Chương 38: Làm khó
BTNLing
06/05/2024
Khu văn phòng nơi Vân Nhật Sam làm, bản thân cô chỉ là một bộ phận nhỏ. Những người cùng chung bộ phận đối với cô, ít nhiều đều có thành kiến.
Ngoài người quản lý trước đó được chính Trạch Vũ giao sắp xếp công việc cho Vân Nhật Sam. Hầu như tất cả những người còn lại đều nghĩ cô bước được vào đây do dựa vào việc lợi dụng.
Bởi chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng học vấn lẫn trình độ của tất cả họ đều rất cao. Phải vượt qua hơn hàng ngàn người để có công việc. Vậy dựa vào đâu Vân Nhật Sam hồ sơ tệ như vậy lại được lọt vào.
Làm được khoảng thời gian gần hai tháng, dần dần tiếp xúc nhiều, nảy sinh sự ghét bỏ càng lớn.
Hơn thế việc Vân Nhật Sam có một chiếc xe đưa rước. Bọn họ vài người nhắm vào người tài xế lái xe là kim chủ bao nuôi Vân Nhật Sam. Bắt đầu lấy vấn đề Vân Nhật Sam được một ông già bao nuôi bàn tán. Câu chuyện truyền tai một phần lớn nơi bộ phận.
Vân Nhật Sam thỉnh thoảng lại nghe, nhưng không mảy may để tâm. Dần dần, sự ghét bỏ từ bọn họ thể hiện ra mặt. Lượng lớn công việc giao đến cho cô càng nhiều, chủ yếu là dằn mặt. Trái lại, Vân Nhật Sam vẫn dùng cách tập trung làm việc, hoàn thành lượng lớn công việc giao tới. Khiến bọn họ không thể bắt bẻ.
Mà phần bản thảo lần gần đây được cho là khó nhất. Qua tay phần lớn nhân viên vẫn không hề tìm thấy lỗi. Trưởng phòng vì không muốn bị cấp trên trách tội. Liền nghe theo lời những người trong văn phòng giao đến cho Vân Nhật Sam. Nếu Vân Nhật Sam làm không tốt, bọn họ có thể thuận tiện lấy cô ra làm bia đỡ đạn.
Chỉ là, Vân Nhật Sam vậy mà có thể hoàn thành. Nhất thời khiến bọn họ không thể tin được.
Bản thảo đó, căn bản là người nào nhận và hoàn thành. Phần lương sẽ được trả khá cao. Trưởng phòng không thể hoàn thành được. Vốn giao cho Vân Nhật Sam để cô chịu phạt, nào ngờ Vân Nhật Sam ngược lại hoàn thành tốt mà còn nhận thưởng. Đối với cô đâm ra ghét bỏ và có thành kiến.
Sau một đợt hoàn thành khoá ngắn hạn bản thảo. Bộ phận liền tổ chức buổi tiệc nhỏ để ăn mừng. Tuy nói là không thích Vân Nhật Sam, nhưng số ít vẫn yêu cầu cô đến. Hiển nhiên chẳng mang ý định tốt đẹp gì.
Suốt cả buổi tiệc, trên bàn đầy món ăn. Ly nước trên bàn cũng được rót đầy. Nhưng Vân Nhật Sam không đụng đến.
Thế nhưng, đang yên đang lành. Bất ngờ bàn bên cạnh lại lên tiếng. Câu hỏi tập trung xoáy thẳng vào Vân Nhật Sam, mục đích nhắm vào cô rõ ràng.
“Nhật Sam, em gái của cậu dạo này khỏe không? Tôi phải công nhận Nhật Hạ cô ấy là một cô em gái tốt. Trông cậu như thế mà người nhà vẫn không ai quay lưng nhỉ.”
Trong mắt họ, Vân Nhật Sam không khác nào rắn độc. Còn Vân Nhật Hạ lại chính là một đoá bồ công anh xinh đẹp.
Ánh mắt Vân Nhật Sam thoáng qua tia lạnh nhạt. Cô không còn liên quan gì đến Vân gia, nhưng bên ngoài ai trông vào cũng thấy rõ việc người Vân gia đối xử với cô rất tốt.
Sẽ có lúc, Vân Nhật Sam không phải làm thế thân trong mắt những người này. Những việc Vân Nhật Hạ làm, từng việc một sẽ do bản thân cô ta tự chịu.
Vân Nhật Sam đứng dậy, muốn rời đi. Nhưng những người bên cạnh thoáng qua nhìn cô, liền giữ tay lại.
“Tiệc liên hoan mà rời đi thế này thì không hay lắm đâu. Như thế là cô đang không tôn trọng trưởng phòng đấy.”
Vài người bên cạnh phụ hoạ. Bọn họ căn bản vẫn muốn tiếp tục. Vân Nhật Sam cau mày nhìn tình hình trước mặt. Không khó để nhận ra họ đang cố tình làm khó.
Trong lúc vẫn không biết đang làm gì, một giọng nói từ nam nhân ngồi phía xa lên tiếng thu hút sự chú ý.
“Tiệc tổ chức hoàn thành, chứ không phải tiệc gây khó dễ. Nhật Sam muốn về thì để cô ấy về.”
Người lên tiếng là Cẩn Trung, người cùng bộ phận. Nhìn những người gây khó dễ, anh cũng không đặt vào mắt. Trước kia tin tức về Vân Nhật Sam, hiển nhiên đã từng có nghe qua. Chỉ là khi tiếp xúc tại nơi làm việc, thái độ từ cô không giống lời đồn cũng khiến anh thay đổi cái nhìn.
Vài người trong bộ phận lại tập trung vào Cẩn Trung. Anh là người ít nói, chỉ dùng hành động, khiến họ nhất thời không nghĩ anh vậy mà lại chủ động giải vây cho Vân Nhật Sam.
Cẩn Trung làm việc khá lâu. Trình độ tương đối cao, rất có tiếng nói. Cẩn Trung lên tiếng, quả thực những người nơi đây không nói nữa. Không khí trở nên gượng gạo, sau liền để Vân Nhật Sam rời đi.
Ánh mắt Vân Nhật Sam nhìn lướt qua Cẩn Trung, vội đóng cửa rồi rời khỏi.
Mà người gây khó dễ với Vân Nhật Sam hôm nay, thực chất lại là Hàn Thư, bạn của Vân Nhật Hạ. Việc Vân Nhật Sam được vào tập đoàn Shine làm việc đã truyền qua Vân Nhật Hạ.
Vân Nhật Hạ suy nghĩ, Shine dưới tay Ngụy Kính Dụ. Vân Nhật Sam có thể vào được đây, rõ ràng do Nguỵ Kính Dụ đưa vào. Nhưng đến giờ người đàn ông vẫn chưa xuất hiện ra mặt trước Vân Nhật Sam. Chẳng ai nơi đây có thể biết rõ chính xác vì sao Vân Nhật Sam được nhận vào. Ngoài việc đoán mò Vân Nhật Sam được bao nuôi.
Thoáng qua tia hy vọng, nếu thật sự Nguỵ Kính Dụ chưa từng cùng Vân Nhật Sam xuất hiện. Việc đưa một công việc đến tay Vân Nhật Sam chẳng qua chỉ là đang giúp đỡ. Ngụy Kính Dụ vẫn chưa hoàn toàn coi trọng Vân Nhật Sam.
Qua đó, Vân Nhật Hạ lại muốn mượn tay Hàn Thư. Chính đốn lại Vân Nhật Sam.
Ngoài người quản lý trước đó được chính Trạch Vũ giao sắp xếp công việc cho Vân Nhật Sam. Hầu như tất cả những người còn lại đều nghĩ cô bước được vào đây do dựa vào việc lợi dụng.
Bởi chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng học vấn lẫn trình độ của tất cả họ đều rất cao. Phải vượt qua hơn hàng ngàn người để có công việc. Vậy dựa vào đâu Vân Nhật Sam hồ sơ tệ như vậy lại được lọt vào.
Làm được khoảng thời gian gần hai tháng, dần dần tiếp xúc nhiều, nảy sinh sự ghét bỏ càng lớn.
Hơn thế việc Vân Nhật Sam có một chiếc xe đưa rước. Bọn họ vài người nhắm vào người tài xế lái xe là kim chủ bao nuôi Vân Nhật Sam. Bắt đầu lấy vấn đề Vân Nhật Sam được một ông già bao nuôi bàn tán. Câu chuyện truyền tai một phần lớn nơi bộ phận.
Vân Nhật Sam thỉnh thoảng lại nghe, nhưng không mảy may để tâm. Dần dần, sự ghét bỏ từ bọn họ thể hiện ra mặt. Lượng lớn công việc giao đến cho cô càng nhiều, chủ yếu là dằn mặt. Trái lại, Vân Nhật Sam vẫn dùng cách tập trung làm việc, hoàn thành lượng lớn công việc giao tới. Khiến bọn họ không thể bắt bẻ.
Mà phần bản thảo lần gần đây được cho là khó nhất. Qua tay phần lớn nhân viên vẫn không hề tìm thấy lỗi. Trưởng phòng vì không muốn bị cấp trên trách tội. Liền nghe theo lời những người trong văn phòng giao đến cho Vân Nhật Sam. Nếu Vân Nhật Sam làm không tốt, bọn họ có thể thuận tiện lấy cô ra làm bia đỡ đạn.
Chỉ là, Vân Nhật Sam vậy mà có thể hoàn thành. Nhất thời khiến bọn họ không thể tin được.
Bản thảo đó, căn bản là người nào nhận và hoàn thành. Phần lương sẽ được trả khá cao. Trưởng phòng không thể hoàn thành được. Vốn giao cho Vân Nhật Sam để cô chịu phạt, nào ngờ Vân Nhật Sam ngược lại hoàn thành tốt mà còn nhận thưởng. Đối với cô đâm ra ghét bỏ và có thành kiến.
