Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi

Chương 43: Làm Nương Khổ Sở Nuôi Con Và Vợ Con Chúng

Lạc Tuyết Khinh Khinh

10/11/2024

La Tử Vi vừa bước đi vừa cười thầm, mấy đoạn mô típ quen thuộc trong truyện mạng thường có nữ chính gặp kỳ ngộ khi lên núi, rồi thể hiện tài năng, hoặc kiếm được món tiền lớn đầu tiên.

Kết quả thì sao? Nàng chẳng gặp được gì, cứ thế lủi thủi xuống núi, đúng là làm mất mặt giới xuyên không mà.

"Nương, sau này đừng lên núi nữa, đáng sợ lắm."

Vân Hà nén cơn tức trong lòng, nhân cơ hội khuyên nhủ nương mình, "Mấy người như Đại Cán Tử lên núi mấy ngày cũng chẳng gặp sói hay lợn rừng gì cả, mà nương chỉ vừa tới, đã nghe thấy tiếng sói hú rồi."

Nghe vậy, La Tử Vi liền cười mắng Vân Hà, "Nói kiểu đó là ngụ ý nương ngươi là loại hút sói à? Hừm... Nếu thật sự là vậy, mấy đứa các ngươi phải cuốn gói hết, để Đại Cán Tử và Tiểu Toản Tử ở lại với nương. Nương hút sói, họ đánh sói, rồi bán được tiền, nương ăn ngon uống sướng, tức chết lũ con ốm yếu các ngươi."

Vân Hà nghe nương bỗng nổi tính trẻ con, đành im lặng, không dám đáp lại. Hắn sợ nương sẽ lại nói những lời khó nghe hơn.

Hai mẹ con vừa đi được khoảng một đoạn, La Tử Vi bỗng phát hiện trong bụi rậm bên cạnh vài con gà rừng bay lên, cánh vỗ phành phạch.

Ơ? Những con gà rừng này nghe tiếng người, có lẽ cảm thấy không nguy hiểm, nên thay vì bay đi như thường lệ, lại quay lại gốc cây kiếm ăn.

"Lão nhị, trong bụi có trứng gà rừng đấy." La Tử Vi vui mừng khẽ gọi Vân Hà.

Nàng cúi xuống nhặt vài viên đá, chưa kịp để Vân Hà phản ứng, đã nhanh tay ném thẳng vào mấy con gà rừng.



Động tác này, nhanh nhẹn, mượt mà như nước chảy mây trôi, gọn gàng dứt khoát.

La Tử Vi hài lòng với biểu hiện của mình.

May mà nguyên thân vẫn là bà lão cứng cỏi, nếu không, hôm nay trước mặt đứa con này, thể nào cũng bị bẽ mặt.

"Nương... nương... người... người biết làm thế này từ khi nào? Con... con chưa từng biết!" Vân Hà ngơ ngác, cứ như không nhận ra nương mình, mắt mở lớn, miệng há hốc.

La Tử Vi khịt mũi, thản nhiên đáp, "Nương biết nhiều thứ lắm, nhóc con thì biết gì? Nếu không phải nhà túng thiếu, nương thương các ngươi phải chịu khổ, nương cũng chẳng thèm ra tay thế này."

Vân Hà kinh ngạc đến choáng váng, người biết võ đều có thể ném đá điêu luyện vậy sao?

Hắn nuốt nước bọt, lắp bắp, "Nương, nương... là nói, bấy lâu nay nương... nương giấu tài à? Vậy... vậy đại ca... có biết không?"

La Tử Vi trừng mắt nhìn hắn, "Con đã bảo nương giấu tài, thì ca con biết gì? Nếu để ca con biết nương có tài, chẳng phải lại bắt nương còng lưng nuôi vợ con hắn sao? Hừ... Nếu không vì lão Tứ sắp thi huyện, nhà chẳng đủ tiền lo chi phí, nương thà nhìn các ngươi đói chết, khổ sở, chứ không đời nào để lộ tài năng này."

“Nương... những gì người biết, là... là do ai bên ngoại dạy vậy? Mà người không quên chút nào, đá ném ra như đang chơi đùa vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Chồng Nhà Nông Nuôi Con Giỏi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook