Chương 66: Con Dâu
Hề Hành
11/05/2023
Hai người phụ nữ với ham muốn dạo phố mua sắm mãnh liệt, vô cùng hợp rơ với nhau, một khi ra cửa, là đi cả ngày, họ đi hầu hết tất cả cửa hàng quần áo xa xỉ và cửa hàng trang sức có tên tuổi tại thành phố A, còn rất thắng lợi trở về.
Sau ngày hôm nay, mẹ Hoắc rất hài lòng với "con dâu tương lai" Giang Nghiên này, đặc biệt là thời điểm đi dạo phố cùng Giang Nghiên, bà phát hiện Giang Nghiên rất có hiểu biết về những nhãnhàng trang sức, quần áo, giày dép cao cấp, lúc chọn quần áo, gu ăn mặc của cô cũng không tồi, còn giúp bà phối được rất nhiều đồ, rất tốt.
Ngoài ra, cô còn có thể thông qua ngôn ngữ cơ thể và ngữ điệu của bà mà phán đoán được bà thích cái gì, không thích cái gì, căn bản không cần bà phải nhiều lời, mọi việc đều xử lí rất thỏa đáng, ra tay thập phần hào phóng, không có một chút keo kiệt.
Cùng Giang Nghiên đi dạo phố, đúng là một trải nghiệm tốt đẹp.
—— Phải nói, phẩm vị, khả năng nhìn mặt đoán ý của Giang Nghiên, vô luận là phương diện nào đi chăng nữa, chọn cô đều rất chính xác, hoàn toàn thích hợp làm phu nhân nhà họ Hoắc, quá xứng với con trai bà.
Mẹ Hoắc một bên cười ha hả vỗ vỗ khuỷu tay của Giang Nghiên, một bên cảm thán từ tận đáy lòng, con trai lớn quả nhiên đã trưởng thành, biết chọn cô gái xinh đẹp, khéo léo, lại phóng khoáng như vậy làm bạn gái. Ánh nhìn rất tốt.
Tuy rằng tuổi còn nhỏ một chút, nhưng lại rất biết nắm bắt trái tim đàn ông, dù đa phần đàn ông thời nay đều là động vật suy nghĩ bằng thân dưới...
Mẹ Hoắc nghĩ một hồi, đối với Giang Nghiên lại càng yêu thích càng hài lòng, nhưng chợt nhớ lại tối hôm qua, chuyện của Hoắc Đan Dương... lại làm bà khó chịu.
Cho nên sau khi trở về nhà, bà vừa thấy Hoắc Đan Dương, liền nhịn không được tàn nhẫn trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng còn cân nhắc phải tìm thời gian thích hợp gọi hắn lại, ‘ân cần ‘ dạy bảo một phen, miễn sao cho hắn bỏ cái thói háo sắc với Giang Nghiên, nếu không, dọa cô chạy mất, thì bà lại càng tức!
Bởi vì bị trừ tiền tiêu vặt, còn bị khóa thẻ, bạn tốt chơi với hắn đều nhận được điện thoại của mẹ Hoắc mà không dám cho hắn vay tiền, dẫn tới toàn thân hắn bây giờ trên dưới chỉ còn có mấy ngàn, căn bản không có tiền đi chơi bời, cũng không dám đi chơi bời, nên giờ hắn chỉ có thể ở lại nhà cũ mà chờ thời, nhìn mấy người giúp việc đi tới đi lui, bố trí tiệc mừng thọ.
Hắn nghĩ cuộc sống này thật tẻ nhạt, nhìn thấy mẹ Hoắc và Giang Nghiên kéo tay nhau về nhà, vừa nói vừa cười, bộ dáng thân mật đến mức nhìn không hề giống mẹ chồng nàng dâu chút nào, ngược lại y như một cặp chị em tình thâm.
Mà, mẹ hắn đối với Giang Nghiên thái độ đang rất tốt, ánh mắt bà đang hòa ái tự nhiên rơi xuống người hắn, nháy mắt liền nghiêm khắc lên, tắt mọi ý cười trên mặt, cả người hắn liền ớn lạnh giống như nhìn thấy phân cẩu, thời điểm đi ngang người hắn bà còn trừng mắt liếc hắn!
Hoắc Đan Dương: "... "
Hắn đã đủ thảm rồi, mẹ còn phân biệt đối xử như vậy, có phải trong lúc đi dạo Giang Nghiên nói bậy gì với mẹ không vậy?
Hoắc Đan Dương vẻ mặt đau khổ, lo sợ cực kỳ, sợ sau này vì chuyện này mà bị mẹ mình bức cho nghèo đến chết.
Mà bên kia, thái độ của mẹ Hoắc và Hoắc Đan Dương, cô đều thu vào tầm mắt, cũng có một ít buồn bực.
Rõ ràng ngày hôm qua sau khi bà biết cô và Hoắc Đan Dương là bạn học, sắc mặt của mẹ Hoắc đối với Hoắc Đan Dương cũng đâu tệ lắm, mới qua một buổi tối thôi, sao hai mẹ con nhà này lại biến thành như vậy nhỉ? Nhìn biểu cảm kia của Hoắc Đan Dương, ai không biết còn tưởng rằng hắn là goá phụ vừa mất chồng ở cổ đại ấy chứ!
Bất quá, Hoắc Đan Dương bị sao cũng không phải chuyện của cô, cô cũng lười bỏ thời gian ra suy nghĩ tiếp.
Trở lại nhà cũ không lâu sau, cô liền đi tắm, sau đó cao hứng đi tìm Hoắc Kỳ Chu.
Sau ngày hôm nay, mẹ Hoắc rất hài lòng với "con dâu tương lai" Giang Nghiên này, đặc biệt là thời điểm đi dạo phố cùng Giang Nghiên, bà phát hiện Giang Nghiên rất có hiểu biết về những nhãnhàng trang sức, quần áo, giày dép cao cấp, lúc chọn quần áo, gu ăn mặc của cô cũng không tồi, còn giúp bà phối được rất nhiều đồ, rất tốt.
Ngoài ra, cô còn có thể thông qua ngôn ngữ cơ thể và ngữ điệu của bà mà phán đoán được bà thích cái gì, không thích cái gì, căn bản không cần bà phải nhiều lời, mọi việc đều xử lí rất thỏa đáng, ra tay thập phần hào phóng, không có một chút keo kiệt.
Cùng Giang Nghiên đi dạo phố, đúng là một trải nghiệm tốt đẹp.
—— Phải nói, phẩm vị, khả năng nhìn mặt đoán ý của Giang Nghiên, vô luận là phương diện nào đi chăng nữa, chọn cô đều rất chính xác, hoàn toàn thích hợp làm phu nhân nhà họ Hoắc, quá xứng với con trai bà.
Mẹ Hoắc một bên cười ha hả vỗ vỗ khuỷu tay của Giang Nghiên, một bên cảm thán từ tận đáy lòng, con trai lớn quả nhiên đã trưởng thành, biết chọn cô gái xinh đẹp, khéo léo, lại phóng khoáng như vậy làm bạn gái. Ánh nhìn rất tốt.
Tuy rằng tuổi còn nhỏ một chút, nhưng lại rất biết nắm bắt trái tim đàn ông, dù đa phần đàn ông thời nay đều là động vật suy nghĩ bằng thân dưới...
Mẹ Hoắc nghĩ một hồi, đối với Giang Nghiên lại càng yêu thích càng hài lòng, nhưng chợt nhớ lại tối hôm qua, chuyện của Hoắc Đan Dương... lại làm bà khó chịu.
Cho nên sau khi trở về nhà, bà vừa thấy Hoắc Đan Dương, liền nhịn không được tàn nhẫn trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng còn cân nhắc phải tìm thời gian thích hợp gọi hắn lại, ‘ân cần ‘ dạy bảo một phen, miễn sao cho hắn bỏ cái thói háo sắc với Giang Nghiên, nếu không, dọa cô chạy mất, thì bà lại càng tức!
Bởi vì bị trừ tiền tiêu vặt, còn bị khóa thẻ, bạn tốt chơi với hắn đều nhận được điện thoại của mẹ Hoắc mà không dám cho hắn vay tiền, dẫn tới toàn thân hắn bây giờ trên dưới chỉ còn có mấy ngàn, căn bản không có tiền đi chơi bời, cũng không dám đi chơi bời, nên giờ hắn chỉ có thể ở lại nhà cũ mà chờ thời, nhìn mấy người giúp việc đi tới đi lui, bố trí tiệc mừng thọ.
Hắn nghĩ cuộc sống này thật tẻ nhạt, nhìn thấy mẹ Hoắc và Giang Nghiên kéo tay nhau về nhà, vừa nói vừa cười, bộ dáng thân mật đến mức nhìn không hề giống mẹ chồng nàng dâu chút nào, ngược lại y như một cặp chị em tình thâm.
Mà, mẹ hắn đối với Giang Nghiên thái độ đang rất tốt, ánh mắt bà đang hòa ái tự nhiên rơi xuống người hắn, nháy mắt liền nghiêm khắc lên, tắt mọi ý cười trên mặt, cả người hắn liền ớn lạnh giống như nhìn thấy phân cẩu, thời điểm đi ngang người hắn bà còn trừng mắt liếc hắn!
Hoắc Đan Dương: "... "
Hắn đã đủ thảm rồi, mẹ còn phân biệt đối xử như vậy, có phải trong lúc đi dạo Giang Nghiên nói bậy gì với mẹ không vậy?
Hoắc Đan Dương vẻ mặt đau khổ, lo sợ cực kỳ, sợ sau này vì chuyện này mà bị mẹ mình bức cho nghèo đến chết.
Mà bên kia, thái độ của mẹ Hoắc và Hoắc Đan Dương, cô đều thu vào tầm mắt, cũng có một ít buồn bực.
Rõ ràng ngày hôm qua sau khi bà biết cô và Hoắc Đan Dương là bạn học, sắc mặt của mẹ Hoắc đối với Hoắc Đan Dương cũng đâu tệ lắm, mới qua một buổi tối thôi, sao hai mẹ con nhà này lại biến thành như vậy nhỉ? Nhìn biểu cảm kia của Hoắc Đan Dương, ai không biết còn tưởng rằng hắn là goá phụ vừa mất chồng ở cổ đại ấy chứ!
Bất quá, Hoắc Đan Dương bị sao cũng không phải chuyện của cô, cô cũng lười bỏ thời gian ra suy nghĩ tiếp.
Trở lại nhà cũ không lâu sau, cô liền đi tắm, sau đó cao hứng đi tìm Hoắc Kỳ Chu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.