Chương 38: Phong Hoa Tuyệt Đại Nữ Minh Tinh
Hề Hành
11/05/2023
Y như lần trước, Giang Nghiên bị Hoắc Kỳ Chu lăn qua lộn lại, đổ dầu chiên đi chiên lại rất nhiều lần.
Cũng may lần này Hoắc Kỳ Chu không có uống thuốc nên không mạnh mẽ như trước đó, với lại lần này không phải lần đầu của anh, nên thời điểm kết thúc Giang Nghiên không té xỉu, ở giữa hai chân cũng không đau trướng như lần trước.
Mà, so với lần trước đúng thật chỉ là "Không như... " mà thôi, trên thực tế, Giang Nghiên đã mệt đến quá sức, tuy rằng không té xỉu, nhưng...
Sắp rồi, đầu óc và ý thức cũng không tỉnh táo cho lắm.
Mơ mơ màng màng, cô chỉ cảm thấy có người ôm vào phòng tắm mà tắm rửa một chút, lúc sau cái gì cũng không nhớ rõ.
Ngày hôm sau tỉnh lại, trời đã sáng, ánh mặt trời xuyên thấu qua lớp sa mỏng trên cửa sổ mà chiếu vào phòng.
Giang Nghiên ngẩng đầu che che đôi mắt, hơi cử động một chút, cánh tay dâng lên một trận tê mỏi.
Cô lại giật giật cử động toàn thân, quả nhiên trải qua vận động trên giường cơ thể đau nhức cứ như xe tải chạy qua vậy, trong đó phần eo cùng bắp đùi đặc biệt rõ ràng.
Giang Nghiên thở dài, cơ thể đúng thật là có rất nhiều khuyết điểm cần rèn luyện.
May mắn tiến triển cùng Hoắc Kỳ Chu khá tốt, tốt xấu gì thì anh đã mang cô về nhà, sau khi xong việc còn giúp cô tắm rửa.
Hồi tưởng một chút về biểu hiện của Hoắc Kỳ Chu tối qua, Giang Nghiên rất vui vẻ mà cười tươi.
Ôm chăn ở trên giường nằm một hồi lâu cô mới rời giường đi tắm, dòng nước ấm áp cọ rửa thân thể, mỏi mệt dần dần cũng tan đi không ít, cô lại thở dài thỏa mãn cảm thấy như cuối cùng cũng đã sống lại một ít rồi.
Hôm nay là chủ nhật, Giang Nghiên không có tiết ở trường, trước tiên phải làm tốt các kế hoạch mà bản thân đã đặt ra đã.
Trong tất cả kế hoạch, chờ ở "Đế Sắc" để lên giường với Hoắc Kỳ Chu đã xong vào ngày hôm qua, giờ cô sẽ đi đến phim trường cách đại học A không xa tham gia thử vai, chuẩn bị một lần nữa nhúng chân vào Showbiz.
Cô cũng có tí hiểu biết về nhân vật mà cô muốn thử vai, là một phong hoa tuyệt đại minh tinh (*) thời dân quốc, lạnh lùng lộng lẫy cùng kiêu hãnh, giống như đóa hoa mận nở rộ trong mùa đông lạnh giá, sâu trong xương cốt cũng không mất đi sự kiêu ngạo.
(*) Nữ minh tinh xinh đẹp lộng lẫy nhất. Mình muốn giữ nguyên vì nó hay.
Cảnh diễn của nhân vật này không nhiều lắm, nhưng lại cực kỳ xuất sắc. Khi quân Nhật xâm lược Trung Quốc chỉ đích danh cô đến để ca xướng cùng bồi rượu, cô cự tuyệt và đồng thời cũng từ chối lời đề nghị của một số người muốn giúp cô cải trang lánh nạn, ngược lại cô còn ăn diện rất lộng lẫy, thời điểm ở độ tuổi đẹp đẽ nhất của cuộc đời, cô nhảy xuống sông Hoàng Phố sống chết cùng nước nhà.
Bối cảnh thời đại cùng tính cách nhân vật là một cơ sở tốt đẹp, hơn nữa vì cảnh diễn không nhiều lắm, cũng thích hợp cho Giang Nghiên đi học ở trường.
Không chỉ có thế, biên kịch của bộ phim điện ảnh này là một trong các thái tử đế đô - Tiêu Dật Phàm, vị này thái tử gia không có hứng thú với thương trường, ngược lại đối với viết kịch bản thì vô cùng hứng thú.
Ban đầu mọi người cũng không tin tưởng về năng lực của người này cho lắm, nhưng kịch bản anh ta sáng tác được chuyển thể thành phim điện ảnh ngày càng nhiều, ra ting cũng ở mức cao, danh khí của vị thái tử gia này càng lớn hơn, trong nguyên tác anh ta cũng khá nổi danh, một trong những nam chính là tiểu minh tinh kia cũng khao khác muốn hợp tác.
Mà sở dĩ Giang Nghiên chú ý đến vai diễn này, vì đây chính là kịch bản mà anh ta muốn cải biên thành bộ phim điện ảnh nhất.
Kết hợp lại, khi Giang Nghiên thấy tin tức thử vai trên Internet, lập tức quyết định nhận vai diễn này, đem vai diễn này làm bước đệm đầu tiên cho cô khi tiến vào showbiz.
Cũng may lần này Hoắc Kỳ Chu không có uống thuốc nên không mạnh mẽ như trước đó, với lại lần này không phải lần đầu của anh, nên thời điểm kết thúc Giang Nghiên không té xỉu, ở giữa hai chân cũng không đau trướng như lần trước.
Mà, so với lần trước đúng thật chỉ là "Không như... " mà thôi, trên thực tế, Giang Nghiên đã mệt đến quá sức, tuy rằng không té xỉu, nhưng...
Sắp rồi, đầu óc và ý thức cũng không tỉnh táo cho lắm.
Mơ mơ màng màng, cô chỉ cảm thấy có người ôm vào phòng tắm mà tắm rửa một chút, lúc sau cái gì cũng không nhớ rõ.
Ngày hôm sau tỉnh lại, trời đã sáng, ánh mặt trời xuyên thấu qua lớp sa mỏng trên cửa sổ mà chiếu vào phòng.
Giang Nghiên ngẩng đầu che che đôi mắt, hơi cử động một chút, cánh tay dâng lên một trận tê mỏi.
Cô lại giật giật cử động toàn thân, quả nhiên trải qua vận động trên giường cơ thể đau nhức cứ như xe tải chạy qua vậy, trong đó phần eo cùng bắp đùi đặc biệt rõ ràng.
Giang Nghiên thở dài, cơ thể đúng thật là có rất nhiều khuyết điểm cần rèn luyện.
May mắn tiến triển cùng Hoắc Kỳ Chu khá tốt, tốt xấu gì thì anh đã mang cô về nhà, sau khi xong việc còn giúp cô tắm rửa.
Hồi tưởng một chút về biểu hiện của Hoắc Kỳ Chu tối qua, Giang Nghiên rất vui vẻ mà cười tươi.
Ôm chăn ở trên giường nằm một hồi lâu cô mới rời giường đi tắm, dòng nước ấm áp cọ rửa thân thể, mỏi mệt dần dần cũng tan đi không ít, cô lại thở dài thỏa mãn cảm thấy như cuối cùng cũng đã sống lại một ít rồi.
Hôm nay là chủ nhật, Giang Nghiên không có tiết ở trường, trước tiên phải làm tốt các kế hoạch mà bản thân đã đặt ra đã.
Trong tất cả kế hoạch, chờ ở "Đế Sắc" để lên giường với Hoắc Kỳ Chu đã xong vào ngày hôm qua, giờ cô sẽ đi đến phim trường cách đại học A không xa tham gia thử vai, chuẩn bị một lần nữa nhúng chân vào Showbiz.
Cô cũng có tí hiểu biết về nhân vật mà cô muốn thử vai, là một phong hoa tuyệt đại minh tinh (*) thời dân quốc, lạnh lùng lộng lẫy cùng kiêu hãnh, giống như đóa hoa mận nở rộ trong mùa đông lạnh giá, sâu trong xương cốt cũng không mất đi sự kiêu ngạo.
(*) Nữ minh tinh xinh đẹp lộng lẫy nhất. Mình muốn giữ nguyên vì nó hay.
Cảnh diễn của nhân vật này không nhiều lắm, nhưng lại cực kỳ xuất sắc. Khi quân Nhật xâm lược Trung Quốc chỉ đích danh cô đến để ca xướng cùng bồi rượu, cô cự tuyệt và đồng thời cũng từ chối lời đề nghị của một số người muốn giúp cô cải trang lánh nạn, ngược lại cô còn ăn diện rất lộng lẫy, thời điểm ở độ tuổi đẹp đẽ nhất của cuộc đời, cô nhảy xuống sông Hoàng Phố sống chết cùng nước nhà.
Bối cảnh thời đại cùng tính cách nhân vật là một cơ sở tốt đẹp, hơn nữa vì cảnh diễn không nhiều lắm, cũng thích hợp cho Giang Nghiên đi học ở trường.
Không chỉ có thế, biên kịch của bộ phim điện ảnh này là một trong các thái tử đế đô - Tiêu Dật Phàm, vị này thái tử gia không có hứng thú với thương trường, ngược lại đối với viết kịch bản thì vô cùng hứng thú.
Ban đầu mọi người cũng không tin tưởng về năng lực của người này cho lắm, nhưng kịch bản anh ta sáng tác được chuyển thể thành phim điện ảnh ngày càng nhiều, ra ting cũng ở mức cao, danh khí của vị thái tử gia này càng lớn hơn, trong nguyên tác anh ta cũng khá nổi danh, một trong những nam chính là tiểu minh tinh kia cũng khao khác muốn hợp tác.
Mà sở dĩ Giang Nghiên chú ý đến vai diễn này, vì đây chính là kịch bản mà anh ta muốn cải biên thành bộ phim điện ảnh nhất.
Kết hợp lại, khi Giang Nghiên thấy tin tức thử vai trên Internet, lập tức quyết định nhận vai diễn này, đem vai diễn này làm bước đệm đầu tiên cho cô khi tiến vào showbiz.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.