Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch)
Chương 59: Thẩm Ngưng Ngọc
Tiềm Thủy Đích Oa Ba
15/09/2023
Hắn ôm nghi hoặc, tốc độ di chuyển đột nhiên tăng nhanh, xuyên qua từng ngọn núi rác.
Rốt cục hơn mười phút sau, hắn đi tới ở đầu kia bãi rác nơi đám người tụ tập, cũng thấy rõ khuôn mặt của người được gọi là đại nhân vật kia.
Đó chính là một số thanh niên và thiếu nữ được bảo vệ bởi các lực lượng vũ trang.
- Trẻ như vậy à?
Lâm Dạ hơi kinh ngạc, tò mò đánh giá người đến này.
Tuy rằng cách quá xa làm cho hắn không thấy rõ hình dáng cụ thể, nhưng có thể suy đoán được, tuổi của những người này cũng tương đương với hắn mà thôi.
Nhưng lại có thể xuất động một đội lực lượng vũ trang để mở đường, trận thế này cũng không khỏi quá khoa trương đi, chẳng lẽ là con cái của một số lãnh đạo cao tầng trong nội thành à.
Nhưng những đứa con cao tầng đã quen với cuộc sống thượng lưu thì sao có thể đột nhiên chạy đến khu vực tầng thấp bẩn thỉu như bãi rác này chứ?
Đây không phải là tự tìm đau khổ à?
Hoặc là bọn hắn muốn trải nghiệm cuộc sống để tìm kiếm sự kích thích?
Lúc này, Lâm Dạ đã cơ bản đã phủ định phỏng đoán đối phương đến đây vì chuyện Vương Báo Tử, trong lòng cũng thả lỏng hơn không ít.
Nhưng mà trước khi biết được mục đích của đối phương, hắn vẫn không thể xem nhẹ.
Cho nên, hắn vẫn tiếp tục ẩn nấp trong đám người, âm thầm quan sát hướng đi của đối phương.
Mà lúc này, trong vòng bảo vệ của lực lượng vũ trang.
Mấy thiếu niên thiếu nữ nhìn hoàn cảnh ác liệt xung quanh, lông mày nhíu chặt.
- Ngưng Ngọc, hoàn cảnh nơi này rất kém, người ngươi muốn tìm chắc là không thể nào ở đây chứ?
Một thiếu nữ không nhịn được nói.
- Dù sao thì cũng đã tới rồi, vẫn nên đi vào xem một chút đi.
Vẻ mặt Thẩm Ngưng Ngọc không thay đổi, trực tiếp đi về phía bãi rác.
Thẩm Ngưng Ngọc và mấy đồng bạn bên cạnh đều là tân sinh của học viện Người Máy, bọn họ vừa mới kết thúc sát hạch nhập học ở khu vực D77.
Sở dĩ bọn họ xuất hiện ở đây là bởi vì cách khu vực D78 tương đối gần, vừa lúc Thẩm Ngưng Ngọc lại tính toán thuận đường tới xem một chút, cho nên mới đi cùng nhau.
Có mấy người thì nhận được lệnh của gia đình, nhất định phải tạo mối quan hệ bạn bè với cô cho tốt, nên mới mặt dày đuổi theo, tính toán làm quen trước rồi tính tiếp.
Dù sao thì cha của đối phương làm cho ngay cả cha của bọn họ gặp cũng phải tất cung tất kính, bao nhiêu người muốn leo lên tạo mối quan hệ cũng không có cơ hội.
Thấy Thẩm Ngưng Ngọc trực tiếp đi vào trong bãi rác, mấy người chần chờ một chút, rồi cũng nhao nhao đi theo.
- Ngưng Ngọc, rốt cuộc cô muốn tìm loại người gì?
Một thiếu nữ bên cạnh có quan hệ tốt với cô đột nhiên hỏi.
Lời này vừa nói ra, những người khác nhao nhao dựng thẳng lỗ tai, trong lòng tràn đầy tò mò.
Một đường đi tới, bọn họ chỉ biết là đang tìm một người, nhưng lại không biết muốn tìm người nào, thậm chí ngay cả đối phương ở đâu cũng không biết.
Đi dạo một vòng trong khu nội thành giống như một con ruồi không đầu không tìm được, lại vừa vặn đi gần đó, mới thuận tiện đến khu ngoại thành này xem một chút.
Người có thể làm cho Thẩm Ngưng Ngọc coi trọng như vậy, nói thật bọn họ vẫn cực kỳ tò mò.
- Thật ra các người cũng từng gặp người đó.
Âm thanh trong sáng lạnh lùng từ trong miệng Thẩm Ngưng Ngọc truyền ra.
- Chúng ta cũng đã từng gặp?
- Ừm, Kỵ Sĩ Hắc Phong gặp phải lúc sát hạch trước đó, ta đang đi tìm hắn.
- Thì ra là người đó!
Mấy người nghe vậy thì ánh mắt sáng ngời, lập tức hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra lúc trước.
Kỵ Sĩ Hắc Phong chỉ dựa vào sức mình đã ngăn cản Dung Nham Thú kia, cho dù đến bây giờ thì bọn họ vẫn nhớ rất rõ ràng, cũng làm cho bọn họ bừng tỉnh đại ngộ.
Nếu đó là loại nhân vật đó thì thật sự đáng để tìm kiếm.
Nhưng mà lập tức, lại có người lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
- Không đúng, lấy thực lực của người kia thì chắc là không thể nào ở loại nơi này chứ?
Phải biết rằng nơi này chính là bãi rác tầng dưới cùng, bình thường chỉ có những người không thể thức tỉnh gen hoặc gen quá kém bị đào thải sinh sống, người có năng lực ai sẽ nguyện ý ở đây?
- Ta biết, chỉ là vừa vặn đi qua nơi này, thuận tiện tới đây xem một chút mà thôi.
Thẩm Ngưng Ngọc thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút hụt hẩng.
Trong phạm vi nội thành, cô đã nhờ Mạc thúc hỗ trợ điều tra qua.
Tất cả phi công điều khiển Kỵ Sĩ Hắc Phong đều không có ai đủ điều kiện, cho nên cô mới thử đến ngoại thành xem một chút.
Tuy cô biết rằng chuyện này không thể nào, nhưng nếu đã tới thì cũng không kém chút thời gian này.
Dù sao thì sát hạch tân sinh đã chấm dứt, còn mấy ngày nữa mới chính thức nhập học, cho dù đến mặt đất giải sầu cũng được.
Rất nhanh, mấy người dưới sự bảo vệ của lực lượng vũ trang một đường đi về phía trước, vừa tò mò vừa kinh ngạc đánh giá xung quanh.
Đối với những người từ nhỏ sống trong căn cứ Tinh Vòng Liên Bang như bọn họ thì mặt đất tất cả đều rất mới mẻ, nhất là bọn họ còn lần đầu tiên đến nơi này.
Đương nhiên cũng có mấy người không thích ứng được, toàn bộ hành trình đều là che miệng mũi, vẻ mặt ghét bỏ, sợ không cẩn thận hít vào không khí nơi này.
Rốt cục hơn mười phút sau, hắn đi tới ở đầu kia bãi rác nơi đám người tụ tập, cũng thấy rõ khuôn mặt của người được gọi là đại nhân vật kia.
Đó chính là một số thanh niên và thiếu nữ được bảo vệ bởi các lực lượng vũ trang.
- Trẻ như vậy à?
Lâm Dạ hơi kinh ngạc, tò mò đánh giá người đến này.
Tuy rằng cách quá xa làm cho hắn không thấy rõ hình dáng cụ thể, nhưng có thể suy đoán được, tuổi của những người này cũng tương đương với hắn mà thôi.
Nhưng lại có thể xuất động một đội lực lượng vũ trang để mở đường, trận thế này cũng không khỏi quá khoa trương đi, chẳng lẽ là con cái của một số lãnh đạo cao tầng trong nội thành à.
Nhưng những đứa con cao tầng đã quen với cuộc sống thượng lưu thì sao có thể đột nhiên chạy đến khu vực tầng thấp bẩn thỉu như bãi rác này chứ?
Đây không phải là tự tìm đau khổ à?
Hoặc là bọn hắn muốn trải nghiệm cuộc sống để tìm kiếm sự kích thích?
Lúc này, Lâm Dạ đã cơ bản đã phủ định phỏng đoán đối phương đến đây vì chuyện Vương Báo Tử, trong lòng cũng thả lỏng hơn không ít.
Nhưng mà trước khi biết được mục đích của đối phương, hắn vẫn không thể xem nhẹ.
Cho nên, hắn vẫn tiếp tục ẩn nấp trong đám người, âm thầm quan sát hướng đi của đối phương.
Mà lúc này, trong vòng bảo vệ của lực lượng vũ trang.
Mấy thiếu niên thiếu nữ nhìn hoàn cảnh ác liệt xung quanh, lông mày nhíu chặt.
- Ngưng Ngọc, hoàn cảnh nơi này rất kém, người ngươi muốn tìm chắc là không thể nào ở đây chứ?
Một thiếu nữ không nhịn được nói.
- Dù sao thì cũng đã tới rồi, vẫn nên đi vào xem một chút đi.
Vẻ mặt Thẩm Ngưng Ngọc không thay đổi, trực tiếp đi về phía bãi rác.
Thẩm Ngưng Ngọc và mấy đồng bạn bên cạnh đều là tân sinh của học viện Người Máy, bọn họ vừa mới kết thúc sát hạch nhập học ở khu vực D77.
Sở dĩ bọn họ xuất hiện ở đây là bởi vì cách khu vực D78 tương đối gần, vừa lúc Thẩm Ngưng Ngọc lại tính toán thuận đường tới xem một chút, cho nên mới đi cùng nhau.
Có mấy người thì nhận được lệnh của gia đình, nhất định phải tạo mối quan hệ bạn bè với cô cho tốt, nên mới mặt dày đuổi theo, tính toán làm quen trước rồi tính tiếp.
Dù sao thì cha của đối phương làm cho ngay cả cha của bọn họ gặp cũng phải tất cung tất kính, bao nhiêu người muốn leo lên tạo mối quan hệ cũng không có cơ hội.
Thấy Thẩm Ngưng Ngọc trực tiếp đi vào trong bãi rác, mấy người chần chờ một chút, rồi cũng nhao nhao đi theo.
- Ngưng Ngọc, rốt cuộc cô muốn tìm loại người gì?
Một thiếu nữ bên cạnh có quan hệ tốt với cô đột nhiên hỏi.
Lời này vừa nói ra, những người khác nhao nhao dựng thẳng lỗ tai, trong lòng tràn đầy tò mò.
Một đường đi tới, bọn họ chỉ biết là đang tìm một người, nhưng lại không biết muốn tìm người nào, thậm chí ngay cả đối phương ở đâu cũng không biết.
Đi dạo một vòng trong khu nội thành giống như một con ruồi không đầu không tìm được, lại vừa vặn đi gần đó, mới thuận tiện đến khu ngoại thành này xem một chút.
Người có thể làm cho Thẩm Ngưng Ngọc coi trọng như vậy, nói thật bọn họ vẫn cực kỳ tò mò.
- Thật ra các người cũng từng gặp người đó.
Âm thanh trong sáng lạnh lùng từ trong miệng Thẩm Ngưng Ngọc truyền ra.
- Chúng ta cũng đã từng gặp?
- Ừm, Kỵ Sĩ Hắc Phong gặp phải lúc sát hạch trước đó, ta đang đi tìm hắn.
- Thì ra là người đó!
Mấy người nghe vậy thì ánh mắt sáng ngời, lập tức hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra lúc trước.
Kỵ Sĩ Hắc Phong chỉ dựa vào sức mình đã ngăn cản Dung Nham Thú kia, cho dù đến bây giờ thì bọn họ vẫn nhớ rất rõ ràng, cũng làm cho bọn họ bừng tỉnh đại ngộ.
Nếu đó là loại nhân vật đó thì thật sự đáng để tìm kiếm.
Nhưng mà lập tức, lại có người lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
- Không đúng, lấy thực lực của người kia thì chắc là không thể nào ở loại nơi này chứ?
Phải biết rằng nơi này chính là bãi rác tầng dưới cùng, bình thường chỉ có những người không thể thức tỉnh gen hoặc gen quá kém bị đào thải sinh sống, người có năng lực ai sẽ nguyện ý ở đây?
- Ta biết, chỉ là vừa vặn đi qua nơi này, thuận tiện tới đây xem một chút mà thôi.
Thẩm Ngưng Ngọc thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút hụt hẩng.
Trong phạm vi nội thành, cô đã nhờ Mạc thúc hỗ trợ điều tra qua.
Tất cả phi công điều khiển Kỵ Sĩ Hắc Phong đều không có ai đủ điều kiện, cho nên cô mới thử đến ngoại thành xem một chút.
Tuy cô biết rằng chuyện này không thể nào, nhưng nếu đã tới thì cũng không kém chút thời gian này.
Dù sao thì sát hạch tân sinh đã chấm dứt, còn mấy ngày nữa mới chính thức nhập học, cho dù đến mặt đất giải sầu cũng được.
Rất nhanh, mấy người dưới sự bảo vệ của lực lượng vũ trang một đường đi về phía trước, vừa tò mò vừa kinh ngạc đánh giá xung quanh.
Đối với những người từ nhỏ sống trong căn cứ Tinh Vòng Liên Bang như bọn họ thì mặt đất tất cả đều rất mới mẻ, nhất là bọn họ còn lần đầu tiên đến nơi này.
Đương nhiên cũng có mấy người không thích ứng được, toàn bộ hành trình đều là che miệng mũi, vẻ mặt ghét bỏ, sợ không cẩn thận hít vào không khí nơi này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.