Chương 53: Ngoan, Gọi ‘Chị Dâu ‘
Hề Hành
11/05/2023
Hoắc Đan Dương há to miệng, ngơ ngác nhìn Giang Nghiên, cả nửa ngày cũng không nói nổi một câu.
Mẹ Hoắc biết con trai nhỏ của mình là loại người gì, còn tưởng hắn đang sinh ra sắc tâm với Giang Nghiên, không khỏi hung hăng véo eo hắn, kéo hắn ra phía sau, bản thân bà tự đối diện tiếp đón Giang Nghiên.
Hoắc Đan Dương bị che phía sau, đầu óc hiện giờ như mớ bùn nhão, choáng váng, âm thanh bên tai cứ như gió lùa thoáng qua, chỉ thấy Giang Nghiên đang nhìn hắn chớp chớp mắt!
Đến lúc này, hắn vô cùng chắc chắn, bạn gái của anh trai chính là Giang Nghiên, không chỉ vì gương mặt kia mà còn vì biểu tình "đê tiện vô cùng" này, sau khi cô chia tay hắn cái bộ dạng này hắn nhìn thấy quá nhiều rồi!
Tại sao chứ? Anh trai không phải có một người phụ nữ ở "Đế Sắc" sao, vì điều gì mà người phụ nữ kia không đi theo anh ấy, giờ lại thành Giang Nghiên? Giang Nghiên quen biết với anh trai hắn khi nào, sao hắn không biết?
Cứ coi như hắn không biết đi, nhưng chả lẽ anh trai lại không pháthiện ra Giang Nghiên là bạn gái cũ của hắn sao, dựa theo tính tình của anh hắn, người đã từng quen biết qua hắn, thế nào mà anh trai vẫn chạm vào?
Lại nói tiếp, hắn cùng Giang Nghiên quen nhau lúc ấy hắn chỉ tùy tiện đề cập qua cho người trong nhà biết một chút thôi, căn bản không hề mang Giang Nghiên đi gặp gỡ bất kì người nào trong nhà, ngay bạn bè thân thiết nhất hắn cũng không dẫn ra mắt, Giang Nghiên tìm đường mò tới gặp anh trai từ đâu ???
Hoắc Đan Dương càng nghĩ càng loạn, đầu óc càng choáng váng.
Chờ khi hắn phục hồi tinh thần lại, hắn đã ngồi vào bàn dài trong nhà rồi, trên bàn đã bày ra rất nhiều món ăn tinh tế, thơm ngon.
Mà cha mẹ hắn, chú, bác, cô, dì, còn có người ông uy vọng nhất trong nhà, tất cả đều cùng anh trai và người con gái kia trò chuyện vui vẻ, một tiếng "Nghiên Nghiên" hai tiếng "Nghiên Nghiên" trông thật thân mật, ngay cả người ít nói ít cười như anh trai, khóe miệng cũng mang theo ý cười nhàn nhạt, không khí là một mảnh vô cùng hài hòa.
Người kia thân là bạn gái cũ của hắn, giờ phút này đang cùng trưởng bối nói chuyện phiếm với tư cách là bạn gái mới của anh trai? —— trước kia, hắn chỉ nhớ là cô rất yên tĩnh, từ khi nào lại lanh lẹ thích giao tiếp như vậy?
Lại nghĩ đến lúc chia tay cô xong hắn đi ‘bắn pháo ‘, kết quả bị cô đuổi đến tận khách sạn còn chụp hình tống tiền, chuyện này, cũng không giống như Giang Nghiên mà trước đó hắn quen biết.
Hoắc Đan Dương quả thực cảm thấy hắn chưa từng hiểu rõ cô bạn gái cũ này. Không lẽ cô giả heo ăn thịt hổ? Cô cơ bản quen hắn không phải vì yêu hắn, mà vì tìm cơ hội tiếp cận anh trai hắn, cho nên thời điểm ở bên hắn cô cũng chưa bao giờ cho hắn chạm vào thân thể cô, còn nói gì bản thân rất bảo thủ, phải đợi về sau kết hôn mới có thể làm chuyện đó với hắn?
Hoắc Đan Dương vừa nghĩ đến khả năng này, liền cảm thấy khá thuyết phục!
Hoắc Đan Dương buồn bực cực kỳ, lại xem bộ dáng nói cười vui vẻ của Giang Nghiên, Hoắc Đan Dương càng giận dữ, thật khó có thể chịu đựng mà, sau đó hắn từ từ đứng lên!
Mọi người thấy hắn bỗng nhiên đứng lên, liền đem mắt nhìn hắn.
