Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!?

Chương 20

Thương Huyền Tử

01/09/2024

Thượng Quan Túy muốn nói lại thôi, vẻ mặt phức tạp nhìn y, khéo léo ám chỉ: "Túc Ly, có thể nhờ hắn giúp đỡ, hắn hẳn là sẽ rất vui vẻ đi."

Túc Ly tác phong đứng đắn, chắc là không đến mức làm ra chuyện nhân lúc cháy nhà chạy đi hôi của.

Hơn nữa, hắn còn có bệnh kín, Hàn Trúc nhờ hắn giúp đỡ sẽ an toàn hơn là để Tiểu Yên Nhi rơi vào tay sư thúc.

Trúc Ẩn Trần: "Vâng?"

Chẳng lẽ Thượng Quan tỷ đã phát hiện ra  bộ mặt thật của Túc Ly? Không đúng, nếu thực sự phát hiện ra không nên có biểu hiện như này, vậy chỉ có thể là hiểu lầm.

Cho nên, tỷ rốt cuộc tỷ hiểu lầm cái gì mới có thể nói ra những lời này?

Túc Ly quả thực sẽ  hứng thú  khi mình tìm hắn nhờ giúp đỡ, nói đúng ra là đang chờ bản thân mình đi cầu xin hắn, thỏa mãn sở thích thú vị độc ác của hắn.

Thượng Quan Túy xua tay: "Không sao, coi như ta hôm nay không tới đây, ngoại trừ báo cho đệ ta cũng không giúp được gì, trong lòng đệ hiểu rõ là tốt."

Trúc Ẩn Trần: "Thượng Quan tỷ có thể tới báo cho đệ một tiếng, đã giúp ích rất nhiều rồi."

Sau khi Thượng Quan Tuý rời đi như kẻ trộm.

Trúc Ẩn Trần đối mặt với căn phòng trống, chậm rãi nói: "Đây có phải là thứ mà ngươi muốn xem không?"

Túc Ly đi ra từ đẳng sau tấm bình phong, hắn vẫn luôn ở đó, nhưng Thượng Quan Túy lại không phát hiện.

Nam tử ôn tồn lễ độ nghiêng đầu vô tội: "Ta không làm gì cả."

Trúc Ẩn Trần: "Đúng, ngươi không làm gì cả."

Chỉ cần biết rõ mọi việc, sau đó thờ ơ lạnh nhạt nhìn, cũng nhân cơ hội nói móc y.

Túc Ly biết Hải Tâm chân quân của Hợp Hoan Lâu đang ở đó, đồng thời cũng nhìn thấy y cùng các sư muội đi ngang qua.

Muốn ngăn cản chuyện này cũng không phải việc khó.

Mà hắn cái gì cũng không làm, chỉ chờ đợi mình tới cầu xin hắn.

Xét từ mối quan hệ không bình thường của bọn họ, này là rất bình thường, cho nên y vẫn luôn muốn Túc Ly chết, cũng rất bình thường.

Túc Ly cười ôn hòa: "Nếu Huyền Cầm nhìn thấy ta mà bỏ chạy, ta cũng không có cơ hội nói chuyện với sư muội của ngươi, tuỳ tiện tiến tới nhắc nhở, ngược lại nghĩ ta có ý đồ không trong sạch, nghi ngờ người khác mà không có lý do, không tốt đâu."

"Sư muội của ngươi vì ngươi mà đến, nếu không phải vì tìm Thật Kính , nàng cũng sẽ không xuất hiện ở đại hội tân tú, chạm mặt với Hải Tâm, Huyền Cầm thật sự có một sư muội tốt."

Trúc Ẩn Trần càng nghe càng cảm thấy khó chịu, nghe những lời này y càng thấy giống PUA*, muốn cho y tự trách, áy náy, ôm tội lỗi vào người mình, sau đó chuộc tội đi cầu xin hắn.

Ha, kịch bản dơ bẩn, ta càng không làm theo ý ngươi.

"Sư muội của ta rất tốt, ngươi không cần phải nói cho ta biết, không giống ngươi, chỉ có một gương mặt giả tạo, từ đầu đến cuối chỉ là một cái vỏ bọc để lừa người, đoán chừng một ngày nào đó biến mất sẽ không có ai tìm."

Nếu thật sự muốn tính toán kỹ càng, mang y rời khỏi tiểu nhàn sơn, đi vào Thái Nhất Huyền Tông, bất chính trước mắt chính là người này.

Nếu y không biết chính mình xuyên sách, cốt truyện chú định vẫn sẽ đi theo con đường ban đầu, cũng không có hệ thống giúp đỡ che chắn thuật con rối, dưới tình huống đó hoàn toàn không nhìn ra hy vọng, nói không chừng thật sự sẽ bởi vì chuyện ma quỷ của Túc Ly sinh ra một tia lung lay.

Bây giờ, ngoại trừ nhân tố không chắc chắn của Túc Ly, y nghi ngờ liệu đây có phải là một điểm cốt truyện khác hay không, gắn thẻ của nhị sư muội là vạn người mê.

Nhưng hệ thống vẫn chưa xuất hiện không có nhắc nhở nhiệm vụ.



Túc Ly: "Ta không cần tăng thêm nhược điểm cho mình."

Sa vào tình cảm là một điều hết sức nguy hiểm và ngu ngốc.

"Xem ra Huyền Cầm hôm nay không có ý định cầu xin ta giúp đỡ, ngươi còn muốn mong chờ chuyển biến sao? Không thành vấn đề, ta sẽ chờ ngươi."

Giọng điệu ôn hòa khoan dung khiến Trúc Ẩn Tràn cảm thấy ớn lạnh: "Dáng vẻ này ngươi, thật sự buồn nôn."

Vẻ mặt Túc Ly càng thêm nhu hòa vô hại, như thể sẽ bao dung tất cả mọi thứ, lắng nghe tất cả quá khứ không thể chịu nổi của một người, vẫn như cũ mỉm cười an ủi.

"Thế nhưng mọi người lại thích như vậy, ôn hòa khoan dung rộng lượng, những người như vậy dù bị mạo phạm cũng sẽ không trả thù, là một tồn tại rất an toàn."

Câu này Trúc Ẩn Trần không thể phản bác, bởi vì đây là sự thật, mà Túc Ly đúng là đang lợi dụng điểm này.

Túc Ly như vậy, giống như một loại sinh vật máu lạnh ngụy trang bản thân nhìn trộm lòng người, khó lòng phòng bị.

Tiên Tôn nghĩ sao mà thu một đệ tử như vậy?

Đường đường là người đứng đầu Tu chân giới sao không thấy trên người đồ đệ của mình có nhiều chỗ không đúng?

Trúc Ẩn Trần nghĩ đến đây đột nhiên cảm thấy hành vi của mình có chút buồn cười, y lại ở trong một cốt truyện hỗn loạn tìm logic.

Trong đầu lóe lên một ý tưởng, nhiều suy nghĩ cũng không phải hoàn toàn vô dụng.

"Ngươi ngụy trang, là cho ai xem, Tiên Tôn?"

Khí tức của xung quanh đột nhiên tăng lên, sát ý mạnh mẽ khiến Trúc Ẩn Trần cảm thấy khó thở, đây là áp chế cấp bậc, không thể khắc phục bằng nghị lực.

Cơ bắp căng cứng, ngăn không được rùng mình, mà y lại nở nụ cười, khẳng định nói: "Ta đoán trúng rồi."

Túc Ly người này, cho dù đầu óc có bệnh cỡ nào, trong lòng trước sau vẫn luôn là kiêu ngạo, thậm chí có thể nói là ngạo mạn, hắn sẽ không vì hư danh trong mắt người ngoài đi ngụy trang chính mình, trừ phi có lý do cần thiết để ngụy trang.

Nhìn toàn bộ Tu chân giới, Tiên Tôn là người có thể áp chế tồn tại của hắn, dù muốn hắn làm gì cũng không thể tránh khỏi ngọn núi lớn này.

Nếu có thể liên lạc lâu dài với hệ thống, những chuyện này có lẽ căn bản không cần phải đi đoán.

Vẫn phải tìm cách thu thập tem, gom đủ ba tháp tín hiệu (nhân vật chính) kết nối liền mạch với hệ thống kết mới được.

"Huyền Cầm à, người thông minh thường  sống không lâu đâu." Túc Ly chỉ ngón tay vào giữa mày của y: "Nếu không có sợi tơ rối và hồn ấn này, ta sẽ không bao giờ để ngươi tiếp tục tồn tại."

Trúc Ẩn Trần ngước mắt lên, nhàn nhạt trào phúng: "Người nhất quyết bắt ta phải sống như thế này, cũng không phải là ngươi sao."

"Cho nên ngươi phải trân trọng khoảng thời gian dư thừa này." Sau khi uy áp tan đi, Túc Ly lấy ra khăn tay lau mồ hôi lạnh trên trán Trúc Ẩn Trần, động tác nhẹ nhàng giống như đang lau đồ sứ quý báu dễ vỡ.

"Nội tức đều rối loạn phải điều chỉnh một chút, ngày mai vẫn phải tỷ thí trên lôi đài."

Trúc Ẩn Trần chỉ muốn trả lời hắn một câu, ha hả, nội tức y hỗn loạn là bởi vì con chó nào phóng uy áp??

Không cần chấp nhặt với bệnh nhân tâm thần, để tự an ủi mình, Trúc Ẩn Trần phớt lờ Túc Ly, nhắm mắt thiền định, ngăn cách nhận thức với bên ngoài, mắt không thấy để tâm bình tĩnh hơn một chút.

*

"Trận đấu thứ chín - lôi đài số 10, Trúc Ẩn Trần với Dương Sùng."



Trúc Ẩn Trần tay cầm ô trúc đứng yên trên đài, dưới đài là thân hữu hiếm hoi lắm mới tụ họp.

"Sư huynh tất thắng!" Tư Nguyệt Nhã giơ cao bội kiếm lên, khí thế rất lớn.

"Hàn Trúc tất thắng!" Lan Vọng Sinh hô tiếp theo nàng.

Liễu Nam Yên hai người mở, cầm một lá cờ đỏ nhỏ có viết chữ "tất thắng" không ngừng vẫy vẫy, thanh âm rất nhỏ nhưng lại rất kiên quyết: "Sư huynh là mạnh nhất!"

Cách đó không xa, Nam Cung Phá Thiên nhìn Tư Nguyệt Nhã có hơi xuất thần, cánh tay buông xuống, bàn tay tinh tế mềm mại đưa lên.

Yến Nhi nhắc nhở nói: "Công tử, lôi đài sắp bắt đầu rồi."

Nam Cung Phá Thiên thu hồi ánh mắt, ôn nhu mỉm cười với Yến nhi: "Ừm."

Phía sau bọn họ, thị nữ áo vàng lặng lẽ đứng nhìn.

【 "Tập hợp trụ cột" kích hoạt thành công, hệ thống online. 】

【 Xin chào ký chủ. 】

Một số âm thanh trong nhận thức và bên ngoài trộn lẫn cùng một lúc. Trúc Ẩn Trần đầu tiên gật đầu với nhóm sư muội, ý bảo mình nghe thấy.

[ hệ thống, Hải Tâm lão tổ là nhân vật cốt truyện sao? ]

【....】

【 Ký chủ, cậu thật sự cho rằng chúng ta có thể thành công duy trì cốt truyện sao?  】

[ Có vấn đề gì? ]

【 Hải Tâm lão tổ là nhân vật chủ tuyến trong cốt truyện của Nam Cung Phá Thiên, cùng bia đỡ đạn phản diện tranh đoạt vị hồng nhan tri kỷ thứ sáu.  】

Trúc Ẩn Trần:....

Thật là đủ trực quan để thấy phản diện hợp tác.

【 Gã hẳn là nhân vật chính, lên Nguyên Anh hậu kỳ mới có thể lên sân khấu! Tại sao lại xuất hiện ở đây?  】

[ Thật trùng hợp, ta cũng muốn biết.  ]

Nơi này không phải phim trường của ngươi ở đây làm gì, ngoan ngoãn chờ suất diễn của mình không được sao?

___________

*PUA: là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là "nghệ sĩ bắt chuyện", vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau này lại dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân là quan hệ t.ình d.ụ.c. Từ đó, PUA được mọi người biết đến với cái tên "nghệ sĩ tán gái".

Chiêu trò này còn có hẳn tổ chức đào tạo. Người được gọi là giảng viên PUA cho biết gồm có 5 bước để khiến "con mồi" sập bẫy, thậm chí có rất nhiều kỹ năng đã phá vỡ ranh giới pháp lý và đạo đức của con người.

Trong đó, bước cuối cùng liên quan đến những hành vi bạo lực, lừa đảo, t.ự t.ử để tạo ra cái bẫy lợi dụng tình cảm.

Một số người nghĩ rằng PUA là chuyện hoang đường, chắc chắn rất hiếm gặp. Trong thực tế, khi tìm kiếm PUA trên mạng Internet, có thể dẫn đến nhiều khóa học như PUA-video, thậm chí có cả video hướng dẫn thôi miên người khác và những video này đều được trả tiền.

Trước đó, từng có vụ nữ sinh đại học Bắc Kinh bất ngờ t.ự t.ử được cho là có liên quan đến PUA.

Maybe You Missed This F*cking News. (Theo Lost Bird)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook