Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch)
Chương 50: Người Lạ Mặt
Tiềm Thủy Đích Oa Ba
15/09/2023
Sau khi xác nhận chuyện này là thật, lập tức có mấy thủ lĩnh bình thường cùng Vương Báo Tử tích oán đã sâu mang theo thủ hạ chạy tới.
Từng người máy cũ kỹ xuất hiện, vì tranh đoạt địa bàn giương cung bạt kiếm thậm chí đánh nhau.
Nhờ bọn họ tranh đấu mà lực chú ý của mọi người rốt cục cũng dời khỏi trên người Lâm Dạ, không ai truy tìm tung tích của hắn nữa.
Dù sao thì Vương Báo Tử cũng đã chết, ai còn có tâm tư quản sống chết của hắn chứ?
- Đánh đi, đánh đi, đánh càng hung càng tốt, tốt nhất là làm thịt những người còn lại.
Lâm Dạ đội khăn trùm đầu ẩn nấp trong đám người nhìn các thế lực tranh đấu.
Hắn thật ra cũng không ngờ cái chết của Vương Báo Tử sẽ tạo thành phản ứng lớn như vậy, lúc ấy chẳng qua là muốn diệt trừ uy hiếp này để diệt hậu hoạn mà thôi.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, ít nhất thì trong thời gian ngắn sẽ không có người chú ý đến hướng đi của hắn, hắn có thể yên tâm ngư ông đắc lợi, sau đó lại cân nhắc kế tiếp nên đi như thế nào.
Mắt thấy hỗn chiến giữa các thế lực có xu hướng càng ngày càng kịch liệt, hắn cũng không ở lại lâu nữa, xoay người chạy về phương hướng chỗ ở.
Ngay từ chiều hôm qua, Kỵ Sĩ Hắc Phong của hắn đã thăng cấp xong.
Chẳng qua bởi vì lo lắng bại lộ nên hắn không lập tức tiến hành nhận lấy.
Hiện tại uy hiếp tạm thời giải trừ cũng đã đến lúc đem người máy trở về, bằng không chỉ dựa vào thân thể này của hắn cũng không đối phó được tình huống bất ngờ kế tiếp.
Bảy quẹo tám vòng, rất nhanh Lâm Dạ đã trở về bờ bãi rác quen thuộc, xa xa nhìn thấy chỗ ở của mình.
Tuy nhiên, khi hắn lướt qua ngọn núi rác cuối cùng lại phát hiện bên cạnh chỗ ở của mình đang đứng một bóng người xa lạ.
Thật giống như biết hắn sẽ xuất hiện nên sớm chờ ở nơi đó.
- Ngươi quả nhiên đã trở lại.
Người đàn ông dùng ánh mắt thâm sâu nhìn chằm chằm Lâm Dạ.
…
- Ngươi là người của Vương Báo Tử?
Vẻ mặt Lâm Dạ nghiêm nghị, nhìn người đàn ông đeo kính xuất hiện ở phía đối diện.
Hắn cũng chưa từng gặp qua người này, nhưng trực giác lại nói cho hắn biết, đối phương chắn chắc có quan hệ với Vương Báo Tử.
Hắn cảnh giác đưa tay vào trong ngực, cầm súng ống giấu vào bên trong, chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
- Yên tâm đi, ta không phải tới tìm ngươi để gây phiền toái.
Người đàn ông đeo kính cảm nhận được sát ý của hắn, vẻ mặt của hắn khẽ thay đổi, vội vàng mở miệng nói, chính là gián tiếp thừa nhận thân phận của mình.
- Ồ? Không phải đến gây rắc rối cho ta thì để làm gì? Hôm qua tất cả các người đã bao vây xung quanh để bắt ta.
Mặt của Lâm Dạ không cảm xúc đáp.
- Vương Báo Tử là ngươi giết phải không?
Người đàn ông đeo kính không trả lời mà đột nhiên hỏi ngược lại.
Lâm Dạ nghe vậy, trong nháy mắt ánh mắt của hắn đã nheo lại, vô cùng bất ngờ đánh giá người đàn ông đeo kính.
Hắn tự cho là ngày hôm qua lúc ra tay vô cùng sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không có người phát hiện là hắn làm, càng sẽ không ngờ lại một mình hắn bị đuổi giết còn dám giết ngược lại trở về.
Nói cách khác, đối phương là đang đoán, hơn nữa đoán rất chính xác.
Không ngờ lại dưới tay Vương Báo Tử lại còn có nhân vật này, cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao Vương Báo Tử biết người giết Chu Hiền là hắn, chỉ sợ không thoát khỏi liên quan đến người trước mắt này.
- Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Lâm Dạ thản nhiên hỏi.
Hiện giờ, chính là lúc các thế lực lớn liều mạng phân chia địa bàn, hắn cũng không cho rằng đối phương sẽ nhàn rỗi chạy tới nói chuyện phiếm với hắn như vậy.
Quả nhiên, người đàn ông đeo kính nghe hắn hỏi, biểu hiện của hắn ta đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn.
- Nếu ta nói, ta muốn tiếp quản khu vực này và cần sự giúp đỡ của ngươi, ngươi sẽ làm thế nào?
- Tiếp quản khu vực này?
Lâm Dạ nhướng mày, hắn ngược lại có chút đánh giá thấp dã tâm của đối phương.
Nhưng hắn ngẫm lại cũng đúng, nhân vật như vậy, khẳng định không muốn khuất phục dưới trướng người khác, nếu không cũng sẽ không đợi sau khi Vương Báo Tử chết còn có thể bình tĩnh tự nhiên đứng ở đây nói chuyện với hắn.
Người như vậy, muốn khống chế cũng không dễ dàng.
Trừ phi hắn có đủ thực lực tuyệt đối trấn áp đối phương.
Nhưng chuyện này đối với bây giờ hắn đang rõ ràng là không thực tế.
Hắn im lặng một lát, rồi nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ta sẽ không tham gia vào cuộc tranh đấu giữa các thế lực của các ngươi, nếu như ngươi vì chuyện này tới tìm ta, vậy ngươi phải thất vọng rồi.
- Không sao, có những lời này của ngươi là đã đủ rồi.
Người đàn ông đeo kính đẩy khung kính lên một chút, khóe miệng hiện ra một nụ cười.
Hắn vốn không ôm hy vọng quá lớn vào việc Lâm Dạ sẽ giúp mình, sở dĩ hắn hỏi như vậy chẳng qua là muốn xác nhận tương lai Lâm Dạ có thể trở thành kẻ địch của hắn hay không mà thôi.
Dù sao thì có thể ở dưới tình huống thần không biết quỷ không hay giết chết Vương Báo Tử, chỉ dựa vào thực lực này cũng đủ để cho hắn coi trọng.
Bây giờ, hắn nhận được câu trả lời chuẩn xác từ Lâm Dạ, hắn ngược lại yên tâm không ít.
Từng người máy cũ kỹ xuất hiện, vì tranh đoạt địa bàn giương cung bạt kiếm thậm chí đánh nhau.
Nhờ bọn họ tranh đấu mà lực chú ý của mọi người rốt cục cũng dời khỏi trên người Lâm Dạ, không ai truy tìm tung tích của hắn nữa.
Dù sao thì Vương Báo Tử cũng đã chết, ai còn có tâm tư quản sống chết của hắn chứ?
- Đánh đi, đánh đi, đánh càng hung càng tốt, tốt nhất là làm thịt những người còn lại.
Lâm Dạ đội khăn trùm đầu ẩn nấp trong đám người nhìn các thế lực tranh đấu.
Hắn thật ra cũng không ngờ cái chết của Vương Báo Tử sẽ tạo thành phản ứng lớn như vậy, lúc ấy chẳng qua là muốn diệt trừ uy hiếp này để diệt hậu hoạn mà thôi.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, ít nhất thì trong thời gian ngắn sẽ không có người chú ý đến hướng đi của hắn, hắn có thể yên tâm ngư ông đắc lợi, sau đó lại cân nhắc kế tiếp nên đi như thế nào.
Mắt thấy hỗn chiến giữa các thế lực có xu hướng càng ngày càng kịch liệt, hắn cũng không ở lại lâu nữa, xoay người chạy về phương hướng chỗ ở.
Ngay từ chiều hôm qua, Kỵ Sĩ Hắc Phong của hắn đã thăng cấp xong.
Chẳng qua bởi vì lo lắng bại lộ nên hắn không lập tức tiến hành nhận lấy.
Hiện tại uy hiếp tạm thời giải trừ cũng đã đến lúc đem người máy trở về, bằng không chỉ dựa vào thân thể này của hắn cũng không đối phó được tình huống bất ngờ kế tiếp.
Bảy quẹo tám vòng, rất nhanh Lâm Dạ đã trở về bờ bãi rác quen thuộc, xa xa nhìn thấy chỗ ở của mình.
Tuy nhiên, khi hắn lướt qua ngọn núi rác cuối cùng lại phát hiện bên cạnh chỗ ở của mình đang đứng một bóng người xa lạ.
Thật giống như biết hắn sẽ xuất hiện nên sớm chờ ở nơi đó.
- Ngươi quả nhiên đã trở lại.
Người đàn ông dùng ánh mắt thâm sâu nhìn chằm chằm Lâm Dạ.
…
- Ngươi là người của Vương Báo Tử?
Vẻ mặt Lâm Dạ nghiêm nghị, nhìn người đàn ông đeo kính xuất hiện ở phía đối diện.
Hắn cũng chưa từng gặp qua người này, nhưng trực giác lại nói cho hắn biết, đối phương chắn chắc có quan hệ với Vương Báo Tử.
Hắn cảnh giác đưa tay vào trong ngực, cầm súng ống giấu vào bên trong, chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
- Yên tâm đi, ta không phải tới tìm ngươi để gây phiền toái.
Người đàn ông đeo kính cảm nhận được sát ý của hắn, vẻ mặt của hắn khẽ thay đổi, vội vàng mở miệng nói, chính là gián tiếp thừa nhận thân phận của mình.
- Ồ? Không phải đến gây rắc rối cho ta thì để làm gì? Hôm qua tất cả các người đã bao vây xung quanh để bắt ta.
Mặt của Lâm Dạ không cảm xúc đáp.
- Vương Báo Tử là ngươi giết phải không?
Người đàn ông đeo kính không trả lời mà đột nhiên hỏi ngược lại.
Lâm Dạ nghe vậy, trong nháy mắt ánh mắt của hắn đã nheo lại, vô cùng bất ngờ đánh giá người đàn ông đeo kính.
Hắn tự cho là ngày hôm qua lúc ra tay vô cùng sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không có người phát hiện là hắn làm, càng sẽ không ngờ lại một mình hắn bị đuổi giết còn dám giết ngược lại trở về.
Nói cách khác, đối phương là đang đoán, hơn nữa đoán rất chính xác.
Không ngờ lại dưới tay Vương Báo Tử lại còn có nhân vật này, cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao Vương Báo Tử biết người giết Chu Hiền là hắn, chỉ sợ không thoát khỏi liên quan đến người trước mắt này.
- Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Lâm Dạ thản nhiên hỏi.
Hiện giờ, chính là lúc các thế lực lớn liều mạng phân chia địa bàn, hắn cũng không cho rằng đối phương sẽ nhàn rỗi chạy tới nói chuyện phiếm với hắn như vậy.
Quả nhiên, người đàn ông đeo kính nghe hắn hỏi, biểu hiện của hắn ta đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn.
- Nếu ta nói, ta muốn tiếp quản khu vực này và cần sự giúp đỡ của ngươi, ngươi sẽ làm thế nào?
- Tiếp quản khu vực này?
Lâm Dạ nhướng mày, hắn ngược lại có chút đánh giá thấp dã tâm của đối phương.
Nhưng hắn ngẫm lại cũng đúng, nhân vật như vậy, khẳng định không muốn khuất phục dưới trướng người khác, nếu không cũng sẽ không đợi sau khi Vương Báo Tử chết còn có thể bình tĩnh tự nhiên đứng ở đây nói chuyện với hắn.
Người như vậy, muốn khống chế cũng không dễ dàng.
Trừ phi hắn có đủ thực lực tuyệt đối trấn áp đối phương.
Nhưng chuyện này đối với bây giờ hắn đang rõ ràng là không thực tế.
Hắn im lặng một lát, rồi nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ta sẽ không tham gia vào cuộc tranh đấu giữa các thế lực của các ngươi, nếu như ngươi vì chuyện này tới tìm ta, vậy ngươi phải thất vọng rồi.
- Không sao, có những lời này của ngươi là đã đủ rồi.
Người đàn ông đeo kính đẩy khung kính lên một chút, khóe miệng hiện ra một nụ cười.
Hắn vốn không ôm hy vọng quá lớn vào việc Lâm Dạ sẽ giúp mình, sở dĩ hắn hỏi như vậy chẳng qua là muốn xác nhận tương lai Lâm Dạ có thể trở thành kẻ địch của hắn hay không mà thôi.
Dù sao thì có thể ở dưới tình huống thần không biết quỷ không hay giết chết Vương Báo Tử, chỉ dựa vào thực lực này cũng đủ để cho hắn coi trọng.
Bây giờ, hắn nhận được câu trả lời chuẩn xác từ Lâm Dạ, hắn ngược lại yên tâm không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.