Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1508: Lục ca ca điên cuồng nóng nảy 5

Trình Ninh Tĩnh

16/01/2017

Nếu là cậu ý thức không thể tỉnh táo, vẫn luôn mơ mơ màng màng, mới có thể cung khai cái gì.

Nolan rất lo lắng, nếu là Lục Trăn thực sự vô ý nói ra cái gì, vương bài có thể có ngập đầu tai ương hay không, sau này Lục Trăn đối mặt các huynh đệ của mình như thế nào, chẳng sợ khỏi bệnh rồi, cai nghiện, cậu ta cũng sẽ sụp đổ.

Nếu là Lục Trăn thực sự cung khai cái gì, người bộ tác chiến đã khẩn cấp áp dụng hành động, không có khả năng yên tĩnh như vậy, cái gì cũng không làm, trái lại cấp thiết muốn biết Lục Trăn ở đâu.

Nolan không rõ ràng lắm.

"Anh, cậu ta rốt cuộc có thể nghe được một loại tin tức hay không, anh nói thật nói cho em biết."

Michael nói, "Anh cũng không biết, chuyện này trình độ bảo mật vô cùng cao, rốt cuộc anh cũng không biết có phải có cái vấn đề gì hay không, thế nhưng, anh có thể nói cho em biết một việc, trên người Lục Trăn khẳng định giấu thứ gì, người bộ tác chiến cấp thiết muốn đạt được, hiện nay còn chưa có nắm bắt tới tay, cho nên bọn họ mới có thể tìm Lục Trăn."

Nolan trầm mặc, nhớ tới ngày đó An Tiêu Dao hỏi câu quái lạ, anh nhiều ít có chút bừng tỉnh đại ngộ.

Thảo nào, Lục Trăn sẽ đụng phải hình phạt khủng bố như thế.

Cũng không phải là bởi vì cậu ta là phần tử khủng bố, bọn họ muốn là mặt khác gì đó, vậy sẽ là cái gì?

Lục Trăn chưa bao giờ đề cập qua.

Michael nói, "Chuyện này đã liệt vào cơ mật, anh cũng không có biện pháp lại điều tra, theo anh được biết, phía trên có một cái kế hoạch xảy ra điểm vấn đề, tạo thành ảnh hưởng rất lớn, cụ thể là cái gì, anh không biết. Nói chung, không thể công khai với chúng ta gì đó, khẳng định không là cái gì tốt."

"Anh, hiện tại một điểm tiếng gió cũng nghe không được, em nếu là muốn biết, sợ rằng muốn tự mình nghĩ biện pháp."

Nolan nói, "Anh đều nghe không được, em sao có thể nghe được."

Michael cười cười, "Anh biết, em có một con đường bí mật."

Nolan nói, "Em đi ra ngoài làm việc ."

Michael buông văn kiện, lên tiếng cảnh cáo, "Nolan, bọn họ không phải đồ ngốc, Hạ Thanh và Cố Thất Thất mang người mỗi ngày tới tìm em, một ngày nào đó sẽ bị bọn họ phát hiện, em cũng không cần làm được quá rõ ràng."



Nolan dừng lại, quả nhiên không chuyện gì có thể giấu giếm được anh trai của mình.

"Em biết."

Mặc dù Nolan đáp ứng như thế, tan việc, lại để cho Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất qua đây, Hạ Thanh nói, "Tiểu mỹ nhân thiếu tá, chúng tôi mỗi ngày đều đến, bọn họ nhất định sẽ phát hiện."

Hạ Thanh vừa dứt lời, Cố Thất Thất nói, "Không cần hoài nghi, phía sau có một chiếc xe vẫn ở theo chúng tôi."

Nolan theo kính chiếu hậu vừa nhìn, hơi nhíu mày.

Cố Thất Thất nói, "Thật là một đám ngu ngốc, hôm nay mới bắt đầu theo dõi."

Hạ Thanh lái xe đặc biệt ổn, cấp tốc chui vào giữa dòng xe cộ, đang lúc cao điểm tan tầm, trên đường tất cả đều là xe, Hạ Thanh ỷ vào chính mình kỹ thuật quá tốt, tận dụng mọi thứ, một đường S đi, cũng không có ma sát va chạm, mặc dù không bỏ qua bọn họ, nhưng là cách một khoảng cách.

Bọn họ lợi dụng đường quản chế, truy tung bọn họ rất dễ.

Nolan để cho Hạ Thanh ở đại lộ thứ năm dừng xe, anh xuống xe tùy tiện chui vào trong một cửa hàng thương mại, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất tiếp tục lái xe, cửa hàng thương mại nhiều người, muốn ẩn giấu dễ như trở bàn tay, vả lại Nolan biết camera ở đâu, có thể linh hoạt tránh đi.

Anh so với bình thường dùng nhiều hơn một giờ mới đến cao ốc.

