Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 434: Chúng ta sinh nhật cùng một ngày 2
Trình Ninh Tĩnh
23/07/2016
Toàn bộ Đường thị,
không dừng lại ở bộ phận công trình, mấy chục tầng công nhân nếu nhiều
người biết khó giữ được bí mật , có người thậm chí không biết Hạ Thần
Hi chỉ sợ trên ti vi quay một bên mặt ấn tượng cũng không có, Hạ Thần Hi ngồi xuống liền nghe đến chuyện của mình thậm chí nghe thấy chuyện hôm nay cô cùng Lâm Lâm tranh sủng .
Tiết Giai Vân 囧, sớm biết thế này cô sẽ không kéo Thần Hi ra uống buổi trà trưa .
"Tớ đã sớm đoán được." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói cũng không có vẻ ngoài ý muốn.
Uống xong buổi trà trưa quay về phòng làm việc, tổng giám thư ký vội vội vàng vàng đến nói với cô chủ tịch muốn gặp cô, muốn cô khi quay về phòng làm việc đến ngay phòng chủ tịch gặp ông ta, Hạ Thần Hi nhíu mày.
Đường lão muốn gặp cô ?
Lâm Lâm mỉm cười, Hạ Thần Hi làm xong công việc của mình đến phòng của chủ tịch .
Trong thang máy, gặp được Đường tam thiếu gia .
"Chào Tam thiếu ." Hạ Thần Hi cùng anh ta chào hỏi, cô rất ít cùng Đường Nhất Phong xuất hiện cùng một chỗ, Đường Nhất Phong là một tay nắm giữ tài vụ kinh tế Đường thị,quyền lực so với Đường nhị thiếu gia có bản lĩnh hơn.
"Chào,Hạ tiểu thư ." Đường Nhất Phong điềm đạm nở nụ cười , "Đứa trẻ của cô và anh cả rất đáng yêu."
Hạ Thần Hi không biết anh ta nói những lời này là có ý gì, là đơn thuần ca ngợi hay trong lời có lời, cô cười rồi đi qua cũng chưa trả lời, Đường Nhất Phong cũng không nói chuyện tới tầng trệt, anh ta liền rời đi.
Hạ Thần Hi đến tầng cao nhất, thư ký chủ tịch mời cô vào.
Đường lão ở sau bàn làm việc chờ cô , vẻ mặt không tốt
.
Hạ Thần Hi rất lễ phép , Đường lão đem tờ báo vứt xuống trước mặt cô, tức giận nói, "Cô đã đáp ứng tôi điều gì, sẽ không để cho con trai của cô cùng Đường gia có quan hệ, đây là chuyện cô đã đồng ý với tôi?"
"Chủ tịch, rất xin lỗi tôi đã không giữ lời, chỉ là chuyện này cũng không phải do tôi có thể khống chế , Đường Bạch Dạ nói ra, tôi cũng thật khó xử." Hạ Thần Hi nhanh chóng phủi sạch quan hệ.
Cô đoán được, Đường lão rất tức giận sẽ tìm cô tính sổ chỉ là không nghĩ ông ta tới nhanh như vậy.
"Nói cho cùng chính là cô đã nuốt lời ."
Hạ Thần Hi biết mình sai, "Sự việc phát sinh tôi cũng không thể ngăn cản, không biết chủ tịch có đề nghị gì."
"Tôi muốn cô đưa con trai của cô trở về Mỹ." Đường lão trầm giọng nói, lúc trước chính là nhìn thấy Hạ Thần Hi có thể tin được, ông ta tin cô nên không đối phó với cô, không ngờ, chuyện này bị lộ ra ngoài lại là truyền trực tiếp, ngăn cũng không ngăn được.
Hạ Thần Hi đứng thẳng lưng, nhàn nhạt nói, "Thứ cho tôi không thể nghe lời!"
"Cô ....."
Hạ Thần Hi nhìn Đường lão, "Chủ tịch, chỉ sợ giới truyền thông chú ý con của tôi cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến Đường gia , gia sản Đường gia con tôi cũng không đến đòi chia phần điểm này tôi nhất định có thể bảo đảm."
Tài sản của con cô cũng có thể nuôi sống bản thân bé mấy đời không cần Đường gia dệt hoa trên gấm.
Dù cho con của cô không có đồng nào bé cũng sẽ không cần tiền của Đường gia.
Đường lão lo lắng đơn giản là gia sản Đường gia bị con trai của cô tranh cướp.
"Miệng nói thì hay lắm,cô cho là lời nói của cô còn đáng để tôi tin tưởng sao?" Đường lão cười lạnh nói.
"Đường xa biết sức ngựa, lâu ngày mới gặp người có tâm, tôi có đáng được tin tưởng hay không, sau này chủ tịch sẽ biết." Hạ Thần Hi đúng mực giọng điệu ôn hòa một chút sắc bén cũng không có.
Đường lão vẻ mặt càng nghi ngờ .
Hạ Thần Hi hơi tức giận, chỉ sợ ông ghét Đường Bạch Dạ, anh ta cũng là con trai của ông tại sao lại muốn đuổi tận giết tuyệt.
Nhị thiếu, tam thiếu đều là con, đại thiếu không phải là con sao?
Đường Bạch Dạ phải chịu khổ phần lớn đều do Đường lão.
Thật không công bằng.
Ông ta đã khống chế Đường Bạch Dạ nửa cuộc đời, bất kể là Đường Bạch Dạ tự nguyện hay bị động, đều bị ông ta mạnh mẽ vây khốn.
Bây giờ, ông ta còn muốn khống chế cả ba miệng ăn nhà bọn họ sao?
Tiết Giai Vân 囧, sớm biết thế này cô sẽ không kéo Thần Hi ra uống buổi trà trưa .
"Tớ đã sớm đoán được." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói cũng không có vẻ ngoài ý muốn.
Uống xong buổi trà trưa quay về phòng làm việc, tổng giám thư ký vội vội vàng vàng đến nói với cô chủ tịch muốn gặp cô, muốn cô khi quay về phòng làm việc đến ngay phòng chủ tịch gặp ông ta, Hạ Thần Hi nhíu mày.
Đường lão muốn gặp cô ?
Lâm Lâm mỉm cười, Hạ Thần Hi làm xong công việc của mình đến phòng của chủ tịch .
Trong thang máy, gặp được Đường tam thiếu gia .
"Chào Tam thiếu ." Hạ Thần Hi cùng anh ta chào hỏi, cô rất ít cùng Đường Nhất Phong xuất hiện cùng một chỗ, Đường Nhất Phong là một tay nắm giữ tài vụ kinh tế Đường thị,quyền lực so với Đường nhị thiếu gia có bản lĩnh hơn.
"Chào,Hạ tiểu thư ." Đường Nhất Phong điềm đạm nở nụ cười , "Đứa trẻ của cô và anh cả rất đáng yêu."
Hạ Thần Hi không biết anh ta nói những lời này là có ý gì, là đơn thuần ca ngợi hay trong lời có lời, cô cười rồi đi qua cũng chưa trả lời, Đường Nhất Phong cũng không nói chuyện tới tầng trệt, anh ta liền rời đi.
Hạ Thần Hi đến tầng cao nhất, thư ký chủ tịch mời cô vào.
Đường lão ở sau bàn làm việc chờ cô , vẻ mặt không tốt
.
Hạ Thần Hi rất lễ phép , Đường lão đem tờ báo vứt xuống trước mặt cô, tức giận nói, "Cô đã đáp ứng tôi điều gì, sẽ không để cho con trai của cô cùng Đường gia có quan hệ, đây là chuyện cô đã đồng ý với tôi?"
"Chủ tịch, rất xin lỗi tôi đã không giữ lời, chỉ là chuyện này cũng không phải do tôi có thể khống chế , Đường Bạch Dạ nói ra, tôi cũng thật khó xử." Hạ Thần Hi nhanh chóng phủi sạch quan hệ.
Cô đoán được, Đường lão rất tức giận sẽ tìm cô tính sổ chỉ là không nghĩ ông ta tới nhanh như vậy.
"Nói cho cùng chính là cô đã nuốt lời ."
Hạ Thần Hi biết mình sai, "Sự việc phát sinh tôi cũng không thể ngăn cản, không biết chủ tịch có đề nghị gì."
"Tôi muốn cô đưa con trai của cô trở về Mỹ." Đường lão trầm giọng nói, lúc trước chính là nhìn thấy Hạ Thần Hi có thể tin được, ông ta tin cô nên không đối phó với cô, không ngờ, chuyện này bị lộ ra ngoài lại là truyền trực tiếp, ngăn cũng không ngăn được.
Hạ Thần Hi đứng thẳng lưng, nhàn nhạt nói, "Thứ cho tôi không thể nghe lời!"
"Cô ....."
Hạ Thần Hi nhìn Đường lão, "Chủ tịch, chỉ sợ giới truyền thông chú ý con của tôi cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến Đường gia , gia sản Đường gia con tôi cũng không đến đòi chia phần điểm này tôi nhất định có thể bảo đảm."
Tài sản của con cô cũng có thể nuôi sống bản thân bé mấy đời không cần Đường gia dệt hoa trên gấm.
Dù cho con của cô không có đồng nào bé cũng sẽ không cần tiền của Đường gia.
Đường lão lo lắng đơn giản là gia sản Đường gia bị con trai của cô tranh cướp.
"Miệng nói thì hay lắm,cô cho là lời nói của cô còn đáng để tôi tin tưởng sao?" Đường lão cười lạnh nói.
"Đường xa biết sức ngựa, lâu ngày mới gặp người có tâm, tôi có đáng được tin tưởng hay không, sau này chủ tịch sẽ biết." Hạ Thần Hi đúng mực giọng điệu ôn hòa một chút sắc bén cũng không có.
Đường lão vẻ mặt càng nghi ngờ .
Hạ Thần Hi hơi tức giận, chỉ sợ ông ghét Đường Bạch Dạ, anh ta cũng là con trai của ông tại sao lại muốn đuổi tận giết tuyệt.
Nhị thiếu, tam thiếu đều là con, đại thiếu không phải là con sao?
Đường Bạch Dạ phải chịu khổ phần lớn đều do Đường lão.
Thật không công bằng.
Ông ta đã khống chế Đường Bạch Dạ nửa cuộc đời, bất kể là Đường Bạch Dạ tự nguyện hay bị động, đều bị ông ta mạnh mẽ vây khốn.
Bây giờ, ông ta còn muốn khống chế cả ba miệng ăn nhà bọn họ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.