Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi

Chương 37: Chỉ Có Thể Mua Một Đấu Gạo

Lạc Tuyết Khinh Khinh

10/11/2024

La Tử Vi trở về phòng, nhìn đống chăn mền bị Vân Chu Thị tháo ra, chất đống bừa bãi trên giường, lớp vỏ bên ngoài chẳng còn nhận ra màu sắc, bên trong nhồi đủ loại cỏ rơm, xoắn thành từng cục, nhìn chẳng khác gì đống hỗn độn chứ chẳng giống chăn gối. Nàng thở dài một tiếng.

"Ôi... Chỉ cần ba mươi văn tiền là có thể mở không gian sinh hoạt rồi, thật bức bách quá!"

Nhưng, có bức bách cỡ nào, việc gì cũng phải từng bước mà làm.

Nhờ vào trí nhớ của nguyên chủ, La Tử Vi nhanh chóng lục lọi từ khe hở trên tủ bên cạnh giường, lấy ra một chiếc bọc nhỏ không mấy lớn.

Màu sắc của chiếc bọc đã mờ đi, nhưng được giặt sạch sẽ, nếu không để ý kỹ sẽ chẳng ai biết bên trong có giấu tiền.

La Tử Vi cẩn thận mở bọc nhỏ, ồ? Bên trong còn một lớp nữa? Một chiếc bọc nhẹ tênh lại được gói đến hai lớp, nguyên chủ cũng quá phiền phức rồi, hay bên trong là ngân phiếu?

Nàng có chút mong chờ, một chút vui mừng.

Chỉ là, khi lớp bọc thứ hai bằng vải thô màu xanh được mở ra, hiện lên trước mắt nàng lại chỉ là... năm văn tiền!

Đúng vậy, nàng không nhìn lầm, chỉ có năm văn tiền!

Năm văn tiền mà phải gói đến hai lớp?

Nguyên chủ, đây là cách tính toán kiểu gì vậy?

Nguyên chủ đã tích cóp cả chục năm, cuối cùng chỉ để lại được năm văn tiền, chỉ đủ mua một đấu gạo hay nửa đấu bột thô trong triều Đại Đường. Vậy thì sống làm sao đây?

La Tử Vi buông người xuống giường, nhìn năm văn tiền bẩn thỉu kia, cười không nổi, muốn khóc cũng không được.



"Ôi... Năm văn tiền, đáng thương thật!"

Nàng bấm ngón tay tính toán, sắp đến lúc nộp học phí cho lão Tứ là Vân Cẩm rồi. Cộng thêm tiền thi huyện, bút mực, ăn ở, khoản này không phải ba mươi hay năm mươi văn là xong được.

Còn thêm con dâu thứ hai có thai, đã gần năm tháng rồi. Thai phụ cần bồi bổ, chưa kể chi phí đỡ đẻ, mời bà mụ, tìm thầy thuốc, khoản nào cũng không thể thiếu tiền.

Cháu trai nhỏ Vân Mộc Xương gần năm tuổi, đang độ tuổi phát triển, thiếu dinh dưỡng sẽ ảnh hưởng đến tăng trưởng.

"Ôi, không chỉ tiểu Mộc Xương, mà cả tiểu Mộc Thịnh, tiểu Mộc Thần, tiểu Mộc Vũ nữa, không thể thiên vị, tất cả đều phải được chăm chút như nhau."

Nàng tính toán một hồi, ăn uống sinh hoạt của cả gia đình lớn này, thiếu tiền một chút cũng không được.

Xem ra việc kiếm tiền phải đặt lên hàng đầu trong mục tiêu xuyên không cổ đại này rồi.

Nghĩ đến đây, La Tử Vi không nằm yên được nữa, thấy còn sớm chưa đến giờ ăn trưa, bèn quyết định ra ngoài thôn dạo một vòng, xem liệu ở núi phía sau có gì kiếm được tiền không.

Nghĩ là làm, nàng để năm văn tiền về chỗ cũ rồi rời khỏi phòng, hướng về phía Vân Hà đang cùng Vân Sơn, Vân Văn sửa sang cày bừa mà gọi lớn, “Lão Nhị, con đi cùng nương dạo một vòng, tiêu thực chút nào. Ôi, đã lâu lắm rồi nương không ăn được bữa no thế này, ăn đột ngột thế này khiến nương căng bụng quá.”

Những lời sau làm cho Vân Sơn, Vân Hà và Vân Văn... đều cảm giác như phạm tội.

Đặc biệt là Vân Sơn, cúi đầu không dám nhìn các đệ một chút.

Hôm nay nương nhiều lần nói những lời đầy ẩn ý, nghe rất khó chịu, nhưng cũng là sự thật.

“Nhị tức, Tam tức, các ngươi ở nhà phải canh giữ cho kỹ miếng thịt gà treo ở giếng, đừng để ai trộm mất, nương nói cho mà biết, mất một miếng, nương lột da các ngươi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook