Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 1558: Hai người cùng nhau ngồi xe lửa 2
Trình Ninh Tĩnh
25/01/2017
"Cậu không phải người nhu nhược!"
"Đừng làm cho tôi khinh thường cậu!"
Cuối cùng hai câu nói là cực kỳ nghiêm khắc chỉ trích, Lục Trăn thay đổi sắc mặt, hung ác nham hiểm nhìn anh, Nolan cũng không để ý, trầm giọng hỏi, "Cậu sợ sao?"
"Chuyện này tôi tự có chủ trương, không cần anh tới chỉ trích."
Nolan lắc đầu, "Không, cậu chính là sợ, Lục Trăn, cậu bây giờ cả đám người đều sợ, cậu thế nào đi giết người?"
"Đủ rồi!" Lục Trăn lớn tiếng quát dừng lại.
Bị người nói trúng tâm sự, mà nhất là những tâm sự không chịu nổi, tùy ý là ai, tính tình cũng sẽ không quá tốt, Lục Trăn cũng như nhau.
Anh quả thực không dám tin, Nolan sẽ hung hăng như vậy.
Nolan nắm tay anh, trầm giọng nói, "Cậu không phải nghĩ chia tay sao? Đi, chỉ cần cậu khắc phục vấn đề này, tôi biết cậu không có tôi có thể qua rất tốt, tôi sẽ đồng ý chia tay, bằng không, tôi không chia tay."
"Anh..."
Con ngươi màu lam của Nolan như biển cả thâm thúy, thâm tình, mà lại như muốn đem linh hồn của anh đều hút vào, mang theo mị hoặc đặc biệt, Lục Trăn cảm giác mình đều nhanh hít thở không thông, Nolan nghiêm túc nói, " Nếu cậu muốn tôi rời đi, ít nhất phải để cho tôi biết, một mình cậu có thể qua rất khá, nếu không, tôi như thế nào bỏ được, lại một lần nữa buông tay cậu ra?"
Lục Trăn trong lòng rất đau, ánh mắt chật vật, không dám cùng Nolan đối diện, ánh mắt như vậy, như muốn đánh nát tim của anh, lòng như đao cắt cũng không như vậy, anh đối với Nolan tuyệt tình tàn nhẫn như thế.
Vì sao, anh ta không oán cũng không giận?
Anh ta không phải nên hận chính mình sao?
Vì sao không hận?
"Đáp ứng tôi, được không?" Nolan nhẹ giọng hỏi.
Anh có thể không đáp ứng sao?
Nếu đây là điều kiện duy nhất để Nolan đáp ứng rời khỏi anh, anh sẽ cố gắng đi khắc phục.
Anh thân thể sứt mẻ này, không thể liên lụy Nolan.
"Tốt!"
Morgan xa xa liền nhìn thấy bọn họ đang tranh chấp, không có đi qua đây, đến lúc Lục Trăn phất tay, để cho anh đi qua, Nolan khẽ nói, "Anh dẫn người đi về trước đi, chờ sau bữa tối, tôi sẽ đem Lục Trăn đưa trở về."
"Bữa tối?" Morgan kinh ngạc, anh cho rằng Lục Trăn sẽ một đường ngồi xe trở về, lúc này nói ăn bữa tối, đi chỗ nào ăn bữa tối? Lục Trăn còn chưa có chuẩn bị tâm lý, anh ta còn rất chống cự đám người.
Lục Trăn nói, "Các anh đi trước đi."
Morgan tuy có nghi hoặc, nhưng là không nói cái gì nữa, nếu đây là ý của Lục Trăn, anh cũng vui vẻ tán thành.
Vùng ngoại thành có trạm xe lửa.
Nolan mang Lục Trăn ngồi xe lửa trở về.
Hiện tại không ai theo dõi Nolan, ngồi xe lửa trở về cũng là có thể, cho dù có người ôm cây đợi thỏ theo tung tích, khẳng định cũng không nghĩ ra, Nolan cùng Lục Trăn sẽ ngồi xe lửa, chuyện này dường như là không thể nào.
Nolan mua hai tờ vé, vì vùng ngoại ô không có người sống, nên nhà ga này rất ít người, lẻ loi chỉ có mấy người chờ xe lửa, đây là vùng ngoại ô rất xa xôi, một chiếc xe lửa muốn nửa giờ.
Anh dắt Lục Trăn ngồi ở trên ghế dài, bên cạnh có máy bán hàng tự động, Nolan đến bên cạnh mua nước cho Lục Trăn, thời gian liền trôi qua một lúc, thì có một mỹ nữ gợi cảm ngồi ở bên cạnh Lục Trăn và cùng Lục Trăn chào hỏi.
Dường như Lục Trăn như bị giẫm phải cái đuôi, vô ý thức đứng dậy, cách cô ấy xa một mét.
Cô gái đến gần nhíu mày nhìn anh, mắng một tiếng bệnh tâm thần, ngược lại rời đi, đi hướng các bạn bè của cô, sau đó đối với Lục Trăn chỉ trỏ, Nolan nhìn ở trong mắt, lại không nói cái gì.
"Đừng làm cho tôi khinh thường cậu!"
Cuối cùng hai câu nói là cực kỳ nghiêm khắc chỉ trích, Lục Trăn thay đổi sắc mặt, hung ác nham hiểm nhìn anh, Nolan cũng không để ý, trầm giọng hỏi, "Cậu sợ sao?"
"Chuyện này tôi tự có chủ trương, không cần anh tới chỉ trích."
Nolan lắc đầu, "Không, cậu chính là sợ, Lục Trăn, cậu bây giờ cả đám người đều sợ, cậu thế nào đi giết người?"
"Đủ rồi!" Lục Trăn lớn tiếng quát dừng lại.
Bị người nói trúng tâm sự, mà nhất là những tâm sự không chịu nổi, tùy ý là ai, tính tình cũng sẽ không quá tốt, Lục Trăn cũng như nhau.
Anh quả thực không dám tin, Nolan sẽ hung hăng như vậy.
Nolan nắm tay anh, trầm giọng nói, "Cậu không phải nghĩ chia tay sao? Đi, chỉ cần cậu khắc phục vấn đề này, tôi biết cậu không có tôi có thể qua rất tốt, tôi sẽ đồng ý chia tay, bằng không, tôi không chia tay."
"Anh..."
Con ngươi màu lam của Nolan như biển cả thâm thúy, thâm tình, mà lại như muốn đem linh hồn của anh đều hút vào, mang theo mị hoặc đặc biệt, Lục Trăn cảm giác mình đều nhanh hít thở không thông, Nolan nghiêm túc nói, " Nếu cậu muốn tôi rời đi, ít nhất phải để cho tôi biết, một mình cậu có thể qua rất khá, nếu không, tôi như thế nào bỏ được, lại một lần nữa buông tay cậu ra?"
Lục Trăn trong lòng rất đau, ánh mắt chật vật, không dám cùng Nolan đối diện, ánh mắt như vậy, như muốn đánh nát tim của anh, lòng như đao cắt cũng không như vậy, anh đối với Nolan tuyệt tình tàn nhẫn như thế.
Vì sao, anh ta không oán cũng không giận?
Anh ta không phải nên hận chính mình sao?
Vì sao không hận?
"Đáp ứng tôi, được không?" Nolan nhẹ giọng hỏi.
Anh có thể không đáp ứng sao?
Nếu đây là điều kiện duy nhất để Nolan đáp ứng rời khỏi anh, anh sẽ cố gắng đi khắc phục.
Anh thân thể sứt mẻ này, không thể liên lụy Nolan.
"Tốt!"
Morgan xa xa liền nhìn thấy bọn họ đang tranh chấp, không có đi qua đây, đến lúc Lục Trăn phất tay, để cho anh đi qua, Nolan khẽ nói, "Anh dẫn người đi về trước đi, chờ sau bữa tối, tôi sẽ đem Lục Trăn đưa trở về."
"Bữa tối?" Morgan kinh ngạc, anh cho rằng Lục Trăn sẽ một đường ngồi xe trở về, lúc này nói ăn bữa tối, đi chỗ nào ăn bữa tối? Lục Trăn còn chưa có chuẩn bị tâm lý, anh ta còn rất chống cự đám người.
Lục Trăn nói, "Các anh đi trước đi."
Morgan tuy có nghi hoặc, nhưng là không nói cái gì nữa, nếu đây là ý của Lục Trăn, anh cũng vui vẻ tán thành.
Vùng ngoại thành có trạm xe lửa.
Nolan mang Lục Trăn ngồi xe lửa trở về.
Hiện tại không ai theo dõi Nolan, ngồi xe lửa trở về cũng là có thể, cho dù có người ôm cây đợi thỏ theo tung tích, khẳng định cũng không nghĩ ra, Nolan cùng Lục Trăn sẽ ngồi xe lửa, chuyện này dường như là không thể nào.
Nolan mua hai tờ vé, vì vùng ngoại ô không có người sống, nên nhà ga này rất ít người, lẻ loi chỉ có mấy người chờ xe lửa, đây là vùng ngoại ô rất xa xôi, một chiếc xe lửa muốn nửa giờ.
Anh dắt Lục Trăn ngồi ở trên ghế dài, bên cạnh có máy bán hàng tự động, Nolan đến bên cạnh mua nước cho Lục Trăn, thời gian liền trôi qua một lúc, thì có một mỹ nữ gợi cảm ngồi ở bên cạnh Lục Trăn và cùng Lục Trăn chào hỏi.
Dường như Lục Trăn như bị giẫm phải cái đuôi, vô ý thức đứng dậy, cách cô ấy xa một mét.
Cô gái đến gần nhíu mày nhìn anh, mắng một tiếng bệnh tâm thần, ngược lại rời đi, đi hướng các bạn bè của cô, sau đó đối với Lục Trăn chỉ trỏ, Nolan nhìn ở trong mắt, lại không nói cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.