Mê Cung Tuyệt Vọng 1: Nơi Khởi Đầu Tuyệt Vọng
Chương 2: Trò Chơi Nguy Hiểm
Kokichi Saihara
09/02/2021
_Chương 1: : Trò chơi nguy hiểm_
Tôi là “Tamaneka Fujisaka” 1 học sinh trung học từ lâu đã nổi tiếng với khả năng suy luận sắc bén, được coi là vị cứu tinh của cảnh sát Nhật Bản. Hiện tại, chuyển đến 1 ngôi trường chuyên đào tạo các nhân tài, có các tài năng và khả năng hơn người, với danh hiệu _Siêu Học Viên Thám Tử (Chō kōkō tantei ),nhưng mà ngôi trường này có gì đó rất không bình thường, các lớp học vắng tanh không một bóng người, nhưng nhanh chóng gạt bỏ sự hoài nghi đó, tôi nhanh chóng bước vào lớp học của mình-Lớp 66-B.
Bất chợt dường như có ai đánh lén tôi, khiến tôi ngã gục xuống.
Khi tỉnh lại thì dường như tôi đã ở trong lớp, cùng với 12 học sinh khác, bọn họ đều nói bị mắc kẹt ở đây, bản thân tôi thì cũng không nhớ gì. Trong khi cả đám còn đang hoang mang thì bất chợt 1 con gấu robot tự nhận mình là viện trưởng của học viện này “Học Viện Jigoku” và giới thiệu tên của mình là “Shinokuma”, và yêu cầu tất cả học viên phải chơi một trò chơi, Shinokuma ra lệnh:
-“Các học viên đã bị mắc kẹt tại đây, nếu muốn trở về, thì chỉ có một cơ hội duy nhất đó chính là giết người để có thể trở thành người sống sót, đương nhiên là cũng phải che dấu thân phận sát nhân, nếu như bị phát hiện thì đương nhiên là sẽ bị xử tử, còn nếu chọn sai thì tất cả những người đã bỏ phiếu cho người đó sẽ chết, và tiếp tục trò chơi. Khi cái xác được từ bốn người trở lên phát hiện thì sẽ cho thời gian suy luận, hết thời gian tất cả xuống để học “Tiết học phán xét” hết thời gian trao đổi và tranh cãi thì sẽ là thời gian mong đợi nhất, thời gian bỏ phiếu, kuma. Trò chơi sẽ kết thúc nếu tìm được kẻ chủ mưu hoặc còn nhiều nhất 2 người sống sót, chúc may mắn nhe!”
Sau khi nghe Shinokuma nói xong, các học viên đều hốt hoảng trước sự việc xảy ra, bất chợt một học viên nói:
-“Chúng ta là bạn bè, sẽ không chém giết lẫn nhau, sẽ không làm hại nhau đâu. Có phải không?”
-“Lâu lắm rồi mới được chơi một trò chơi thú vị như vậy, làm sao mà có thể bỏ qua được, với lại, chưa chắc ai kia đã có ý đồ tốt, nhỡ lại chính là kẻ chủ mưu thì sao?”. Một học viên nói
Khi tôi chuẩn bị đi, có một nữ sinh tóc đen đến làm quen với cậu, tên là “Enako Jutomi”_Siêu Học Viên Ca Sĩ (Chō kōkō kashu)_, muốn hợp tác với cậu để tìm ra chân tường vụ việc, nhưng tôi đâu biết rằng, đằng sau những lời nói ấy là tâm tư độc địa như nào.
Đi đến phòng y tế, tôi gặp một nữ sinh mặc đồ y tá, lúc sau mới biết tên cô gái này là “Seto Minokaja”_Siêu Học Viên Y Sĩ (Chō kōkō no ishi)_. Seto lúc này đang thử nghiệm 1 loại thuốc do tự mình chế ra, không muốn bị ai làm phiền nên yêu cầu tôi và Enako đi ra khỏi phòng để mình có thể tập trung làm việc.
Khi tôi đang đi ở cầu thang bỗng dưng gặp một nam sinh khác, nhìn có vẻ nhỏ hơn tận tôi mấy tuổi, tự giới thiệu mình tên là “Shuichi Komikawa”_Siêu Học Viên Sát Nhân (Satsujin-sha chō kōkō)_ và ngỏ ý muốn làm quen, đây cũng chính là người biết nhiều nhất về trò chơi giết người này, cho nên cho đi theo cũng là một cái lợi nhưng nếu phản bội thì chắc chắn sẽ có chuyện không hay.
Đi tiếp và tôi làm quen được với:
-“Detamoshi Tori”_Siêu Học Viên Quản Gia (Chō kōkō meido)
-“Jekokotsmu Mahito”_Siêu Học Viên Kiếm Sĩ (Kenshi chō kōkō)
-“Edakito Jusha” _Siêu Học Viên Kĩ Sư Tin Học (Chō kōkō no konpyūtāenjinia)
-“Minakore Shamaka”_Siêu Học Sinh Tác Giả Truyện Tranh (Chō kōkō manga sakka)
-“Juto Matsunaha”_Siêu Học Viên May Mắn (Rakkīsūpāhaisukūru)
-“Shuma Kosaida” _Siêu Học Viên Đầu Bếp (Sūpāhaisukūrushefu)
-“Yokuya Tochita” _Siêu Học Viên Nhà Văn (Chō kōkō sakka)
-“Jakuao Natto” _Siêu Học Viên Tâm Lý Học (Chō kōkō shinri-gaku)
Và 1 nhân vật gây ác cảm nhất: “Futo Shatara” _Siêu Học Viên ??? (Chō kōkō ???)
Vì để thay đổi không khí, tôi và Enako quyết định tới chỗ Shinokuma yêu cầu được tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, tất nhiên Shinokuma cũng đồng ý, mọi người đều có các công việc:
-Shuma nhận nhiệm vụ làm đồ ăn cho bữa tiệc
-Jekokotsmu chuẩn bị bát và đĩa
-Detamoshi thì quét dọn sân khấu
-Enako thì chuẩn bị để hát trên sân khấu
Còn những người khác họ đều bận nên tôi cũng không định giao việc cho họ.
Đã mấy tiếng trôi qua, cuối cùng thì cũng đã xong, tôi định gọi mọi người thì bất ngờ nghe thấy tiếng hét chói tai của Enako. Tôi vội vàng chạy đến và mong không có chuyện gì xảy ra, nhưng mọi chuyện không như tôi mong đợi, trước mắt tôi…
_End chap 1_
Tôi là “Tamaneka Fujisaka” 1 học sinh trung học từ lâu đã nổi tiếng với khả năng suy luận sắc bén, được coi là vị cứu tinh của cảnh sát Nhật Bản. Hiện tại, chuyển đến 1 ngôi trường chuyên đào tạo các nhân tài, có các tài năng và khả năng hơn người, với danh hiệu _Siêu Học Viên Thám Tử (Chō kōkō tantei ),nhưng mà ngôi trường này có gì đó rất không bình thường, các lớp học vắng tanh không một bóng người, nhưng nhanh chóng gạt bỏ sự hoài nghi đó, tôi nhanh chóng bước vào lớp học của mình-Lớp 66-B.
Bất chợt dường như có ai đánh lén tôi, khiến tôi ngã gục xuống.
Khi tỉnh lại thì dường như tôi đã ở trong lớp, cùng với 12 học sinh khác, bọn họ đều nói bị mắc kẹt ở đây, bản thân tôi thì cũng không nhớ gì. Trong khi cả đám còn đang hoang mang thì bất chợt 1 con gấu robot tự nhận mình là viện trưởng của học viện này “Học Viện Jigoku” và giới thiệu tên của mình là “Shinokuma”, và yêu cầu tất cả học viên phải chơi một trò chơi, Shinokuma ra lệnh:
-“Các học viên đã bị mắc kẹt tại đây, nếu muốn trở về, thì chỉ có một cơ hội duy nhất đó chính là giết người để có thể trở thành người sống sót, đương nhiên là cũng phải che dấu thân phận sát nhân, nếu như bị phát hiện thì đương nhiên là sẽ bị xử tử, còn nếu chọn sai thì tất cả những người đã bỏ phiếu cho người đó sẽ chết, và tiếp tục trò chơi. Khi cái xác được từ bốn người trở lên phát hiện thì sẽ cho thời gian suy luận, hết thời gian tất cả xuống để học “Tiết học phán xét” hết thời gian trao đổi và tranh cãi thì sẽ là thời gian mong đợi nhất, thời gian bỏ phiếu, kuma. Trò chơi sẽ kết thúc nếu tìm được kẻ chủ mưu hoặc còn nhiều nhất 2 người sống sót, chúc may mắn nhe!”
Sau khi nghe Shinokuma nói xong, các học viên đều hốt hoảng trước sự việc xảy ra, bất chợt một học viên nói:
-“Chúng ta là bạn bè, sẽ không chém giết lẫn nhau, sẽ không làm hại nhau đâu. Có phải không?”
-“Lâu lắm rồi mới được chơi một trò chơi thú vị như vậy, làm sao mà có thể bỏ qua được, với lại, chưa chắc ai kia đã có ý đồ tốt, nhỡ lại chính là kẻ chủ mưu thì sao?”. Một học viên nói
Khi tôi chuẩn bị đi, có một nữ sinh tóc đen đến làm quen với cậu, tên là “Enako Jutomi”_Siêu Học Viên Ca Sĩ (Chō kōkō kashu)_, muốn hợp tác với cậu để tìm ra chân tường vụ việc, nhưng tôi đâu biết rằng, đằng sau những lời nói ấy là tâm tư độc địa như nào.
Đi đến phòng y tế, tôi gặp một nữ sinh mặc đồ y tá, lúc sau mới biết tên cô gái này là “Seto Minokaja”_Siêu Học Viên Y Sĩ (Chō kōkō no ishi)_. Seto lúc này đang thử nghiệm 1 loại thuốc do tự mình chế ra, không muốn bị ai làm phiền nên yêu cầu tôi và Enako đi ra khỏi phòng để mình có thể tập trung làm việc.
Khi tôi đang đi ở cầu thang bỗng dưng gặp một nam sinh khác, nhìn có vẻ nhỏ hơn tận tôi mấy tuổi, tự giới thiệu mình tên là “Shuichi Komikawa”_Siêu Học Viên Sát Nhân (Satsujin-sha chō kōkō)_ và ngỏ ý muốn làm quen, đây cũng chính là người biết nhiều nhất về trò chơi giết người này, cho nên cho đi theo cũng là một cái lợi nhưng nếu phản bội thì chắc chắn sẽ có chuyện không hay.
Đi tiếp và tôi làm quen được với:
-“Detamoshi Tori”_Siêu Học Viên Quản Gia (Chō kōkō meido)
-“Jekokotsmu Mahito”_Siêu Học Viên Kiếm Sĩ (Kenshi chō kōkō)
-“Edakito Jusha” _Siêu Học Viên Kĩ Sư Tin Học (Chō kōkō no konpyūtāenjinia)
-“Minakore Shamaka”_Siêu Học Sinh Tác Giả Truyện Tranh (Chō kōkō manga sakka)
-“Juto Matsunaha”_Siêu Học Viên May Mắn (Rakkīsūpāhaisukūru)
-“Shuma Kosaida” _Siêu Học Viên Đầu Bếp (Sūpāhaisukūrushefu)
-“Yokuya Tochita” _Siêu Học Viên Nhà Văn (Chō kōkō sakka)
-“Jakuao Natto” _Siêu Học Viên Tâm Lý Học (Chō kōkō shinri-gaku)
Và 1 nhân vật gây ác cảm nhất: “Futo Shatara” _Siêu Học Viên ??? (Chō kōkō ???)
Vì để thay đổi không khí, tôi và Enako quyết định tới chỗ Shinokuma yêu cầu được tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, tất nhiên Shinokuma cũng đồng ý, mọi người đều có các công việc:
-Shuma nhận nhiệm vụ làm đồ ăn cho bữa tiệc
-Jekokotsmu chuẩn bị bát và đĩa
-Detamoshi thì quét dọn sân khấu
-Enako thì chuẩn bị để hát trên sân khấu
Còn những người khác họ đều bận nên tôi cũng không định giao việc cho họ.
Đã mấy tiếng trôi qua, cuối cùng thì cũng đã xong, tôi định gọi mọi người thì bất ngờ nghe thấy tiếng hét chói tai của Enako. Tôi vội vàng chạy đến và mong không có chuyện gì xảy ra, nhưng mọi chuyện không như tôi mong đợi, trước mắt tôi…
_End chap 1_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.