Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 350

Cơ Thủy Linh

02/10/2013

Edit: Bitter coffee

Beta: Meimoko

_______

“A!” Tiểu Ngưng kêu thảm một tiếng, thân thể lảo đảo vài bước, muốn té ngã trên mặt đất, nhưng cuối cùng cô vẫn giữ được thăng bằng, ổn định thân thể. Cô xoay người, hai con ngươi trừng trừng nhìn mấy người vừa rồi thiếu chút nữa đẩy ngã mình:”Các người muốn tôi làm cái gì? Đừng trách tôi trước đó không nhắc nhở các người, nếu các người dám đánh tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người đâu”

Mấy tên thân hình vạm vỡ nhìn cô nhân viên trang điểm đang phô trương thanh thế cảnh cáo mình, cả bọn đều cười nhạt.

Nhất là tay quản lí cười đến đáng giận, trong lời nói tràn đầy giễu cợt:”Tôi không biết từ nay về sau cô làm cái gì để không bỏ qua cho tôi, nếu cô đủ thông minh thì hãy đi xin lỗi Kỳ Kỳ như vậy cô sẽ được bình an vô sự!” Quản lí chỉ vào cửa phòng hóa trang cao cấp, sau đó dùng ngón trỏ chỉ hướng Tiểu Ngưng.”Nếu không, đừng trách chúng tôi không khách khí! “

“Không khách khí, các người định làm gì tôi? Nói cho mấy người biết, trừ phi mấy người đánh chết tôi, chỉ cần tôi còn một hơi thở tôi sẽ báo cảnh sát bắt mấy người, tố cáo công ty này sử dụng bạo lực ngược đãi công nhân viên, tội danh này cũng không phải là nhẹ đâu !” Tiểu Ngưng trong mắt không chút sợ hãi, có chỉ là kiên trì cùng trấn định.

Cô càng tỏ ra mềm yếu, bọn họ sẽ càng hung ác, cô hiểu rất rõ điểm này. Đánh chết cô? Bọn họ cũng không muốn gây ra chuyện phiền toái như vậy, vì một tiếng ‘xin lỗi’ liền giết chết một người, ai ngốc như vậy?

Tên cầm đầu nhìn cô gái bướng bỉnh trước mắt, nhịn không được khuyên: “Cô gái, bất quá chỉ là một câu xin lỗi, một câu ‘tôi không phải’ khó nói như vậy sao? Nói một câu là không bị đánh, cô không nên hồ đồ như vậy!”

Tiểu Ngưng không nói lời nào, cô đã nói rất nhiều, hiện tại miệng đắng lưỡi khô, không muốn lãng phí nước miếng để tranh đấu với bọn người này nữa.

Quản lí cho rằng thợ trang điểm đã chịu thua, nhìn vào trợ thủ đắc lực bên cạnh. Tên cầm đầu nhóm tay chân đó hiểu ý, nhẹ gật đầu.

Quản lí gõ cửa phòng hóa trang cao cấp, mang theo nụ cười đáng ghét hèn mọn, nịnh nọt đi vào, mà ba gã tay chân cũng lôiTiểu Ngưng vào phòng hóa trang cùng luôn.

Tiểu Ngưng nhìn thấy phòng hóa trang lắp đặt thiết bị xa hoa quý phái, tức giận xoay người lại đằng sau hô to: “Các người đẩy tôi vào trong này để làm gì? Tránh xa tôi ra, tôi muốn đi ra ngoài!”



Mấy tên tay chân giữ chặt, đẩy cô tiến về phía trước. Hơn nữa thân hình ba người đàn ông to lớn đứng chắn hệt như hình thành một bức tường kiên cố, Tiểu Ngưng căn bản không tìm ra khe hở nào để lao ra cửa phòng.

Ngồi trên ghế sa lon nghỉ ngơi, Kỳ Kỳ kẹp lấy một điếu thuốc giữa hai ngón tay, động tác ưu nhã lại ngạo mạn nhìn mấy người trước mắt: “Các người đến đây làm cái gì? Diễn trò ư?”



“À, không, Kỳ Kỳ tiểu thư, thợ trang điểm này tới xin lỗi cô!” Quản lí hạ thấp mình nói, bộ dạng như vậy cũng không khác cẩu nô tài xua nịn là mấy!

Kỳ Kỳ vừa nghe quản lí nói Lục Giai Ngưng là đến xin lỗi, trên mặt lập tức hiện lên sự kiêu ngạo. Hừ, Đường Hạo nhất định là không cần cô ta, nếu không cô ta cũng không thể tới nơi này kiếm ăn!

Ha ha, trước mình cũng khiến cô gái này chịu không ít thiệt thòi, nếu không phải vì cô ta, Đường Hạo cũng không thể không muốn chính mình, cho nên cơn tức này mình nhất định phải trút lên Lục Giai Ngưng .

Tiểu Ngưng kêu to một tiếng đáp lại lời quản lí đã nói…, cũng phá vỡ ảo tưởng của hắn và Kỳ Kỳ.”Ai nói tôi muốn xin lỗi, nói cho các người biết: xin lỗi ư? Không bao giờ!”

Kỳ Kỳ ném thuốc lá xuống đất, sau đó chỉ vào cửa nói : “Quản lí, không phải là Kỳ Kỳ tôi càn quấy, không phải tôi không có trách nhiệm với công việc, lại càng không phải tôi không để cho quản lí có mặt mũi. Nhưng người thợ trang điểm nhỏ nhoi này, cô ta khinh người quá đáng, không có việc gì tự dưng đẩy ngã tôi, hại tôi không còn mặt mũi nào để gặp mọi người ,trong tình huống này tôi không thể vào phòng chụp ảnh được!”

Kỳ Kỳ gây áp lực cho quản lý là muốn hắn gây áp lực cho Tiểu Ngưng. Dù sao cũng không thể giữ thể diện cho một nhân viên trang điểm nhỏ nhoi mà đi đắc tội với đại minh tinh được.

Quản lí hùng hổ xoay người, chỉ vào mặt Tiểu Ngưng ra lệnh: “Tôi yêu cầu cô xin lỗi Kỳ Kỳ tiểu thư !”

“Tôi không xin lỗi!” Tiểu Ngưng cũng không lui lại, ngược lại bước lên trên một bước, hai mắt nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ.”Cô là một minh tinh không cần phải vu oan cho tôi. Rốt cuộc tôi có đẩy ngã cô hay không thì chính cô là người rõ nhất, rõ ràng tự cô ngã sấp xuống mà!”

Kỳ Kỳ nhún nhún vai, cũng không phủ nhận lời của Tiểu Ngưng. Mặc kệ sự thật như thế nào, hiện tại cô muốn Tiểu Ngưng nói xin lỗi.

Quản lí bị Tiểu Ngưng làm cho tức điên lên.”Người phụ nữ này,có phải là có vấn đề không?vấn đề không phải là ai đẩy ngã ai,phải nói cô chính là ngu ngốc!”



Coi như là không phải cô đẩy ngã, chính là Kỳ Kỳ tự mình trượt chân, bây giờ người ta muốn cô nói xin lỗi, cô nhất định phải để lại thể diện cho đại minh tinh.

Trong lúc phòng hóa trang đang tranh luận, Đường Hạo vội vàng theo quản lí chạy tới.”Dace, vợ của tôi không có ở trong này!”

“Vậy bọn họ có thể ở phòng nào được? Tên ngu ngốc này, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không mang ” Dace cầm điện thoại tức giận nói, mặc dù biết rõ bọn họ nhất định là ở trong công ty, nhưng muốn nhanh chóng tìm được một người thật là khó khăn chồng chất khó khăn!

Dace, nhanh đi tìm người hỗ trợ, tôi đến bên kia tìm xem!”Ở đây rất nhiều gian phòng , cho nên từng bước từng bước tìm ra được thật sự rất phiền toái.

“Được!” Dace gật gật đầu, sau đó đi tìm trợ thủ !

Đường Hạo xuyên qua một cái hành lang, trong lúc lơ đãng đột nhiên nghe được giọng nói quen thuộc. Thở hổn hển gấp gáp, hắn cố gắng khống chế hô hấp của mình, cẩn thận nghe nơi phát ra âm thanh đó.

“Các người nếu dám đánh tôi, tôi sẽ không để yên cho các người đâu!” Đột nhiên một âm thanh bén nhọn lọt vào tai Đường Hạo cũng khiến cho hắn tìm được vị trí của cô.

Lục Giai Ngưng đề phòng, đem chính mình chống chọi hai người, hai chân đã chuẩn bị đá người đàn ông trước mặt. Chỉ cần hắn đi tới bên mình, cô nhất định một cước đạp ra sau.

Các người muốn ở chỗ này của tôi biểu diễn sao? Thực xin lỗi bổn tiểu thư không có hứng, các người ra ngoài cho tôi!” Kỳ Kỳ chỉ vào cửa phòng lần nữa nói, sau đó lại châm chọc, cố ý xúi giục nói: “Đường đường là một quản lí, thậm chí ngay cả một thợ trang điểm nhỏ nhoi cũng không chỉ đạo được, thật là làm cho người ngoài chê cười!“Chết tiệt, cô chính là muốn nhìn xem Lục Giai Ngưng bị đánh, loại cảm giác này mới sướng biết bao, đừng để cho cô ấy nói xin lỗi.

Kỳ Kỳ giễu cợt quả nhiên làm cho quản lí lần nữa đỏ mặt,t ức giận ra lệnh: “Đánh cô ta, khi nào chịu nói xin lỗi mới thôi!”

Tay chân lập tức vung tay lên, hướng vào mặt Lục Giai Ngưng.

Tiểu Ngưng giơ chân lên chuẩn bị đạp hắn, kết quả lại ngã bổ nhào, nhưng cũng thành công tránh thoát.

Trong lòng thầm mắng mình ngu ngốc, sau đó cô chỉ có thể nhắm mắt lại chuẩn bị chịu từng cái tát một.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook