Chương 71: Tiểu Nhân Không Biết Xấu Hổ
Hề Hành
11/05/2023
Khi Giang Nghiên tức giận mắng Quý Việt Minh, cô cố ý biểu hiện là lòng cô đang đầy căm phẫn, còn cao giọng.
Ban đầu khi bọn họ trò chuyện bình thường cũng không khiến cho người khác chú ý, Giang Nghiên vừa cao giọng, lập tức khiến cho rất nhiều người chú ý.
Không chỉ chú ý, cách ba người bọn họ rất gần còn có một vài người, tất cả những người này đều nghe rõ điều Giang Nghiên vừa nói.
Trên đời này không có bức tường nào mà gió không thể lọt qua (*), huống chi những người đêm nay đến tham gia tiệc mừng thọ của cụ Hoắc đều là những nhân vật cốt cán trong nhiều lĩnh vực hoặc con cái của các đại lão, luận về quan hệ hay thế lực hoàn toàn không hề thấp.
(*) nguyên raw 世上本就没有不透风的墙: Ý chỉ muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm.
Mộ Như Tuyết là mối tình đầu thời đại học của Hoắc Kỳ Chu, sau đóbị Hoắc phu nhân chia rẽ, điều này ai cũng biết rất rõ ràng
Đồng thời, bọn họ cũng nghe tin Mộ Như Tuyết gần đây đã về nước, còn vào làm tại tập đoàn Quý thị, cùng Tổng giám đốc Quý Việt Minh có quan hệ ái muội, không minh bạch.
Tuy rằng không chính mắt nhìn thấy, nhưng họ cũng nắm chắc 80% là sự thật.
Hiện tại nghe Giang Nghiên nói một phen như vậy, càng chứng thực tin tức bọn họ biết là sự thật hoàn toàn!
Vừa nghe vậy, không ít người ở gần lộ ra vẻ khinh thường Quý Việt Minh.
Tuy rằng tập đoàn Quý thị cùng tập đoàn Hoắc thị từ trước đến nay chính là đối thủ cạnh tranh thương nghiệp một mất một còn, Tổng giám đốc của hai nhà cũng không hề hòa hợp, Quý Việt Minh cho Mộ Như Tuyết vào công ty hắn còn có quan hệ bất chính với cô ấy, còn việc trước mắt này, về tình hay về lý, hắn cũng không nên lấy chuyện của hắn và Mộ Như Tuyết ra khoe trước mặt người cũ là Hoắc Kỳ Chu, hiện giờ Hoắc Kỳ Chu cũng đã bạn gái mới, bạn gái mới của anh còn đang đứng cạnh anh nữa!
Việc khoe thành tích khi chiếm được người yêu cũ của người ta, mặc kệ là trên thương trường hay trên quan trường, đều rất hạ lưu ti tiện!
Huống hồ, Hoắc Kỳ Chu làm việc từ trước đến nay rất trong sạch, khinh thường việc dùng trò vô sỉ để cạnh tranh thương nghiệp, so với Quý Việt Minh trước mặt ấm áp như gió xuân, sau lưng lại lẳng lặng không một tiếng động, giở trò tiểu nhân thọc người khác một dao, ấn tượng về Hoắc Kỳ Chu ở trong lòng mọi người đều tốt hơn rất nhiều. Dù là ở góc độ nào, trong chuyện này, cách của Quý Việt Minh đều làm người khác khinh thường!
Những người ở xa hơn, không ít người thấy được tình huống trong sân, tuy rằng không nghe rõ Giang Nghiên đang nói gì, nhưng họ có thể nhìn mặt đoán ý, trước khi tham gia tiệc họ cũng có nghe chút tin tức, hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể đoán được đại khái.
Rồi sau đó, người tỏ vẻ khinh thường Quý Việt Minh càng thêm nhiều.
Nhìn thấy điều này, sắc mặt Quý Việt Minh lập tức trở nên khó coi.
Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, chính là nói hắn.
Tuy rằng hắn có nghe nói, thậm chí còn chính mắt thấy ảnh chụp của Hoắc Kỳ Chu cùng bạn gái hiện tại, nhưng từ tận đáy lòng hắn luôn cho rằng, bạn gái hiện tại của Hoắc Kỳ Chu chỉ là một lá chắn mà anh đặt bên ngoài để che đậy những suy nghĩ thực sự bên trong.
Hoắc Kỳ Chu từ nhỏ đến lớn chỉ có mỗi một người bạn gái là Mộ Như Tuyết dù xung quanh có rất nhiều phụ nữ, cô gái kia chỉ là người gần đây phát sinh quan hệ, hơn nữa cô gái này chân chính xuất hiện ở bên người Hoắc Kỳ Chu sau khi Mộ Như Tuyết về nước, từng cái cọc được cắm khéo léo như vậy, quả thực vô cùng tỉ mỉ che mắt người khác! Hắn không tin trong lòng Hoắc Kỳ Chu thật sựkhông có ý niệm gì với Mộ Như Tuyết!
Cho nên, hắn mới mang chiếc đồng hồ Hoắc Kỳ Chu từng tặng choMộ Như Tuyết đến đây chọc giận Hoắc Kỳ Chu.
Mục đích chủ yếu của hắn chính là thử Hoắc Kỳ Chu, tiếp theo hắn sẽ khoe việc ở cùng Mộ Như Tuyết để chọc giận anh, làm cho anh không vui.
Hắn nào biết, Hoắc Kỳ Chu một chút phản ứng cũng chưa có, ngược lại "Bạn gái" anh lại nhanh mồm dẻo miệng đến vậy, một người phụ nữ không một chút danh tiếng, cư nhiên dám nói chuyện kiểu đó với hắn!
Là cô cho rằng Hoắc Kỳ Chu thật lòng thích cô sao, sẽ yêu thương và che chở cô cả đời à? Hay là Hoắc Kỳ Chu đã sớm dự đoán được hắn sẽ làm vậy, nên bày mưu đặt kế kêu cô làm vậy?
Đáy lòng Quý Việt Minh cười lạnh một tiếng, trên mặt chỉ liếc nhìn Giang Nghiên một cái, phảng phất như muốn khắc sâu khuôn mặt của cô vào trong xương cốt.
—— Mặc kệ là như thế nào, người phụ nữ này, hắn sẽ không bỏ qua.
Giang Nghiên không chút sợ hãi, vẫn như cũ căm tức nhìn hắn, ánh mắt của Quý Việt Minh thì như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Quý Việt Minh thấy vậy, mắt ngày một lạnh lẽo hơn, trên mặt thì cười nói: "Vô cùng xin lỗi, vừa rồi là tôi đường đột, thôi thì, chúc Hoắc tổng cùng vị tiểu thư này bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử."
Khi nói chuyện, ánh mắt hắn không hề đặt trên người Giang Nghiên, ngược lại là đối mặt nhìn Hoắc Kỳ Chu, hắn muốn xem khi hắn nói những lời này, Hoắc Kỳ Chu có xuất hiện phản ứng nào hay không.
Trong lúc nói chuyện, không đợi hắn nhìn được manh mối gì trên mặt Hoắc Kỳ Chu, bỗng nhiên một giọng nam ở gần đó vang lên, ác ý nói: "Chậc chậc, tôi nói này Quý tổng, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, anh vừa không thích lão Hoắc nhà chúng tôi, vừa không thích Nghiên Nghiên, cần gì phải giả mù sa mưa làm chi?"
"Còn nữa, lão Hoắc nhà chúng tôi lúc trước chỉ cùng quen Mộ Như Tuyết một thời gian ngắn thôi, không hề chạm qua nửa cọng lông tơ của cô ta, ngược lại sau khi Mộ Như Tuyết xuất ngoại, hình như đã gả cho một gã người ngoại quốc da trắng thì phải, không biết đôi giày cũ của người ngoại quốc này, đối với Quý tổng có tốt không? Nghe nói chỗ ở dưới của bọn họ to lắm, Quý tổng anh hẳn là thỏa mãn được cô ta nhỉ?"
Nói xong, người đàn ông này hoàn toàn không có ý tốt, rất vui vẻ mà nhìn xuống dưới háng Quý Việt Minh liếc mắt một cái.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Quý Việt Minh lập tức tức giận đến mức lúc xanh lúc trắng, không chỉ vì những lời này vô cùng khó nghe, mà còn vì những lời này đang nói về bộ phận kia của Mộ Như Tuyết, quả thực như đao nhọn, trực tiếp chọc vào tim hắn!
Không thể phủ nhận, so với việc ghen ghét Mộ Như Tuyết đã từng yêu nhau với đối thủ một mất một còn của hắn, hắn càng để ý hơn chính là Mộ Như Tuyết đã kết hôn ở nước ngoài, cư nhiên còn là một người ngoại quốc!
Hoắc Kỳ Chu tuy rằng đã cùng Mộ Như Tuyết yêu đương, nhưng anh tốt xấu gì cũng không chạm qua cô ấy, nhưng người nước ngoài kia thì khác, Mộ Như Tuyết gả cho hắn mấy năm, mỗi ngày mỗi đêm, không biết hắn đem cô ấy thao thấu thao xuyên bao nhiêu lần!
Chỉ cần nghĩ đến lúc cô ấy ở dưới háng người khác sung sướng, bị đâm đến sắc mặt ửng hồng, mị hoặc rên rỉ, thậm chí là khóc thút thít, Quý Việt Minh liền ghen ghét đến phát cuồng, ghen tị đến nổ tung!
Càng làm cho hắn tức giận chính là, rõ ràng hắn ở trên giường chinh phục không biết bao nhiêu phụ nữ, nhưng lại không thể nào chinh phục được Mộ Như Tuyết, cô ấy không chỉ ở trên giường hắn kêu tên Hoắc Kỳ Chu, còn không ngừng khóc la xin hắn buông tha!
Có lẽ, so với người ngoại quốc kia, hắn xác thật không đủ to, cũng không đủ dài, cho nên mặc kệ hắn ở trên giường đâm thế nào bắn đầy người cô ấy thế nào, cũng không thay đổi được sự thật cô ấy đã từng gả cho một người ngoại quốc to lớn, càng không đổi được cô ấy ở trên giường kêu tên người đàn ông khác, khóc lóc cầu xin hắn buông tha.
Quý Việt Minh nghĩ vậy, lại bộc phát tức giận như cơn đại hồng thủy.
Sắc mặt của hắn ngày càng đỏ, hít sâu vài lần mới miễn cưỡng kiềm được cơn tức giận, nhưng lại không duy trì được dáng vẻ của một con hổ đang cười nữa.
Duy trì không được thì đơn giản thôi không cần phải duy nữa, tròng mắt Quý Việt Minh trừng trừng, hung tợn mà nhìn người kia vừa nói kia.
Tiếp theo, Quý Việt Minh đảo mắt qua Hoắc Kỳ Chu, Giang Nghiên, còn có những người lộ vẻ khinh thường hắn, cuối cùng hắn hừ lạnh một tiếng, đi ra khỏi bữa tiệc không liếc mắt nhìn thêm lần nào nữa!
Ban đầu khi bọn họ trò chuyện bình thường cũng không khiến cho người khác chú ý, Giang Nghiên vừa cao giọng, lập tức khiến cho rất nhiều người chú ý.
Không chỉ chú ý, cách ba người bọn họ rất gần còn có một vài người, tất cả những người này đều nghe rõ điều Giang Nghiên vừa nói.
Trên đời này không có bức tường nào mà gió không thể lọt qua (*), huống chi những người đêm nay đến tham gia tiệc mừng thọ của cụ Hoắc đều là những nhân vật cốt cán trong nhiều lĩnh vực hoặc con cái của các đại lão, luận về quan hệ hay thế lực hoàn toàn không hề thấp.
(*) nguyên raw 世上本就没有不透风的墙: Ý chỉ muốn người ta không biết trừ khi mình đừng làm.
Mộ Như Tuyết là mối tình đầu thời đại học của Hoắc Kỳ Chu, sau đóbị Hoắc phu nhân chia rẽ, điều này ai cũng biết rất rõ ràng
Đồng thời, bọn họ cũng nghe tin Mộ Như Tuyết gần đây đã về nước, còn vào làm tại tập đoàn Quý thị, cùng Tổng giám đốc Quý Việt Minh có quan hệ ái muội, không minh bạch.
Tuy rằng không chính mắt nhìn thấy, nhưng họ cũng nắm chắc 80% là sự thật.
Hiện tại nghe Giang Nghiên nói một phen như vậy, càng chứng thực tin tức bọn họ biết là sự thật hoàn toàn!
Vừa nghe vậy, không ít người ở gần lộ ra vẻ khinh thường Quý Việt Minh.
Tuy rằng tập đoàn Quý thị cùng tập đoàn Hoắc thị từ trước đến nay chính là đối thủ cạnh tranh thương nghiệp một mất một còn, Tổng giám đốc của hai nhà cũng không hề hòa hợp, Quý Việt Minh cho Mộ Như Tuyết vào công ty hắn còn có quan hệ bất chính với cô ấy, còn việc trước mắt này, về tình hay về lý, hắn cũng không nên lấy chuyện của hắn và Mộ Như Tuyết ra khoe trước mặt người cũ là Hoắc Kỳ Chu, hiện giờ Hoắc Kỳ Chu cũng đã bạn gái mới, bạn gái mới của anh còn đang đứng cạnh anh nữa!
Việc khoe thành tích khi chiếm được người yêu cũ của người ta, mặc kệ là trên thương trường hay trên quan trường, đều rất hạ lưu ti tiện!
Huống hồ, Hoắc Kỳ Chu làm việc từ trước đến nay rất trong sạch, khinh thường việc dùng trò vô sỉ để cạnh tranh thương nghiệp, so với Quý Việt Minh trước mặt ấm áp như gió xuân, sau lưng lại lẳng lặng không một tiếng động, giở trò tiểu nhân thọc người khác một dao, ấn tượng về Hoắc Kỳ Chu ở trong lòng mọi người đều tốt hơn rất nhiều. Dù là ở góc độ nào, trong chuyện này, cách của Quý Việt Minh đều làm người khác khinh thường!
Những người ở xa hơn, không ít người thấy được tình huống trong sân, tuy rằng không nghe rõ Giang Nghiên đang nói gì, nhưng họ có thể nhìn mặt đoán ý, trước khi tham gia tiệc họ cũng có nghe chút tin tức, hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể đoán được đại khái.
Rồi sau đó, người tỏ vẻ khinh thường Quý Việt Minh càng thêm nhiều.
Nhìn thấy điều này, sắc mặt Quý Việt Minh lập tức trở nên khó coi.
Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, chính là nói hắn.
Tuy rằng hắn có nghe nói, thậm chí còn chính mắt thấy ảnh chụp của Hoắc Kỳ Chu cùng bạn gái hiện tại, nhưng từ tận đáy lòng hắn luôn cho rằng, bạn gái hiện tại của Hoắc Kỳ Chu chỉ là một lá chắn mà anh đặt bên ngoài để che đậy những suy nghĩ thực sự bên trong.
Hoắc Kỳ Chu từ nhỏ đến lớn chỉ có mỗi một người bạn gái là Mộ Như Tuyết dù xung quanh có rất nhiều phụ nữ, cô gái kia chỉ là người gần đây phát sinh quan hệ, hơn nữa cô gái này chân chính xuất hiện ở bên người Hoắc Kỳ Chu sau khi Mộ Như Tuyết về nước, từng cái cọc được cắm khéo léo như vậy, quả thực vô cùng tỉ mỉ che mắt người khác! Hắn không tin trong lòng Hoắc Kỳ Chu thật sựkhông có ý niệm gì với Mộ Như Tuyết!
Cho nên, hắn mới mang chiếc đồng hồ Hoắc Kỳ Chu từng tặng choMộ Như Tuyết đến đây chọc giận Hoắc Kỳ Chu.
Mục đích chủ yếu của hắn chính là thử Hoắc Kỳ Chu, tiếp theo hắn sẽ khoe việc ở cùng Mộ Như Tuyết để chọc giận anh, làm cho anh không vui.
Hắn nào biết, Hoắc Kỳ Chu một chút phản ứng cũng chưa có, ngược lại "Bạn gái" anh lại nhanh mồm dẻo miệng đến vậy, một người phụ nữ không một chút danh tiếng, cư nhiên dám nói chuyện kiểu đó với hắn!
Là cô cho rằng Hoắc Kỳ Chu thật lòng thích cô sao, sẽ yêu thương và che chở cô cả đời à? Hay là Hoắc Kỳ Chu đã sớm dự đoán được hắn sẽ làm vậy, nên bày mưu đặt kế kêu cô làm vậy?
Đáy lòng Quý Việt Minh cười lạnh một tiếng, trên mặt chỉ liếc nhìn Giang Nghiên một cái, phảng phất như muốn khắc sâu khuôn mặt của cô vào trong xương cốt.
—— Mặc kệ là như thế nào, người phụ nữ này, hắn sẽ không bỏ qua.
Giang Nghiên không chút sợ hãi, vẫn như cũ căm tức nhìn hắn, ánh mắt của Quý Việt Minh thì như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Quý Việt Minh thấy vậy, mắt ngày một lạnh lẽo hơn, trên mặt thì cười nói: "Vô cùng xin lỗi, vừa rồi là tôi đường đột, thôi thì, chúc Hoắc tổng cùng vị tiểu thư này bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử."
Khi nói chuyện, ánh mắt hắn không hề đặt trên người Giang Nghiên, ngược lại là đối mặt nhìn Hoắc Kỳ Chu, hắn muốn xem khi hắn nói những lời này, Hoắc Kỳ Chu có xuất hiện phản ứng nào hay không.
Trong lúc nói chuyện, không đợi hắn nhìn được manh mối gì trên mặt Hoắc Kỳ Chu, bỗng nhiên một giọng nam ở gần đó vang lên, ác ý nói: "Chậc chậc, tôi nói này Quý tổng, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, anh vừa không thích lão Hoắc nhà chúng tôi, vừa không thích Nghiên Nghiên, cần gì phải giả mù sa mưa làm chi?"
"Còn nữa, lão Hoắc nhà chúng tôi lúc trước chỉ cùng quen Mộ Như Tuyết một thời gian ngắn thôi, không hề chạm qua nửa cọng lông tơ của cô ta, ngược lại sau khi Mộ Như Tuyết xuất ngoại, hình như đã gả cho một gã người ngoại quốc da trắng thì phải, không biết đôi giày cũ của người ngoại quốc này, đối với Quý tổng có tốt không? Nghe nói chỗ ở dưới của bọn họ to lắm, Quý tổng anh hẳn là thỏa mãn được cô ta nhỉ?"
Nói xong, người đàn ông này hoàn toàn không có ý tốt, rất vui vẻ mà nhìn xuống dưới háng Quý Việt Minh liếc mắt một cái.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Quý Việt Minh lập tức tức giận đến mức lúc xanh lúc trắng, không chỉ vì những lời này vô cùng khó nghe, mà còn vì những lời này đang nói về bộ phận kia của Mộ Như Tuyết, quả thực như đao nhọn, trực tiếp chọc vào tim hắn!
Không thể phủ nhận, so với việc ghen ghét Mộ Như Tuyết đã từng yêu nhau với đối thủ một mất một còn của hắn, hắn càng để ý hơn chính là Mộ Như Tuyết đã kết hôn ở nước ngoài, cư nhiên còn là một người ngoại quốc!
Hoắc Kỳ Chu tuy rằng đã cùng Mộ Như Tuyết yêu đương, nhưng anh tốt xấu gì cũng không chạm qua cô ấy, nhưng người nước ngoài kia thì khác, Mộ Như Tuyết gả cho hắn mấy năm, mỗi ngày mỗi đêm, không biết hắn đem cô ấy thao thấu thao xuyên bao nhiêu lần!
Chỉ cần nghĩ đến lúc cô ấy ở dưới háng người khác sung sướng, bị đâm đến sắc mặt ửng hồng, mị hoặc rên rỉ, thậm chí là khóc thút thít, Quý Việt Minh liền ghen ghét đến phát cuồng, ghen tị đến nổ tung!
Càng làm cho hắn tức giận chính là, rõ ràng hắn ở trên giường chinh phục không biết bao nhiêu phụ nữ, nhưng lại không thể nào chinh phục được Mộ Như Tuyết, cô ấy không chỉ ở trên giường hắn kêu tên Hoắc Kỳ Chu, còn không ngừng khóc la xin hắn buông tha!
Có lẽ, so với người ngoại quốc kia, hắn xác thật không đủ to, cũng không đủ dài, cho nên mặc kệ hắn ở trên giường đâm thế nào bắn đầy người cô ấy thế nào, cũng không thay đổi được sự thật cô ấy đã từng gả cho một người ngoại quốc to lớn, càng không đổi được cô ấy ở trên giường kêu tên người đàn ông khác, khóc lóc cầu xin hắn buông tha.
Quý Việt Minh nghĩ vậy, lại bộc phát tức giận như cơn đại hồng thủy.
Sắc mặt của hắn ngày càng đỏ, hít sâu vài lần mới miễn cưỡng kiềm được cơn tức giận, nhưng lại không duy trì được dáng vẻ của một con hổ đang cười nữa.
Duy trì không được thì đơn giản thôi không cần phải duy nữa, tròng mắt Quý Việt Minh trừng trừng, hung tợn mà nhìn người kia vừa nói kia.
Tiếp theo, Quý Việt Minh đảo mắt qua Hoắc Kỳ Chu, Giang Nghiên, còn có những người lộ vẻ khinh thường hắn, cuối cùng hắn hừ lạnh một tiếng, đi ra khỏi bữa tiệc không liếc mắt nhìn thêm lần nào nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.