Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân
Chương 94: TG6: Ánh Sao Trên Sân Khấu (9)
Khu Vườn Của Sắc Nữ
05/05/2023
“Tên này là ai?” Lạp Vô Kỳ lau đi
máu trên khoé môi, ánh mắt dán chặt trên người Bạch Dạ Huân. Đúng nhỉ?
Bạch Dạ Huân anh biết lấy tư cách gì mà đánh hắn cơ chứ. Trong lúc Bạch
Dạ Huân cúi mặt im lặng thì bị Tử Hoa thay anh lên tiếng
_______________________________
“Anh ấy là người tôi yêu, Lạp tổng đừng có làm phiền đến tôi nữa” Tử Hoa nắm tay Bạch Dạ Huân rời đi trong sự tức giận của Lạp Vô Kỳ. Hắn thế mà lại thua một tên diễn viên quèn sao? Lạp Vô Kỳ cười nhìn bàn tay của mình.
Dư vị khi này khiến hắn mê luyến không muốn buông. Lạp Vô Kỳ lau đi máu ở phía môi khi nãy. Thứ không có được càng khiến chiếm đoạt bằng mọi cách. Nhân viên cùng quản lý sợ hãi đứng ở ngoài, không ai dám vào nói chuyện.
Lúc này cô gái với mái tóc màu đen nhánh búi gọn, ngũ quan tinh xảo như búp bê. Mặc chiếc váy đỏ ôm sát cơ thể, tôn lên từng đường nét cơ thể hoàn hảo khiến ai cũng ngước nhìn.
Đôi môi đỏ mỉm cười, ánh mắt quyến rũ liếc nhìn Lạp Vô Kỳ. Hắn lần đầu cảm thấy bất ngờ trước một người phụ nữ, xinh đẹp lại còn gan dạ, là người đầu tiên dám nhìn trực tiếp vào mắt hắn mà cười khiêu khích.
Dường như sự xuất hiện của người phụ nữ này đã thu hút Lạp Vô Kỳ, khiến hắn quên mất mấy phút trước còn muốn chiếm đoạt Tử Hoa cho bằng được. Chỉ lướt qua nhưng lại để lại ấn tượng khó mà xoá nhoà được. Lạp Vô Kỳ thật sự tò mò người phụ nữ kia rốt cuộc là ai với mục đích tiếp cận hắn có điều gì.
Chỉ có người duy nhất có thể thu hút Lạp Vô Kỳ như vậy, chính là nữ chính, Trình Tranh. Cô ta vừa mới trọng sinh được mấy ngày. Nhờ quan hệ mà biết được vị trí của Lạp Vô Kỳ. Hiện tại bước 1 gây ấn tượng đã thành công.
Trình Tranh mỉm cười nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt xinh đẹp như vậy lại còn tài năng. Cô ta dám chắc có thể khiến Lạp Vô Kỳ quỳ dưới chân mà cầu xin cô ta.
Lúc này, trên xe không khí giữa Tử Hoa với Bạch Dạ Huân trở nên ngượng ngùng. Tử Hoa đỏ mặt không dám quay ra nhìn. Mà anh lúc này lại cảm thấy vui sướng xen lẫn khó xử.
Bàn tay cầm vô lăng cũng hơi run run nhưng tiếc là Tử Hoa không chú ý tới. Cậu lúc này là đang trong không gian nói chuyện với hệ thống.
[Kí chủ cẩn thận chút, nữ chính lần này có vẻ không đơn giản đâu]
“Ta biết rồi, đừng lo”
[Không, thật sự không ổn. Số liệu của nữ chính lần này khác so với cốt truyện, dường như là người khác]
“Ta sẽ cảnh giác”
Tử Hoa lúc này cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, chẳng biết nay cậu bị sao nữa. Bạch Dạ Huân tiễn cậu được nữa đường thì thấy bước chân cậu loạng choạng rồi ngã ra đất ngất đi. Anh hoảng hốt bế Tử Hoa vào xe nhanh chóng tới bệnh viện.
Nhận được kết quả xét nghiệm thì anh bất ngờ, Tử Hoa bị dị ứng với bạc hà, thế mà Lạp Vô Kỳ không biết, cậu thì chẳng để tâm tới bản thân mình. Nếu như Tử Hoa thật sự bị Lạp Vô Kỳ lăng nhục rồi vứt bỏ ở đấy thì liệu anh sẽ còn gặp lại cậu không.
Bạch Dạ Huân càng nghĩ càng thấy sợ. Người trên giường khi nãy làn da cũng tái nhợt mà anh tưởng lsf do sợ hãi. Đều là do anh quá bất cẩn. Bạch Dạ Huân sờ mái tóc đen mềm rồi nhẹ vuốt xuống cổ.
Từ khi tiếp xúc với cậu anh càng ham muốn có được Tử Hoa trong lòng bàn tay, mọi thứ của cậu đều thuộc về anh. Bạch Dạ Huân cúi hôn nhẹ lên trán cậu rồi rời đi.
Bạch Kim trong không gian quan sát thì cảm thấy đối tượng công lược này không bình thường, tính chiếm hữu cao hơn so với những mục tiêu trước. Không biết kí chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ được không. Mà còn có cả nữ chính kì lạ nữa.
Tử Hoa tỉnh dậy cũng đoán được nguyên nhân vì sao, cậu thản nhiên trả lời tin nhắn của quản lý rồi ăn cháo nóng đặt sẵn trên bàn cùng tờ ghi chú với chữ viết nắn nót “ăn đi mau khoẻ”. Dù có vẻ đơn giản nhưng Tử Hoa cũng không thích cầu kì.
Tử Hoa vẫn chú ý đến lời nói của Bạch Kim về nữ chính. Cậu cũng có linh cảm không tốt. Nếu mà cô ta có được Lạp Vô Kỳ thì e rằng nhiệm vụ chính tuyến của cậu sẽ khó thực hiện được.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ thì trong cuộc sống của cậu không được xuất hiện Trình Tranh. Tử Hoa thở dài, cậu cũng chẳng muốn hại ai hết, giờ cậu chỉ mong Trình Tranh đừng gây phiền phức cho mình mà thôi.
Mà có vẻ hiện tại không ổn lắm, tin nhắn từ quản lý khiến khuôn mặt cậu tối sầm lại. Bàn tay tức giận nắm chặt khiến móng tay đâm vào da đỏ ửng một mảng.
Mãi cậu mới có thể lấy được hợp đồng quảng cáo với thương hiệu quần áo nổi tiếng. Thế mà bây giờ lại bị giật mất, mà người đứng sau là Lạp Vô Kỳ. Cậu nhìn bức ảnh được gửi đến Tử Hoa không nhịn được chửi tục. Trình Tranh thế chưa gì mà đã dành được hảo cảm của Lạp Vô Kỳ, được hắn chống lưng sao.
Chắc cô ta cũng biết quan hệ mờ ám giữa cậu với Lạp Vô Kỳ nên cố tình làm như thế. Tử Hoa bật chợt im lặng rồi mỉm cười. nữ chính lần này không những xinh đẹp còn thông minh, biết sử dụng ưu thế của mình, đáng mong chờ thật đấy.
_______________________________
“Anh ấy là người tôi yêu, Lạp tổng đừng có làm phiền đến tôi nữa” Tử Hoa nắm tay Bạch Dạ Huân rời đi trong sự tức giận của Lạp Vô Kỳ. Hắn thế mà lại thua một tên diễn viên quèn sao? Lạp Vô Kỳ cười nhìn bàn tay của mình.
Dư vị khi này khiến hắn mê luyến không muốn buông. Lạp Vô Kỳ lau đi máu ở phía môi khi nãy. Thứ không có được càng khiến chiếm đoạt bằng mọi cách. Nhân viên cùng quản lý sợ hãi đứng ở ngoài, không ai dám vào nói chuyện.
Lúc này cô gái với mái tóc màu đen nhánh búi gọn, ngũ quan tinh xảo như búp bê. Mặc chiếc váy đỏ ôm sát cơ thể, tôn lên từng đường nét cơ thể hoàn hảo khiến ai cũng ngước nhìn.
Đôi môi đỏ mỉm cười, ánh mắt quyến rũ liếc nhìn Lạp Vô Kỳ. Hắn lần đầu cảm thấy bất ngờ trước một người phụ nữ, xinh đẹp lại còn gan dạ, là người đầu tiên dám nhìn trực tiếp vào mắt hắn mà cười khiêu khích.
Dường như sự xuất hiện của người phụ nữ này đã thu hút Lạp Vô Kỳ, khiến hắn quên mất mấy phút trước còn muốn chiếm đoạt Tử Hoa cho bằng được. Chỉ lướt qua nhưng lại để lại ấn tượng khó mà xoá nhoà được. Lạp Vô Kỳ thật sự tò mò người phụ nữ kia rốt cuộc là ai với mục đích tiếp cận hắn có điều gì.
Chỉ có người duy nhất có thể thu hút Lạp Vô Kỳ như vậy, chính là nữ chính, Trình Tranh. Cô ta vừa mới trọng sinh được mấy ngày. Nhờ quan hệ mà biết được vị trí của Lạp Vô Kỳ. Hiện tại bước 1 gây ấn tượng đã thành công.
Trình Tranh mỉm cười nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt xinh đẹp như vậy lại còn tài năng. Cô ta dám chắc có thể khiến Lạp Vô Kỳ quỳ dưới chân mà cầu xin cô ta.
Lúc này, trên xe không khí giữa Tử Hoa với Bạch Dạ Huân trở nên ngượng ngùng. Tử Hoa đỏ mặt không dám quay ra nhìn. Mà anh lúc này lại cảm thấy vui sướng xen lẫn khó xử.
Bàn tay cầm vô lăng cũng hơi run run nhưng tiếc là Tử Hoa không chú ý tới. Cậu lúc này là đang trong không gian nói chuyện với hệ thống.
[Kí chủ cẩn thận chút, nữ chính lần này có vẻ không đơn giản đâu]
“Ta biết rồi, đừng lo”
[Không, thật sự không ổn. Số liệu của nữ chính lần này khác so với cốt truyện, dường như là người khác]
“Ta sẽ cảnh giác”
Tử Hoa lúc này cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, chẳng biết nay cậu bị sao nữa. Bạch Dạ Huân tiễn cậu được nữa đường thì thấy bước chân cậu loạng choạng rồi ngã ra đất ngất đi. Anh hoảng hốt bế Tử Hoa vào xe nhanh chóng tới bệnh viện.
Nhận được kết quả xét nghiệm thì anh bất ngờ, Tử Hoa bị dị ứng với bạc hà, thế mà Lạp Vô Kỳ không biết, cậu thì chẳng để tâm tới bản thân mình. Nếu như Tử Hoa thật sự bị Lạp Vô Kỳ lăng nhục rồi vứt bỏ ở đấy thì liệu anh sẽ còn gặp lại cậu không.
Bạch Dạ Huân càng nghĩ càng thấy sợ. Người trên giường khi nãy làn da cũng tái nhợt mà anh tưởng lsf do sợ hãi. Đều là do anh quá bất cẩn. Bạch Dạ Huân sờ mái tóc đen mềm rồi nhẹ vuốt xuống cổ.
Từ khi tiếp xúc với cậu anh càng ham muốn có được Tử Hoa trong lòng bàn tay, mọi thứ của cậu đều thuộc về anh. Bạch Dạ Huân cúi hôn nhẹ lên trán cậu rồi rời đi.
Bạch Kim trong không gian quan sát thì cảm thấy đối tượng công lược này không bình thường, tính chiếm hữu cao hơn so với những mục tiêu trước. Không biết kí chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ được không. Mà còn có cả nữ chính kì lạ nữa.
Tử Hoa tỉnh dậy cũng đoán được nguyên nhân vì sao, cậu thản nhiên trả lời tin nhắn của quản lý rồi ăn cháo nóng đặt sẵn trên bàn cùng tờ ghi chú với chữ viết nắn nót “ăn đi mau khoẻ”. Dù có vẻ đơn giản nhưng Tử Hoa cũng không thích cầu kì.
Tử Hoa vẫn chú ý đến lời nói của Bạch Kim về nữ chính. Cậu cũng có linh cảm không tốt. Nếu mà cô ta có được Lạp Vô Kỳ thì e rằng nhiệm vụ chính tuyến của cậu sẽ khó thực hiện được.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ thì trong cuộc sống của cậu không được xuất hiện Trình Tranh. Tử Hoa thở dài, cậu cũng chẳng muốn hại ai hết, giờ cậu chỉ mong Trình Tranh đừng gây phiền phức cho mình mà thôi.
Mà có vẻ hiện tại không ổn lắm, tin nhắn từ quản lý khiến khuôn mặt cậu tối sầm lại. Bàn tay tức giận nắm chặt khiến móng tay đâm vào da đỏ ửng một mảng.
Mãi cậu mới có thể lấy được hợp đồng quảng cáo với thương hiệu quần áo nổi tiếng. Thế mà bây giờ lại bị giật mất, mà người đứng sau là Lạp Vô Kỳ. Cậu nhìn bức ảnh được gửi đến Tử Hoa không nhịn được chửi tục. Trình Tranh thế chưa gì mà đã dành được hảo cảm của Lạp Vô Kỳ, được hắn chống lưng sao.
Chắc cô ta cũng biết quan hệ mờ ám giữa cậu với Lạp Vô Kỳ nên cố tình làm như thế. Tử Hoa bật chợt im lặng rồi mỉm cười. nữ chính lần này không những xinh đẹp còn thông minh, biết sử dụng ưu thế của mình, đáng mong chờ thật đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.