Chương 86: Hai Bộ Ảnh
Hề Hành
11/05/2023
Giang Nghiên lên đỉnh quá nhiều lần trong đêm, cô mệt cực kỳ, lúc đi tắm thì mắt mơ màng sắp ngủ.
Hoắc Kỳ Chu thấy cô mệt mỏi như vậy, cũng không lăn lộn với cô nữa, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ lau khô cho cô, khoác khăn tắm cho cô, rồi ôm ra khỏi phòng tắm.
Mới vừa nằm xuống giường, không bao lâu sau, điện thoại Giang Nghiên khẽ run, có tin nhắn mới.
Giang Nghiên tắm xong cũng tỉnh táo được một chút, điện thoại cũng khá gần cô, nên cô vừa nghe thấy điện thoại run, liền lười nhác vươn tay cầm lấy.
Giơ điện thoại lên trước mặt, màng hình cảm ứng nhận diện gương mặt tự động sáng lên, mở khoá.
Bấm vào tin nhắn thì không phải tin nhắn bình thường (SMS), mà là tin nhắn đa phương tiện (MMS).
Không chỉ có một tin, mà trước đó còn có vài tin nữa, có lẽ vừa rồi hai người đang tắm nên không nghe được thông báo.
Mà người gửi những tin nhắn này, là một dãy số xa lạ,
Giang Nghiên cũng không lưu số này vào danh bạ. Giang Nghiên cảm thấy hơi kì cục, thời buổi này còn gửi MMS cho cô nữa à, cô nhăn nhăn mày, trực tiếp click mở.
Vừa mở ra, từng bức ảnh chụp liền lần lượt nhảy ra, trên ảnh chụp tất cả đều là hình ảnh của một đôi nam nữ, nam chính là Hoắc Kỳ Chu nhưng rất trẻ, người nữ còn lại là một nữ sinh Giang Nghiên chưa bao giờ gặp, da rất trắng, tóc dài thẳng, vô cùng thanh thuần và xinh đẹp, dù cách một lớp màn hình điện thoại, cô vẫn cảm nhận được hơi thở tươi mát trẻ trung toát ra từ người đó.
Cô ấy chụp hình với Hoắc Kỳ Chu, mặc dù không phải dắt tay thân mật hay khoác tay gì đó, tất cả đều là ảnh chụp đi ăn cùng nhau, khi ăn, đôi mắt nữ sinh luôn nhìn vào máy ảnh, cô cười một cách điềm đạm xinh đẹp, trên cổ tay còn mang theo một chiếc đồng hồ tinh mỹ, cổ tay tinh tế trắng nõn.
Người mù đều có thể nhìn ra, mối quan hệ của hai người này không được bình thường.
Nhìn thấy chiếc đồng hồ cùng hình ảnh vui vẻ này, mặc dù Giang Nghiên không hề quen biết nữ sinh này, cô cũng có thể đoán ra, nữ sinh này chính là Mộ Như Tuyết, cũng chính là nữ chính nguyên tác.
Những bức ảnh này, tám chín phần là tên khốn Quý Việt Minh gửi. Giang Nghiên vừa xem ảnh chụp không bao lâu, điện thoại của Hoắc Kỳ Chu cũng sáng lên, nhắc nhở có tin nhắn.
Thời gian quá trùng hợp, 80% lại là Quý Việt Minh.
Vì vậy cô cũng không cần hỏi ý kiến của Hoắc Kỳ Chu, trực tiếp cầm lấy điện thoại, ấn mở màn hình, quả nhiên, lại là MMS, mà điện thoại anh có lưu số này, tên đúng là Quý Việt Minh.
Giang Nghiên đem điện thoại đưa tới trước mặt anh, lại đem cái của mình đưa qua, cười nói: " Hoắc tổng, đối thủ thương nghiệp của anh lại gây chuyện gì đó với bạn gái cũ rồi, lại đây, cùng xem Quý Việt Minh vừa gửi tin nhắn cho em xong rồi lại gửi gì cho anh đi. "
Hoắc Kỳ Chu thấy cô mệt mỏi như vậy, cũng không lăn lộn với cô nữa, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ lau khô cho cô, khoác khăn tắm cho cô, rồi ôm ra khỏi phòng tắm.
Mới vừa nằm xuống giường, không bao lâu sau, điện thoại Giang Nghiên khẽ run, có tin nhắn mới.
Giang Nghiên tắm xong cũng tỉnh táo được một chút, điện thoại cũng khá gần cô, nên cô vừa nghe thấy điện thoại run, liền lười nhác vươn tay cầm lấy.
Giơ điện thoại lên trước mặt, màng hình cảm ứng nhận diện gương mặt tự động sáng lên, mở khoá.
Bấm vào tin nhắn thì không phải tin nhắn bình thường (SMS), mà là tin nhắn đa phương tiện (MMS).
Không chỉ có một tin, mà trước đó còn có vài tin nữa, có lẽ vừa rồi hai người đang tắm nên không nghe được thông báo.
Mà người gửi những tin nhắn này, là một dãy số xa lạ,
Giang Nghiên cũng không lưu số này vào danh bạ. Giang Nghiên cảm thấy hơi kì cục, thời buổi này còn gửi MMS cho cô nữa à, cô nhăn nhăn mày, trực tiếp click mở.
Vừa mở ra, từng bức ảnh chụp liền lần lượt nhảy ra, trên ảnh chụp tất cả đều là hình ảnh của một đôi nam nữ, nam chính là Hoắc Kỳ Chu nhưng rất trẻ, người nữ còn lại là một nữ sinh Giang Nghiên chưa bao giờ gặp, da rất trắng, tóc dài thẳng, vô cùng thanh thuần và xinh đẹp, dù cách một lớp màn hình điện thoại, cô vẫn cảm nhận được hơi thở tươi mát trẻ trung toát ra từ người đó.
Cô ấy chụp hình với Hoắc Kỳ Chu, mặc dù không phải dắt tay thân mật hay khoác tay gì đó, tất cả đều là ảnh chụp đi ăn cùng nhau, khi ăn, đôi mắt nữ sinh luôn nhìn vào máy ảnh, cô cười một cách điềm đạm xinh đẹp, trên cổ tay còn mang theo một chiếc đồng hồ tinh mỹ, cổ tay tinh tế trắng nõn.
Người mù đều có thể nhìn ra, mối quan hệ của hai người này không được bình thường.
Nhìn thấy chiếc đồng hồ cùng hình ảnh vui vẻ này, mặc dù Giang Nghiên không hề quen biết nữ sinh này, cô cũng có thể đoán ra, nữ sinh này chính là Mộ Như Tuyết, cũng chính là nữ chính nguyên tác.
Những bức ảnh này, tám chín phần là tên khốn Quý Việt Minh gửi. Giang Nghiên vừa xem ảnh chụp không bao lâu, điện thoại của Hoắc Kỳ Chu cũng sáng lên, nhắc nhở có tin nhắn.
Thời gian quá trùng hợp, 80% lại là Quý Việt Minh.
Vì vậy cô cũng không cần hỏi ý kiến của Hoắc Kỳ Chu, trực tiếp cầm lấy điện thoại, ấn mở màn hình, quả nhiên, lại là MMS, mà điện thoại anh có lưu số này, tên đúng là Quý Việt Minh.
Giang Nghiên đem điện thoại đưa tới trước mặt anh, lại đem cái của mình đưa qua, cười nói: " Hoắc tổng, đối thủ thương nghiệp của anh lại gây chuyện gì đó với bạn gái cũ rồi, lại đây, cùng xem Quý Việt Minh vừa gửi tin nhắn cho em xong rồi lại gửi gì cho anh đi. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.