Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 450: Thần Hi, gả cho anh được không ? 2
Trình Ninh Tĩnh
27/07/2016
Tám năm trước,
lợi nhuận của Đường thị đều ở lĩnh vực bất động sản, bây giờ lợi nhuận
của Đường thị là ở ba lĩnh vực . Tất cả đều là thành quả nỗ lực của
Đường Bạch Dạ đưa hai lĩnh vực mới của Đường thị phát triển thương
hiệu ra thị trường quốc tế.
Không ai không hiểu cống hiến của Đường Bạch Dạ đối với Đường thị so với Đường lão càng nhiều hơn.
Đường Nhất Phong hiền lành nói, "Đại ca, có câu nói rất hay, chúng ta là người một nhà có chuyện gì ngồi xuống rồi nói. Cha, chuyện này không cần bàn lại nữa căn bản là không có ý nghĩa."
"Con câm miệng!" Đường lão chỉ vào Đường Nhất Phong.
Đường Thành Nam nói, "Anh thực sự là lòng lang dạ sói, nếu như không phải Đường gia nuôi anh lớn như vậy, anh sẽ có ngày hôm nay sao? Chỉ là đuổi anh ra khỏi Đường thị anh đã muốn kéo Đường thị đồng quy vu tận (ý chỉ chết cũng), anh cũng quá độc ác rồi."
Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Tôi có thể còn sống đơn giản là dựa vào chính mình chứ không phải dựa vào Đường gia, Đường thị thì ngược lại mấy năm này hoàn toàn dựa vào một mình tôi mới có thể bước chân vào thị trường quốc tế."
Một đổng sự nói, "Đường lão, đừng làm cho đại thiếu bất mãn , người một nhà có chuyện gì mà không thể ngồi xuống giải quyết, giằng co như vậy, làm sao có thể cho nhà đầu tư và công nhân Đường thị một câu trả lời ?"
Ánh mắt Đường lão bình tĩnh nhìn về phía Đường Bạch Dạ .
Anh ta thực sự quyết tâm muốn cá chết lưới rách sao?
Đường Thành Nam nói, "Đường Bạch Dạ có bản lĩnh gì? Vừa mới tuôn ra một scandal có con riêng, toàn bộ Đường thị cũng phải xấu mặt vì anh ta, các ngươi tai điếc hết cả hay sao mà không nghe thấy tin tức lớn của thành phố S ? Cuộc sống phóng túng như vậy có tư cách gì làm tổng giám đốc của Đường thị?"
Lời vừa nói ra, mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Các vị đổng sự cũng hiểu rõ, Đường lão là bởi vì chuyện con riêng mới gây khó dễ cho Đường Dạ Bạch, nhưng dù sao cũng là việc nhà không thể nói.
Lại nói, Đường tổng cũng không có chính thức thừa nhận, chính là nhìn vào kinh tế tài chính tám năm qua có thể nói lên thành tựu của anh, còn những người khác nhìn vào chỉ thấy các scandal của anh.
Scandal đầy mình thì thế nào.
Anh cũng không làm ảnh hưởng tới sự phát triển của Đường thị.
Đường Bạch Dạ huýt sáo, cười rất ra dáng nhị thế tổ nói, "Lúc nào có thời gian , tôi sẽ chọn một ngày cho con trai tôi tổ chức yến hội, mọi người đều phải đến dự đấy tôi rất hân hạnh được đón tiếp.Đây là con trai bảo bối của tôi, bé có muốn hái sao trên trời tôi cũng có thể hái xuống cho bé ."
Đường Dạ Bạch nói xong vẻ mặt có con trai mọi việc thật tốt .
Đường lão tức giận đến thiếu chút nữa cầm cái chén trên bàn ném anh.Đường Bạch Dạ đưa mắt nhìn xung quanh, cũng không cảm thấy chính mình có lỗi gì .
Đường lão chủ ý triệu tập các đổng sự muốn tiêu diệt từng bộ phận, phế đi Đường Bạch Dạ , bây giờ bị Đường Bạch Dạ náo loạn cuộc họp này không thể nào bàn tiếp được
Chỉ đành tiễn khách.
Sau khi các đổng sự khách sáo rời khỏi nhà lớn của Đường gia.
Đường lão cầm một quải trượng đánh tới, "Thằng nghịch tử này!"
Đường Bạch Dạ tránh được, quải trượng đánh vào mặt bàn đập nát một bộ cốc sứ in hoa.
"Mày có toàn bộ Đường môn, vì sao còn muốn nắm lấy Đường thị không buông?" Đường lão giận dữ hỏi, Đường thị cùng Đường môn trong giới hắc đạo hoàn toàn không giống nhau, Đường Dạ Bạch nếu muốn phá hủy Đường thị thì cũng không tính là việc khó.
Ông sợ nhất chính là, Đường Bạch Dạ phá hủy Đường thị.
"Tôi tại sao phải bỏ qua Đường thị, tôi danh chính ngôn thuận có quyền kế thừa Đường thị, tôi vì Đường thị bỏ ra tám năm tâm huyết thậm chí vì Đường thị từng thiếu chút nữa mất đi Đường môn, bây giờ tại sao muốn tôi bỏ qua Đường thị?" Tâm sự của anh sau khi được Hạ Thần Hi nói ra cũng không cần giấu diếm.
Anh sẽ không đứng nhìn Đường thị bị cướp đi.
"Mày..."
Đường Dạ Bạch nhìn Đường lão, giọng nói thập phần không khách khí, "Mấy năm qua này, tôi có điểm gì khiến ông không hài lòng? Trừ việc của con trai tôi, tôi làm cái gì để ông không hài lòng? Đường thị tôi cũng đưa lên đỉnh cao quốc tế tiếng tăm lừng lẫy, ông vì sao luôn gây khó dễ cho tôi đến chết mới cam tâm? Ông có nghĩ tới hay không, nếu như ông không quá gây khó dễ cho tôi mọi người đều có thể bình yên vô sự, trăm năm sau Đường thị vẫn là công ty của Đường gia nếu ông cứ khăng khăng gây khó dễ khiến tôi nóng nảy tôi sẽ làm cho Đường thị đổi thành Hạ thị triệt để thay đổi triều đại."
Không ai không hiểu cống hiến của Đường Bạch Dạ đối với Đường thị so với Đường lão càng nhiều hơn.
Đường Nhất Phong hiền lành nói, "Đại ca, có câu nói rất hay, chúng ta là người một nhà có chuyện gì ngồi xuống rồi nói. Cha, chuyện này không cần bàn lại nữa căn bản là không có ý nghĩa."
"Con câm miệng!" Đường lão chỉ vào Đường Nhất Phong.
Đường Thành Nam nói, "Anh thực sự là lòng lang dạ sói, nếu như không phải Đường gia nuôi anh lớn như vậy, anh sẽ có ngày hôm nay sao? Chỉ là đuổi anh ra khỏi Đường thị anh đã muốn kéo Đường thị đồng quy vu tận (ý chỉ chết cũng), anh cũng quá độc ác rồi."
Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Tôi có thể còn sống đơn giản là dựa vào chính mình chứ không phải dựa vào Đường gia, Đường thị thì ngược lại mấy năm này hoàn toàn dựa vào một mình tôi mới có thể bước chân vào thị trường quốc tế."
Một đổng sự nói, "Đường lão, đừng làm cho đại thiếu bất mãn , người một nhà có chuyện gì mà không thể ngồi xuống giải quyết, giằng co như vậy, làm sao có thể cho nhà đầu tư và công nhân Đường thị một câu trả lời ?"
Ánh mắt Đường lão bình tĩnh nhìn về phía Đường Bạch Dạ .
Anh ta thực sự quyết tâm muốn cá chết lưới rách sao?
Đường Thành Nam nói, "Đường Bạch Dạ có bản lĩnh gì? Vừa mới tuôn ra một scandal có con riêng, toàn bộ Đường thị cũng phải xấu mặt vì anh ta, các ngươi tai điếc hết cả hay sao mà không nghe thấy tin tức lớn của thành phố S ? Cuộc sống phóng túng như vậy có tư cách gì làm tổng giám đốc của Đường thị?"
Lời vừa nói ra, mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Các vị đổng sự cũng hiểu rõ, Đường lão là bởi vì chuyện con riêng mới gây khó dễ cho Đường Dạ Bạch, nhưng dù sao cũng là việc nhà không thể nói.
Lại nói, Đường tổng cũng không có chính thức thừa nhận, chính là nhìn vào kinh tế tài chính tám năm qua có thể nói lên thành tựu của anh, còn những người khác nhìn vào chỉ thấy các scandal của anh.
Scandal đầy mình thì thế nào.
Anh cũng không làm ảnh hưởng tới sự phát triển của Đường thị.
Đường Bạch Dạ huýt sáo, cười rất ra dáng nhị thế tổ nói, "Lúc nào có thời gian , tôi sẽ chọn một ngày cho con trai tôi tổ chức yến hội, mọi người đều phải đến dự đấy tôi rất hân hạnh được đón tiếp.Đây là con trai bảo bối của tôi, bé có muốn hái sao trên trời tôi cũng có thể hái xuống cho bé ."
Đường Dạ Bạch nói xong vẻ mặt có con trai mọi việc thật tốt .
Đường lão tức giận đến thiếu chút nữa cầm cái chén trên bàn ném anh.Đường Bạch Dạ đưa mắt nhìn xung quanh, cũng không cảm thấy chính mình có lỗi gì .
Đường lão chủ ý triệu tập các đổng sự muốn tiêu diệt từng bộ phận, phế đi Đường Bạch Dạ , bây giờ bị Đường Bạch Dạ náo loạn cuộc họp này không thể nào bàn tiếp được
Chỉ đành tiễn khách.
Sau khi các đổng sự khách sáo rời khỏi nhà lớn của Đường gia.
Đường lão cầm một quải trượng đánh tới, "Thằng nghịch tử này!"
Đường Bạch Dạ tránh được, quải trượng đánh vào mặt bàn đập nát một bộ cốc sứ in hoa.
"Mày có toàn bộ Đường môn, vì sao còn muốn nắm lấy Đường thị không buông?" Đường lão giận dữ hỏi, Đường thị cùng Đường môn trong giới hắc đạo hoàn toàn không giống nhau, Đường Dạ Bạch nếu muốn phá hủy Đường thị thì cũng không tính là việc khó.
Ông sợ nhất chính là, Đường Bạch Dạ phá hủy Đường thị.
"Tôi tại sao phải bỏ qua Đường thị, tôi danh chính ngôn thuận có quyền kế thừa Đường thị, tôi vì Đường thị bỏ ra tám năm tâm huyết thậm chí vì Đường thị từng thiếu chút nữa mất đi Đường môn, bây giờ tại sao muốn tôi bỏ qua Đường thị?" Tâm sự của anh sau khi được Hạ Thần Hi nói ra cũng không cần giấu diếm.
Anh sẽ không đứng nhìn Đường thị bị cướp đi.
"Mày..."
Đường Dạ Bạch nhìn Đường lão, giọng nói thập phần không khách khí, "Mấy năm qua này, tôi có điểm gì khiến ông không hài lòng? Trừ việc của con trai tôi, tôi làm cái gì để ông không hài lòng? Đường thị tôi cũng đưa lên đỉnh cao quốc tế tiếng tăm lừng lẫy, ông vì sao luôn gây khó dễ cho tôi đến chết mới cam tâm? Ông có nghĩ tới hay không, nếu như ông không quá gây khó dễ cho tôi mọi người đều có thể bình yên vô sự, trăm năm sau Đường thị vẫn là công ty của Đường gia nếu ông cứ khăng khăng gây khó dễ khiến tôi nóng nảy tôi sẽ làm cho Đường thị đổi thành Hạ thị triệt để thay đổi triều đại."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.