Sau một đợt hoàn thành khoá ngắn hạn bản thảo. Bộ phận liền tổ chức buổi tiệc nhỏ để ăn mừng. Tuy nói là không thích Vân Nhật Sam, nhưng số ít vẫn yêu cầu cô đến. Hiển nhiên chẳng mang ý định tốt đẹp gì.
Suốt cả buổi tiệc, trên bàn đầy món ăn. Ly nước trên bàn cũng được rót đầy. Nhưng Vân Nhật Sam không đụng đến.
Thế nhưng, đang yên đang lành. Bất ngờ bàn bên cạnh lại lên tiếng. Câu hỏi tập trung xoáy thẳng vào Vân Nhật Sam, mục đích nhắm vào cô rõ ràng.
“Nhật Sam, em gái của cậu dạo này khỏe không? Tôi phải công nhận Nhật Hạ cô ấy là một cô em gái tốt. Trông cậu như thế mà người nhà vẫn không ai quay lưng nhỉ.”
Trong mắt họ, Vân Nhật Sam không khác nào rắn độc. Còn Vân Nhật Hạ lại chính là một đoá bồ công anh xinh đẹp.
Ánh mắt Vân Nhật Sam thoáng qua tia lạnh nhạt. Cô không còn liên quan gì đến Vân gia, nhưng bên ngoài ai trông vào cũng thấy rõ việc người Vân gia đối xử với cô rất tốt.
Sẽ có lúc, Vân Nhật Sam không phải làm thế thân trong mắt những người này. Những việc Vân Nhật Hạ làm, từng việc một sẽ do bản thân cô ta tự chịu.
Vân Nhật Sam đứng dậy, muốn rời đi. Nhưng những người bên cạnh thoáng qua nhìn cô, liền giữ tay lại.
“Tiệc liên hoan mà rời đi thế này thì không hay lắm đâu. Như thế là cô đang không tôn trọng trưởng phòng đấy.”
Vài người bên cạnh phụ hoạ. Bọn họ căn bản vẫn muốn tiếp tục. Vân Nhật Sam cau mày nhìn tình hình trước mặt. Không khó để nhận ra họ đang cố tình làm khó.
Trong lúc vẫn không biết đang làm gì, một giọng nói từ nam nhân ngồi phía xa lên tiếng thu hút sự chú ý.
“Tiệc tổ chức hoàn thành, chứ không phải tiệc gây khó dễ. Nhật Sam muốn về thì để cô ấy về.”
Người lên tiếng là Cẩn Trung, người cùng bộ phận. Nhìn những người gây khó dễ, anh cũng không đặt vào mắt. Trước kia tin tức về Vân Nhật Sam, hiển nhiên đã từng có nghe qua. Chỉ là khi tiếp xúc tại nơi làm việc, thái độ từ cô không giống lời đồn cũng khiến anh thay đổi cái nhìn.
Vài người trong bộ phận lại tập trung vào Cẩn Trung. Anh là người ít nói, chỉ dùng hành động, khiến họ nhất thời không nghĩ anh vậy mà lại chủ động giải vây cho Vân Nhật Sam.
Cẩn Trung làm việc khá lâu. Trình độ tương đối cao, rất có tiếng nói. Cẩn Trung lên tiếng, quả thực những người nơi đây không nói nữa. Không khí trở nên gượng gạo, sau liền để Vân Nhật Sam rời đi.
Ánh mắt Vân Nhật Sam nhìn lướt qua Cẩn Trung, vội đóng cửa rồi rời khỏi.
Mà người gây khó dễ với Vân Nhật Sam hôm nay, thực chất lại là Hàn Thư, bạn của Vân Nhật Hạ. Việc Vân Nhật Sam được vào tập đoàn Shine làm việc đã truyền qua Vân Nhật Hạ.
Vân Nhật Hạ suy nghĩ, Shine dưới tay Ngụy Kính Dụ. Vân Nhật Sam có thể vào được đây, rõ ràng do Nguỵ Kính Dụ đưa vào. Nhưng đến giờ người đàn ông vẫn chưa xuất hiện ra mặt trước Vân Nhật Sam. Chẳng ai nơi đây có thể biết rõ chính xác vì sao Vân Nhật Sam được nhận vào. Ngoài việc đoán mò Vân Nhật Sam được bao nuôi.
Thoáng qua tia hy vọng, nếu thật sự Nguỵ Kính Dụ chưa từng cùng Vân Nhật Sam xuất hiện. Việc đưa một công việc đến tay Vân Nhật Sam chẳng qua chỉ là đang giúp đỡ. Ngụy Kính Dụ vẫn chưa hoàn toàn coi trọng Vân Nhật Sam.
Qua đó, Vân Nhật Hạ lại muốn mượn tay Hàn Thư. Chính đốn lại Vân Nhật Sam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.