Mê Hoặc Trầm Mê

Chương 27: Suy Đoán

Hề Hành

11/05/2023

Người phụ nữ được tinh dịch của đàn ông tưới lên nhất định sẽ thành một đoá hoa kiều diễm nhất, tươi tắn nhất, huống chi cơ thể hiện tại của Giang Nghiên không trang điểm đã rất xinh đẹp rồi, giờ cô trang điểm đậm cùng khí chất minh tinh nhiều năm, tất nhiên là càng xuất sắc hơn.

Cô vừa bước ra, Đường tổng ngây người, ánh mắt không tự chủ mà bị cô hấp dẫn. Nhưng mà Giang Nghiên cũng giống Hoắc Kỳ Chu, chả liếc nhìn hắn một cái, từ khi ra khỏi WC liền hướng thẳng ra cửa.

**

Bên ngoài toilet, Triệu Dị Chi đã sớm cầm quần áo mà ngồi trên ghế dài chờ rất lâu cũng chưa nhìn thấy Hoắc Kỳ Chu từ toilet ra, anh lo lắng, liền đi tới toilet.

Nào biết còn chưa kịp tới gần, anh ta liền nghe được bên trong có một đôi nam nữ đang giao hợp phóng đãng rên la, mà giọng nam không phải Hoắc Kỳ Chu.

Nhưng mà anh cũng không nhìn thấy Hoắc Kỳ Chu hoặc người con gái làm đổ rượu từ toilet đi ra, hỏi ông chủ "Đế Sắc" để xem camera theo dõi cũng không thấy bọn họ đi ra, nói cách khác, bọn họ vẫn ở toilet, chỉ là không biết ở bên trong, lúc đôi nam nữ kia đang làm càn, vị bạn tốt này của anh có phải cũng đang làm tình không, nhưng đâu có bất kỳ âm thanh nào nhỉ, hoặc là có âm thanh mà chỉ vì anh đang ở bên ngoài nên không nghe thấy.

Triệu Dị Chi thật sự có chút thiếu đạo đức mà tưởng tượng ra cảnh như vậy, mẹ nó quả thực lạnh hết cả tam quan, nhưng anh cũng không dám đi vào xem lén, chỉ có thể nôn nóng mà chờ ở bên ngoài.

Lúc này, anh rốt cuộc cũng nhìn thấy Hoắc Kỳ Chu đi ra. Anh nhẹ nhàng thở ra, mang quần áo mới đưa qua: "Quần áo mới, thay đi. "

Hoắc Kỳ Chu trải qua đợt giao tình, giờ phút này chỉ muốn tắm rửa thật sạch, cũng không muốn thay quần áo. Anh cũng không lấy quần áo Triệu Dị Chi đưa qua, chỉ nói: "Không thay, đêm nay tôi cũng không uống rượu, tôi về trước."

Triệu Dị Chi cũng hiểu tính anh, từ nhỏ đến lớn, biết anh nói một là một hai là hai, liền gật gật đầu, nói hẹn ngày khác vậy. Hoắc Kỳ Chu cũng gật đầu, nhấc chân đi ra bên ngoài hành lang.

Lòng hiếu kỳ mãnh liệt làm Triệu Dị Chi muốn hỏi anh một chút, tình huống vừa rồi thế nào, hơi há mồm, vẫn là ngậm lại vậy, không dám kêu cũng không dám hỏi. Người khác thì không sao, nhưng vị bạn tốt này của anh nếu muốn nói thì đã nói rồi, tên đó không muốn nói mà anh còn cố hỏi thì, vẫn là... bảo toàn tính mạng quan trọng hơn.

Huống chi, người bình thường cũng sẽ ngại nhắc đến chuyện giường chiếu, bạn anh lại càng không, còn không bằng chút nữa hỏi đôi nam nữ trong WC...



**

Không lâu sau, Giang Nghiên cũng từ bên trong đi ra, vừa lúc nhìn thấy Triệu Dị Chi đang đứng ngốc tại chỗ càng lúc càng xa Hoắc Kỳ Chu.

Cô biết quan hệ của Triệu Dị Chi cùng Hoắc Kỳ Chu, cũng biết trong nguyên tác Lâm Duyệt ôm đùi vàng là anh, cho nên từ lúc bắt đầu liền rất có hảo cảm với anh, lúc trước cô bởi vì diễn kịch cho nên không có phản ứng với anh, giờ phút này nhìn thấy anh, liền thân thiện mà cười với anh, nói xin chào.

Triệu Dị Chi nhận ra đây là cô gái lúc nãy, còn làm đổ rượu lên người bạn tốt của anh, cũng đoán rằng người ở trong toilet chơi với bạn anh, chính là cô, bởi vì đôi nam nữ hoan ái kia giọng nữ không phải cô.

Nhưng là cô gái này lúc trước không phải rất nịnh nọt sao, làm sao mà từ lúc ra khỏi toilet liền trở nên vô cùng tự tin và hào phóng, trên người toả ra một loại khí chất vô cùng hấp dẫn! Rõ ràng mặt cô trước đó hay hiện giờ cũng không có gì khác, thế nào mà vừa thay đổi cử chỉ thần thái thôi mà dường như biến thành một người khác! Hiện tại bộ dáng này, so với trước kia cuốn hút hơn nhiều!

Chẳng lẽ trước đó đều do cô diễn kịch, mục đích vì muốn tiếp cận bạn tốt của anh?

Nhưng lấy thân phận và địa vị của bạn anh, người phụ nữ muốn quyến rũ cậu ta cũng không thiếu người xinh hơn Giang Nghiên, làm thế nào mà bọn họ đều thất bại còn cô thì thành công, chẳng lẽ Hoắc Kỳ Chu trước kia biết cô rồi hả?

Triệu Dị Chi thật sự quá chấn kinh rồi, trong lúc nhất thời suy nghĩ bay tán loạn, không đáp lại sự chào hỏi của cô.

Nhưng Giang Nghiên lại không có nhiều thời gian vậy, mắt thấy Hoắc Kỳ Chu đã càng đi càng xa, cô mà chậm sẽ không đuổi kịp mất!

Vì thế, vừa thấy trong ngực Triệu Dị Chi ôm quần áo, cô nhớ tới trước khi vào toilet Triệu Dị Chi từng nói lấy một bộ quần áo mới cho Hoắc Kỳ Chu, liền nói: "Đây là quần áo lấy cho Hoắc tổng sao, đưa tôi đi, tôi đưa cho anh ấy. "

Rồi sau đó, cô cũng không chờ Triệu Dị Chi phản ứng, duỗi tay lấy quần áo, dẫm giày cao gót đi như bay mà đuổi theo Hoắc Kỳ Chu .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mê Hoặc Trầm Mê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook