Máy Tính Sát Thủ

Chương 21

Christian Grenier

11/07/2020

Trong quán ăn trang trại nơi họ đặt bàn ăn trưa, Germain giới thiệu Logicielle với bà Lafoucrière, chủ tịch ủy ban bảo vệ lâu đài Grimoire. Vị khách mời diện quần áo rất đẹp; dù trời nóng nhưng bà vẫn mặc bộ âu phục lịch sự như thể được mời đi gặp bộ trưởng Bộ Văn hóa.

- Ồ, thưa cô, bà vừa nói vừa siết chặt tay cô thanh tra trẻ, nếu cô muốn biết lịch sử của tòa lâu đài này thì không phải là hai giờ đâu mà phải là hai tháng...

- Đồng nghiệp của tôi chỉ muốn nghe tóm tắt sơ về giai đoạn gần đây của lâu đài, Germain nói.

Bà Lafoucrière sinh ra ở vùng này, mảnh đất bà yêu quý và hiểu rất rõ. Bà không tiếc thời gian cung cấp cho Logicielle toàn bộ lịch sử của lâu đài Grimoire, trong đó có cả những giai đoạn cổ xưa nhất vào khoảng thế kỷ XII, XIII; tòa lâu đài đã được xây dựng lại và được hoàn thiện dưới thời Phục hưng, giai đoạn mà Montaigne và Henri IV tranh chấp vùng Guyenne vì những lý do tôn giáo có, chính trị có, tình yêu cũng có.

- Sau năm 1950, bà kể nốt, lâu đài được ông Chiron, người chủ cuối cùng, tiếp nhận và cai quản trong hơn ba mươi năm. Tôi biết rất rõ ông ấy. Đó là một người đàn ông phong nhã; của cải không phải là thứ quan trọng với ông ấy. Tiếc thay, ông ấy không lấy vợ và đã mất đi mà không có đứa con nào nối dõi. Những người thừa hưởng tài sản của ông ấy chỉ có mấy đứa cháu trai và cháu gái. Không đủ khả năng tài chính để thanh toán các chi phí duy tu và bảo dưỡng lâu đài, họ đã quyết định bán nó. Một nhà công nghiệp giàu có ở Dakar đã mua lại nó; nhưng chẳng bao giờ thấy ông ta đến chiêm ngưỡng khối tài sản này!

- Đợi đã, Logicielle nói. Ông ta thậm chí chưa từng thăm Grimoire sao?

- Đúng vậy. Ông ta bị những tấm ảnh chụp lâu đài và đặc biệt là cái giá của nó quyến rũ. Dưới con mắt của ông ta, lâu đài này chắc chắn là một khoản đầu tư tốt. Điểm mấu chốt duy nhất trong chuyện này là: đám người xấu đã nhanh chóng nắm được thông tin lâu đài không có người ở. Ngày xưa cũng có một người gác cổng, nhưng cô nhìn thấy rồi đấy, lâu đài quá rộng lớn. Rồi một ngày, người gác cổng không nhận được tiền công hằng tháng nữa nên cũng bỏ đi. Lâu đài đã bị khoắng sạch: đầu tiên là đồ đạc và những bức họa, rồi sau đó là các ô kính, các bức tượng và cả lò sưởi...

- Tôi có thấy, Logicielle nói. Chẳng còn cái gì nữa.

Bà Lafoucrière nhăn nhó rồi nói tiếp:

- Dân trong vùng này cũng bất bình khi nhìn thấy lâu đài Grimoire cứ bị đục khoét dần và do không được bảo trì, nó ngày càng hoang phế. Một ủy ban bảo vệ được thành lập. Tất nhiên, chúng tôi đã thông báo cho chủ lâu đài rồi, ông ta thậm chí còn không thèm trả lời chúng tôi. Chúng tôi cũng gửi cấp báo đến ủy ban Lâu đài Pháp, hoàn thiện thủ tục pháp lý để xếp hạng lâu đài và đạt được quyền ưu tiên mua lại lâu đài. Tất nhiên, bây giờ phải cần tới hàng triệu euro để đưa nó trở về nguyên trạng. Lâu đài này là một trong những di sản của chúng tôi, cô ạ.

- Thưa bà, vừa rồi, Logicielle nói, bà khẳng định là ông Chiron đã chết mà không có con nối dõi... Bà nghe thông tin này ở đâu ạ?

Bà Lafoucrière nở một nụ cười đầy hoài niệm.

- Ồ, cũng có thể là ông Chiron có con nối dõi! Chí ít thì dân tình vẫn đồn đại thế đấy, cách đây hai mươi năm. Tuy nhiên chẳng có ai biết thực hư chuyện này như thế nào. Chẳng dễ gì tìm ra người thừa kế bí hiểm đó đâu!

- Đây không hẳn là người thừa kế, Logicielle nói, ông ta không có bất kỳ quyền hợp pháp nào liên quan đến việc sở hữu lâu đài Grimoire.

- Và hơn nữa, Germain nói thêm, ta tự hỏi hắn sẽ phải làm gì với lâu đài trong hiện trạng bây giờ.

Khi họ bắt đầu vào tỉnh lộ Bergerac đã gần ba giờ chiều, Logicielle lôi từ trong túi ra một tờ giấy.

- Bác Germain này, bác có biết đại lộ Maine-de-Brian không?

- Tất nhiên rồi. Cháu có muốn chúng ta đến đó ngay bây giờ không?

- Có chứ, phiền bác ạ. Ở đó có một cửa hàng tin học.

- Cháu muốn mua phụ kiện cho cái OMNIA 3 của mình à?

- Không. Cháu chỉ muốn tìm dấu vết của Pyrrha.

- Và cháu tin là...?

- Vâng. Chuyện này rất rõ ràng: Pyrrha là bậc thầy trong phần mềm chỉnh sửa ảnh CAO. Chứng tỏ hắn thường xuyên lui tới các cửa hàng tin học ở Bergerac và vùng này. Theo cháu thì họ sẽ biết hắn.

- Thế nhỡ hắn sống ở Paris hay Bordeaux thì sao?

- Trong trường hợp đó, hắn sẽ không thể xây dựng một trò chơi với các chi tiết giống hệt lâu đài Grimoire như thế. Bác đừng quên, bác Germain à, rằng các nạn nhân cũng đều ở vùng này. Cháu chắc chắn kẻ giết người không ở xa đây. Và nữa là, cháu không hiểu tại sao... nhưng dù sao cháu cũng thấy có sự liên hệ giữa cái tên Pyrrha và tên của ông Chiron. Trong cửa hàng ở đại lộ Maine-de-Biran, người bán hàng thú nhận với họ là chỉ vừa mới chuyển đến.

- Có lẽ là các bạn sẽ biết được nhiều hơn ở cửa hàng Informatic Center trên phố Elisée-Reclus, ông ta chân thành khuyên. Chắc là các bạn sẽ nhanh chóng tìm ra vấn đề: vùng này chỉ có bốn cửa hàng tin học thôi mà.

Informatic Center chỉ nằm cách đó hai trăm mét ngay gần nơi người ta đặt tượng Cyrano. Cửa hàng có vẻ rất nhộn nhịp, có một đám thanh niên đang chạy thử chương trình mới.

- Cảnh sát à? Thật hả? Mời đi lối này... Chủ cửa hàng là một người đàn ông cỡ ba mươi tuổi, để râu và đeo kính, dẫn họ vào một gian cách biệt với cửa hàng.

- Không có gì nghiêm trọng chứ, tôi hy vọng thế?

- Không, Logicielle nói. Chúng tôi chỉ muốn biết liệu trong số những khách hàng của anh có người nào đặc biệt giỏi về giả lập thực tại, người có thể lập trình một trò chơi tuyệt đỉnh...



- Tất nhiên, người kia đáp rồi chỉ ra cửa hàng. Ở đây chúng tôi có đến chục người có khả năng làm việc đó!

- Không. Anh hiểu sai ý tôi rồi. Ý tôi là một người thực sự tài năng. Một thần đồng ấy. Người nào đó có thể viết chương trình nặng nhiều Gb. Một phần mềm chỉ chạy trên máy OMNIA 3.

Người chủ cửa hàng suy nghĩ. Rồi anh ta nói:

- Ngày xưa ở đây có cậu Vidal. Phải rồi, cái cậu này, bọn tôi chẳng phải dạy cậu ấy cái gì. Cậu ấy có sẵn gen công nghệ trong người rồi.

- Cậu Vidal?

- Vâng. Một chàng trai tôi thuê trông coi cửa hàng cách đây đã năm hay sáu năm gì đấy. Ngày ấy, cậu ấy chưa đến hai mươi tuổi! Tôi không quan tâm lắm đến điều ấy. Cậu ấy không có khiếu kinh doanh. Tuy nhiên cậu ta đúng là thần đồng đấy, quả vậy! Vả lại cậu ấy cũng có quay về thăm tôi hồi năm ngoái. Cậu ấy làm việc ở NCF, cô biết không, Neuronic...

- ... Computer France, Logicielle tiếp lời, tim đập mạnh. Có, chúng tôi có biết. Nói cho tôi biết là tên cậu ta là gì? Cậu ta sống ở đâu? Rất quan trọng đấy!

