Mê Hoặc Trầm Mê

Chương 43: Em Nhịn Không Được (H)

Hề Hành

11/05/2023

Chân trắng nõn mềm mại rất mẫn cảm, mới vừa bị chế trụ đã có một trận ngứa ngáy từ chân truyền đến.

Giang Nghiên cố duỗi chân về phía trước rất nhiều lần, lại phát hiện ra anh giữ lấy chân cô khá chặt, khiến cô không thể tiếp tục làm bừa!

Giang Nghiên mất hứng thu chân về, mang giày vào đi đến trước mặt anh, trực tiếp ngồi lên đùi, choàng tay ôm cổ anh.

"Hoắc tổng, mọi chuyện em đã nói hết với anh rồi, anh nói thẳng đi, anh có nguyện ý chấp nhận em không? Tuy rằng em tiếp cận anh với mục đích không tốt, nhưng em rất quy củ nha, chỉ cần anh không quá thân mật với người phụ nữ khác, em chắn chắn sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với anh. "

Cô nghĩ một chút, lại bổ sung thêm: "Đương nhiên, em biết em chỉ là một người bình thường không thân phận không địa vị, nếu anh không chấp nhận cho em làm bạn gái anh, thì em làm tình nhân của anh cũng được, dù sao thì em cũng đủ xinh đẹp, trang điểm đậm hay nhạt gì đều rất hợp, không phải nhà anh luôn thúc giục anh tìm đối tượng sao, em nè, em bảo đảm, em nhất định sẽ làm hài lòng trưởng bối nhà anh, loại bỏ rắc rối này cho anh. Còn về tin đồn hôm nay, em cùng Tiêu tiên sinh hoàn toàn trong sạch, rất nhanh thôi anh ta sẽ ra mặt làm sáng tỏ mọi chuyện, không cần Hoắc tổng phải lo lắng đâu. "

Hoắc Kỳ Chu nhìn cô ngoan ngoãn như vậy, khóe môi gợi lên một tia cười lạnh: "Thật ra trong lòng em không nghĩ đơn giản như vậy đúng không?"

Giang Nghiên nghe được câu hỏi của anh, ngửa đầu, đáp lại một cách vô cùng tự tin không hề hổ thẹn.

"Đương nhiên rồi, chỉ cần là một người có tham vọng, chắc chắn họ sẽ không đơn giản chỉ muốn làm tình nhân hay bạn gái của anh, nhìn anh đi đẹp trai lắm tiền còn sạch sẽ, nếu em không tìm anh, chẳng lẽ giờ phải tìm những người kém xa anh mọi mặt à? Còn nữa, "cậu nhỏ" phía dưới anh to như vậy, trừ em ra, có bao nhiêu người có thể chịu nổi đây hả?"

Nói xong, cô liền cọ cọ vật đang ngủ say phía dưới anh.

Hoắc Kỳ Chu bật cười trước sự ‘mặt dày‘ của cô.

Giang Nghiên mặc kệ, thấy anh cười lên thật sự rất đẹp, trực tiếp đem môi qua mơn trớn môi mỏng của anh, vẫn không đủ, vừa định quyết thắng xông lên, trán cô bỗng nhiên bị một ngón tay đẩy ra.

Đôi mắt Hoắc Kỳ Chu đen lại, dục vọng ngủ say tựa như đang được đánh thức: "Không ai nói cho em biết, giữa nam và nữ thì nam phải là người chủ động à?"

Giọng nói vừa rơi xuống, ngón tay trên trán cô cũng buông lỏng, Hoắc Kỳ Chu cúi người tới gần, hôn lên môi cô.



Xúc cảm mềm mại mát lạnh mang theo hương vị thanh lãnh độc quyền trên người anh, Giang Nghiên thích thú mà nhắm mắt, hé miệng, để lưỡi anh hướng thẳng vào trong.

Đã làm qua quá nhiều lần, Hoắc Kỳ Chu đã sớm không còn là tay mơ. Chiếc lưỡi to mềm bao lấy lưỡi nhỏ của cô xoay xoay mà bay múa, môi răng giao triền hơi thở dung hợp, quanh khắp người cô đều là mùi của anh.

Bàn tay to luồn vào cổ áo ngủ rộng thùng thình, lòng bàn tay mát lạnh nhẹ nhàng bóp lấy bầu ngực nhũ của cô, ở đầu nhũ hoa thì lúc nhẹ lúc nặng mà xoa nắn.

Giang Nghiên nhạy cảm, chỉ chốc lát thôi, cô liền ướt.

Cô nhịn không được mà thở gấp gáp, mặt cũng đỏ ửng.

Hoắc Kỳ Chu chủ động, vốn là chuyện tốt.

Ngoại trừ bàn tay to đang tàn sát bừa bãi trên ngực nhũ của cô ra, thì anh lại không làm gì thêm nữa.

Giang Nghiên ham muốn rất mạnh, một khi đã động tình, nếu không cần thiết thì cô căn bản không chịu nổi màng dạo đầu dài đằng đẳng thế này.

Cô nín nhịn một hồi, cửa huyệt liền đau nhức trống rỗng dữ dội, liền duỗi tay hướng xuống bụng dưới của Hoắc Kỳ Chu sờ mó "cậu nhỏ" của anh, trực tiếp kéo khóa quần tây của anh ra, đem quần lót anh kéo xuống.

Hơi nóng của dục vọng từ khóa quần của anh tản ra, "cậu nhỏ" đầy gân xanh cương cứng thể hiện sức sống mãnh liệt, Giang Nghiên nuốt nước bọt, phía dưới lại càng ướt.

Cô dùng "cô bé" dưới thân cọ sát "cậu nhỏ" của anh, hàm chứa ý xuân ướt át, ánh mắt mê luyến nhìn anh, làm nũng nói: " Hoắc tổng, em nhịn không được..."

Mắt Hoắc Kỳ Chu tối sầm lại.

Nộn huyệt ướt đẫm mang theo độ ấm chạm vào gậy thịt nóng bỏng, đến lúc này anh mới phát hiện, Giang Nghiên, cô gái này chỉ mặc mỗi đồ ngủ, trừ bên trên hoàn toàn trống không ra, ngay cả phía dưới, căn bản cũng không mặc quần lót!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mê Hoặc Trầm Mê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook