Chương 68: Người Phụ Nữ Của Anh Ta
Hề Hành
11/05/2023
Giang Nghiên ngủ được một lúc, trước bữa cơm chiều liền "Tỉnh".
Khi tỉnh lại, cô thấy Hoắc Kỳ Chu không làm việc nữa, ngược lại anh đang rèn luyện cơ thể bằng các thiết bị tập thể hình trong thư phòng, Giang Nghiên hài lòng cười, chờ anh tập xong, liền cầm khăn lông giúp anh lau mồ hôi, còn hướng tới trước mặt anh hôn một cái thật sâu...
Cô yêu chết toàn bộ con người anh, sau khi ăn xong cơm chiều, cô còn quấn lấy Hoắc Kỳ Chu "muốn" hai lần, dù chưa thoả mãn lắm, nhưng có còn hơn không.
Hôm sau, là chủ nhật, đại thọ 80 tuổi của cụ Hoắc đến.
Tiệc mừng thọ bắt đầu vào buổi tối, nhưng Hoắc gia là gia tộc lớn, người trong nhà không thể đợi đến tối trước một đám người ngoài mà mừng thọ cụ Hoắc được.
Cho nên sáng sớm, người Hoắc gia đã rất bận rộn, cùng nhau xuống bếp phụ nhau, làm cho cụ Hoắc một bát mì trường thọ không lớn không nhỏ và một cái bánh sinh nhật.
Hoắc Kỳ Chu cùng Giang Nghiên một bên là cháu trai trưởng, một bên là cháu dâu tương lai, tất nhiên cũng nằm trong số đó.
Chờ ông ăn xong mì trường thọ cùng bánh kem, người của Hoắc gia liền tiến lên tặng quà đã chuẩn bị tỉ mỉ từ trước.
Quà tặng rất đa dạng, có loại đáng giá, có loại không, nhưng tất cả đều được chọn lựa rất kỹ càng, hoặc làm bằng thủ công rất chỉnh chu, trong những món quà còn chứa đựng sự kính trọng, cùng tình cảm yêu thương của thế hệ con cháu đối với bậc trưởng bối, chỉ có những người trong gia tộc mới có thể tặng được.
Còn những món quà chân chính khoe với người ngoài, thì họ sẽ tặng vào buổi tiệc tối nay.
Sau khi tổ chức một tiệc sinh nhật đơn giản cho cụ Hoắc xong, toàn bộ Hoắc gia lại lần nữa bắt đầu bận rộn, người giúp việc cùng các chuyên gia có kinh nghiệm được mời về, đều tỉ mỉ chuẩn bị cho buổi tiệc đêm nay, rượu, điểm tâm, các loại tráng miệng. . v. v.
Hoắc Kỳ Chu vừa rảnh rỗi liền đến thư phòng làm việc tiếp, Giang Nghiên thấy thế cũng đi theo mẹ Hoắc chơi mạt chược, vừa có thể giết thời gian, lại vừa có thể thông qua tiếp xúc này mà xây dựng mối quan hệ thật tốt với người trong gia tộc.
Thời gian tới rất nhanh, màn đêm đã buông xuống, tiệc mừng thọ ở Hoắc gia rốt cuộc cũng mở màn.
Đêm đến, có rất nhiều ô tô sang trọng tiến vào cổng nhà cũ Hoắc gia, một số nhân vật nổi tiếng thuộc giới kinh doanh và chính trị cũng lần lượt có mặt ở đây với hàng loạt quà tặng giá trị được trao tận tay cụ Hoắc.
Trong dịp trọng đại như vậy, thân là Tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị - cháu trai trưởng của cụ Hoắc, tất nhiên Hoắc Kỳ Chu phải ra tận nơi đón khách.
Giang Nghiên choàng qua tay anh, lấy thân phận bạn gái đứng cạnh anh.
Những người có mặt hiện giờ, cô chẳng quen ai cả.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô nhìn thấy Tiêu Dật Phàm trong đám người vừa vào.
Tiêu Dật Phàm ban đầu không nhìn rõ cô là ai, anh chỉ thấy được Hoắc Kỳ Chu.
Đế đô cách thành phố A khá xa, anh ta chưa tiếp xúc trực tiếp với Hoắc Kỳ Chu bao giờ, cũng chưa từng tham gia bữa tiệc nào của Hoắc thị, nhưng hiện tại anh ta đang ở thành phố A, Hoắc thị tổ chức tiệc mừng thọ, cũng muốn tới cho biết.
Tay anh ta cầm ly rượu, chân dài sải bước đi qua kính rượu Hoắc Kỳ Chu.
Đến khi kính rượu xong, cùng nhau trò truyện một lúc, định hỏi thăm bạn nữ đêm nay cạnh Hoắc Kỳ Chu, vừa đưa mắt qua nhìn cô, Tiêu Dật Phàm mới thấy rõ cô gái bên người Hoắc Kỳ Chu không ai khác chính là Giang Nghiên!
Hôm nay, mái tóc dài của Giang Nghiên xõa xuôi xuống, tạo hình vô cùng tinh mỹ, trang điểm đoan trang và tao nhã, không quá đậm cũng chả quá nhạt, váy dạ hội màu xanh lam như vẽ lên đường cong tinh tế của chiếc eo thon, toàn thân từ trên xuống vừa sang trọng vừa bắt mắt, so với tạo hình khi cô mặc sườn xám khác nhau quá nhiều, nhưng khi tới gần Tiêu Dật Phàm vẫn có thể nhận ra.
Lúc trước khi vừa mới biết Giang Nghiên, cô mặc một bộ sườn xám xa xỉ tới thử vai, trước đó lại chưa từng đặt chân vào giới giải trí, mà vô cùng dễ dàng nhận được vai "Tưởng Thu Linh", Tiêu Dật Phàm liền biết thân phận của cô không hề tầm thường.
Nhưng anh ta không nghĩ tới, cô chính là người ngoài giới mà mọi người đồn đã "bắt" được Hoắc Kỳ Chu, còn được Hoắc gia tán thành!
Có lẽ người của Hoắc gia sợ tuổi của Hoắc Kỳ Chu quá lớn nên mới rộng lượng cho qua, dù gì Hoắc gia cũng là một gia tộc lớn, cái gọi là "nới lỏng yêu cầu" chắc chắn cũng thể không quá thấp, huống hồ Hoắc Kỳ Chu từ trước đến nay không gần gũi phụ nữ nhiều, mà nhìn lại hai người này, chắc kém nhau tận mười mấy tuổi?
Nhưng nghĩ lại thì Giang Nghiên ngoài tài năng và tướng mạo ra, cô còn rất biết đối nhân xử thế làm mọi người vui vẻ, ngoài ra còn vô cùng khéo léo giải quyết vấn đề, anh cảm thấy cô có thể làm bạn gái của Hoắc Kỳ Chu và được Hoắc gia công nhận, quả thực là chuyện hết sức bình thường.
Tiêu Dật Phàm nghĩ xong, lời nói ra khỏi miệng lại biến thành: "Hoá ra là Giang tiểu thư, rất vui khi gặp cô ở đây. "
Vừa lúc này có phục vụ nâng khây đi qua, anh ta cầm một ly nước trái cây, đưa cho Giang Nghiên: " Giang tiểu thư, tôi kính cô. "
Khi tỉnh lại, cô thấy Hoắc Kỳ Chu không làm việc nữa, ngược lại anh đang rèn luyện cơ thể bằng các thiết bị tập thể hình trong thư phòng, Giang Nghiên hài lòng cười, chờ anh tập xong, liền cầm khăn lông giúp anh lau mồ hôi, còn hướng tới trước mặt anh hôn một cái thật sâu...
Cô yêu chết toàn bộ con người anh, sau khi ăn xong cơm chiều, cô còn quấn lấy Hoắc Kỳ Chu "muốn" hai lần, dù chưa thoả mãn lắm, nhưng có còn hơn không.
Hôm sau, là chủ nhật, đại thọ 80 tuổi của cụ Hoắc đến.
Tiệc mừng thọ bắt đầu vào buổi tối, nhưng Hoắc gia là gia tộc lớn, người trong nhà không thể đợi đến tối trước một đám người ngoài mà mừng thọ cụ Hoắc được.
Cho nên sáng sớm, người Hoắc gia đã rất bận rộn, cùng nhau xuống bếp phụ nhau, làm cho cụ Hoắc một bát mì trường thọ không lớn không nhỏ và một cái bánh sinh nhật.
Hoắc Kỳ Chu cùng Giang Nghiên một bên là cháu trai trưởng, một bên là cháu dâu tương lai, tất nhiên cũng nằm trong số đó.
Chờ ông ăn xong mì trường thọ cùng bánh kem, người của Hoắc gia liền tiến lên tặng quà đã chuẩn bị tỉ mỉ từ trước.
Quà tặng rất đa dạng, có loại đáng giá, có loại không, nhưng tất cả đều được chọn lựa rất kỹ càng, hoặc làm bằng thủ công rất chỉnh chu, trong những món quà còn chứa đựng sự kính trọng, cùng tình cảm yêu thương của thế hệ con cháu đối với bậc trưởng bối, chỉ có những người trong gia tộc mới có thể tặng được.
Còn những món quà chân chính khoe với người ngoài, thì họ sẽ tặng vào buổi tiệc tối nay.
Sau khi tổ chức một tiệc sinh nhật đơn giản cho cụ Hoắc xong, toàn bộ Hoắc gia lại lần nữa bắt đầu bận rộn, người giúp việc cùng các chuyên gia có kinh nghiệm được mời về, đều tỉ mỉ chuẩn bị cho buổi tiệc đêm nay, rượu, điểm tâm, các loại tráng miệng. . v. v.