Hoắc Đan Dương lúc này mới tỉnh táo lại, hắn lập tức lúng túng, nói: "Con uống nước nhiều quá, con đi giải quyết một chút, mọi người cứ từ từ ăn.. "
"Đi đi" mẹ Hoắc xua như đuổi ruồi bọ, không hài lòng mà liếc hắn một cái.
"Bác gái, con cũng muốn đi vệ sinh một chút. Thật ra, con với Đan Dương là bạn cùng lớp đại học, học chung một lớp đại cương, con ở đây có chút không quen đường, nên con đi cùng Đan Dương cũng được ạ." Giang Nghiên nói.
Mẹ Hoắc nghe được Giang Nghiên nói vậy mới biết được nguyên lai bạn gái con trai lớn lại là bạn học cùng trường với con trai nhỏ, bởi vậy nên con trai nhỏ của bà khi nhìn thấy Giang Nghiên liền ngây người ra, chắc là nó không biết được anh trai mình quen bạn học, cho nên mới kinh ngạc như vậy.
Nghĩ vậy, bà cũng cảm thấy không quá bất mãn với Hoắc Đan Dương, cười vui vẻ hòa ái đáp lại Giang Nghiên, sau đó liếc mắt nhìn Hoắc Đan Dương.
Hoắc Đan Dương nhìn thấy ánh mắt sắc như dao của mẹ, nào dám nói ‘không ‘, chỉ có thể vội vàng đồng ý.
Rồi sau đó, hai người cùng nhau đi về hướng WC.
Vừa đến nơi vắng người, Hoắc Đan Dương bắt lấy tay Giang Nghiên, đem cô ấn lên tường, chất vấn: "Cô nói cho tôi biết, trước kia cô quen tôi là vì muốn tiếp cận anh hai tôi?"
Giang Nghiên vừa nghe Hoắc Đan Dương nói như vậy, liền biết Hoắc Đan Dương đang hiểu lầm, cô vô cùng mừng rỡ khi thấy Hoắc Đan Dương thà tự mình ‘bổ não‘ chứ không nghĩ rằng cô không phải nguyên chủ Giang Nghiên, lập tức cười tủm tỉm mà nói: "Đúng vậy nha, tôi vì muốn tiếp cận anh ấy nên mới quen cậu. Hiện tại tôi đã đạt được mục đích rồi, còn được anh ấy mang về nhà nữa, sau này không 8 thì 9 phần tôi sẽ cùng anh ấy kết hôn, cho nên, cậu ngoan một chút, lại đây gọi một tiếng ‘chị dâu ‘ nghe thử xem nào”
Mẹ Hoắc biết con trai nhỏ của mình là loại người gì, còn tưởng hắn đang sinh ra sắc tâm với Giang Nghiên, không khỏi hung hăng véo eo hắn, kéo hắn ra phía sau, bản thân bà tự đối diện tiếp đón Giang Nghiên.
Hoắc Đan Dương bị che phía sau, đầu óc hiện giờ như mớ bùn nhão, choáng váng, âm thanh bên tai cứ như gió lùa thoáng qua, chỉ thấy Giang Nghiên đang nhìn hắn chớp chớp mắt!
Đến lúc này, hắn vô cùng chắc chắn, bạn gái của anh trai chính là Giang Nghiên, không chỉ vì gương mặt kia mà còn vì biểu tình "đê tiện vô cùng" này, sau khi cô chia tay hắn cái bộ dạng này hắn nhìn thấy quá nhiều rồi!
Tại sao chứ? Anh trai không phải có một người phụ nữ ở "Đế Sắc" sao, vì điều gì mà người phụ nữ kia không đi theo anh ấy, giờ lại thành Giang Nghiên? Giang Nghiên quen biết với anh trai hắn khi nào, sao hắn không biết?
Cứ coi như hắn không biết đi, nhưng chả lẽ anh trai lại không pháthiện ra Giang Nghiên là bạn gái cũ của hắn sao, dựa theo tính tình của anh hắn, người đã từng quen biết qua hắn, thế nào mà anh trai vẫn chạm vào?
Lại nói tiếp, hắn cùng Giang Nghiên quen nhau lúc ấy hắn chỉ tùy tiện đề cập qua cho người trong nhà biết một chút thôi, căn bản không hề mang Giang Nghiên đi gặp gỡ bất kì người nào trong nhà, ngay bạn bè thân thiết nhất hắn cũng không dẫn ra mắt, Giang Nghiên tìm đường mò tới gặp anh trai từ đâu ???
Hoắc Đan Dương càng nghĩ càng loạn, đầu óc càng choáng váng.
Chờ khi hắn phục hồi tinh thần lại, hắn đã ngồi vào bàn dài trong nhà rồi, trên bàn đã bày ra rất nhiều món ăn tinh tế, thơm ngon.
Mà cha mẹ hắn, chú, bác, cô, dì, còn có người ông uy vọng nhất trong nhà, tất cả đều cùng anh trai và người con gái kia trò chuyện vui vẻ, một tiếng "Nghiên Nghiên" hai tiếng "Nghiên Nghiên" trông thật thân mật, ngay cả người ít nói ít cười như anh trai, khóe miệng cũng mang theo ý cười nhàn nhạt, không khí là một mảnh vô cùng hài hòa.
Người kia thân là bạn gái cũ của hắn, giờ phút này đang cùng trưởng bối nói chuyện phiếm với tư cách là bạn gái mới của anh trai? —— trước kia, hắn chỉ nhớ là cô rất yên tĩnh, từ khi nào lại lanh lẹ thích giao tiếp như vậy?
Lại nghĩ đến lúc chia tay cô xong hắn đi ‘bắn pháo ‘, kết quả bị cô đuổi đến tận khách sạn còn chụp hình tống tiền, chuyện này, cũng không giống như Giang Nghiên mà trước đó hắn quen biết.
Hoắc Đan Dương quả thực cảm thấy hắn chưa từng hiểu rõ cô bạn gái cũ này. Không lẽ cô giả heo ăn thịt hổ? Cô cơ bản quen hắn không phải vì yêu hắn, mà vì tìm cơ hội tiếp cận anh trai hắn, cho nên thời điểm ở bên hắn cô cũng chưa bao giờ cho hắn chạm vào thân thể cô, còn nói gì bản thân rất bảo thủ, phải đợi về sau kết hôn mới có thể làm chuyện đó với hắn?
Hoắc Đan Dương vừa nghĩ đến khả năng này, liền cảm thấy khá thuyết phục!
Hoắc Đan Dương buồn bực cực kỳ, lại xem bộ dáng nói cười vui vẻ của Giang Nghiên, Hoắc Đan Dương càng giận dữ, thật khó có thể chịu đựng mà, sau đó hắn từ từ đứng lên!
Mọi người thấy hắn bỗng nhiên đứng lên, liền đem mắt nhìn hắn.
Hoắc Đan Dương lúc này mới tỉnh táo lại, hắn lập tức lúng túng, nói: "Con uống nước nhiều quá, con đi giải quyết một chút, mọi người cứ từ từ ăn.. "
"Đi đi" mẹ Hoắc xua như đuổi ruồi bọ, không hài lòng mà liếc hắn một cái.
"Bác gái, con cũng muốn đi vệ sinh một chút. Thật ra, con với Đan Dương là bạn cùng lớp đại học, học chung một lớp đại cương, con ở đây có chút không quen đường, nên con đi cùng Đan Dương cũng được ạ." Giang Nghiên nói.
Mẹ Hoắc nghe được Giang Nghiên nói vậy mới biết được nguyên lai bạn gái con trai lớn lại là bạn học cùng trường với con trai nhỏ, bởi vậy nên con trai nhỏ của bà khi nhìn thấy Giang Nghiên liền ngây người ra, chắc là nó không biết được anh trai mình quen bạn học, cho nên mới kinh ngạc như vậy.
Nghĩ vậy, bà cũng cảm thấy không quá bất mãn với Hoắc Đan Dương, cười vui vẻ hòa ái đáp lại Giang Nghiên, sau đó liếc mắt nhìn Hoắc Đan Dương.
Hoắc Đan Dương nhìn thấy ánh mắt sắc như dao của mẹ, nào dám nói ‘không ‘, chỉ có thể vội vàng đồng ý.
Rồi sau đó, hai người cùng nhau đi về hướng WC.
Vừa đến nơi vắng người, Hoắc Đan Dương bắt lấy tay Giang Nghiên, đem cô ấn lên tường, chất vấn: "Cô nói cho tôi biết, trước kia cô quen tôi là vì muốn tiếp cận anh hai tôi?"
Giang Nghiên vừa nghe Hoắc Đan Dương nói như vậy, liền biết Hoắc Đan Dương đang hiểu lầm, cô vô cùng mừng rỡ khi thấy Hoắc Đan Dương thà tự mình ‘bổ não‘ chứ không nghĩ rằng cô không phải nguyên chủ Giang Nghiên, lập tức cười tủm tỉm mà nói: "Đúng vậy nha, tôi vì muốn tiếp cận anh ấy nên mới quen cậu. Hiện tại tôi đã đạt được mục đích rồi, còn được anh ấy mang về nhà nữa, sau này không 8 thì 9 phần tôi sẽ cùng anh ấy kết hôn, cho nên, cậu ngoan một chút, lại đây gọi một tiếng ‘chị dâu ‘ nghe thử xem nào”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.