Chương 206
Cơ Thủy Linh
07/08/2013
“Ha ha ha…!” Tiểu Ngưng vừa cười vừa giãy giụa, tránh bàn tay hắn đang
gãi trên người cô: “Đừng! Đừng làm loạn!Ha ha ha! Đừng mà! Anh không xấu ! Anh không xấu chỗ nào cả, được chưa?”
Những ngón tay mảnh khảnh đẩy ngực của hắn ra, không thể không cầu xin hắn dừng lại.
Hai má Tiểu Ngưng vì cười mà nhuộm thành hai đóa hoa màu đỏ làm say lòng người. Lúc này, tâm tình cô cũng buông lỏng, lơ đãng lại nở một nụ cười tươi cực kỳ.
Hai con ngươi của Đường Hạo nhìn càng lúc càng thâm trầm, chìm đắm trong vẻ đẹp mị hoặc của cô. Bàn tay hắn từ dưới nách của cô không tiếp tục gãi tiếp mà tiến lên giữ lấy, lôi kéo quần áo trên người của cô.
“Đừng mà! Vẫn còn chưa đến tối!” Cô lắc đầu tỏ ý ngăn cản yêu cầu của hắn.
Đường Hạo cắn nhẹ lên chóp mũi của cô, bàn tay vẫn không ngừng thực hiện động tác đang làm: “Em thừa hiểu chuyện này không phải chỉ buổi tối mới có thể làm được! Chúng ta đều có thể tùy lúc, tùy nơi..!”
Lời vừa dứt thì hắn cũng cởi lớp áo trên người cô ra.
“Anh…. Thật đúng là đồ háo sắc!” Tiểu Ngưng chỉ có thể đỏ mặt phối hợp cùng với hắn.
Bỏ đi, dù sao thì cô cũng muốn! Bây giờ, tại sao lại không thể hưởng thụ cảm giác được hắn yêu thương? Một lần cuối cùng cảm thụ được tình cảm mãnh liệt mà hắn dành cho cô.
Nghĩ đến đây, Tiểu Ngưng buông lỏng, tự bản thân cô phải hưởng thụ toàn bộ đoạn thời gian này, triệt để điên cuồng đi theo hắn.
Cô đột nhiên vặn vẹo thân thể mình, hai tay vòng qua cổ hắn. Những ngón tay mềm mại vuốt ve tấm lưng vững chãi của hắn.
Toàn bộ máu đang chảy trong người Đường Hạo sôi trào, giọng nói của hắn khàn khàn: “Em đang đùa với lửa đấy!”
“Đùa với lửa là như vậy sao?” Cô tỏ vẻ vô tội nhìn hắn, ngón tay chỉ chỉ vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Ngón tay cô chu du trên từng tấc da thịt của hắn khiến hắn run rẩy liên hồi.
Tim của hắn đập nhanh, co rút. Hắn bật dậy, tiếng hít thở khô khốc.
“ Ha ha…!” Nhìn thấy hắn không khống chế nổi bản thân, cô bất giác bật cười khanh khách.
“Tôi sẽ cho em biết đùa với lửa là như thế nào!” Môi của hắn khống chế đôi môi cô, triền miên không dứt.
Cô theo bản năng trèo lên người hắn. Bờ môi nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn. Hắn thở dốc vì kinh ngạc. Trời ạ! Hắn không nghĩ cô sẽ chủ động táo bạo như vậy!
Tim của cô đập mạnh, không rõ nhịp. Hai má như có lửa bên trong, đỏ tươi vô cùng.
Hắn mãnh liệt hôn lấy cô. Hôn cô nhiệt tình đến mức quên đi phương hướng Đông Tây Nam Bắc. Mọi ý thức của hắn bây giờ chỉ chìm đắm trong hố bùn xuân tình nhiệt liệt này.
Một vùng phong tuyết thật đẹp. Hắn hôn trên chiếc cổ trắng của cô, gấp gáp hôn lấy một đường dài, để lại những dấu hôn đậm nét. Nụ hôn di chuyển đến vùng ngực cao ngất của cô, khiến cô thở dốc liên tục.
Cô uyển chuyển ngâm nga làm cho hắn cười đến mười phần tà mị. Bàn tay kia không an phận tiến nhập xuống sâu vào trong quần cô.
Cô thật sự rất nhạy cảm! Hắn sờ đến lớp quần lót bên ngoài đã thấm một tầng chất lỏng ẩm ướt, đầu ngón tay tiến sâu hơn vào bên trong nơi tư mật.
“Ư…a…!” Cô cong người lên, nghênh đón hắn. Trong miệng phát ra những tiếng ngâm thỏa mãn, thích thú.
Hắn véo nhẹ hoa tâm. Cô nhịn không được, toàn thân run rẩy.
Một làn chất lỏng ướt át ào ạt chảy ra từ trong cơ thể của cô, thấm ướt cả đầu ngón tay của hắn.
Hắn lại cười tà mị, ngón tay thấm đẫm chất lỏng nâng lên, đưa tới trước mặt cô. Ngón tay đó chậm rãi đưa lên gần miệng cô, hắn chơi đùa chậm rãi, vỗ về, vẽ nhẹ lên bờ môi đỏ của cô.
“Không cần! Thật khó ngửi!” Tiểu Ngưng nhăn mày khó chịu, đưa tay muốn lau đi.
Hắn một tay đem tay của cô áp chế ra phía sau lưng, lắc đầu nói: “Không! Một chút cũng không khó ngửi! Hơn nữa, ăn rất ngon!”
Nói xong, hắn cúi xuống hôn, nuốt lấy cánh môi của cô. Phảng phát giống ăn hương vị trên người cô mới là món ngon nhất trần gian.
Mặt Tiểu Ngưng đỏ bừng lên. Cô nhìn theo tuấn nhan của hắn, học theo bộ dạng trước kia của hắn mà nói: “Anh đối với những người phụ nữ khác cũng như thế này phải không?” Cô không thích hắn làm như vậy với những người phụ nữ khác. Chỉ nghĩ đến việc hắn đã từng làm như thế này với ai đó thì tâm tình thiện lương vốn có của cô giống như có ai cầm dao cứa vào, đau đớn, phảng phát như trái tim mình đang chảy máu ra bên ngoài.
“Ngu ngốc! Tôi chỉ đối với em duy nhất như thế này thôi! Tôi là kẻ vô cùng thích sạch sẽ, em nghĩ rằng tôi là miệng thùng rác hay sao?” Hắn mang theo tức giận trừng phạt cô, ở trên người cô càng lúc càng găm nhấm.
Vin lên tấm lưng của hắn, cô nâng cánh môi lên mỉm cười một cái. Đống thời, từ đôi mắt của cô lăn xuống hai giọt nước mắt giống như hai viên ngọc trai.
Đủ rồi! Đủ rồi! Hắn đã cho cô đủ nhiều rồi! Có phải cô cũng nên biết dừng lại hay không?
“Ngưng! Em phải biết rõ một điều. Em là người phụ nữ duy nhất tôi thân mật.Tôi chỉ biết hôn lên môi em, hôn lên ngực em… Duy nhất chỉ có một người, đó là em!”
Ngón tay hắn thô lỗ di chuyển theo đường cong trên cơ thể của cô, nhanh chóng chạm đến nơi tư mật kia: “Tôi chỉ biết hôn một mình em, trong lúc này….”
“Ừ!” Cô nhịn không được mà phát ra những tiếng rên điên cuồng, yêu kiều.
Dọc theo cánh hoa hồng đỏ ướt át, hắn cúi nhẹ xuống hôn lên môi cô rồi ngẩng lên nhìn cô: “Ngưng! Em đừng nghĩ tôi là kẻ có khẩu vị tốt! Vị trí này, tôi chỉ hôn có hôn có một mình em! Em khiến tôi cam tâm tình nguyện vứt bỏ cho cái tính ưa sạch sẽ, khiến tôi điên cuống chỉ muốn hôn em!”