Hoắc Kỳ Chu vừa rảnh rỗi liền đến thư phòng làm việc tiếp, Giang Nghiên thấy thế cũng đi theo mẹ Hoắc chơi mạt chược, vừa có thể giết thời gian, lại vừa có thể thông qua tiếp xúc này mà xây dựng mối quan hệ thật tốt với người trong gia tộc.
Thời gian tới rất nhanh, màn đêm đã buông xuống, tiệc mừng thọ ở Hoắc gia rốt cuộc cũng mở màn.
Đêm đến, có rất nhiều ô tô sang trọng tiến vào cổng nhà cũ Hoắc gia, một số nhân vật nổi tiếng thuộc giới kinh doanh và chính trị cũng lần lượt có mặt ở đây với hàng loạt quà tặng giá trị được trao tận tay cụ Hoắc.
Trong dịp trọng đại như vậy, thân là Tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị - cháu trai trưởng của cụ Hoắc, tất nhiên Hoắc Kỳ Chu phải ra tận nơi đón khách.
Giang Nghiên choàng qua tay anh, lấy thân phận bạn gái đứng cạnh anh.
Những người có mặt hiện giờ, cô chẳng quen ai cả.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô nhìn thấy Tiêu Dật Phàm trong đám người vừa vào.
Tiêu Dật Phàm ban đầu không nhìn rõ cô là ai, anh chỉ thấy được Hoắc Kỳ Chu.
Đế đô cách thành phố A khá xa, anh ta chưa tiếp xúc trực tiếp với Hoắc Kỳ Chu bao giờ, cũng chưa từng tham gia bữa tiệc nào của Hoắc thị, nhưng hiện tại anh ta đang ở thành phố A, Hoắc thị tổ chức tiệc mừng thọ, cũng muốn tới cho biết.
Tay anh ta cầm ly rượu, chân dài sải bước đi qua kính rượu Hoắc Kỳ Chu.
Đến khi kính rượu xong, cùng nhau trò truyện một lúc, định hỏi thăm bạn nữ đêm nay cạnh Hoắc Kỳ Chu, vừa đưa mắt qua nhìn cô, Tiêu Dật Phàm mới thấy rõ cô gái bên người Hoắc Kỳ Chu không ai khác chính là Giang Nghiên!
Hôm nay, mái tóc dài của Giang Nghiên xõa xuôi xuống, tạo hình vô cùng tinh mỹ, trang điểm đoan trang và tao nhã, không quá đậm cũng chả quá nhạt, váy dạ hội màu xanh lam như vẽ lên đường cong tinh tế của chiếc eo thon, toàn thân từ trên xuống vừa sang trọng vừa bắt mắt, so với tạo hình khi cô mặc sườn xám khác nhau quá nhiều, nhưng khi tới gần Tiêu Dật Phàm vẫn có thể nhận ra.
Lúc trước khi vừa mới biết Giang Nghiên, cô mặc một bộ sườn xám xa xỉ tới thử vai, trước đó lại chưa từng đặt chân vào giới giải trí, mà vô cùng dễ dàng nhận được vai "Tưởng Thu Linh", Tiêu Dật Phàm liền biết thân phận của cô không hề tầm thường.
Nhưng anh ta không nghĩ tới, cô chính là người ngoài giới mà mọi người đồn đã "bắt" được Hoắc Kỳ Chu, còn được Hoắc gia tán thành!
Có lẽ người của Hoắc gia sợ tuổi của Hoắc Kỳ Chu quá lớn nên mới rộng lượng cho qua, dù gì Hoắc gia cũng là một gia tộc lớn, cái gọi là "nới lỏng yêu cầu" chắc chắn cũng thể không quá thấp, huống hồ Hoắc Kỳ Chu từ trước đến nay không gần gũi phụ nữ nhiều, mà nhìn lại hai người này, chắc kém nhau tận mười mấy tuổi?
Nhưng nghĩ lại thì Giang Nghiên ngoài tài năng và tướng mạo ra, cô còn rất biết đối nhân xử thế làm mọi người vui vẻ, ngoài ra còn vô cùng khéo léo giải quyết vấn đề, anh cảm thấy cô có thể làm bạn gái của Hoắc Kỳ Chu và được Hoắc gia công nhận, quả thực là chuyện hết sức bình thường.
Tiêu Dật Phàm nghĩ xong, lời nói ra khỏi miệng lại biến thành: "Hoá ra là Giang tiểu thư, rất vui khi gặp cô ở đây. "
Vừa lúc này có phục vụ nâng khây đi qua, anh ta cầm một ly nước trái cây, đưa cho Giang Nghiên: " Giang tiểu thư, tôi kính cô. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.