Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 233

Cơ Thủy Linh

07/08/2013

Gặp hắn sao? Đường Hạo nhếch miệng cười khẽ, chỉ là nhịn không phát ra tiếng: “Ba muốn gặp con sao ạ? Nhưng mà, giờ còn có chút việc công nên không thể đi được!”

“Trước mắt đem mọi việc tạm gác lại không được hay sao? Ba của con có chuyện rất quan trọng muốn nói với con!” Tiếng Hàn Tú khuyên nhủ, khẩn thiết vọng ra.

“Thật mà mẹ, hiện tại có quá nhiều việc bừa bộn! Mẹ, chờ mấy ngày nữa có thời gian con sẽ về nhà! Ba và mẹ hãy tự chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình nhé!” Chiếu theo thói quen của hắn, câu nói kế tiếp chính là muốn tắt điện thoại.

“Hạo Hạo, con thật sự muốn kết hôn với Tiền Lỵ Nhi hay sao? Ngàn vạn lần đừng lấy chuyện hôn nhân đại sự cả đời mình ra đùa giống như cá cược đấy nhé!” Lúc nói chuyện, giọng Hàn Tú mang theo cả âm mũi, mỗi lúc một tăng: “Không có chuyện gì là lưỡng toàn tề mỹ* cả đâu, vì sao con không thể ngừng yêu Lục Giai Ngưng?”

*lưỡng toàn tề mỹ: hoàn hảo tốt đẹp.

Đường Hạo thở dài, nắm chắc điện thoại, chỉnh lại lời nói sai lầm của mẹ hắn: “Mẹ, nếu như con cưới người mà con thích, người đó lại là mẹ của con trai con. Chẳng lẽ đó không phải là vẹn toàn đôi bên sao?”

“Nhưng mà xuất thân của cô ta……”

“Mẹ, mẹ không hiểu đạo lý này sao? Xuất thân đâu phải là do bản thân mình chọn lựa. Nếu có thể chọn, ai lại không muốn sinh ra trong gia đình giàu có! Trước kia cha mẹ không quan niệm như thế này, chẳng nhẽ hiện tại vì lớn tuổi, có chút già cả nên hồ đồ rồi sao?”

“Cô ta là người bình thường trong sạch thì cũng được, mẹ cũng không phải muốn con chỉ kết hôn với con cái nhà có tiền. Nhưng cô ta, ngay cả xuất thân trong sạch cũng không có. Đường Hạo, mẹ không muốn con bị người ta chê cười. Cô ta và con chênh lệch quá xa, chẳng lẽ con không cảm thấy điều đó sao?”

“Mỗi một người so với một người đều có sự chệnh lệch, con không nghĩ đây là một vấn đề quan trọng!” Hắn chỉ cảm thấy mình hạnh phúc khi gặp cô. Được gặp cô, trong lòng hắn thấy rất an tâm. Gặp cô, cảm giác mệt mỏi sau một ngày làm việc mệt nhọc đều biến mất.

“Hai đứa có trình độ giáo dục chênh lêch nhau rất lớn! Hạo Hạo, một thời gian dài hai đứa chắc chắn sẽ nảy sinh nhiều mâu thuẫn, bởi vì trình độ nhận thức bất đồng…..”

“Mẹ, con còn phải gọi điện quốc tế đường dài để đàm phán, trước mắt bất đồng này mẹ hãy nói sau nhé!” Sau khi nói xong, Đường Hạo trực tiếp ngắt luôn điện thoại.



Đường Hạo bất động nhìn điện thoại một hồi lâu, ngay cả mắt cũng không nháy.

Vì sao bọn họ đều coi thường Tiểu Ngưng? Điều này thật sự làm cho hắn rất tức giận, hắn cũng chẳng muốn nói chuyện thêm với mẹ nữa. Đã vậy, hắn sẽ vẫn tiếp tục kế hoạch của mình. Hắn có niềm tin vững chắc là sẽ thắng lợi.

Chỉ có điều suy nhất làm hắn buồn phiền chính là phải đấu tranh với cha mẹ. Bây giờ, hắn lại còn vẫn chưa thể vạch trần mẹ con Tiền thị làm chuyện xấu, hôn ước với Tiền Lỵ Nhi vẫn chưa được hủy bỏ, “Đáng chết! Tôi còn muốn chơi với cô gái kia! Thật là làm khổ người ta mà…..” Đúng lúc Đường Hạo ca thán giống như một đứa trẻ thì cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy vào.

“Ôi chao! Thật là khó có thể thấy được nha! Tổng tài của Đường Thị lại giống như một đứa trẻ con thế này…” Đông Trì bỏ qua thông báo với thư ký, trực tiếp đi vào văn phòng làm việc của Đường Hạo.

Đối với người vừa mới xông vào, Đường Hạo cũng không có phản ứng nhiều, chỉ bực bội nói: “Hôm nay thế nào mà cậu lại rỗi rãi đến mức đi đến đây vậy?”

“Nhìn xem cậu có bao nhiêu phiền phức! Ha ha ha, báo chí đang tràn lan hình ảnh cậu và Tiền Lỵ Nhi kia, lúc nào cũng là ân ân ái ái! Nếu không phải tớ biết rõ nội tình của chuyện này thì chắc cũng nghĩ đám cưới của hai người sắp diễn ra đấy!” Đông Trì nhíu mày nói, tựa tay ở trên bàn làm việc của Đường Hạo.

“Lấy loại con gái đó, trừ khi tớ đây bị điên!” Đường Hạo nặng nề dựa vào thành ghế, thổi mấy sợi tóc trên trán.

“Sao rồi? Khi nào thì ngả bài, để tớ còn xem kịch vui?” Đông Trì tò mò hỏi. Phụ nữ Tiền gia thật là có đủ tâm ngoan thủ lạt, ngay cả đàn ông cũng cảm thấy không bằng. Ngày đó, hắn đem Dương Dương ôm về, nhìn thấy thân thể của thằng bé đầy thương tích thật sự xúc động muốn giết người. Nếu như không trừng phạt mẹ con nhà họ Tiền kia một cách đích đáng, hắn cũng cảm thấy thiên lý khó dung.

“Bây giờ vẫn chưa phải là lúc! Cha mẹ của tớ không thích Tiểu Ngưng, không đồng ý cho chúng mình…..”

Đường Hạo đem những lời lúc trước cha hắn nói ra cho người bạn tốt cùng nghe.

“Vậy, cậu định làm như thế nào? Sẽ không một mực gạt Tiểu Ngưng nữa chứ? Tớ nghĩ cô ấy nhìn cậu và Tiền Lỵ Nhi hằng ngày thân thiết, ra ra vào vào, chuẩn bị cho hôn lễ thì chắc chắn trong lòng rất đau đớn, nhất định không chịu đựng được!” Đông Trì lo lắng nói.



Trái tim Đường Hạo thắt lại, nhăn mày lại hỏi: “Vậy thì cậu nói tớ phải làm gì bây giờ? Ý của cậu là …..”

“Ý của tớ là, cậu hãy ngả bài với Tiểu Ngưng trước đi! Làm cho cô ấy trong lòng có một chỗ dựa! Cậu cũng không thể để tình trạng sau khi mọi chuyện ổn thỏa thì cô dâu lại mất hết cả hy vọng được, đúng không?” Đông Trì lo lắng khuyên nhủ nói. Quyết định gì cũng có thể gật bừa, nhưng phụ nữ của mình thì không thể làm thương tâm được.

“Chính là, tớ nói bố mẹ không chấp nhận cô ấy, như vậy không phải cô ấy cũng bị tổn thương giống thế hay sao?” Đường Hạo nói ra vấn đề hắn đang băn khoăn.

“So với việc bị cậu làm tổn thương thì nhẹ hơn hay nặng hơn hả? Dù sao người cô ấy yêu là cậu, chứ không phải cha mẹ cậu!” Trời ạ! Hắn thật sự hoài nghi não của tổng tài trẻ tuổi Đường Thị này có phải đã bị hỏng rồi hay không? Nếu không tại sao lại đần như thế này?

Một câu của Đông Trì đã làm bừng tỉnh người đang trong mộng, Đường Hạo nện mạnh một cái xuống mặt bàn, nói: “Đúng! Cậu nói rất đúng!” Hắn hẳn là phải nói chuyện thật tử tế với Tiểu Ngưng, nếu không nhìn cô gày gò ốm yếu thế kia, hắn rất đau lòng. Trải qua lần trừng phạt này, hắn sẽ tận tâm tận lực yêu thương cô.

Nhìn Đường Hạo kích động, người bạn thân thiết Đông Trì – hắn cũng cảm thấy thật là quái dị. Chẳng lẽ đàn ông rơi vào tình yêu, chỉ số thông minh đều rơi xuống vị trí này sao? Vì sao người trong cuộc thì luôn mơ hồ, phải cần đến người ngoài cuộc nhắc nhở : “Cần mình giúp đỡ không?”

“Không cần!” Đường Hạo kiên định nói. Kích động lại có chút vui vẻ, hắn nghĩ chắc chắn Tiểu Ngưng sẽ nghe lời mình, trước kia không phải đã vậy rồi sao? Chỉ cần hắn nói với cô tất cả mọi chuyện, cô sẽ lại như còn mèo nhỏ vùi đầu vào trong lồng ngực của hắn.

Hắn thật sự muốn biết cô sẽ biểu lộ như thế nào sau khi biết người hắn muốn lấy chính là cô. Nhất định sẽ rất là hạnh phúc, dù sao cô cũng giống như hắn, hy vọng gia đình được đoàn viên, bọn họ sẽ trở thành người một nhà chính thức.

“Cậu cần phải giải thích thật rõ ràng đấy! Đúng rồi, cậu cần phải kiên nhẫn hơn đi, phụ nữ không phải lúc nào cũng dễ dụ đâu!” Đồng Trì thì cảm thấy tình hình không có lạc quan như vậy. Bằng mấy lần tiếp xúc với Lục Giai Ngưng, hắn cảm nhận rất rõ cô không phải là người dễ dàng hận ai đó. Nhưng mà, nếu đã hận rồi thì chắc chắn khó có thể tha thứ.

“Vậy cậu có ý kiến gì không? Tớ có nên chuẩn bị cái gì để tặng cho cô ấy không nhỉ?” Đường Hạo bắt đầu sửa sang lại mọi thứ, chuẩn bị muốn rời đi. Không được, hắn thật sự không thể chờ đợi được nữa, phải ngả bài trước với cô thôi!

“Hoa! Phụ nữ đều thích hoa!”

“Không được! Hoa quá khoa trương rồi, có thể đánh rắn động cỏ!” Đường Hạo lập tức lắc đầu chối bỏ ngay. Hắn cũng đã nghĩ ra nên tặng cái gì rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook