Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 1265: Anh là mệnh của tôi 2
Trình Ninh Tĩnh
10/12/2016
"Chúng tôi gần đây
mới liên hệ lại với nhau." Lục Trăn theo lời nói của Nolan , anh nhìn ra được, Nolan có chút khẩn trương, Lục Trăn không rõ vì sao, phối hợp
diễn kịch là được rồi.
"Jack, cậu làm nghề gì?"
"Kinh doanh thôi." Lục Trăn nhìn ra được, Michael đối với sinh hoạt cá nhân của Nolan quản rất nghiêm, Lục Trăn giao tiếp cùng Nolan , sự chú ý của anh chỉ có Nolan, không bao gồm người nhà.
Lục Trăn đứng dậy cáo từ, "Tôi tới chơi cũng lâu rồi, xin phép về trước, tiểu mỹ nhân, cám ơn bữa tối của cậu."
Lục Trăn nhìn Nolan thiếu tá với một ánh mắt ái muội , chỉ thiếu mỗi một nụ hôn gió, vô cùng kiêu ngạo, đắc ý, phong lưu, gợi cảm, giống như ở trong bụi hoa, tối phong sinh thủy khởi hồ điệp.(ý nói vừa làm chuyện đen tối xong..hí..hí..)
Sắc mặt Nolan căng thẳng, nheo mắt lại một cách nguy hiểm, thậm chí là nghiến răng nghiến lợi, Lục Trăn tên khốn khiếp này căn bản là cố ý .
Hỗn đản!
Quả nhiên, anh quay đầu lại nhìn thấy Michael như có điều suy nghĩ.
"Cậu ta là ai?"
"Người không quan trọng." Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói, khẩu khí rất lạnh, anh hỏi, "Thượng tướng gửi đến tin tức gì?"
Ánh mắt Michael xẹt qua một tia khôn khéo, anh giống một chính khách điển hình của nước Mỹ , luôn luôn lên mặt, ra vẻ đạo mạo, nhưng lại sắc bén như một con rắn độc, "Chuyện này không quan trọng, nói cho anh biết, cậu ta là ai, cùng em có quan hệ gì?"
"Anh..." Nolan đau đầu, một khi Michael có nghi vấn gì, nếu là không chiếm được một câu trả lời hài lòng, anh ta sẽ truy đến cùng.
Michael nhìn quanh bàn ăn, hai người không uống xong rượu đỏ, bàn ăn còn chưa có thu dọn, trong lòng anh ta càng nghi hoặc, tuổi của Nolan cùng Micheal xấp xỉ nhau, sau khi cha mẹ mất, hai anh em cùng nhau lớn lên ở ký túc.
Bọn họ so với anh em ruột thịt còn thân mật hơn.
Nolan là ai, Michael rất rõ ràng, anh rất quái gở, trừ đồng nghiệp, không có bạn bè, có vài người bạn thân chính là vài người ở bộ quốc phòng, trừ bọn họ mấy người ra, Nolan không có bạn nào khác nữa.
Nolan lại là vô cùng chú trọng sự riêng tư, rất ít mời bạn bè tới nhà chơi, lần này phải đem các đồng nghiệp về nhà làm việc là rất bất đắc dĩ.
Nolan chú trọng sự riêng tư lại rất quái gở như vậy, sao lúc này lại xuất hiện một người bạn như vậy, có thể ngủ ở trên giường của anh, ăn bữa tối anh làm, đây quả thực là một việc không thể tưởng tượng nổi.
Đối với Michael mà nói, việc này giống như 911 có sự kiện xác suất ít như nhau.
"Nolan, cậu ta là tình nhân của em?" Nghĩ đến Lục Trăn lúc gần đi thần sắc ái muội như vậy, Michael bừng tỉnh ngộ, tính tình Nolan anh biết rõ.
"Không phải." Nolan phủ nhận, quá mức cấp thiết, trái lại có vẻ có chút mất tự nhiên.
Sắc mặt Michael thay đổi, đột nhiên đi ra cửa, nhưng đã không thấy hình bóng Lục Trăn đâu. Anh giận dữ nện một quyền trên vách tường, chỉ vào cửa ra vào và hỏi, "Cậu ta chính là tên khốn ở Israel trước đây, hiện tại là Lục Trăn có phải hay không?"
Nolan có rất nhiều ưu điểm cùng nguyên tắc, đối với người thân của mình, không nói dối chính là ưu điểm cùng nguyên tắc của anh.
"Em không phủ nhận, vậy là đúng rồi. Anh nhớ, người đó không phải tên là vậy." Michael nói.
Nolan nói, "Thời gian anh ta ở Israel , cha nuôi đặt cho tên khác, vẫn luôn dùng tên này, anh ta nói cho biết tên thật vẫn gọi là Lục Trăn, em không nói cho anh biết."
Ánh mắt Michael ánh mắt trầm xuống, "Ngay từ đầu em đã truy ra tổ chức vương bài ..."
"Không, cùng anh ta không có quan hệ gì." Nolan nói.
"Jack, cậu làm nghề gì?"
"Kinh doanh thôi." Lục Trăn nhìn ra được, Michael đối với sinh hoạt cá nhân của Nolan quản rất nghiêm, Lục Trăn giao tiếp cùng Nolan , sự chú ý của anh chỉ có Nolan, không bao gồm người nhà.
Lục Trăn đứng dậy cáo từ, "Tôi tới chơi cũng lâu rồi, xin phép về trước, tiểu mỹ nhân, cám ơn bữa tối của cậu."
Lục Trăn nhìn Nolan thiếu tá với một ánh mắt ái muội , chỉ thiếu mỗi một nụ hôn gió, vô cùng kiêu ngạo, đắc ý, phong lưu, gợi cảm, giống như ở trong bụi hoa, tối phong sinh thủy khởi hồ điệp.(ý nói vừa làm chuyện đen tối xong..hí..hí..)
Sắc mặt Nolan căng thẳng, nheo mắt lại một cách nguy hiểm, thậm chí là nghiến răng nghiến lợi, Lục Trăn tên khốn khiếp này căn bản là cố ý .
Hỗn đản!
Quả nhiên, anh quay đầu lại nhìn thấy Michael như có điều suy nghĩ.
"Cậu ta là ai?"
"Người không quan trọng." Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói, khẩu khí rất lạnh, anh hỏi, "Thượng tướng gửi đến tin tức gì?"
Ánh mắt Michael xẹt qua một tia khôn khéo, anh giống một chính khách điển hình của nước Mỹ , luôn luôn lên mặt, ra vẻ đạo mạo, nhưng lại sắc bén như một con rắn độc, "Chuyện này không quan trọng, nói cho anh biết, cậu ta là ai, cùng em có quan hệ gì?"
"Anh..." Nolan đau đầu, một khi Michael có nghi vấn gì, nếu là không chiếm được một câu trả lời hài lòng, anh ta sẽ truy đến cùng.
Michael nhìn quanh bàn ăn, hai người không uống xong rượu đỏ, bàn ăn còn chưa có thu dọn, trong lòng anh ta càng nghi hoặc, tuổi của Nolan cùng Micheal xấp xỉ nhau, sau khi cha mẹ mất, hai anh em cùng nhau lớn lên ở ký túc.
Bọn họ so với anh em ruột thịt còn thân mật hơn.
Nolan là ai, Michael rất rõ ràng, anh rất quái gở, trừ đồng nghiệp, không có bạn bè, có vài người bạn thân chính là vài người ở bộ quốc phòng, trừ bọn họ mấy người ra, Nolan không có bạn nào khác nữa.
Nolan lại là vô cùng chú trọng sự riêng tư, rất ít mời bạn bè tới nhà chơi, lần này phải đem các đồng nghiệp về nhà làm việc là rất bất đắc dĩ.
Nolan chú trọng sự riêng tư lại rất quái gở như vậy, sao lúc này lại xuất hiện một người bạn như vậy, có thể ngủ ở trên giường của anh, ăn bữa tối anh làm, đây quả thực là một việc không thể tưởng tượng nổi.
Đối với Michael mà nói, việc này giống như 911 có sự kiện xác suất ít như nhau.
"Nolan, cậu ta là tình nhân của em?" Nghĩ đến Lục Trăn lúc gần đi thần sắc ái muội như vậy, Michael bừng tỉnh ngộ, tính tình Nolan anh biết rõ.
"Không phải." Nolan phủ nhận, quá mức cấp thiết, trái lại có vẻ có chút mất tự nhiên.
Sắc mặt Michael thay đổi, đột nhiên đi ra cửa, nhưng đã không thấy hình bóng Lục Trăn đâu. Anh giận dữ nện một quyền trên vách tường, chỉ vào cửa ra vào và hỏi, "Cậu ta chính là tên khốn ở Israel trước đây, hiện tại là Lục Trăn có phải hay không?"
Nolan có rất nhiều ưu điểm cùng nguyên tắc, đối với người thân của mình, không nói dối chính là ưu điểm cùng nguyên tắc của anh.
"Em không phủ nhận, vậy là đúng rồi. Anh nhớ, người đó không phải tên là vậy." Michael nói.
Nolan nói, "Thời gian anh ta ở Israel , cha nuôi đặt cho tên khác, vẫn luôn dùng tên này, anh ta nói cho biết tên thật vẫn gọi là Lục Trăn, em không nói cho anh biết."
Ánh mắt Michael ánh mắt trầm xuống, "Ngay từ đầu em đã truy ra tổ chức vương bài ..."
"Không, cùng anh ta không có quan hệ gì." Nolan nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.