Tình huống Lục Trăn vô cùng không xong, Long Tứ cùng An Tiêu Dao chờ người không đành lòng dừng ở bên ngoài, Lục Trăn kêu thảm thiết, cũng không xuống, mọi người hiểu rõ, Nolan một người xuống bồi Lục Trăn, đã hai ngày một đêm, Lục Trăn nghiện ma túy phát tác tần suất tăng cường, tới một loại tình hình đáng sợ.

Cơ hồ cách 5 phút đồng hồ liền bắt đầu phát tác, kêu thảm thiết cùng tiếng gào thét, hình như lăn thành tuyết cầu(ý nói vật vã lăn tròn), cuồn cuộn mà đến, giống như muốn đem người đều bao phủ, Nolan yên lặng ngồi, đột nhiên lấy ra kèn Ác-mô-ni-ca, thổi bài hát kia, anh vì Lục Trăn cải biên ca khúc.

Bài hát này ca khúc thê lương lại đau thương, kẹp một ít bi tráng cửa nát nhà tan, Nolan cải biên qua, ca khúc càng thêm bi thương êm tai.

Như trời thu lá rụng, nhẹ nhàng mà rơi.

Giống như có thể xuyên qua ca khúc, nhìn thấy khắp bầu trời cát vàng Israel.

Lục Trăn như giống như dã thú gầm hét lên, âm thanh càng lúc càng lớn, Nolan nhắm mắt lại, chuyên tâm thổi ca khúc, muốn bọn họ đi qua chuyện cũ, tiếng gào thét Lục Trăn, chậm rãi phai nhạt.



Như dã thú tuyệt vọng rít gào, vô lực thở dốc.

Tiểu Tuyết mở cửa, vẻ mặt mệt mỏi rã rời, sắc mặt tái nhợt.

"Tiếp tục thổi, cậu ta nghe được. "Tiểu Tuyết âm thanh là kinh hỉ, "Hai ngày này, đây là Lục Trăn trừ bỏ đau đớn tuyệt vọng ra, anh ta có thể duy nhất cảm thụ đến gì đó."

Nolan tâm đều nóng lên, Lục Trăn nghe được, Lục Trăn biết là anh thổi ca khúc, sau có ý nghĩ như vậy, Nolan càng hạ quyết tâm, tuyệt đối muốn thổi, chỉ cần có thể giảm bớt thống khổ Lục Trăn, anh làm cái gì đều nguyện ý.

Yên tĩnh đủ nửa giờ, Lục Trăn lại bắt đầu gầm hét lên, ca khúc cũng nghe không lọt, nhẫn nại cũng tới cực điểm, âm thanh của cậu ta đều khàn khàn không còn hình dáng, cậu nghe thấy tiếng khóc Lục Trăn, khóc cầu Tiểu Tuyết cho cậu ta chất có hại.

Anh nghe thấy Tiểu Tuyết, "Lục Trăn, anh nghe, là ai ở bên ngoài hát, anh cẩn thận nghe một chút, anh muốn đi xem một chút sao?"

"Tiểu Tuyết, cho tôi chất có hại, van cô, cho tôi... Tôi thật khó chịu, a a..."

"Tiểu tuyết... Con mẹ nó cô cho tôi chất có hại, cô kỹ nữ..."

...

Câu nói kế tiếp, càng ngày càng khó nghe, càng lúc càng khó nghe, Tiểu Tuyết tập chi vì thường (ý nói k để ý lời nói LT), Nolan cũng tập chi vì thường, người đang tuyệt cảnh, thì đối phương là chính mình hy vọng duy nhất, mà cô lần lượt đánh vỡ chính mình hy vọng, tâm tình của anh ta tự nhiên cũng nóng nảy cùng oán hận.

Nolan nghĩ thầm, may mắn, Tiểu Tuyết là kỳ nữ tử, lòng dạ cũng rộng lớn, những lời này đều là vào tai trái ra tai phải, chưa bao giờ từng để ở trong lòng, trị liệu Lục Trăn lại là tận tâm tận lực.

Thời điểm 1 giờ sáng, An Tiêu Dao xuống, anh nghỉ ngơi trước, thói quen xuống bồi bồi Lục Trăn, bây giờ là Morgan đưa Nolan ra, anh đều không thế nào trông nom, không ngờ 1 giờ sáng, Nolan còn ở nơi này thổi ca khúc.

"Anh nên về nghỉ ngơi." An Tiêu Dao nói, "Anh như thế không ngủ không nghỉ, thân thể rất nhanh liền suy sụp, Lục Trăn ban đêm cũng cần đi ngủ."

Nolan nói, "Cậu ta vừa mới ngủ, tôi nghĩ chờ cậu ngủ say một chút lại đi."

Tiểu Tuyết mở cửa phòng ra, một thân mồ hôi, người thoạt nhìn như sinh bệnh nặng, An Tiêu Dao vội vàng đỡ cô ngồi xuống, "Thế nào?"

"Không có việc gì, chúng tôi đều chịu đựng được." Tiểu Tuyết nói, "Lục Trăn tạm thời còn rất ổn định, Nolan, bài hát này tên gọi là gì, anh dạy cho người khác, chờ anh đi làm, cũng có người thổi cho Lục Trăn."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook