Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 1176: Đường tổng hưởng tuần trăng mật 14
Trình Ninh Tĩnh
01/12/2016
"Mặc kệ những người
đàn ông khác anh tuấn hơn, gợi cảm hơn, ở trong mắt em, chồng em phải là anh tuấn nhất, tình cảm nhất." Đường tổng nói xong câu đó, hùng dũng
oai vệ chạy đến trước biển, tức khắc hòa mình vào nước biển.
Bơi đi.
Hạ Thần Hi không nói gì nhìn trời, cô hôm nay đã nói câu nào chọc lòng kiêu ngạo của anh để anh cảm thấy chính mình ở trong mắt cô không đủ anh tuấn, không đủ gợi cảm.
Chẳng qua cô khen Lục Trăn một câu, nhưng anh ở trong mắt cô vẫn là tình cảm nhất, anh tuấn nhất.
Lòng ghen tỵ của đàn ông thật quá đáng sợ.
Ai nói đàn bà lòng dạ hẹp hòi.
Đàn ông lòng dạ càng hẹp hòi hơn.
Hạ Thần Hi đem hoa sơn trà tới trong vườn hoa phía sau phơi, nhìn xa ngoài khơi cũng không thấy Đường Bạch Dạ, cô cầm kính viễn vọng lên, cuối cùng cũng nhìn thấy Đường tổng cách xa cả cây số, mới một lát mà anh có thể bơi xa như vậy?
Người này trước kia không phải tòng quân a?
Bơi lội sẽ tiêu hao nhiều năng lượng nên Hạ Thần Hi giúp anh chuẩn bị một ít đồ uống bổ sung năng lượng, cô cắt hai quả dừa, cho vào thùng đá, chờ anh trở về uống nước dừa, trên bờ cát có ô che nắng, cô đem đồ vật chuyển chỗ khác, chính mình nằm xuống hưởng thụ gió biển.
Cuộc sống này thật tình tiêu hồn lại nhàn nhã.
Đường Bạch Dạ bơi nửa giờ, thành tích vô cùng xuất sắc, một mình ngoài biển tự bày trò tự chơi, Hạ Thần Hi lại cầm kính viễn vọng lên nhìn một chút, người này lại bơi ra xa.
"Anh du cái vịnh, bơi xa như thế làm gì?" Hạ Thần Hi nhịn không được nói thầm, "Cẩn thận chuột rút đấy."
Đương nhiên, cô là nói đùa, anh bơi nhanh như vậy, lại có một khí lực tốt, tuyệt đối sẽ không chuột rút. Cô cũng yên tâm, chỉ là, người này sao bơi xa quá.
Cũng phải 3 km .
Em gái anh chứ , sao bơi xa như vậy làm cái gì?
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô ghen tỵ, nếu không phải cô đang mang thai, cô cũng muốn đi bơi.
Cô bơi luôn tốt, mặc dù kết quả trong đặc huấn đặc biệt không được tốt, nhưng so với các đặc công khác tuyệt đối tốt hơn nhiều. Đây không phải là hạng mục chủ yếu của cô, nếu so với tốc độ của Đường Bạch Dạ, cô cùng anh hẳn là không sai biệt lắm.
Chẳng qua là cô có 8 năm không có tập luyện bơi xa.
Thời gian chăm sóc bảo bối, đã thoát được 1 lần suýt chết đã là may mắn lắm rồi.
Thể lực của cô cùng trước đây không thể so sánh, không biết còn có thể lấy lại không. Cô nghĩ sau sinh đứa nhỏ, cũng muốn làm một ít huấn luyện cơ bản, bảo trì thể năng, ứng phó một ít sự tình đột phát, nếu không thể lực quá yếu theo không kịp là một việc không thể được.
Cô đã từng là đệ nhất đặc công trên toàn thế giới, tuyệt đối không có biện pháp tiếp thu chính mình đã thoái hóa quá nhiều.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, nếu ở trong giới sát thủ, bài danh tiền thập nàng còn là khẳng định có lòng tin , tiền tam khả năng có một chút khó khăn.
Cô lại cầm kính viễn vọng lên nhìn, thấy Đường Bạch Dạ đang ở trên mặt biển cùng cá heo đùa nghịch.
Hạ Thần Hi càng nhìn càng ghen ghét.
Cô có phải hay không cũng nên đi bơi một chút.
Hưu nhàn bơi còn là không có vấn đề gì.
Hạ Thần Hi vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên cảm thấy không thích hợp. Trong không khí có một chút thanh âm quái lạ, nghe làm người ta kinh hồn táng đảm. Mặc dù hết sức tinh vi, nhưng cô vẫn cảm thấy không thích hợp.
Cô nhíu mày, nhắm mắt lại, trên đảo gió yên sóng lặng , không nghe được thanh âm gì đặc thù. Hạ Thần Hi nghĩ thầm, có lẽ là chính mình quá nhạy cảm, cũng sẽ không có vấn đề gì, là cô suy nghĩ nhiều.
Nàng vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên liền cảm thấy rất không thích hợp, nàng đột nhiên mở mắt ra, hướng trên trời nhìn lại.
Không thích hợp ở trong không trung.
Bơi đi.
Hạ Thần Hi không nói gì nhìn trời, cô hôm nay đã nói câu nào chọc lòng kiêu ngạo của anh để anh cảm thấy chính mình ở trong mắt cô không đủ anh tuấn, không đủ gợi cảm.
Chẳng qua cô khen Lục Trăn một câu, nhưng anh ở trong mắt cô vẫn là tình cảm nhất, anh tuấn nhất.
Lòng ghen tỵ của đàn ông thật quá đáng sợ.
Ai nói đàn bà lòng dạ hẹp hòi.
Đàn ông lòng dạ càng hẹp hòi hơn.
Hạ Thần Hi đem hoa sơn trà tới trong vườn hoa phía sau phơi, nhìn xa ngoài khơi cũng không thấy Đường Bạch Dạ, cô cầm kính viễn vọng lên, cuối cùng cũng nhìn thấy Đường tổng cách xa cả cây số, mới một lát mà anh có thể bơi xa như vậy?
Người này trước kia không phải tòng quân a?
Bơi lội sẽ tiêu hao nhiều năng lượng nên Hạ Thần Hi giúp anh chuẩn bị một ít đồ uống bổ sung năng lượng, cô cắt hai quả dừa, cho vào thùng đá, chờ anh trở về uống nước dừa, trên bờ cát có ô che nắng, cô đem đồ vật chuyển chỗ khác, chính mình nằm xuống hưởng thụ gió biển.
Cuộc sống này thật tình tiêu hồn lại nhàn nhã.
Đường Bạch Dạ bơi nửa giờ, thành tích vô cùng xuất sắc, một mình ngoài biển tự bày trò tự chơi, Hạ Thần Hi lại cầm kính viễn vọng lên nhìn một chút, người này lại bơi ra xa.
"Anh du cái vịnh, bơi xa như thế làm gì?" Hạ Thần Hi nhịn không được nói thầm, "Cẩn thận chuột rút đấy."
Đương nhiên, cô là nói đùa, anh bơi nhanh như vậy, lại có một khí lực tốt, tuyệt đối sẽ không chuột rút. Cô cũng yên tâm, chỉ là, người này sao bơi xa quá.
Cũng phải 3 km .
Em gái anh chứ , sao bơi xa như vậy làm cái gì?
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô ghen tỵ, nếu không phải cô đang mang thai, cô cũng muốn đi bơi.
Cô bơi luôn tốt, mặc dù kết quả trong đặc huấn đặc biệt không được tốt, nhưng so với các đặc công khác tuyệt đối tốt hơn nhiều. Đây không phải là hạng mục chủ yếu của cô, nếu so với tốc độ của Đường Bạch Dạ, cô cùng anh hẳn là không sai biệt lắm.
Chẳng qua là cô có 8 năm không có tập luyện bơi xa.
Thời gian chăm sóc bảo bối, đã thoát được 1 lần suýt chết đã là may mắn lắm rồi.
Thể lực của cô cùng trước đây không thể so sánh, không biết còn có thể lấy lại không. Cô nghĩ sau sinh đứa nhỏ, cũng muốn làm một ít huấn luyện cơ bản, bảo trì thể năng, ứng phó một ít sự tình đột phát, nếu không thể lực quá yếu theo không kịp là một việc không thể được.
Cô đã từng là đệ nhất đặc công trên toàn thế giới, tuyệt đối không có biện pháp tiếp thu chính mình đã thoái hóa quá nhiều.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, nếu ở trong giới sát thủ, bài danh tiền thập nàng còn là khẳng định có lòng tin , tiền tam khả năng có một chút khó khăn.
Cô lại cầm kính viễn vọng lên nhìn, thấy Đường Bạch Dạ đang ở trên mặt biển cùng cá heo đùa nghịch.
Hạ Thần Hi càng nhìn càng ghen ghét.
Cô có phải hay không cũng nên đi bơi một chút.
Hưu nhàn bơi còn là không có vấn đề gì.
Hạ Thần Hi vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên cảm thấy không thích hợp. Trong không khí có một chút thanh âm quái lạ, nghe làm người ta kinh hồn táng đảm. Mặc dù hết sức tinh vi, nhưng cô vẫn cảm thấy không thích hợp.
Cô nhíu mày, nhắm mắt lại, trên đảo gió yên sóng lặng , không nghe được thanh âm gì đặc thù. Hạ Thần Hi nghĩ thầm, có lẽ là chính mình quá nhạy cảm, cũng sẽ không có vấn đề gì, là cô suy nghĩ nhiều.
Nàng vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên liền cảm thấy rất không thích hợp, nàng đột nhiên mở mắt ra, hướng trên trời nhìn lại.
Không thích hợp ở trong không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.