Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 1475: Ngục giam toàn mỹ an toàn nhất 2
Trình Ninh Tĩnh
09/01/2017
Từ lúc còn rất nhỏ, anh cảm thấy vô cùng bài xích cách làm như thế.
Quá tàn khốc, cũng quá tàn nhẫn.
Anh không dám đi hỏi An Tiêu Dao, tại sao muốn tàn nhẫn như vậy.
Lục Trăn, An Tiêu Dao, Mục Vân Sinh thoạt nhìn đều là thân sĩ phong độ nhẹ nhàng, nhưng mà, rất nhiều người đều bị bề ngoài của bọn họ lừa gạt, đều quên bọn họ thiện đến, lập địa thành Phật, ác đến, đạp đất thành ma.
Tác phong của bọn họ quỷ dị, Nolan đã sớm đã lĩnh giáo rồi.
Chỉ là, bọn họ chưa bao giờ làm thương tổn người vô tội. Cho dù là vô ý làm bị thương một số người, cuối cùng cũng sẽ xử lý vô cùng hoàn mỹ. Lần này, xem ra là bọn họ đã chọc giận An Tiêu Dao rồi.
Hạ Thanh nhìn thấy đoạn VCR kia, cũng đoán được, khẽ lắc đầu.
"Mỹ nhân quả nhiên đều là nhân vật hiền lành."
"Vô độc bất trượng phu a."(không ác không phải đàn ông)
"Đây cũng quá độc ác đi. Anh ta sẽ không để cho chó săn cắn xé mặt mũi một khuê nữ chứ?"
...
Không có ai biết, nội bộ chuyện này là thế nào. An Tiêu Dao cũng không cho bọn họ bất cứ liên hệ gì, bốn tiếng đồng hồ, chính là bốn tiếng đồng hồ, nghị viên đạt được giáo huấn, đã sắp điên rồi.
Ông ta lại đi tìm Nolan, cũng quỳ trên mặt đất cầu xin Nolan, cứu con của mình. Ông ta đã không còn con trai, không thể cũng để mất đi con gái nữa.
Nolan rất muốn thờ ơ, chỉ là, nhìn ông ta vì bọn nhỏ thương tâm, trong lòng anh cũng cảm thấy không tốt.
Anh là một danh sĩ quan, một danh quân nhân chính nghĩa.
Anh vẫn luôn lấy bảo vệ chính nghĩa mà sinh tồn, bây giờ, lại phát sinh chuyệntiến thoái lưỡng nan như vậy, vì tư tâm của chính mình, đem thống khổ đặt trên đầu người khác, anh không có cách nào nhìn như không thấy được.
Nolan nói, "Tôi đã nói rồi, Lục Trăn là điều kiện duy nhất để giải quyết chuyện này."
"Trên người cậu ta rốt cuộc có cái gì, mà các ông cứ cố chấp buông không tha cậu ta như thế. Tất cả cũng có thể giải quyết mà."
"Tôi có thể nói thật với ông, tôi thực sự không biết, sẽ phát sinh chuyện như vậy. Việc ông mất đi con trai, tôi rất lấy làm tiếc. Nhưng tôi thực sự không thể giúp ông. Nếu như tôi đi cầu xin bọn họ, con gái cùng vợ ông sẽ bị chết nhanh hơn."
"Ông đến bây giờ vẫn không rõ một việc sao? Tôi cùng Lục Trăn quan hệ, cùng người của vương bài không đồng nhất, chúng tôi là chúng tôi, vương bài là vương bài, không thể nói nhập làm một được. Đến bây giờ tôi cũng không có biện pháp liên lạc với An Tiêu Dao."
"Trừ phi anh ta liên hệ tôi trước, ông cảm thấy, tôi có thể cứu con của ông ra được sao?"
Nolan đã tận lực, làm cho mình biểu hiện được ác hơn một chút, tên nghị viên kia cuối cùng cũng phun ra một câu nói, "Đó cũng không phải quyết định của một mình tôi được. Bọn họ cũng tìm nhầm người rồi, thượng đế ơi, con cả tôi thật đáng thương."
"Ông có thể suy nghĩ một chút, rốt cuộc ông nghĩ xem ông muốn cái gì. Ông muốn tiếp tục nắm lấy Lục Trăn, hay là muốn đoàn tụ cùng vợ ông và con gái của mình nữa, đây không phải là một sự lựa chọn khó khăn." Nolan nói, "Con gái ông còn nhỏ như vậy, con bé nhất định sẽ rất sợ hãi."
...
Nhưng mà, ba giờ sau, vị nghị viên này mời phóng viên dự họp báo, tuyên bố rời khỏi vòng tranh cử tổng thống, rời bỏ thân phận nghị viên, rời khỏi sân khấu chính trị, quốc hội cùng ông bây giờ không chút quan hệ.
Nolan thấy việc này vô cùng là ngoài ý muốn, nếu ông ta không rút lui, sang năm tranh cử tổng thống, nhất định là ông ta sẽ giành thắng lợi. Ông ta là người có tiếng nói cao trong nghị viên, nhân mạch tốt nhất, cũng có rất nhiều người ủng hộ, ông ta rời khỏi, chỉ là để bảo vệ người nhà của ông ta.
Michael cũng không ngờ, chuyện lại thành ra như này, bọn họ cũng không liệu định nghị viên sẽ làm chuyện như vậy. Họ nghĩ ông ta hoặc là nhìn vợ cùng con gái tử vong, hoặc là, giao Lục Trăn ra, không ngờ, ông ta lại từ chức rút lui ra khỏi quan trường.
Quá tàn khốc, cũng quá tàn nhẫn.
Anh không dám đi hỏi An Tiêu Dao, tại sao muốn tàn nhẫn như vậy.
Lục Trăn, An Tiêu Dao, Mục Vân Sinh thoạt nhìn đều là thân sĩ phong độ nhẹ nhàng, nhưng mà, rất nhiều người đều bị bề ngoài của bọn họ lừa gạt, đều quên bọn họ thiện đến, lập địa thành Phật, ác đến, đạp đất thành ma.
Tác phong của bọn họ quỷ dị, Nolan đã sớm đã lĩnh giáo rồi.
Chỉ là, bọn họ chưa bao giờ làm thương tổn người vô tội. Cho dù là vô ý làm bị thương một số người, cuối cùng cũng sẽ xử lý vô cùng hoàn mỹ. Lần này, xem ra là bọn họ đã chọc giận An Tiêu Dao rồi.
Hạ Thanh nhìn thấy đoạn VCR kia, cũng đoán được, khẽ lắc đầu.
"Mỹ nhân quả nhiên đều là nhân vật hiền lành."
"Vô độc bất trượng phu a."(không ác không phải đàn ông)
"Đây cũng quá độc ác đi. Anh ta sẽ không để cho chó săn cắn xé mặt mũi một khuê nữ chứ?"
...
Không có ai biết, nội bộ chuyện này là thế nào. An Tiêu Dao cũng không cho bọn họ bất cứ liên hệ gì, bốn tiếng đồng hồ, chính là bốn tiếng đồng hồ, nghị viên đạt được giáo huấn, đã sắp điên rồi.
Ông ta lại đi tìm Nolan, cũng quỳ trên mặt đất cầu xin Nolan, cứu con của mình. Ông ta đã không còn con trai, không thể cũng để mất đi con gái nữa.
Nolan rất muốn thờ ơ, chỉ là, nhìn ông ta vì bọn nhỏ thương tâm, trong lòng anh cũng cảm thấy không tốt.
Anh là một danh sĩ quan, một danh quân nhân chính nghĩa.
Anh vẫn luôn lấy bảo vệ chính nghĩa mà sinh tồn, bây giờ, lại phát sinh chuyệntiến thoái lưỡng nan như vậy, vì tư tâm của chính mình, đem thống khổ đặt trên đầu người khác, anh không có cách nào nhìn như không thấy được.
Nolan nói, "Tôi đã nói rồi, Lục Trăn là điều kiện duy nhất để giải quyết chuyện này."
"Trên người cậu ta rốt cuộc có cái gì, mà các ông cứ cố chấp buông không tha cậu ta như thế. Tất cả cũng có thể giải quyết mà."
"Tôi có thể nói thật với ông, tôi thực sự không biết, sẽ phát sinh chuyện như vậy. Việc ông mất đi con trai, tôi rất lấy làm tiếc. Nhưng tôi thực sự không thể giúp ông. Nếu như tôi đi cầu xin bọn họ, con gái cùng vợ ông sẽ bị chết nhanh hơn."
"Ông đến bây giờ vẫn không rõ một việc sao? Tôi cùng Lục Trăn quan hệ, cùng người của vương bài không đồng nhất, chúng tôi là chúng tôi, vương bài là vương bài, không thể nói nhập làm một được. Đến bây giờ tôi cũng không có biện pháp liên lạc với An Tiêu Dao."
"Trừ phi anh ta liên hệ tôi trước, ông cảm thấy, tôi có thể cứu con của ông ra được sao?"
Nolan đã tận lực, làm cho mình biểu hiện được ác hơn một chút, tên nghị viên kia cuối cùng cũng phun ra một câu nói, "Đó cũng không phải quyết định của một mình tôi được. Bọn họ cũng tìm nhầm người rồi, thượng đế ơi, con cả tôi thật đáng thương."
"Ông có thể suy nghĩ một chút, rốt cuộc ông nghĩ xem ông muốn cái gì. Ông muốn tiếp tục nắm lấy Lục Trăn, hay là muốn đoàn tụ cùng vợ ông và con gái của mình nữa, đây không phải là một sự lựa chọn khó khăn." Nolan nói, "Con gái ông còn nhỏ như vậy, con bé nhất định sẽ rất sợ hãi."
...
Nhưng mà, ba giờ sau, vị nghị viên này mời phóng viên dự họp báo, tuyên bố rời khỏi vòng tranh cử tổng thống, rời bỏ thân phận nghị viên, rời khỏi sân khấu chính trị, quốc hội cùng ông bây giờ không chút quan hệ.
Nolan thấy việc này vô cùng là ngoài ý muốn, nếu ông ta không rút lui, sang năm tranh cử tổng thống, nhất định là ông ta sẽ giành thắng lợi. Ông ta là người có tiếng nói cao trong nghị viên, nhân mạch tốt nhất, cũng có rất nhiều người ủng hộ, ông ta rời khỏi, chỉ là để bảo vệ người nhà của ông ta.
Michael cũng không ngờ, chuyện lại thành ra như này, bọn họ cũng không liệu định nghị viên sẽ làm chuyện như vậy. Họ nghĩ ông ta hoặc là nhìn vợ cùng con gái tử vong, hoặc là, giao Lục Trăn ra, không ngờ, ông ta lại từ chức rút lui ra khỏi quan trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.