Chương 352
Cơ Thủy Linh
02/10/2013
Edit: Bitter coffee
Beta: Meimoko
_______
Tiểu Ngưng quay trở lại chỗ làm việc của mình, mấy người đồng nghiệp lập tức vây quanh quan sát cô. Nhưng lại không thấy trên mặt cô có chút vết tích nào, khuôn mặt cũng không có sưng đỏ, kỳ quái nhìn lẫn nhau.
Dùng ánh mắt thảo luận ‘cô ấy tại sao không bị đánh’? Cuối cùng mấy người đó lại nhún vai.
Chị Lý vỗ vai Tiểu Ngưng sau đó an ủi nói: “Em làm như vậy là đúng, mất một câu xin lỗi đại minh tinh cũng không thiếu đi một khối thịt trên người! “
Vài người thợ trang điểm cũng mạnh mẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Một người khác nói thêm vào: “Nói thật xin lỗi những cô minh tinh này là chuyện rất bình thường. Chúng ta có ai chưa bao giờ gặp qua, các cô ấy trước thì tức giận nhưng sau đó lại cho tiền.Có một chút danh tiếng lại bắt đầu làm dáng ,nếu không cẩn thận giật tóc của họ ,họ sẽ ồn ào nửa ngày, tất cả những chuyện này không phải là muốn chúng ta nhận lỗi sao?”
Lời vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đi theo gật đầu.
Cái miệng nhỏ mím chặt lại, trên mặt tìm không thấy một điểm thoải mái,Tiểu Ngưng quét mắt trong gương nhìn mọi người đều an ủi mình, sau đó mới nói ra đáp án làm cho tất cả mọi người giật mình.”Tôi không xin lỗi Kỳ Kỳ !”
“A? Không xin lỗi? Vậy cô như thế nào mà lại thoát thân thành công vậy?” Mặc dù thắc mắc, nhưng mọi người căn bản không tin tưởng lời nói của Tiểu Ngưng, nghĩ cô hơn phân nửa là bịa đặt!
Đối với sự hiếu kỳ của mọi người, Tiểu Ngưng lại cảm thấy như rã rời, không có hứng tiếp tục giải thích. Mặc dù không xin lỗi, nhưng mà hờn dỗi trong lòng lại càng lúc càng lớn, so với trước còn khó chịu hơn.
Chẳng lẽ nếu hôm nay Đường Hạo không xuất hiện hoặc giả không nhờ địa vị cao quý của Đường Hạo thì có lẽ cô nhất định bị đánh, mọi người căn bản là không tin cô?
Xã hội này thật quá tàn khốc, không có lấy một người nào có đạo đức!
Một người thợ trang điểm đột nhiên nhớ tới cái gì đó, sau đó hai tay dùng sức vỗ:”A, tôi biết rồi. . . . . . Đường Hạo, tổng tài tập đoàn Đường thị. . . . . .Có quan hệ với cô, đúng hay không?”
“Ừ. . . . . . Đúng vậy, Đường tổng tài vừa đi tìm cô! Tiểu Ngưng, sao cô lại quen được người cao quý như vậy.
“A?” Mọi người bắt đầu hỏi thăm Tiểu Ngưng đề tài này, hơn nữa trên mặt mỗi người đều tràn ngập hâm mộ.
“Không!Tôi không biết anh ta!.”
”Ngưng!Em đi ra đây!”
Tiểu Ngưng vừa nói ‘không biết’ xong, Đường Hạo cũng đã đẩy cửa phòng hóa trang, thân thiết kêu tên Lục Giai Ngưng.Trong giọng nói của hắn có rất nhiều thân mật cùng sủng nịnh, chỉ cần là thính lực bình thường, mọi người đều có thể nhận ra quan hệ của hai người này —tuyệt đối không phải quan hệ bình thường.
Những người có mặt trong phòng hóa trang lúc này, đầu tiên là hít một ngụm khí lạnh, sau đó hai tay che miệng, mở to hai mắt.
