã sớm đề phòng hệ thống, cô sẽ không suy nghĩ trong lòng, mà chỉ thực hành. Tùy tâm sở dục tới nỗi hệ thống không bắt được một nửa tâm tư của Du Nhã.
"Chủ nhân, chuyện lớn không ổn!" Hệ thống hốt hoảng!
Du Nhã mới trở về phòng trọ tiểu khu, liền thấy nam chủ đại nhân đang đứng trên đường, thấy bóng dáng Du Nhã vẻ mặt kích động vọt lại.
"Tiểu Nhã!" Chu Á Phong duỗi tay muốn nắm lấy Du Nhã, nháy mắt Du Nhã xoay người né tránh.
Hơ, may là chị đây nhanh trí, đừng nhầm nam chủ đại nhân thích cô, nằm mơ để chị đây biến thành pháo hôi trong cốt truyện.
"Tiểu Nhã, cậu sao vậy? Sao rời đi không nói một lời, vì sao không liên lạc với tớ? Một tháng này cậu ở đâu sao tớ tìm hoài không thấy…. Bla bla."
"Dừng!" Du Nhã nhìn nam chủ không ngừng hỏi, đầu muốn nổ tung, đây chắc chắn là kịch bản của tác giả, đúng là nhạt nhẽo.
【 Ký chủ: Đây là thế giới thật, xin đừng đối đãi như vị diện tiểu thuyết. 】
Du Nhã: "..." Ý niệm chị đây vừa lơ đãng chút, liền bị hệ thống bắt được, thật sơ ý!
"Chu Á Phong, cậu có thể đừng giả bộ bày ra vẻ mặt chàng trai si tình được không?" Du Nhã trào phúng.
Chu Á Phong khó hiểu nhìn Du Nhã: "Cậu có ý gì?"
"A!" Du Nhã khoanh tay trước ngực: "Một tháng này, tôi nói, cậu không hiểu sao? Chuyện tôi nhắm vào Thu Ninh kia, cô ta còn dây dưa với tôi tự mình hạ chiến thư để mọi người đều biết chuyện nhập ban nhất."
Du Nhã châm chọc nhìn Chu Á Phong: "Đừng nói cậu nghiêm túc đuổi cô ta, từ nhỏ chúng ta đã quen nhau, mỗi lần tôi làm gì, cậu đều không cho là đúng, sẽ bày ra vẻ mặt thiện tâm."
"Bây giờ…" Du Nhã tạm dừng một chút: "Chỉ sợ cậu đã biết thân phận của cô ta, chắc chắn là muốn bày mưu tính kế tôi đi! Tâm tư của cậu với cha Tiêu không khác lắm, một tháng này nếu thật sự muốn tìm tôi, sao lại kéo dài lâu vậy?"
Chu Á Phong á khẩu nhìn Du Nhã, tuy rằng cô nói đúng tám chín phần, nhưng mà bị phơi bày, thật sự không còn mặt mũi nào để cãi lại.
"Tiểu Nhã… Tớ…"
"Không cần nhiều lời, Thái Tử gia, tiểu thư nhà cậu là Tiêu Thu Ninh, cậu đừng nói với tôi một tháng này, cậu không ở cùng với cô ta, không có cảm tình chân thiện mỹ* với cô ta nhé." Đừng hỏi vì sao cô biết, cốt truyện cả.
Chân thiện mỹ*: Quan điểm tốt đẹp, tương lai tươi sáng mà nam nữ chủ luôn hướng tới.
Chu Á Phong nghe Du Nhã nói, châm chọc không nói nên lời. Hôm nay tới tìm cô, đúng là để nói rõ với cô, nhưng mà sau khi nghe Du Nhã từng câu phơi bày hết mọi thứ, hắn dỗi không nói nên lời, hận không thể tìm lỗ chui.
Chu Á Phong: "Thực xin lỗi, tớ và Ninh nhi thật lòng yêu nhau, dù sao..."
"Dừng!" Du Nhã không khách khí cách hắn xa mấy bước mới nhìn Chu Á Phong: "Đừng lôi vai trò em gái ra nói chuyện với tôi, biết là em gái mà vẫn hôn môi? Lấy chuyện tình cảm tốt đẹp ra giải thích ư? Cứ nói thẳng là thay lòng vì nhỏ bạch liên kia, cậu bớt làm tôi khinh thường đi. Từ khi cậu bênh vực cô ta thì tôi với cậu đã kết thúc rồi."
Dứt lời Du Nhã trực tiếp đi về hướng tiểu khu, Chu Á Phong kéo tay Du Nhã: "Tiểu Nhã, thực xin lỗi, tớ biết tớ tổn thương cậu. Nhưng mà cậu yên tâm, về sau tớ sẽ đối xử tốt với cậu, Ninh nhi cũng vậy, tới đó chúng ta…"
'Bốp!' Du Nhã dương tay tát một cái, trên mặt soái khí của Chu Á Phong lập tức hiện ra năm dấu tay: "Tiện nhân xứng với cẩu nam nhân, tôi đã sớm vứt cậu rồi, cậu không biết sao? Từ một tháng trước, tôi quyết định nghỉ học thì chúng ta đã kết thúc rồi. Cậu biết vì sao tôi biến mất một tháng không? Đó là vì lười nhìn đôi cẩu nam nữ các cậu đấy."
Chuyện Du Nhã vừa làm, nguyên chủ tới chết cũng muốn làm, oán khí của cô ấy, từ khi nam chủ vô tình vứt bỏ cô ấy đã bắt đầu, cô ấy hận không thể cắn chết hắn.
Nguyên chủ từ đầu tới cuối đều hận nam nhân này, cô ấy làm tất cả vì hắn, còn hắn trước mặt cô ấy ra vẻ chán ghét Thu Ninh, mặt khác cùng Thu Ninh bên nhau. Dù sao Thu Ninh cũng là chủ tuyến, có huyết thống với Tiêu gia, thân phận của ả nguyên chủ không muốn tiếp thu, hơn nữa mẹ Tiêu còn bị Thu Ninh mê hoặc vứt bỏ con gái nuôi này, đây là muốn nguyên chủ mất đi cọng rơm cuối cùng.
Chu Á Phong nghĩ hành động này của Du Nhã, là do không tiếp nhận được sự thật. Thấy Du Nhã tát hắn, trong lòng càng thêm áy náy, càng muốn được Du Nhã tha thứ. Đôi tay siết chặt: "Tiểu Nhã, thực xin lỗi, trước mắt cậu cứ bình tĩnh chút, tớ sẽ lại tới tìm cậu."
Du Nhã không hiểu não Chu Á Phong chứa gì, thật muốn cho hắn die, bổ ra xem trong não chứa gì.
Đậu má, tức nha! Đầu óc nam chủ này thật có bệnh nghe không hiểu tiếng người, mẹ nó thật muốn đánh chết hắn làm sao bây giờ, không được để hắn go die, nguyên chủ cũng không thể nguôi giận, Du Nhã cảm thấy tâm can mệt mỏi.
Du Nhã thở phì phì trở về phòng, cả người dựa vào trên sô pha, thế giới quỷ gì đây, chẳng lẽ cô không cho bọn họ dây dưa, không đi theo cốt truyện nên mới bị bọn họ quấn lấy?
Hay là… Du Nhã đột nhiên chòm dậy, hệ thống nói cốt truyện không thể nghịch tập, bản thân chắc chắn sẽ bị cốt truyện quay vòng giống như nguyên chủ thân bại danh liệt, chỉ có thể giúp nữ chủ trở thành chân thiện mỹ? Bản thân ngủm không có chỗ chôn, còn phải giúp nữ chủ thắng nhân sinh, dù có chắn đường hay biến thành pháo hôi kết cục chỉ có GO DIE.
【 Ký chủ, ngươi cuối cùng cũng hiểu. 】Hệ thống tận tình khuyên bảo lên tiếng, Du Nhã vẻ mặt mộng bức: "Má, ta chỉ có thể cưỡng chế biến thành đá kê chân cho nữ chủ sau đó GO DIE?"
【 Ký chủ, thật ra nếu trước đó ngươi nghe lời ta, không đối địch với nam nữ chủ. Chỉ cần ngươi chịu đựng….. 】
"Mẹ nó, ta nhổ. Hệ thống, một ngày nào đó chị đây nhất định phải lôi Chủ Thần chó má kia đánh một trận, dám hố chị đây, tức nha!"
Hệ thống: 【 Ký chủ… 】
# cầu Chủ Thần mau đem ký chủ nhà ta ra ngoài chém, thật sự quá vô lý #
Du Nhã suy nghĩ nửa ngày, để hệ thống thấy được sát tâm của cô, tùy tiện vứt ra vài thông tin, sau đó sẽ lơ là cảnh giác. Lúc trước đã trải qua một lần, Du Nhã biết, hệ thống luôn phòng bị giám sát cô, chỉ có đả kích tinh thần hệ thống, cô mới có thời gian tính toán mưu kế.
Du Nhã sâu kín cười lạnh, dám ám toán chị đây, không cần biết Chủ Thần ngươi là ai, hai vạn năm nay chị đây tùy tâm mà làm, trừ việc không thể đầu thai và rời khỏi không gian xám kia, dữ liệu gì đó trước mắt, lúc chưa xuất hiện, chị đây ở trong không gian xám kia là nữ vương, mẹ nó dám hố cô vào tiết tấu thế giới này, còn bị cốt truyện chơi xoay vòng, đúng là không thể nhịn.
Du -nữ vương- Nhã: Tâm niệm Du Nhã trước đó muốn trực tiếp đem nam nữ chủ go die ngược chết liền thay đổi, hiện tại lại muốn phá hủy tổ hợp mà Thiên Đạo cp, chị đây chắc chắn sẽ chơi hư mới thôi. Du -nữ vương- Nhã từ chối tiếp thu!
Hệ thống ngày càng rối rắm, bởi vì nó phát hiện không thấu được tâm tư ký chủ nhà mình. Mà Du Nhã đã sớm đề phòng hệ thống, cô sẽ không suy nghĩ trong lòng, mà chỉ thực hành. Tùy tâm sở dục tới nỗi hệ thống không bắt được một nửa tâm tư của Du Nhã.
"Chủ nhân, chuyện lớn không ổn!" Hệ thống hốt hoảng!
Du Nhã mới trở về phòng trọ tiểu khu, liền thấy nam chủ đại nhân đang đứng trên đường, thấy bóng dáng Du Nhã vẻ mặt kích động vọt lại.
"Tiểu Nhã!" Chu Á Phong duỗi tay muốn nắm lấy Du Nhã, nháy mắt Du Nhã xoay người né tránh.
Hơ, may là chị đây nhanh trí, đừng nhầm nam chủ đại nhân thích cô, nằm mơ để chị đây biến thành pháo hôi trong cốt truyện.
"Tiểu Nhã, cậu sao vậy? Sao rời đi không nói một lời, vì sao không liên lạc với tớ? Một tháng này cậu ở đâu sao tớ tìm hoài không thấy…. Bla bla."
"Dừng!" Du Nhã nhìn nam chủ không ngừng hỏi, đầu muốn nổ tung, đây chắc chắn là kịch bản của tác giả, đúng là nhạt nhẽo.
【 Ký chủ: Đây là thế giới thật, xin đừng đối đãi như vị diện tiểu thuyết. 】
Du Nhã: "..." Ý niệm chị đây vừa lơ đãng chút, liền bị hệ thống bắt được, thật sơ ý!
"Chu Á Phong, cậu có thể đừng giả bộ bày ra vẻ mặt chàng trai si tình được không?" Du Nhã trào phúng.
Chu Á Phong khó hiểu nhìn Du Nhã: "Cậu có ý gì?"
