Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 706: Một tay súng ngắm, như người không thiên lý 8
Trình Ninh Tĩnh
20/10/2016
Lục Trăn tự kỷ vuốt
mặt anh ta, "Đường tiên sinh, đây mới là mặt thật của có được không?
Tôi là cảm thấy ở quá khứ mang mặt nạ rất phiền phức, tới gặp bảo bối
nhà chúng tôi, đương nhiên muốn chân diện khuôn mặt thật sự của mình
rồi."
"Nếu không, gương mặt sắc nước hương trời của tôi như thế này, tôi sợ sẽ đả kích của lòng tự tin của các người thì làm sao đây."
Với thái độ này lúc nãy khi vừa mới thấy anh ta Đường Bạch Dạ cảm thấy tác phong của người này nhìn rất quen mắt.
Quả nhiên là do Lục Trăn hóa trang nên anh không nhận ra được.
"Chỉ là vóc người tốt nhìn một chút thôi, có cái gì đáng giá để khoe khoang chứ?"
Lục Trăn vươn một ngón tay thon dài lắc lắc, thân thể tôi mỗi một chỗ đều rất là hoàn mỹ , "Đường tổng, nói thế sai rồi, mặc kệ nam nữ, chỉ cần nhìn tốt, đều nên tự hào và khoe khoang, nếu không, ở trên mặt hoa đào của anh cho tôi rạch thử một lần chỉ cần một đường ngắn thôi, tôi sẽ tin anh vóc người và khuôn mặt không tốt nhìn cũng không quan hệ đến vấn đề khoe ra sắc đẹp của mình."
Đường tổng hừ lạnh, "đúng là loại chim công thích đẹp mà."
"Nói tốt, nói tốt, nhường nhịn, nhường nhịn, so với anh tôi còn nhìn hơi khá hơn một chút, anh ngàn vạn lần không nên đố kị nha."
Hạ bảo bối giận, việc này cũng không phải là trọng điểm được không?
Lục ca ca, tôi không phải bảo anh tới so sánh và khoe khoang sắc đẹp a a a a a.
"Anh vì sao lại ở đây?" Đường tổng trầm giọng hỏi, sắc mặt không thế nào tốt được.
Lục Trăn nói, "Con trai của anh bảo tôi tới ."
Lục Trăn đứng dậy, ở phòng làm việc dạo qua một vòng, cười đến rất lưu manh, "Đường tổng, dưới loại tình huống này anh cũng có thể chạy thoát thân, không thể không nói, anh thực sự rất nhạy bén , hẳn là bị ám sát quá nhiều lần rồi phải không? Cho nên cơ thể mới hình thành phản xạ có điều kiện như thế?"
Đường Bạch Dạ mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng, "Đúng vậy nhưng có liên quan đến anh sao?"
"Nói tốt, nói tốt." Lục Trăn cười.
Hạ bảo bối nhớ tới chính sự, "Lục Trăn, anh vì sao lại có giấy chứng nhận của thám tử FBI vậy ?"
Lục Trăn rất ưu thương nói, "Có mấy tên thám tử ngốc mò vào địa bàn của tôi, vừa lúc bị tôi bắt được nên lưu lại một số giấy tờ, lúc đầu nói trắng ra thì tôi cũng không cần nhưng Vân Sinh nói, thứ này giữ lại sau này nếu có việc dùng rất tốt, đặc biệt là người Trung Đông nếu muốn xuất cảnh sang nước Mỹ , dễ thông qua a."
Hạ bảo bối, "..."
Các anh là tổ chức khủng bố cùng chống khủng bố thực sự rất thông minh và khó đối phó , thủ đoạn như thế mà các anh cũng dùng được.
Liền cho một chữ “cường’’.
Hạ bảo bối mím môi, cũng không quan tâm chuyện này, vội vàng nói, "Daddy, cha gần đây có nguy hiểm, đi chỗ nào cũng cần phải mang theo bảo tiêu đi, không thể lơ là cảnh giác được, đúng rồi, mẹ con bây giờ đang ở đâu?"
Có người tới giết daddy, nhất định sẽ không bỏ qua cho mammy đâu.
Mỹ nhân thiếu tá nếu biết thân phận trước kia của mammy sẽ có chuyện không hay xảy ra, mammy cùng FBI ân oán quá sâu, lúc trước Thần Hi nếu đã muốn giết người thì cũng không quản người đó có phải là người của trưởng bộ quốc phòng hay không, lại giết không ít thám tử của FBI , người của cục chống khủng bố hận không thể đem Hạ Thần Hi rút gân uống máu.
Hạ bảo bối trước tiên trở về nhà, không thấy được Hạ Thần Hi, nên bé mới tới công ty tìm Đường Bạch Dạ.
Không ngờ liền gặp được cảnh Đường Bạch Dạ bị ám sát.
Đường Bạch Dạ ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới chuyện quan trọng mình muốn làm, anh muốn đi bệnh viện hỏi Lâm Lâm, nơi Hạ Thần Hi đang ở, anh vội cầm lên áo khoác đi ra ngoài, Hạ bảo bối đột nhiên kéo cánh tay anh hỏi.
"Daddy, mẹ đâu?"
Hạ bảo bối thanh âm không nhẹ không nặng, có thể nói là tương đối nhẹ nhàng chậm chạp , nhưng mà, khí lạnh sau lưng của bé cũng không phải là có ý nhẹ nhàng chậm chạp như vậy , mang theo một loại giọng điệu lợi hại trầm trọng, có thể bức được người có ý chí không kiên định.
Không nghe được đáp án mình mong muốn, Hạ bảo bối thề không bỏ qua.
Đường Bạch Dạ cúi đầu nhìn Hạ bảo bối, mi tâm hơi nhíu lại .
Lục Trăn xoay chân lại, sau đó nhìn hai người đối diện, nhìn hai người bọn họ khí thế mạnh mẽ đụng nhau, cuối cùng Đường Bạch Dạ cúi đầu, tầm mắt nhìn thẳng Hạ bảo bối, nhẹ giọng nói, "Mẹ con khi đi ra ngoài đã có một chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ba ba tạm thời không có tung tích của mẹ, con yên tâm, daddy nhất định sẽ tìm được Thần Hi về cho con."
"Các người tối hôm qua không cùng một chỗ?" trong lòng Hạ bảo bối thật sự rất lo lắng cho Hạ Thần Hi.
"Nếu không, gương mặt sắc nước hương trời của tôi như thế này, tôi sợ sẽ đả kích của lòng tự tin của các người thì làm sao đây."
Với thái độ này lúc nãy khi vừa mới thấy anh ta Đường Bạch Dạ cảm thấy tác phong của người này nhìn rất quen mắt.
Quả nhiên là do Lục Trăn hóa trang nên anh không nhận ra được.
"Chỉ là vóc người tốt nhìn một chút thôi, có cái gì đáng giá để khoe khoang chứ?"
Lục Trăn vươn một ngón tay thon dài lắc lắc, thân thể tôi mỗi một chỗ đều rất là hoàn mỹ , "Đường tổng, nói thế sai rồi, mặc kệ nam nữ, chỉ cần nhìn tốt, đều nên tự hào và khoe khoang, nếu không, ở trên mặt hoa đào của anh cho tôi rạch thử một lần chỉ cần một đường ngắn thôi, tôi sẽ tin anh vóc người và khuôn mặt không tốt nhìn cũng không quan hệ đến vấn đề khoe ra sắc đẹp của mình."
Đường tổng hừ lạnh, "đúng là loại chim công thích đẹp mà."
"Nói tốt, nói tốt, nhường nhịn, nhường nhịn, so với anh tôi còn nhìn hơi khá hơn một chút, anh ngàn vạn lần không nên đố kị nha."
Hạ bảo bối giận, việc này cũng không phải là trọng điểm được không?
Lục ca ca, tôi không phải bảo anh tới so sánh và khoe khoang sắc đẹp a a a a a.
"Anh vì sao lại ở đây?" Đường tổng trầm giọng hỏi, sắc mặt không thế nào tốt được.
Lục Trăn nói, "Con trai của anh bảo tôi tới ."
Lục Trăn đứng dậy, ở phòng làm việc dạo qua một vòng, cười đến rất lưu manh, "Đường tổng, dưới loại tình huống này anh cũng có thể chạy thoát thân, không thể không nói, anh thực sự rất nhạy bén , hẳn là bị ám sát quá nhiều lần rồi phải không? Cho nên cơ thể mới hình thành phản xạ có điều kiện như thế?"
Đường Bạch Dạ mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng, "Đúng vậy nhưng có liên quan đến anh sao?"
"Nói tốt, nói tốt." Lục Trăn cười.
Hạ bảo bối nhớ tới chính sự, "Lục Trăn, anh vì sao lại có giấy chứng nhận của thám tử FBI vậy ?"
Lục Trăn rất ưu thương nói, "Có mấy tên thám tử ngốc mò vào địa bàn của tôi, vừa lúc bị tôi bắt được nên lưu lại một số giấy tờ, lúc đầu nói trắng ra thì tôi cũng không cần nhưng Vân Sinh nói, thứ này giữ lại sau này nếu có việc dùng rất tốt, đặc biệt là người Trung Đông nếu muốn xuất cảnh sang nước Mỹ , dễ thông qua a."
Hạ bảo bối, "..."
Các anh là tổ chức khủng bố cùng chống khủng bố thực sự rất thông minh và khó đối phó , thủ đoạn như thế mà các anh cũng dùng được.
Liền cho một chữ “cường’’.
Hạ bảo bối mím môi, cũng không quan tâm chuyện này, vội vàng nói, "Daddy, cha gần đây có nguy hiểm, đi chỗ nào cũng cần phải mang theo bảo tiêu đi, không thể lơ là cảnh giác được, đúng rồi, mẹ con bây giờ đang ở đâu?"
Có người tới giết daddy, nhất định sẽ không bỏ qua cho mammy đâu.
Mỹ nhân thiếu tá nếu biết thân phận trước kia của mammy sẽ có chuyện không hay xảy ra, mammy cùng FBI ân oán quá sâu, lúc trước Thần Hi nếu đã muốn giết người thì cũng không quản người đó có phải là người của trưởng bộ quốc phòng hay không, lại giết không ít thám tử của FBI , người của cục chống khủng bố hận không thể đem Hạ Thần Hi rút gân uống máu.
Hạ bảo bối trước tiên trở về nhà, không thấy được Hạ Thần Hi, nên bé mới tới công ty tìm Đường Bạch Dạ.
Không ngờ liền gặp được cảnh Đường Bạch Dạ bị ám sát.
Đường Bạch Dạ ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới chuyện quan trọng mình muốn làm, anh muốn đi bệnh viện hỏi Lâm Lâm, nơi Hạ Thần Hi đang ở, anh vội cầm lên áo khoác đi ra ngoài, Hạ bảo bối đột nhiên kéo cánh tay anh hỏi.
"Daddy, mẹ đâu?"
Hạ bảo bối thanh âm không nhẹ không nặng, có thể nói là tương đối nhẹ nhàng chậm chạp , nhưng mà, khí lạnh sau lưng của bé cũng không phải là có ý nhẹ nhàng chậm chạp như vậy , mang theo một loại giọng điệu lợi hại trầm trọng, có thể bức được người có ý chí không kiên định.
Không nghe được đáp án mình mong muốn, Hạ bảo bối thề không bỏ qua.
Đường Bạch Dạ cúi đầu nhìn Hạ bảo bối, mi tâm hơi nhíu lại .
Lục Trăn xoay chân lại, sau đó nhìn hai người đối diện, nhìn hai người bọn họ khí thế mạnh mẽ đụng nhau, cuối cùng Đường Bạch Dạ cúi đầu, tầm mắt nhìn thẳng Hạ bảo bối, nhẹ giọng nói, "Mẹ con khi đi ra ngoài đã có một chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ba ba tạm thời không có tung tích của mẹ, con yên tâm, daddy nhất định sẽ tìm được Thần Hi về cho con."
"Các người tối hôm qua không cùng một chỗ?" trong lòng Hạ bảo bối thật sự rất lo lắng cho Hạ Thần Hi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.