Mẹ Bé Là Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn
Chương 20:
Trí Xỉ Bất Thị Bệnh
14/11/2024
Mạnh Tuyết cười tươi từ ngoài cửa bước vào, liếc nhìn Lý Mỹ Như ở phía trước, trong lòng hừ một cái, cảm thấy khinh thường nhưng ngoài mặt vẫn không biểu lộ gì, giữ thái độ hào phóng như cũ.
“Nhưng em dâu có vẻ quan tâm đến em gái hơn con nhiều.”
Trước ánh mắt như nhìn thấu tất cả của Mạnh Tuyết, Lý Mỹ Như có hơi xấu hổ, vội chào hỏi.
“Nói miệng quan tâm không bằng hành động, chuẩn bị thêm vài quả trứng cho người ta, sinh con vất vả thế nào các cô tự biết.”
Ngu Thải Hoa không quan tâm đến hai chị em dâu họ đang quanh co, bà cũng đã phân nhà, không quản được nhiều như thế mà cũng không kiên nhẫn để quản chuyện.
“Con đang để dành cái này, khi vụ thu hoạch mùa thu kết thúc, con có thể để dành một mẻ khác, sau đó có thể mang qua cho em gái.” Mạnh Tuyết hào phóng nói, không để bụng đến những quả trứng này.
Chị không phải loại nhỏ mọn, không chỉ vì Ngu Xuân Lệ cùng chị lớn lên mà tình cảm chị dâu em chông vẫn luôn rất tốt, mà vợ chồng Ngu Xuân Lệ đều làm việc ở công xã, tình cảm giữa hai gia đình phải luôn tốt đẹp.
Hơn nữa, đây không phải chỉ là cho đi, vốn dĩ đây là có qua có lại.
“Trong nhà đã làm xong mẻ bột khoai lang đầu tiên, buổi trưa con đã làm một ít thạch gửi cho mẹ và Hàn Hàn. Con cũng cho thêm nhiều gia vị và ớt vì Hàn Hàn thích ăn cay nhất.”
Mạnh Tuyết nhìn về phía hai mẹ con đang đứng sau lưng Ngu Thải Hoa, cảm thấy buồn cười, rồi lại liếc nhìn Lý Mỹ Như, trong lòng rất chán nản, đây cũng vì em năm không có nhà, nếu không cô ta đâu dám bước vào cửa.
“Thật thế sao? Cảm ơn chị dâu.”
Ngu Thính Hàn có hơi sợ Lý Mỹ Như nhưng có vẻ không sợ Mạnh Tuyết, vui vẻ chạy đến, nhìn bát thạch to trong tay Mạnh Tuyết, cười tươi đến mức mắt cong cong.
Cô là đứa không giấu được cảm xúc, ban đầu sợ Lý Mỹ Như là rõ ràng, bây giờ vui mừng vì Mạnh Tuyết cũng là thật, chẳng để lại mặt mũi cho người ta.
“Nhưng em dâu có vẻ quan tâm đến em gái hơn con nhiều.”
Trước ánh mắt như nhìn thấu tất cả của Mạnh Tuyết, Lý Mỹ Như có hơi xấu hổ, vội chào hỏi.
“Nói miệng quan tâm không bằng hành động, chuẩn bị thêm vài quả trứng cho người ta, sinh con vất vả thế nào các cô tự biết.”
Ngu Thải Hoa không quan tâm đến hai chị em dâu họ đang quanh co, bà cũng đã phân nhà, không quản được nhiều như thế mà cũng không kiên nhẫn để quản chuyện.
“Con đang để dành cái này, khi vụ thu hoạch mùa thu kết thúc, con có thể để dành một mẻ khác, sau đó có thể mang qua cho em gái.” Mạnh Tuyết hào phóng nói, không để bụng đến những quả trứng này.
Chị không phải loại nhỏ mọn, không chỉ vì Ngu Xuân Lệ cùng chị lớn lên mà tình cảm chị dâu em chông vẫn luôn rất tốt, mà vợ chồng Ngu Xuân Lệ đều làm việc ở công xã, tình cảm giữa hai gia đình phải luôn tốt đẹp.
Hơn nữa, đây không phải chỉ là cho đi, vốn dĩ đây là có qua có lại.
“Trong nhà đã làm xong mẻ bột khoai lang đầu tiên, buổi trưa con đã làm một ít thạch gửi cho mẹ và Hàn Hàn. Con cũng cho thêm nhiều gia vị và ớt vì Hàn Hàn thích ăn cay nhất.”
Mạnh Tuyết nhìn về phía hai mẹ con đang đứng sau lưng Ngu Thải Hoa, cảm thấy buồn cười, rồi lại liếc nhìn Lý Mỹ Như, trong lòng rất chán nản, đây cũng vì em năm không có nhà, nếu không cô ta đâu dám bước vào cửa.
“Thật thế sao? Cảm ơn chị dâu.”
Ngu Thính Hàn có hơi sợ Lý Mỹ Như nhưng có vẻ không sợ Mạnh Tuyết, vui vẻ chạy đến, nhìn bát thạch to trong tay Mạnh Tuyết, cười tươi đến mức mắt cong cong.
Cô là đứa không giấu được cảm xúc, ban đầu sợ Lý Mỹ Như là rõ ràng, bây giờ vui mừng vì Mạnh Tuyết cũng là thật, chẳng để lại mặt mũi cho người ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.