“Anh đi ra ngoài cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh !” Tiểu Ngưng cầm lấy cây chổi lông trang điểm, dùng sức ném mạnh về phía hắn.
Đường Hạo né người sang một bên, thành công tránh thoát chiếc chổi lông tiến về phía mình.”Ngưng, đừng làm loạn!” Đường Hạo nhìn thấy những người trong phòng đều là thợ trang điểm thì thoải mái đi về phía Lục Giai Ngưng.
Hắn đi đến bên cạnh cô, giữ chặt cánh tay của cô đau lòng nói: “Ngưng, anh biết chuyện vừa rồi đã làm em sợ, nhưng em yên tâm mọi chuyện đã ổn rồi!”
Tiểu Ngưng nhìn thấy khuôn mặt kia, nhịn không được mà tức giận.”Anh đi đi, đừng làm ảnh hưởng đến công việc của tôi. Đừng quên, bây giờ đang trong giờ làm việc.”
“Vừa rồi anh đã xin nghỉ giúp em, hôm nay em được về sớm, đi thôi!”Tuy hắn là ông chủ giấu mặt nhưng vẫn có quyền để người phụ nữ của mình được về sớm!
“Tôi không muốn về sớm, anh đi đi!” Tiểu Ngưng giơ chân lên, lại một lần đá vào chân Đường Hạo.
Đường Hạo nhíu chặt lông mày, cũng không phát ra tiếng kêu đau đớn .”Ngưng, đừng làm loạn. . . . . .” Lần này trong giọng nói của hắn có cảnh cáo lẫn đắc ý.Trước tiên hắn muốn người ngoài nhìn vào sẽ thấy hắn là người đàn ông tốt, xứng đáng với cô. Đồng thời hắn áp sát má mình vào tai của cô, tại lỗ tai tuyết trắng ám muội uy hiếp nói: “Nếu em không chịu đi cùng anh thì anh sẽ ở trong này, trước mặt mọi người mà hôn em. . . . . .”
“Hỗn đản, anh dám!” Không biết bởi vì tức giận, hay vì hắn ám muội khiêu khích mà gò má và cổ của Tiểu Ngưng đồng thời hiện lên một tầng phấn hồng.
Đường Hạo nhìn vào mắt cô tràn ngập tà khí, chính là hai con ngươi giống như đang nói‘không tin, em cứ thử xem ’!
Phòng hóa trang to như vậy mà giờ đây mọi người chỉ nhìn vào hai người đang có những cử chỉ mờ ám kia, không dám chớp mắt để quan sát xem họ sẽ làm gì.
Tuấn nam mỹ nữ hợp thành một đôi, cộng thêm động tác cực kỳ mờ ám làm cho mọi người cảm thấy họ rất đẹp đôi, dường như họ sinh ra để là của nhau, thật ghen tỵ với tình yêu ấy.
Một năm trước họ cũng biết tổng tài Đường thị yêu đồng nghiệp của bọn họ là Lục Giai Ngưng, hâm mộ, thật sự là khiến cho người ta hâm mộ mà!
Lục Giai Ngưng bất an nhìn đồng nghiệp chung quanh, cái mũi trắng không còn chút máu khẽ nhíu lại, liếc nhìn Đường Hạo, sau đó rất nhanh thu dọn đồ đạc của mình cùng Đường Hạo đi khỏi phòng hóa trang.
Bọn họ vừa đi, cả phòng làm việc bỗng ồn ào trở lại, mà đề tài thảo luận lần này chính là hai người bọn họ. . . . . .
Tiểu Ngưng duy trì bình tĩnh đến khi bọn họ ra khỏi văn phòng.
“Buông tôi ra, đừng đụng vào tôi!” Tiểu Ngưng hất tay Đường Hạo ra, điều chỉnh lại cái túi xách của mình, tức giận đi về phía đường chính.
Đường Hạo đi nhanh vài bước, một tay kéo lấy cánh tay của cô.”Lục Giai Ngưng, em có thể trút giận lên người anh, cũng có thể đùa giỡn anh, nhưng em không thể không để ý đến anh!”
“Đường Hạo, anh đừng tưởng rằng tôi là người phụ nữ thích gây sự, tôi mới chẳng muốn đùa giỡn anh, trút giận lên người anh đâu . Anh bỏ tôi ra, tôi tự bắt taxi về!”
Nhìn thấy cô thay đổi tính tình, Đường Hạo thật sự mù mịt không hiểu vì sao, hắn đâu có câu dẫn ai, hắn cũng nhớ là không làm chuyện gì xấu đến mức không thể tha thứ:”Em nói em không có đùa giỡn anh? Vậy bây giờ em đang làm cái gì?Mà vừa rồi anh đâu có trêu chọc em!”
“Không trêu chọc tôi? Anh lại còn dám nói không trêu chọc tôi sao? Đường Hạo, xảy ra những chuyện hôm nay này hoàn toàn là vì anh. Nếu như không phải trước đây anh cùng Kỳ Kỳ có quan hệ sau đó chán ghét cô ta, cô ta có thể cố ý tới tìm tôi sao?” Tiểu Ngưng dùng ngón tay trỏ đâm vào ngực hắn, mỗi chữ mỗi câu lên án nói.
“Anh cùng Kỳ Kỳ dù cho có cũng là thật lâu trước kia huống chi cũng đã cắt đứt không còn quan hệ gì rồi, hiện tại em không cần phải nói lại vấn đề này, được không?” Đường Hạo biện bạch giải oan cho mình.
“Đã cắt đứt? Không còn quan hệ? Đường Hạo, anh đừng nghĩ có thể gạt được tôi !” Lục Giai Ngưng không tin lắc đầu.”Nếu thật là đã cắt đứt quan hệ thì tại sao hôm nay anh lại đến đây? Tổng giám đốc dường như cũng quen anh, anh và chị ấy vì sao lại quen nhau? Đường Hạo, tôi thấy anh căn bản còn đang chơi tiểu minh tinh? Nếu không vì sao bọn họ lại cung kính với anh như thần tài vậy?”
Beta: Meimoko
_______
Tiểu Ngưng quay trở lại chỗ làm việc của mình, mấy người đồng nghiệp lập tức vây quanh quan sát cô. Nhưng lại không thấy trên mặt cô có chút vết tích nào, khuôn mặt cũng không có sưng đỏ, kỳ quái nhìn lẫn nhau.
Dùng ánh mắt thảo luận ‘cô ấy tại sao không bị đánh’? Cuối cùng mấy người đó lại nhún vai.
Chị Lý vỗ vai Tiểu Ngưng sau đó an ủi nói: “Em làm như vậy là đúng, mất một câu xin lỗi đại minh tinh cũng không thiếu đi một khối thịt trên người! “
Vài người thợ trang điểm cũng mạnh mẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Một người khác nói thêm vào: “Nói thật xin lỗi những cô minh tinh này là chuyện rất bình thường. Chúng ta có ai chưa bao giờ gặp qua, các cô ấy trước thì tức giận nhưng sau đó lại cho tiền.Có một chút danh tiếng lại bắt đầu làm dáng ,nếu không cẩn thận giật tóc của họ ,họ sẽ ồn ào nửa ngày, tất cả những chuyện này không phải là muốn chúng ta nhận lỗi sao?”
Lời vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đi theo gật đầu.
Cái miệng nhỏ mím chặt lại, trên mặt tìm không thấy một điểm thoải mái,Tiểu Ngưng quét mắt trong gương nhìn mọi người đều an ủi mình, sau đó mới nói ra đáp án làm cho tất cả mọi người giật mình.”Tôi không xin lỗi Kỳ Kỳ !”
“A? Không xin lỗi? Vậy cô như thế nào mà lại thoát thân thành công vậy?” Mặc dù thắc mắc, nhưng mọi người căn bản không tin tưởng lời nói của Tiểu Ngưng, nghĩ cô hơn phân nửa là bịa đặt!
Đối với sự hiếu kỳ của mọi người, Tiểu Ngưng lại cảm thấy như rã rời, không có hứng tiếp tục giải thích. Mặc dù không xin lỗi, nhưng mà hờn dỗi trong lòng lại càng lúc càng lớn, so với trước còn khó chịu hơn.
Chẳng lẽ nếu hôm nay Đường Hạo không xuất hiện hoặc giả không nhờ địa vị cao quý của Đường Hạo thì có lẽ cô nhất định bị đánh, mọi người căn bản là không tin cô?
Xã hội này thật quá tàn khốc, không có lấy một người nào có đạo đức!
Một người thợ trang điểm đột nhiên nhớ tới cái gì đó, sau đó hai tay dùng sức vỗ:”A, tôi biết rồi. . . . . . Đường Hạo, tổng tài tập đoàn Đường thị. . . . . .Có quan hệ với cô, đúng hay không?”
“Ừ. . . . . . Đúng vậy, Đường tổng tài vừa đi tìm cô! Tiểu Ngưng, sao cô lại quen được người cao quý như vậy.
“A?” Mọi người bắt đầu hỏi thăm Tiểu Ngưng đề tài này, hơn nữa trên mặt mỗi người đều tràn ngập hâm mộ.
“Không!Tôi không biết anh ta!.”
”Ngưng!Em đi ra đây!”
Tiểu Ngưng vừa nói ‘không biết’ xong, Đường Hạo cũng đã đẩy cửa phòng hóa trang, thân thiết kêu tên Lục Giai Ngưng.Trong giọng nói của hắn có rất nhiều thân mật cùng sủng nịnh, chỉ cần là thính lực bình thường, mọi người đều có thể nhận ra quan hệ của hai người này —tuyệt đối không phải quan hệ bình thường.
Những người có mặt trong phòng hóa trang lúc này, đầu tiên là hít một ngụm khí lạnh, sau đó hai tay che miệng, mở to hai mắt.
“Anh đi ra ngoài cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh !” Tiểu Ngưng cầm lấy cây chổi lông trang điểm, dùng sức ném mạnh về phía hắn.
Đường Hạo né người sang một bên, thành công tránh thoát chiếc chổi lông tiến về phía mình.”Ngưng, đừng làm loạn!” Đường Hạo nhìn thấy những người trong phòng đều là thợ trang điểm thì thoải mái đi về phía Lục Giai Ngưng.
Hắn đi đến bên cạnh cô, giữ chặt cánh tay của cô đau lòng nói: “Ngưng, anh biết chuyện vừa rồi đã làm em sợ, nhưng em yên tâm mọi chuyện đã ổn rồi!”
Tiểu Ngưng nhìn thấy khuôn mặt kia, nhịn không được mà tức giận.”Anh đi đi, đừng làm ảnh hưởng đến công việc của tôi. Đừng quên, bây giờ đang trong giờ làm việc.”
“Vừa rồi anh đã xin nghỉ giúp em, hôm nay em được về sớm, đi thôi!”Tuy hắn là ông chủ giấu mặt nhưng vẫn có quyền để người phụ nữ của mình được về sớm!
“Tôi không muốn về sớm, anh đi đi!” Tiểu Ngưng giơ chân lên, lại một lần đá vào chân Đường Hạo.
Đường Hạo nhíu chặt lông mày, cũng không phát ra tiếng kêu đau đớn .”Ngưng, đừng làm loạn. . . . . .” Lần này trong giọng nói của hắn có cảnh cáo lẫn đắc ý.Trước tiên hắn muốn người ngoài nhìn vào sẽ thấy hắn là người đàn ông tốt, xứng đáng với cô. Đồng thời hắn áp sát má mình vào tai của cô, tại lỗ tai tuyết trắng ám muội uy hiếp nói: “Nếu em không chịu đi cùng anh thì anh sẽ ở trong này, trước mặt mọi người mà hôn em. . . . . .”
“Hỗn đản, anh dám!” Không biết bởi vì tức giận, hay vì hắn ám muội khiêu khích mà gò má và cổ của Tiểu Ngưng đồng thời hiện lên một tầng phấn hồng.
Đường Hạo nhìn vào mắt cô tràn ngập tà khí, chính là hai con ngươi giống như đang nói‘không tin, em cứ thử xem ’!
Phòng hóa trang to như vậy mà giờ đây mọi người chỉ nhìn vào hai người đang có những cử chỉ mờ ám kia, không dám chớp mắt để quan sát xem họ sẽ làm gì.
Tuấn nam mỹ nữ hợp thành một đôi, cộng thêm động tác cực kỳ mờ ám làm cho mọi người cảm thấy họ rất đẹp đôi, dường như họ sinh ra để là của nhau, thật ghen tỵ với tình yêu ấy.
Một năm trước họ cũng biết tổng tài Đường thị yêu đồng nghiệp của bọn họ là Lục Giai Ngưng, hâm mộ, thật sự là khiến cho người ta hâm mộ mà!
Lục Giai Ngưng bất an nhìn đồng nghiệp chung quanh, cái mũi trắng không còn chút máu khẽ nhíu lại, liếc nhìn Đường Hạo, sau đó rất nhanh thu dọn đồ đạc của mình cùng Đường Hạo đi khỏi phòng hóa trang.
Bọn họ vừa đi, cả phòng làm việc bỗng ồn ào trở lại, mà đề tài thảo luận lần này chính là hai người bọn họ. . . . . .
Tiểu Ngưng duy trì bình tĩnh đến khi bọn họ ra khỏi văn phòng.
“Buông tôi ra, đừng đụng vào tôi!” Tiểu Ngưng hất tay Đường Hạo ra, điều chỉnh lại cái túi xách của mình, tức giận đi về phía đường chính.
Đường Hạo đi nhanh vài bước, một tay kéo lấy cánh tay của cô.”Lục Giai Ngưng, em có thể trút giận lên người anh, cũng có thể đùa giỡn anh, nhưng em không thể không để ý đến anh!”
“Đường Hạo, anh đừng tưởng rằng tôi là người phụ nữ thích gây sự, tôi mới chẳng muốn đùa giỡn anh, trút giận lên người anh đâu . Anh bỏ tôi ra, tôi tự bắt taxi về!”
Nhìn thấy cô thay đổi tính tình, Đường Hạo thật sự mù mịt không hiểu vì sao, hắn đâu có câu dẫn ai, hắn cũng nhớ là không làm chuyện gì xấu đến mức không thể tha thứ:”Em nói em không có đùa giỡn anh? Vậy bây giờ em đang làm cái gì?Mà vừa rồi anh đâu có trêu chọc em!”
“Không trêu chọc tôi? Anh lại còn dám nói không trêu chọc tôi sao? Đường Hạo, xảy ra những chuyện hôm nay này hoàn toàn là vì anh. Nếu như không phải trước đây anh cùng Kỳ Kỳ có quan hệ sau đó chán ghét cô ta, cô ta có thể cố ý tới tìm tôi sao?” Tiểu Ngưng dùng ngón tay trỏ đâm vào ngực hắn, mỗi chữ mỗi câu lên án nói.
“Anh cùng Kỳ Kỳ dù cho có cũng là thật lâu trước kia huống chi cũng đã cắt đứt không còn quan hệ gì rồi, hiện tại em không cần phải nói lại vấn đề này, được không?” Đường Hạo biện bạch giải oan cho mình.
“Đã cắt đứt? Không còn quan hệ? Đường Hạo, anh đừng nghĩ có thể gạt được tôi !” Lục Giai Ngưng không tin lắc đầu.”Nếu thật là đã cắt đứt quan hệ thì tại sao hôm nay anh lại đến đây? Tổng giám đốc dường như cũng quen anh, anh và chị ấy vì sao lại quen nhau? Đường Hạo, tôi thấy anh căn bản còn đang chơi tiểu minh tinh? Nếu không vì sao bọn họ lại cung kính với anh như thần tài vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.