Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 681: Hạ Thần Hi mang thai 5
Trình Ninh Tĩnh
13/10/2016
Lúc Hạ Thần Hi đi ra
khỏi phòng trang điểm, Đường Bạch Dạ đã thay đổi y phục, đang đợi cô,
Đường Bạch Dạ rất bực bội, không ngừng đang hút thuốc lá, Hạ Thần Hi
cũng không khẩn trương, bụng dưới ẩn ẩn đau, gần đây cô căng thẳng ,
bụng dưới liền bắt đầu đau.
Đường Bạch Dạ nhìn cô, hai người trầm mặc không nói.
Đôi chân Hạ Thần Hi như dính lại trên sàn nhà, không thể đi lại, trong lòng cô đau đớn, lại vẫn lấy dũng khí đi hướng Đường Bạch Dạ, cô sẽ cùng Đường Bạch Dạ nói chuyện, như Hạ bảo bối mong muốn.
Cầu xin anh tha thứ, cầu anh cho cô thời gian, đến khi cô có thể nhớ tới chuyện trước kia.
Cô không thể chết không minh bạch như vậy được, cho dù muốn bồi thường, cô cũng muốn chờ tới khi mình nhớ lại hết thảy tất cả.
"Em có lời muốn nói với anh." Hạ Thần Hi nhẹ nhàng chậm chạp nói.
Đường Bạch Dạ gật gật đầu, "Vừa lúc, anh cũng có nói muốn nói với em."
Hạ Thần Hi đang muốn nói cái gì, điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên, anh nhận điện thoại, đột nhiên sắc mặt đại biến, "Cậu nói cái gì?"
...
"Được, tôi biết, tôi lập tức tới."
...
Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn Hạ Thần Hi một cái thật sâu, con ngươi xẹt qua một tia hận ý, Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, lại xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của Đường Bạch Dạ vì sao lại như vậy?
"Em về nhà trước, anh muộn sẽ tới tìm em." Đường Bạch Dạ nói, tay lấy áo khoác bên cạnh mặc vào, đi ra khỏi ảnh lâu, lái xe cấp tốc rời khỏi, di động Hạ Thần Hi chấn động, nhận được tin nhắn Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên: Thần Hi, mộ Lâm Tình bị người phá hư, là cô làm sao?
Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, cô hôm nay đi chụp ảnh cưới, làm sao có thời giờ phá hư mộ Lâm Tình, lại nói, Lâm Tình đã chết nhiều năm như vậy, lại là do cô giết chết, cô sẽ không phát rồ đi phá hoại mộ Lâm Tình
Chờ một chút, Lâm Nhiên vì sao nói là cô làm?
Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, vừa nghĩ đến ánh mắt Đường Bạch Dạ nhìn cô, căm hận, chán ghét, như có một gáo nước lạnh dội thẳng vào người, từ đầu tới chân, làm cô run rẩy, là ai ác tâm như vậy.
Đi phá hư mộ Lâm Tình, giá họa cho cô?
Hạ Thần Hi căng thẳng, tâm hoảng ý loạn, bụng dưới đau càng rõ ràng, em gái bên cạnh thấy sắc mặt Hạ Thần Hi không tốt, cuống quít nói, "Hạ tiểu thư, cô làm sao vậy, có muốn đi gặp bác sĩ hay không?"
Hạ Thần Hi vốn muốn nói không cần, cô về nhà nghỉ ngơi là được.
Nhưng bụng dưới càng lúc càng đau, Hạ Thần Hi chống cự không nổi, bưng bụng dưới ngã ở một bên, bên cạnh tiểu muội cùng nhiếp ảnh gia cuống quít chạy qua, Hạ Thần Hi sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh không ngừng theo trên trán rơi xuống.
Hạ Thần Hi cự tuyệt sự giúp đỡ của bọn họ, một mình bắt một chiếc xe.
"Bác tài, đi bệnh viện gần nhất."
"Tiểu thư, cô không sao chứ?"
Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, nằm bò ở chỗ ngồi, khó chịu quyển lui cùng một chỗ, bệnh viện gần nhất cách nơi này cũng không phải là rất xa, buổi chiều người cũng không coi là nhiều, Hạ Thần Hi đi hướng phòng cấp cứu,vừa tới cửa phòng , trước mắt tối sầm liền té xỉu.
Bên cạnh bác sĩ, y tá cuống quít gọi người giúp cấp cứu.
Khi Hạ Thần Hi tỉnh lại, thấy mình đang nằm ở trên giường bệnh, cả người hỗn loạn, bên cạnh có một người phụ nữ có thai, đang ở nghỉ ngơi, Hạ Thần Hi đang truyền nước, bụng dưới không thoải mái, hòa hoãn một ít, cũng không cảm giác được đau đớn.
Cô thế nào?
Gần đây bụng dưới luôn luôn đau, có một đoạn ngày , cô cũng không để ý, cô bệnh cũ nhiều, bình thường cũng không quá chú ý .
Một cô y tá tiến vào, thấy Hạ Thần Hi tỉnh lại, đi đến xem bình truyền dịch, không sai biệt lắm cũng kết thúc, Hạ Thần Hi quay đầu nhìn lại, đã hơn năm giờ, cô hôn mê không lâu, Hạ Thần Hi hỏi y tá, "Cô y tá, tôi làm sao vậy?"
Cô y tá nói, "Tôi cũng không biết, cô đi gặp bác sĩ Lý đi, bà ấy nói cô truyền dịch xong , tỉnh lại thì đi gặp bà ấy."
Đường Bạch Dạ nhìn cô, hai người trầm mặc không nói.
Đôi chân Hạ Thần Hi như dính lại trên sàn nhà, không thể đi lại, trong lòng cô đau đớn, lại vẫn lấy dũng khí đi hướng Đường Bạch Dạ, cô sẽ cùng Đường Bạch Dạ nói chuyện, như Hạ bảo bối mong muốn.
Cầu xin anh tha thứ, cầu anh cho cô thời gian, đến khi cô có thể nhớ tới chuyện trước kia.
Cô không thể chết không minh bạch như vậy được, cho dù muốn bồi thường, cô cũng muốn chờ tới khi mình nhớ lại hết thảy tất cả.
"Em có lời muốn nói với anh." Hạ Thần Hi nhẹ nhàng chậm chạp nói.
Đường Bạch Dạ gật gật đầu, "Vừa lúc, anh cũng có nói muốn nói với em."
Hạ Thần Hi đang muốn nói cái gì, điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên, anh nhận điện thoại, đột nhiên sắc mặt đại biến, "Cậu nói cái gì?"
...
"Được, tôi biết, tôi lập tức tới."
...
Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn Hạ Thần Hi một cái thật sâu, con ngươi xẹt qua một tia hận ý, Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, lại xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của Đường Bạch Dạ vì sao lại như vậy?
"Em về nhà trước, anh muộn sẽ tới tìm em." Đường Bạch Dạ nói, tay lấy áo khoác bên cạnh mặc vào, đi ra khỏi ảnh lâu, lái xe cấp tốc rời khỏi, di động Hạ Thần Hi chấn động, nhận được tin nhắn Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên: Thần Hi, mộ Lâm Tình bị người phá hư, là cô làm sao?
Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, cô hôm nay đi chụp ảnh cưới, làm sao có thời giờ phá hư mộ Lâm Tình, lại nói, Lâm Tình đã chết nhiều năm như vậy, lại là do cô giết chết, cô sẽ không phát rồ đi phá hoại mộ Lâm Tình
Chờ một chút, Lâm Nhiên vì sao nói là cô làm?
Hạ Thần Hi trong lòng mát lạnh, vừa nghĩ đến ánh mắt Đường Bạch Dạ nhìn cô, căm hận, chán ghét, như có một gáo nước lạnh dội thẳng vào người, từ đầu tới chân, làm cô run rẩy, là ai ác tâm như vậy.
Đi phá hư mộ Lâm Tình, giá họa cho cô?
Hạ Thần Hi căng thẳng, tâm hoảng ý loạn, bụng dưới đau càng rõ ràng, em gái bên cạnh thấy sắc mặt Hạ Thần Hi không tốt, cuống quít nói, "Hạ tiểu thư, cô làm sao vậy, có muốn đi gặp bác sĩ hay không?"
Hạ Thần Hi vốn muốn nói không cần, cô về nhà nghỉ ngơi là được.
Nhưng bụng dưới càng lúc càng đau, Hạ Thần Hi chống cự không nổi, bưng bụng dưới ngã ở một bên, bên cạnh tiểu muội cùng nhiếp ảnh gia cuống quít chạy qua, Hạ Thần Hi sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh không ngừng theo trên trán rơi xuống.
Hạ Thần Hi cự tuyệt sự giúp đỡ của bọn họ, một mình bắt một chiếc xe.
"Bác tài, đi bệnh viện gần nhất."
"Tiểu thư, cô không sao chứ?"
Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, nằm bò ở chỗ ngồi, khó chịu quyển lui cùng một chỗ, bệnh viện gần nhất cách nơi này cũng không phải là rất xa, buổi chiều người cũng không coi là nhiều, Hạ Thần Hi đi hướng phòng cấp cứu,vừa tới cửa phòng , trước mắt tối sầm liền té xỉu.
Bên cạnh bác sĩ, y tá cuống quít gọi người giúp cấp cứu.
Khi Hạ Thần Hi tỉnh lại, thấy mình đang nằm ở trên giường bệnh, cả người hỗn loạn, bên cạnh có một người phụ nữ có thai, đang ở nghỉ ngơi, Hạ Thần Hi đang truyền nước, bụng dưới không thoải mái, hòa hoãn một ít, cũng không cảm giác được đau đớn.
Cô thế nào?
Gần đây bụng dưới luôn luôn đau, có một đoạn ngày , cô cũng không để ý, cô bệnh cũ nhiều, bình thường cũng không quá chú ý .
Một cô y tá tiến vào, thấy Hạ Thần Hi tỉnh lại, đi đến xem bình truyền dịch, không sai biệt lắm cũng kết thúc, Hạ Thần Hi quay đầu nhìn lại, đã hơn năm giờ, cô hôn mê không lâu, Hạ Thần Hi hỏi y tá, "Cô y tá, tôi làm sao vậy?"
Cô y tá nói, "Tôi cũng không biết, cô đi gặp bác sĩ Lý đi, bà ấy nói cô truyền dịch xong , tỉnh lại thì đi gặp bà ấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.