Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 379: Kiểm tra ái muội (3)
Trình Ninh Tĩnh
16/07/2016
Hạ Thần Hi nhìn củ cải, anh xác định củ cải chín sao?
"Liền uống canh a? Không có món chính sao?" Hạ Thần Hi quyết đoán quyết định, bọn họ hay là muốn ăn món chính , canh này thoạt nhìn rất tốt, nhưng Đường Bạch Dạ vốn là muốn xào rau , dầu không ít.
Canh quỷ dị như thế, cô mới không cần uống.
"Em thế nào khó như vậy hầu hạ?"
"Em chính là khó hầu hạ như vậy." Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ đấu khẩu.
Đường Bạch Dạ cắn răng, một cước đá hướng cô, "Cút sang một bên."
Hạ Thần Hi cười mỉm né tránh.
Sĩ diện đàn ông thật khổ thân.
Mặc dù cô là cố ý , nhưng nhìn Đường tổng kinh ngạc như thế, trong lòng cô sảng khoái hơn.
Đường Bạch Dạ mở tủ lạnh, trong tủ lạnh có hai con cua, có tôm bóc vỏ, còn có một chút rau dưa, Đường Bạch Dạ nghĩ nghĩ, "Nếu không , chúng ta làm cà ri chưng cua."
"Anh biết sao?" Hạ Thần Hi tỏ vẻ hoài nghi, như thế khó khăn.
Anh xác định anh được không?
"Trừ sinh con, không có gì lão tử làm không được." Đường Bạch Dạ vung tay lên, đem cua lấy ra, vứt xuống trong bồn rửa, sau đó hành tây lấy ra, cắt vài miếng...
Thái hành tây là có kỹ xảo .
Đường tổng ít xuống bếp như vậy, lại không biết thái hành tây, thế là bi kịch, nước mắt rầm lưu, anh dùng tay đi lau, kết quả càng bi kịch, cay lệ rơi đầy mặt, Đường tổng cuồng nộ.
"Mẹ kiếp, đây là rau dưa cái gì quỷ?"
Hạ Thần Hi mở to mắt, Đường Bạch Dạ cay hai con mắt không mở ra được, còn dùng tay đi lau nước mắt, Hạ Thần Hi với tâm không đành lòng, cuống quít nắm tay anh, "Ông trời của tôi a, được rồi, đừng lau."
Cô cầm lấy tay anh , đặt ở vòi nước lau rửa, lại bỏ thêm nước rửa tay.
Mắt Đường Bạch Dạ đã bị kích thích, vẫn như cũ không ngừng rơi lệ, lông mi thật dài ngưng một giọt nước mắt trong suốt, bình thường mạnh mẽ ưu nhã như vậy, cắt hành tây ra....Mảnh mai thế.
Đường Bạch Dạ rơi lệ, đây là một kỳ quan?
Cô rất muốn □□ cười, nhưng tình cảnh Đường Bạch Dạ rơi lệ, cô lại có chút ít không đành lòng.
Nước mắt chảy ra, mắt cũng thoải mái hơn, cuối cùng cũng có thể mở ra.
Sắc mặt Đường Bạch Dạ đỏ bừng, kiếp này sẽ không mất mặt như vậy, vậy mà ở trước mặt Hạ Thần Hi lệ rơi đầy mặt, anh lập tức có một loại cảm giác muốn chết, thẹn quá hóa giận muốn đạp cửa mà đi.
Hạ Thần Hi bật cười.
"Đường tổng khóc lên..."
Rất hỉ cảm a.
"Câm miệng!" Đường tổng giận, vô ý thức muốn cô câm miệng, không muốn Hạ Thần Hi nói nửa từ khóc, anh cúi đầu, ngăn chặn môi của cô , triệt để cắt đoạn tất cả nói, Hạ Thần Hi đẩy bờ vai của anh , Đường Bạch Dạ thờ ơ.
Anh chế trụ hông của cô, đem cô để ở bệ bếp biên, đỡ đầu của cô , hôn rất sâu.
Lưỡi như một con rắn nhỏ, không ngừng chui vào, giống như muốn đem toàn bộ hô hấp của cô cướp đi, cướp đoạt, đem linh hồn của cô đô cướp đoạt đi.
Đây là chuyện anh trở về vẫn n muốn làm tình.
Chỉ là Hạ Thần Hi không cho anh cơ hội.
Khó có thể âu yếm, Đường Bạch Dạ sẽ bỏ qua cơ hội, níu chặt lưỡi của cô , không chơi không có dây dưa, cuồng dã như sói, cường thế bá đạo nhưng lại không mất ôn nhu.
Hạ Thần Hi bị anh hôn cơ hồ không thở nổi, chờ anh buông cô ra.
Cô thở hồng hộc, như chạy marathon.
Trên mặt một mảnh đỏ bừng, Đường Bạch Dạ lập tức mê say, hơi vuốt ve môi của cô .
Đỏ tươi bức người.
"Liền uống canh a? Không có món chính sao?" Hạ Thần Hi quyết đoán quyết định, bọn họ hay là muốn ăn món chính , canh này thoạt nhìn rất tốt, nhưng Đường Bạch Dạ vốn là muốn xào rau , dầu không ít.
Canh quỷ dị như thế, cô mới không cần uống.
"Em thế nào khó như vậy hầu hạ?"
"Em chính là khó hầu hạ như vậy." Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ đấu khẩu.
Đường Bạch Dạ cắn răng, một cước đá hướng cô, "Cút sang một bên."
Hạ Thần Hi cười mỉm né tránh.
Sĩ diện đàn ông thật khổ thân.
Mặc dù cô là cố ý , nhưng nhìn Đường tổng kinh ngạc như thế, trong lòng cô sảng khoái hơn.
Đường Bạch Dạ mở tủ lạnh, trong tủ lạnh có hai con cua, có tôm bóc vỏ, còn có một chút rau dưa, Đường Bạch Dạ nghĩ nghĩ, "Nếu không , chúng ta làm cà ri chưng cua."
"Anh biết sao?" Hạ Thần Hi tỏ vẻ hoài nghi, như thế khó khăn.
Anh xác định anh được không?
"Trừ sinh con, không có gì lão tử làm không được." Đường Bạch Dạ vung tay lên, đem cua lấy ra, vứt xuống trong bồn rửa, sau đó hành tây lấy ra, cắt vài miếng...
Thái hành tây là có kỹ xảo .
Đường tổng ít xuống bếp như vậy, lại không biết thái hành tây, thế là bi kịch, nước mắt rầm lưu, anh dùng tay đi lau, kết quả càng bi kịch, cay lệ rơi đầy mặt, Đường tổng cuồng nộ.
"Mẹ kiếp, đây là rau dưa cái gì quỷ?"
Hạ Thần Hi mở to mắt, Đường Bạch Dạ cay hai con mắt không mở ra được, còn dùng tay đi lau nước mắt, Hạ Thần Hi với tâm không đành lòng, cuống quít nắm tay anh, "Ông trời của tôi a, được rồi, đừng lau."
Cô cầm lấy tay anh , đặt ở vòi nước lau rửa, lại bỏ thêm nước rửa tay.
Mắt Đường Bạch Dạ đã bị kích thích, vẫn như cũ không ngừng rơi lệ, lông mi thật dài ngưng một giọt nước mắt trong suốt, bình thường mạnh mẽ ưu nhã như vậy, cắt hành tây ra....Mảnh mai thế.
Đường Bạch Dạ rơi lệ, đây là một kỳ quan?
Cô rất muốn □□ cười, nhưng tình cảnh Đường Bạch Dạ rơi lệ, cô lại có chút ít không đành lòng.
Nước mắt chảy ra, mắt cũng thoải mái hơn, cuối cùng cũng có thể mở ra.
Sắc mặt Đường Bạch Dạ đỏ bừng, kiếp này sẽ không mất mặt như vậy, vậy mà ở trước mặt Hạ Thần Hi lệ rơi đầy mặt, anh lập tức có một loại cảm giác muốn chết, thẹn quá hóa giận muốn đạp cửa mà đi.
Hạ Thần Hi bật cười.
"Đường tổng khóc lên..."
Rất hỉ cảm a.
"Câm miệng!" Đường tổng giận, vô ý thức muốn cô câm miệng, không muốn Hạ Thần Hi nói nửa từ khóc, anh cúi đầu, ngăn chặn môi của cô , triệt để cắt đoạn tất cả nói, Hạ Thần Hi đẩy bờ vai của anh , Đường Bạch Dạ thờ ơ.
Anh chế trụ hông của cô, đem cô để ở bệ bếp biên, đỡ đầu của cô , hôn rất sâu.
Lưỡi như một con rắn nhỏ, không ngừng chui vào, giống như muốn đem toàn bộ hô hấp của cô cướp đi, cướp đoạt, đem linh hồn của cô đô cướp đoạt đi.
Đây là chuyện anh trở về vẫn n muốn làm tình.
Chỉ là Hạ Thần Hi không cho anh cơ hội.
Khó có thể âu yếm, Đường Bạch Dạ sẽ bỏ qua cơ hội, níu chặt lưỡi của cô , không chơi không có dây dưa, cuồng dã như sói, cường thế bá đạo nhưng lại không mất ôn nhu.
Hạ Thần Hi bị anh hôn cơ hồ không thở nổi, chờ anh buông cô ra.
Cô thở hồng hộc, như chạy marathon.
Trên mặt một mảnh đỏ bừng, Đường Bạch Dạ lập tức mê say, hơi vuốt ve môi của cô .
Đỏ tươi bức người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.