"A!" Du Nhã khoanh tay trước ngực: "Một tháng này, tôi nói, cậu không hiểu sao? Chuyện tôi nhắm vào Thu Ninh kia, cô ta còn dây dưa với tôi tự mình hạ chiến thư để mọi người đều biết chuyện nhập ban nhất."
Du Nhã châm chọc nhìn Chu Á Phong: "Đừng nói cậu nghiêm túc đuổi cô ta, từ nhỏ chúng ta đã quen nhau, mỗi lần tôi làm gì, cậu đều không cho là đúng, sẽ bày ra vẻ mặt thiện tâm."
"Bây giờ…" Du Nhã tạm dừng một chút: "Chỉ sợ cậu đã biết thân phận của cô ta, chắc chắn là muốn bày mưu tính kế tôi đi! Tâm tư của cậu với cha Tiêu không khác lắm, một tháng này nếu thật sự muốn tìm tôi, sao lại kéo dài lâu vậy?"
Chu Á Phong á khẩu nhìn Du Nhã, tuy rằng cô nói đúng tám chín phần, nhưng mà bị phơi bày, thật sự không còn mặt mũi nào để cãi lại.
"Tiểu Nhã… Tớ…"
"Không cần nhiều lời, Thái Tử gia, tiểu thư nhà cậu là Tiêu Thu Ninh, cậu đừng nói với tôi một tháng này, cậu không ở cùng với cô ta, không có cảm tình chân thiện mỹ* với cô ta nhé." Đừng hỏi vì sao cô biết, cốt truyện cả.
Chân thiện mỹ*: Quan điểm tốt đẹp, tương lai tươi sáng mà nam nữ chủ luôn hướng tới.
Chu Á Phong nghe Du Nhã nói, châm chọc không nói nên lời. Hôm nay tới tìm cô, đúng là để nói rõ với cô, nhưng mà sau khi nghe Du Nhã từng câu phơi bày hết mọi thứ, hắn dỗi không nói nên lời, hận không thể tìm lỗ chui.
Chu Á Phong: "Thực xin lỗi, tớ và Ninh nhi thật lòng yêu nhau, dù sao..."
"Dừng!" Du Nhã không khách khí cách hắn xa mấy bước mới nhìn Chu Á Phong: "Đừng lôi vai trò em gái ra nói chuyện với tôi, biết là em gái mà vẫn hôn môi? Lấy chuyện tình cảm tốt đẹp ra giải thích ư? Cứ nói thẳng là thay lòng vì nhỏ bạch liên kia, cậu bớt làm tôi khinh thường đi. Từ khi cậu bênh vực cô ta thì tôi với cậu đã kết thúc rồi."
Dứt lời Du Nhã trực tiếp đi về hướng tiểu khu, Chu Á Phong kéo tay Du Nhã: "Tiểu Nhã, thực xin lỗi, tớ biết tớ tổn thương cậu. Nhưng mà cậu yên tâm, về sau tớ sẽ đối xử tốt với cậu, Ninh nhi cũng vậy, tới đó chúng ta…"
'Bốp!' Du Nhã dương tay tát một cái, trên mặt soái khí của Chu Á Phong lập tức hiện ra năm dấu tay: "Tiện nhân xứng với cẩu nam nhân, tôi đã sớm vứt cậu rồi, cậu không biết sao? Từ một tháng trước, tôi quyết định nghỉ học thì chúng ta đã kết thúc rồi. Cậu biết vì sao tôi biến mất một tháng không? Đó là vì lười nhìn đôi cẩu nam nữ các cậu đấy."
Chuyện Du Nhã vừa làm, nguyên chủ tới chết cũng muốn làm, oán khí của cô ấy, từ khi nam chủ vô tình vứt bỏ cô ấy đã bắt đầu, cô ấy hận không thể cắn chết hắn.
Nguyên chủ từ đầu tới cuối đều hận nam nhân này, cô ấy làm tất cả vì hắn, còn hắn trước mặt cô ấy ra vẻ chán ghét Thu Ninh, mặt khác cùng Thu Ninh bên nhau. Dù sao Thu Ninh cũng là chủ tuyến, có huyết thống với Tiêu gia, thân phận của ả nguyên chủ không muốn tiếp thu, hơn nữa mẹ Tiêu còn bị Thu Ninh mê hoặc vứt bỏ con gái nuôi này, đây là muốn nguyên chủ mất đi cọng rơm cuối cùng.
Chu Á Phong nghĩ hành động này của Du Nhã, là do không tiếp nhận được sự thật. Thấy Du Nhã tát hắn, trong lòng càng thêm áy náy, càng muốn được Du Nhã tha thứ. Đôi tay siết chặt: "Tiểu Nhã, thực xin lỗi, trước mắt cậu cứ bình tĩnh chút, tớ sẽ lại tới tìm cậu."
Du Nhã không hiểu não Chu Á Phong chứa gì, thật muốn cho hắn die, bổ ra xem trong não chứa gì.
Đậu má, tức nha! Đầu óc nam chủ này thật có bệnh nghe không hiểu tiếng người, mẹ nó thật muốn đánh chết hắn làm sao bây giờ, không được để hắn go die, nguyên chủ cũng không thể nguôi giận, Du Nhã cảm thấy tâm can mệt mỏi.
Du Nhã thở phì phì trở về phòng, cả người dựa vào trên sô pha, thế giới quỷ gì đây, chẳng lẽ cô không cho bọn họ dây dưa, không đi theo cốt truyện nên mới bị bọn họ quấn lấy?
Hay là… Du Nhã đột nhiên chòm dậy, hệ thống nói cốt truyện không thể nghịch tập, bản thân chắc chắn sẽ bị cốt truyện quay vòng giống như nguyên chủ thân bại danh liệt, chỉ có thể giúp nữ chủ trở thành chân thiện mỹ? Bản thân ngủm không có chỗ chôn, còn phải giúp nữ chủ thắng nhân sinh, dù có chắn đường hay biến thành pháo hôi kết cục chỉ có GO DIE.
【 Ký chủ, ngươi cuối cùng cũng hiểu. 】Hệ thống tận tình khuyên bảo lên tiếng, Du Nhã vẻ mặt mộng bức: "Má, ta chỉ có thể cưỡng chế biến thành đá kê chân cho nữ chủ sau đó GO DIE?"
【 Ký chủ, thật ra nếu trước đó ngươi nghe lời ta, không đối địch với nam nữ chủ. Chỉ cần ngươi chịu đựng….. 】
"Mẹ nó, ta nhổ. Hệ thống, một ngày nào đó chị đây nhất định phải lôi Chủ Thần chó má kia đánh một trận, dám hố chị đây, tức nha!"
Hệ thống: 【 Ký chủ… 】
# cầu Chủ Thần mau đem ký chủ nhà ta ra ngoài chém, thật sự quá vô lý #
Du Nhã suy nghĩ nửa ngày, để hệ thống thấy được sát tâm của cô, tùy tiện vứt ra vài thông tin, sau đó sẽ lơ là cảnh giác. Lúc trước đã trải qua một lần, Du Nhã biết, hệ thống luôn phòng bị giám sát cô, chỉ có đả kích tinh thần hệ thống, cô mới có thời gian tính toán mưu kế.
Du Nhã sâu kín cười lạnh, dám ám toán chị đây, không cần biết Chủ Thần ngươi là ai, hai vạn năm nay chị đây tùy tâm mà làm, trừ việc không thể đầu thai và rời khỏi không gian xám kia, dữ liệu gì đó trước mắt, lúc chưa xuất hiện, chị đây ở trong không gian xám kia là nữ vương, mẹ nó dám hố cô vào tiết tấu thế giới này, còn bị cốt truyện chơi xoay vòng, đúng là không thể nhịn.
Du -nữ vương- Nhã: Tâm niệm Du Nhã trước đó muốn trực tiếp đem nam nữ chủ go die ngược chết liền thay đổi, hiện tại lại muốn phá hủy tổ hợp mà Thiên Đạo cp, chị đây chắc chắn sẽ chơi hư mới thôi. Du -nữ vương- Nhã từ chối tiếp thu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.