Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 1581: Cha và con gái bốn người một đài hí 1
Trình Ninh Tĩnh
30/01/2017
Tra không được, lại cùng chi phí không đồng nhất, mặt trên ghi lại cũng sẽ biểu hiện hoàn mỹ.
Điện thoại vang lên, Hạ Thần Hi nói một tiếng, "Cha, là điện thoại gọi tới của chị, chị rất quan tâm lần gặp này của chúng ta, mặc dù chị ấy không tới được."
Thần Hi nhận điện thoại, cùng Tiểu Tuyết nói mấy câu đơn giản, hỏi Hạ Phong, "Cha, người có muốn nhận điện thoại của chị không?"
"Đưa cho cha." Hạ Phong trầm giọng nói.
Hạ Thần Hi đưa điện thoại cho ông, khóe môi xẹt qua một mạt ôn hòa cười, Hạ Thanh nhạy bén nhận thấy được một loại âm mưu, từ lúc bắt đầu theo Hạ Thần Hi nói dối , cô liền cảm thấy, chị mình đang tính kế cha mình.
Hạ Thần Hi là công tư không phân người thân, Hạ Thanh lại là không giúp người thân, tự nhiên hoàn toàn phối hợp Hạ Thần Hi.
"Tiểu Tuyết, là cha đây, còn nhận ra được tiếng nói của cha không?" Hạ Phong giọng điệu mềm mại, như chiều chuộng đứa nhỏ, đây là đứa con gái ông yêu mến nhất, di truyền hầu hết tài năng thiên phú của ông, có khi trò giỏi hơn thầy.
Ký ức là một loại kỳ diệu gì đó, rõ ràng chính mình đã quên, nhưng khi người khác nhắc tới, sẽ có ấn tượng mơ hồ, đúng như lúc cô nghe được tiếng nói của Hạ Phong, trong đầu lại xẹt qua một ít hình ảnh.
"Cha..." Tiểu Tuyết có chút nghẹn ngào, dây thanh quản của cô đã từng bị thương, âm sắc có chút biến hóa, trong lòng Hạ Phong mềm nhũn, Tiểu Tuyết có chút câu thúc nói, "Con không nhớ rất nhiều chuyện , thế nhưng, Thần Hi đã nói qua với con một ít việc trước kia, em nói, cha đã rất nhớ thương con."
"Đương nhiên, cha hiểu con nhất."
"A, chị à, chị xem em đang nổi da gà này." Hạ Thanh vẫn luôn đối nghịch với cha như trước, cô xoa xoa cánh tay của mình, khoa trương quát to lên, Hạ Thần Tuyết trong điện thoại cũng nghe được âm thanh của cô, thiếu chút nữa cười rộ lên, nhưng lại nghĩ tới, cô đang nói chuyện cùng cha nên không muốn làm loạn .
Hạ Phong cũng trừng mắt liếc Hạ Thanh một cái, Hạ Thanh cố ý đem cà phê quấy rất lớn tiếng.
Tiểu Tuyết nói, "Cha, con thực sự xin lỗi, gần đây con đang theo đuổi một hạng mục, thời gian cha hẹn gặp lại quá gấp, con lại không bỏ đi được, thực sự là thật đáng tiếc không thể nhìn thấy cha. Nếu nhìn thấy cha, không chừng con có thể nhớ lại được mọi viêc trước kia."
"Con muốn nhớ lại ." Hạ Phong mở đề tài, "Con quên những chuyện đã qua, thế nhưng chưa từng quên học tri thức, đây là chuyện tốt, cha nghe Thần Hi nói, con còn đang làm việc trong lĩnh vực sinh vật phải không?"
"Đúng vậy, còn rất thành công ." Tiểu Tuyết tràn đầy lòng tin nói, "Gần đây con còn nghiên cứu ra một loại vũ khí virus mới , kết hợp với chất có hại quen thuộc, uy lực cực đại, có thể làm cho thần kinh người trở lên thác loạn, sản sinh ra ảo giác phân liệt, lại có thể khống chế tâm trí người đó... Ôi, cha xem, sao con lại cùng người nói những chuyện này để làm gì chứ nhỉ? Cha nghe nhất định sẽ cảm thấy rất buồn chán, nói chung, sự nghiệp của con đang rất thuận lợi, đều là con rất thích làm việc."
Những lời nói của Tiểu Tuyết khiến Hạ Phong rất muốn nghe , lĩnh vực thiên phú này của Tiểu Tuyết rất cao, cả đời ông rất tự phụ, chỉ có người con gái này khiến ông phải bội phục. Năm đó cô đã giúp ông không ít việc, cho nên, ông mới có thể vội vã muốn gặp Tiểu Tuyết như vậy.
Hạ Thần Hi ở một bên, tâm tư phức tạp, rõ ràng là người một nhà.
Kết quả, lại là trình diễn trò hay.
Vì sao bọn họ lại biến thành bộ dáng này?
Tiểu Tuyết thiện lương chính trực, cũng không muốn đi thương tổn người cô thương yêu.
Điện thoại vang lên, Hạ Thần Hi nói một tiếng, "Cha, là điện thoại gọi tới của chị, chị rất quan tâm lần gặp này của chúng ta, mặc dù chị ấy không tới được."
Thần Hi nhận điện thoại, cùng Tiểu Tuyết nói mấy câu đơn giản, hỏi Hạ Phong, "Cha, người có muốn nhận điện thoại của chị không?"
"Đưa cho cha." Hạ Phong trầm giọng nói.
Hạ Thần Hi đưa điện thoại cho ông, khóe môi xẹt qua một mạt ôn hòa cười, Hạ Thanh nhạy bén nhận thấy được một loại âm mưu, từ lúc bắt đầu theo Hạ Thần Hi nói dối , cô liền cảm thấy, chị mình đang tính kế cha mình.
Hạ Thần Hi là công tư không phân người thân, Hạ Thanh lại là không giúp người thân, tự nhiên hoàn toàn phối hợp Hạ Thần Hi.
"Tiểu Tuyết, là cha đây, còn nhận ra được tiếng nói của cha không?" Hạ Phong giọng điệu mềm mại, như chiều chuộng đứa nhỏ, đây là đứa con gái ông yêu mến nhất, di truyền hầu hết tài năng thiên phú của ông, có khi trò giỏi hơn thầy.
Ký ức là một loại kỳ diệu gì đó, rõ ràng chính mình đã quên, nhưng khi người khác nhắc tới, sẽ có ấn tượng mơ hồ, đúng như lúc cô nghe được tiếng nói của Hạ Phong, trong đầu lại xẹt qua một ít hình ảnh.
"Cha..." Tiểu Tuyết có chút nghẹn ngào, dây thanh quản của cô đã từng bị thương, âm sắc có chút biến hóa, trong lòng Hạ Phong mềm nhũn, Tiểu Tuyết có chút câu thúc nói, "Con không nhớ rất nhiều chuyện , thế nhưng, Thần Hi đã nói qua với con một ít việc trước kia, em nói, cha đã rất nhớ thương con."
"Đương nhiên, cha hiểu con nhất."
"A, chị à, chị xem em đang nổi da gà này." Hạ Thanh vẫn luôn đối nghịch với cha như trước, cô xoa xoa cánh tay của mình, khoa trương quát to lên, Hạ Thần Tuyết trong điện thoại cũng nghe được âm thanh của cô, thiếu chút nữa cười rộ lên, nhưng lại nghĩ tới, cô đang nói chuyện cùng cha nên không muốn làm loạn .
Hạ Phong cũng trừng mắt liếc Hạ Thanh một cái, Hạ Thanh cố ý đem cà phê quấy rất lớn tiếng.
Tiểu Tuyết nói, "Cha, con thực sự xin lỗi, gần đây con đang theo đuổi một hạng mục, thời gian cha hẹn gặp lại quá gấp, con lại không bỏ đi được, thực sự là thật đáng tiếc không thể nhìn thấy cha. Nếu nhìn thấy cha, không chừng con có thể nhớ lại được mọi viêc trước kia."
"Con muốn nhớ lại ." Hạ Phong mở đề tài, "Con quên những chuyện đã qua, thế nhưng chưa từng quên học tri thức, đây là chuyện tốt, cha nghe Thần Hi nói, con còn đang làm việc trong lĩnh vực sinh vật phải không?"
"Đúng vậy, còn rất thành công ." Tiểu Tuyết tràn đầy lòng tin nói, "Gần đây con còn nghiên cứu ra một loại vũ khí virus mới , kết hợp với chất có hại quen thuộc, uy lực cực đại, có thể làm cho thần kinh người trở lên thác loạn, sản sinh ra ảo giác phân liệt, lại có thể khống chế tâm trí người đó... Ôi, cha xem, sao con lại cùng người nói những chuyện này để làm gì chứ nhỉ? Cha nghe nhất định sẽ cảm thấy rất buồn chán, nói chung, sự nghiệp của con đang rất thuận lợi, đều là con rất thích làm việc."
Những lời nói của Tiểu Tuyết khiến Hạ Phong rất muốn nghe , lĩnh vực thiên phú này của Tiểu Tuyết rất cao, cả đời ông rất tự phụ, chỉ có người con gái này khiến ông phải bội phục. Năm đó cô đã giúp ông không ít việc, cho nên, ông mới có thể vội vã muốn gặp Tiểu Tuyết như vậy.
Hạ Thần Hi ở một bên, tâm tư phức tạp, rõ ràng là người một nhà.
Kết quả, lại là trình diễn trò hay.
Vì sao bọn họ lại biến thành bộ dáng này?
Tiểu Tuyết thiện lương chính trực, cũng không muốn đi thương tổn người cô thương yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.