“Hạo!” Tiểu Ngưng bị từng câu “tôi chỉ hôn có một mình em” mà kích động nghẹn ngào, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Đường Hạo tách đôi chân của cô ra, vùi mặt vào giữa hai chân cô rồi ngẩng lên nhìn cô nói: “Ngưng! Em phải nhớ kỹ! Đối với em tôi mới như vậy!”
Nói xong, gương mặt hắn vùi sâu vào… nơi có vết sẹo.
“Ư…!” Khi đầu lưỡi của hắn hạ xuống, thân thể của cô như thủy xà giãy dụa.
Dưới bụng chưa bao giờ lại nóng bỏng thiêu đốt như lúc này, cô chỉ muốn đem hết nhiệt tình này phóng ra bên ngoài.
Mà hắn giống như kẻ đi trên sa mạc lâu ngày đói khát. Hắn nuốt lấy toàn bộ nước ở nơi tư mật của cô, hành động này khiến cho cô càng thêm ướt át lan tràn.
“Em đã chuẩn bị xong?” Hắn ở giữa hai chân cô, ngẩng đầu lên hỏi. Kéo khóa quần xuống, phóng thích tấn mãnh giống như mãnh hổ xông ra, áp chế rong ruổi trong cơ thể của cô.
“A… Nhẹ một chút… Hạo!” Cô liều lĩnh phối hợp với hắn, hai chân vòng lên quấn chặt lấy hắn. Cô không hề giữ lại chút gì mà kính dâng lên tất cả.
“Ừ! Ngưng! Em thật giỏi!” Hắn thật sự chưa bao giờ tìm được khoái cảm thỏa mãn như hôm nay. Hắn cuồng nhiệt muốn giữ lấy, xé nát cơ thể của cô.
Tiểu Ngưng nhắm chặt hai mắt nhuốm màu ly biệt. Cô phải nhớ kỹ từng phút từng giây này được cùng hắn ở chung. Cô muốn khắc sâu vào trong tim, cả đời cũng không thể quên được.
Thân thể của hắn vội vàng đưa đẩy mạnh mẽ, hận không thể đâm thủng cô. Nhiệt huyết của hắn phun trào, bắn vô số vào cơ thể cô.
Những ngón tay mảnh khảnh đẩy ngực của hắn ra, không thể không cầu xin hắn dừng lại.
Hai má Tiểu Ngưng vì cười mà nhuộm thành hai đóa hoa màu đỏ làm say lòng người. Lúc này, tâm tình cô cũng buông lỏng, lơ đãng lại nở một nụ cười tươi cực kỳ.
Hai con ngươi của Đường Hạo nhìn càng lúc càng thâm trầm, chìm đắm trong vẻ đẹp mị hoặc của cô. Bàn tay hắn từ dưới nách của cô không tiếp tục gãi tiếp mà tiến lên giữ lấy, lôi kéo quần áo trên người của cô.
“Đừng mà! Vẫn còn chưa đến tối!” Cô lắc đầu tỏ ý ngăn cản yêu cầu của hắn.
Đường Hạo cắn nhẹ lên chóp mũi của cô, bàn tay vẫn không ngừng thực hiện động tác đang làm: “Em thừa hiểu chuyện này không phải chỉ buổi tối mới có thể làm được! Chúng ta đều có thể tùy lúc, tùy nơi..!”
Lời vừa dứt thì hắn cũng cởi lớp áo trên người cô ra.
“Anh…. Thật đúng là đồ háo sắc!” Tiểu Ngưng chỉ có thể đỏ mặt phối hợp cùng với hắn.
Bỏ đi, dù sao thì cô cũng muốn! Bây giờ, tại sao lại không thể hưởng thụ cảm giác được hắn yêu thương? Một lần cuối cùng cảm thụ được tình cảm mãnh liệt mà hắn dành cho cô.
Nghĩ đến đây, Tiểu Ngưng buông lỏng, tự bản thân cô phải hưởng thụ toàn bộ đoạn thời gian này, triệt để điên cuồng đi theo hắn.
Cô đột nhiên vặn vẹo thân thể mình, hai tay vòng qua cổ hắn. Những ngón tay mềm mại vuốt ve tấm lưng vững chãi của hắn.
Toàn bộ máu đang chảy trong người Đường Hạo sôi trào, giọng nói của hắn khàn khàn: “Em đang đùa với lửa đấy!”
“Đùa với lửa là như vậy sao?” Cô tỏ vẻ vô tội nhìn hắn, ngón tay chỉ chỉ vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Ngón tay cô chu du trên từng tấc da thịt của hắn khiến hắn run rẩy liên hồi.
Tim của hắn đập nhanh, co rút. Hắn bật dậy, tiếng hít thở khô khốc.
“ Ha ha…!” Nhìn thấy hắn không khống chế nổi bản thân, cô bất giác bật cười khanh khách.
“Tôi sẽ cho em biết đùa với lửa là như thế nào!” Môi của hắn khống chế đôi môi cô, triền miên không dứt.
Cô theo bản năng trèo lên người hắn. Bờ môi nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn. Hắn thở dốc vì kinh ngạc. Trời ạ! Hắn không nghĩ cô sẽ chủ động táo bạo như vậy!
Tim của cô đập mạnh, không rõ nhịp. Hai má như có lửa bên trong, đỏ tươi vô cùng.
Hắn mãnh liệt hôn lấy cô. Hôn cô nhiệt tình đến mức quên đi phương hướng Đông Tây Nam Bắc. Mọi ý thức của hắn bây giờ chỉ chìm đắm trong hố bùn xuân tình nhiệt liệt này.
Một vùng phong tuyết thật đẹp. Hắn hôn trên chiếc cổ trắng của cô, gấp gáp hôn lấy một đường dài, để lại những dấu hôn đậm nét. Nụ hôn di chuyển đến vùng ngực cao ngất của cô, khiến cô thở dốc liên tục.
Cô uyển chuyển ngâm nga làm cho hắn cười đến mười phần tà mị. Bàn tay kia không an phận tiến nhập xuống sâu vào trong quần cô.
Cô thật sự rất nhạy cảm! Hắn sờ đến lớp quần lót bên ngoài đã thấm một tầng chất lỏng ẩm ướt, đầu ngón tay tiến sâu hơn vào bên trong nơi tư mật.
“Ư…a…!” Cô cong người lên, nghênh đón hắn. Trong miệng phát ra những tiếng ngâm thỏa mãn, thích thú.
Hắn véo nhẹ hoa tâm. Cô nhịn không được, toàn thân run rẩy.
Một làn chất lỏng ướt át ào ạt chảy ra từ trong cơ thể của cô, thấm ướt cả đầu ngón tay của hắn.
Hắn lại cười tà mị, ngón tay thấm đẫm chất lỏng nâng lên, đưa tới trước mặt cô. Ngón tay đó chậm rãi đưa lên gần miệng cô, hắn chơi đùa chậm rãi, vỗ về, vẽ nhẹ lên bờ môi đỏ của cô.
“Không cần! Thật khó ngửi!” Tiểu Ngưng nhăn mày khó chịu, đưa tay muốn lau đi.
Hắn một tay đem tay của cô áp chế ra phía sau lưng, lắc đầu nói: “Không! Một chút cũng không khó ngửi! Hơn nữa, ăn rất ngon!”
Nói xong, hắn cúi xuống hôn, nuốt lấy cánh môi của cô. Phảng phát giống ăn hương vị trên người cô mới là món ngon nhất trần gian.
Mặt Tiểu Ngưng đỏ bừng lên. Cô nhìn theo tuấn nhan của hắn, học theo bộ dạng trước kia của hắn mà nói: “Anh đối với những người phụ nữ khác cũng như thế này phải không?” Cô không thích hắn làm như vậy với những người phụ nữ khác. Chỉ nghĩ đến việc hắn đã từng làm như thế này với ai đó thì tâm tình thiện lương vốn có của cô giống như có ai cầm dao cứa vào, đau đớn, phảng phát như trái tim mình đang chảy máu ra bên ngoài.
“Ngu ngốc! Tôi chỉ đối với em duy nhất như thế này thôi! Tôi là kẻ vô cùng thích sạch sẽ, em nghĩ rằng tôi là miệng thùng rác hay sao?” Hắn mang theo tức giận trừng phạt cô, ở trên người cô càng lúc càng găm nhấm.
Vin lên tấm lưng của hắn, cô nâng cánh môi lên mỉm cười một cái. Đống thời, từ đôi mắt của cô lăn xuống hai giọt nước mắt giống như hai viên ngọc trai.
Đủ rồi! Đủ rồi! Hắn đã cho cô đủ nhiều rồi! Có phải cô cũng nên biết dừng lại hay không?
“Ngưng! Em phải biết rõ một điều. Em là người phụ nữ duy nhất tôi thân mật.Tôi chỉ biết hôn lên môi em, hôn lên ngực em… Duy nhất chỉ có một người, đó là em!”
Ngón tay hắn thô lỗ di chuyển theo đường cong trên cơ thể của cô, nhanh chóng chạm đến nơi tư mật kia: “Tôi chỉ biết hôn một mình em, trong lúc này….”
“Ừ!” Cô nhịn không được mà phát ra những tiếng rên điên cuồng, yêu kiều.
Dọc theo cánh hoa hồng đỏ ướt át, hắn cúi nhẹ xuống hôn lên môi cô rồi ngẩng lên nhìn cô: “Ngưng! Em đừng nghĩ tôi là kẻ có khẩu vị tốt! Vị trí này, tôi chỉ hôn có hôn có một mình em! Em khiến tôi cam tâm tình nguyện vứt bỏ cho cái tính ưa sạch sẽ, khiến tôi điên cuống chỉ muốn hôn em!”
“Hạo!” Tiểu Ngưng bị từng câu “tôi chỉ hôn có một mình em” mà kích động nghẹn ngào, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Đường Hạo tách đôi chân của cô ra, vùi mặt vào giữa hai chân cô rồi ngẩng lên nhìn cô nói: “Ngưng! Em phải nhớ kỹ! Đối với em tôi mới như vậy!”
Nói xong, gương mặt hắn vùi sâu vào… nơi có vết sẹo.
“Ư…!” Khi đầu lưỡi của hắn hạ xuống, thân thể của cô như thủy xà giãy dụa.
Dưới bụng chưa bao giờ lại nóng bỏng thiêu đốt như lúc này, cô chỉ muốn đem hết nhiệt tình này phóng ra bên ngoài.
Mà hắn giống như kẻ đi trên sa mạc lâu ngày đói khát. Hắn nuốt lấy toàn bộ nước ở nơi tư mật của cô, hành động này khiến cho cô càng thêm ướt át lan tràn.
“Em đã chuẩn bị xong?” Hắn ở giữa hai chân cô, ngẩng đầu lên hỏi. Kéo khóa quần xuống, phóng thích tấn mãnh giống như mãnh hổ xông ra, áp chế rong ruổi trong cơ thể của cô.
“A… Nhẹ một chút… Hạo!” Cô liều lĩnh phối hợp với hắn, hai chân vòng lên quấn chặt lấy hắn. Cô không hề giữ lại chút gì mà kính dâng lên tất cả.
“Ừ! Ngưng! Em thật giỏi!” Hắn thật sự chưa bao giờ tìm được khoái cảm thỏa mãn như hôm nay. Hắn cuồng nhiệt muốn giữ lấy, xé nát cơ thể của cô.
Tiểu Ngưng nhắm chặt hai mắt nhuốm màu ly biệt. Cô phải nhớ kỹ từng phút từng giây này được cùng hắn ở chung. Cô muốn khắc sâu vào trong tim, cả đời cũng không thể quên được.
Thân thể của hắn vội vàng đưa đẩy mạnh mẽ, hận không thể đâm thủng cô. Nhiệt huyết của hắn phun trào, bắn vô số vào cơ thể cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.