- Quả là, người kia vừa đáp vừa trông chừng khách trong cửa hàng, tôi nghĩ là mình chưa bao giờ biết tên cậu ta. Ở đây, tất cả mọi người đều gọi cậu ấy là Vidal! Nhưng tôi sẽ tìm thấy tên cho quý vị nhanh thôi, tôi để tập tài liệu ở nhà, tôi rất ngăn nắp, quý vị biết đấy!

- Chúng tôi không nghi ngờ điều đó, Germain nói. Nhưng anh thấy đó, vụ này rất khẩn cấp.

- Tôi không biết giờ cậu ta làm cái gì rồi; cậu ta có thể cũng thay đổi địa chỉ... Nghe này, tôi sẽ gọi cho quý vị tối nay, được chứ?

Anh ta chỉ đám khách hàng trong cửa hàng, lúng túng giải thích:

- Thứ Bảy mà, tôi đông khách lắm!

- Hãy gọi cho chúng tôi ngay khi anh tìm được thông tin đó nhé, Logicielle nói. Kể cả muộn, đừng ngại.

Cô đưa cho anh ta số máy cầm tay của mình.

Khi họ ra khỏi cửa hàng, Logicielle run lên vì phấn khích, cô đang ở trong trạng thái kích thích cực độ. Đến nỗi Germain phải ép cô ngồi tạm ở sân hiên một quán cà phê.

- Bình tĩnh đi, xin cháu đấy! Có chuyện gì xảy ra thế?

- Chính là hắn, cô thì thầm. Chính hắn, chắc chắn đấy! Chúng ta phải khẩn trương, bác Germain, chúng ta phải khẩn trương...

- Đừng có đi khỏi chỗ này đấy. Bác đã gọi hai cốc chanh ép và bác phải tìm trên Minitel một chút. Sẽ chỉ mất một phút thôi.

- Tìm trên Minitel?

- Ừ. Bác muốn biết xem có bao nhiêu cậu Vidal ở Bergerac.

Cô đồng ý rồi lôi điện thoại ra.

- Còn cháu, cô nói, cháu sẽ tìm xem Chiron và Pyrrha có điểm gì liên kết không...

Đầu dây bên kia nhấc máy ngay lập tức.

- Max à? Logicielle đây. Em gọi từ Bergerac.

- Cái vụ này dễ thương ghê cơ!

- Không. Em có việc cần nhờ anh đây. Em muốn anh tra hộ từ điển bách khoa, Maxime ạ. Em muốn biết điểm liên quan giữa Pyrrha và Chiron...

- Cái gì? Nhưng em muốn anh tìm một quyển từ điển trong buổi chiều thứ Bảy ở đâu bây giờ?

- Anh không có một quyển ở nhà à? Anh chỉ có trọn bộ video của James Bond thôi chứ gì?

- Đừng có coi thường anh: anh có một quyển từ điển tốt đấy nhé. Và anh đang tra cho em rồi đây, đây rồi: ờ... chả có gì liên quan đến Pyrrha. Còn Chiron là một con nhân mã trong thần thoại Hy Lạp.

- Chỉ có thế thôi á? Nghe này, Max, anh có thể nhảy lên mô tô rồi phóng đến sở cảnh sát không? Trong ngăn kéo giữa bàn làm việc của em, anh sẽ tìm thấy chùm chìa khóa phụ căn hộ em đang ở.

- Căn hộ của em hả?



- Vâng. Khi anh đến nhà, anh mở OMNIA 3 ra nhé. Ở bên cạnh máy vi tính, anh sẽ thấy rất nhiều từ điển bách khoa dạng DVD-Rom. Ngay khi anh tìm được thông tin thì nhớ gọi em nhé.

Cô tắt điện thoại cầm tay đúng lúc Germain quay lại ngồi đối diện với cô.

- Có đến tám Vidal ở Bergerac, ông nói. Cháu có muốn đi qua nhà họ không?

- Vô ích thôi. Chờ người chủ Informatic Center gọi lại cho chúng ta vậy.

Tiếng sấm ầm ầm xa xa khiến họ giật mình. Germain chỉ lên bầu trời đầy những đám mây đen đang dồn đống lại.

- Cuối cùng, ông nói, trời cũng sắp vỡ ra đấy! Chúng ta đã chờ mưa bao tuần nay rồi.

Ngồi ở sân hiên quán cà phê, họ quan sát thấy những tia chớp tím ngắt đầu tiên ở phía Tây. Bất thình lình, điện thoại di động của Logicielle đổ chuông.

- SuperMax đây! Anh đang ở nhà em, ngồi trước cái máy OMNIA 3. Em muốn lưu ý vào cái gì ấy nhỉ? Cái tên Pyrrha và Chiron dẫn anh đến cái tên Achille. Em nghe anh nói đấy chứ? Đây: “Achille, người anh hùng kỳ lạ được miêu tả là dũng sĩ can đảm và chiến binh khỏe nhấttrong cuộc vây hãm thành Troie. Chàng được một nhân mã tên là Chiron nuôi dạy”. Anh nói tiếp nhé?

- Tiếp đi, Logicielle nói.

- “Tiên đoán được số mệnh của con trai, để tránh cho chàng bị chết trong cuộc chiến thành Troie, bà mẹ gửi chàng đến chỗ vua Lycomède nơi chàng giả trang thành nữ dưới cái tên giả là Pyrrha.”

- Vậy ra Pyrrha có nghĩa là Achille! Logicielle thì thầm. Achille che giấu thân phận dưới cái tên mượn đó! Achille được nhân mã Chiron nuôi lớn...

Cô nhíu mày, như thể để lục lại một ký ức khác. Max nói tiếp:

- “Trong cuộc vây hãm thành Troie, chàng là kẻ bất khả chiến bại. Vì giận Agamemnon cướp mất nàng nô lệ xinh đẹp Briséis, Achille từ chối tiếp tục cuộc chiến và quay về căn lều của mình. Cơn giận dữ của Achille là một trong những chương nổi tiếng nhất của sử thi IIiade.” Logicielle nhớ lại ngay lập tức hoa văn trang trí chính trên chiếc rương thời Phục hưng ở sảnh lớn của lâu đài Grimoire: người chiến binh Hy Lạp đang bước vào lều chính là Achille! Achille đã quay trở lại chiến trận và chết vì một vết thương ờ gót chân, điểm yếu duy nhất của chàng.

- Cảm ơn, Max, cô nói với anh. Em biết phần tiếp theo rồi!

Cô gác máy, thì thầm như nói với chính bản thân mình:

- Achille... Hình như cháu đã nhìn thấy tên này ở đâu đó rồi, nhưng ở đâu nhỉ?

- Dù có là Pyrrha hay Achille thì chúng ta hầu như chẳng tiến triển gì mấy!

- Chúng ta có thể quay trở về nhà bác không, bác Germain? Cháu muốn kiểm tra lại một vài thông tin trong tài liệu.

Khi họ rời Bergerac, những hạt mưa lớn đã bắt đầu rơi xuống. Mười lăm phút sau, họ đã về đến nhà ông thanh tra. Logicielle kiểm tra những ghi chú mà cô mang theo. Cô tìm thấy một danh sách trên đó có rất nhiều tên, họ và cả những con số.

Cô bỗng giật mình:

- Bác Germain, nhìn này, ở đây này! Germaine Vidal 14/10/63... Jean-Michel 19/02/90... Achille 26/06/80...

- Tờ giấy này là sao? Ông thanh tra thắc mắc.

- Liệt kê tên, họ và ngày sinh của cha mẹ, họ hàng và người thân của Jean Boulazac. Một yêu cầu nho nhỏ đối với bà vợ của ông ta. Cháu đã hy vọng sẽ tìm ra được mật khẩu truy cập OMNIA 3 của nạn nhân. Thực ra, mật khẩu lại chính là tên của liều thuốc mà Boulazac đã dùng, thuốc Modiol.

- Nhưng Achille... là ai mới được? Germain hỏi.

- Con trai cả của bà Boulazac! Họ thời con gái của bà Boulazac là Vidal.

Trong căn nhà rộng lớn ở Périgord của thanh tra Germain, ánh chiều tà đang tràn ngập khắp nơi; cơn mưa to và đều như phá tan đám cỏ trong vườn.

- Rồi, thế đấy, ông thì thầm. Vậy là cháu chắc chắn sẽ tóm được tên thủ phạm, Logicielle. Bây giờ chỉ còn mỗi việc là quay về nhà bà Boulazac ở Saint-Ouen nữa thôi. Và hỏi xem con trai bà ta đang ở đâu. Rồi xin lệnh thẩm vấn Achille từ thẩm phán để biết làm cách nào cậu ta lại có thể viết ra cái thứ chương trình quỷ quái như thế. Cháu có đầy đủ chứng cứ để có thể bắt giam cậu ta ngay lập tức được rồi.

- Bắt giam cậu ta ấy hả? Việc đó e là khó khăn đấy, Logicielle nói rồi thở dài.

- Sao vậy?

- Vì Achille đã chết hồi cuối năm ngoái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Máy Tính Sát Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook