Chương 44: Làm vệ sĩ cho em
Đường Nguyệt Y
11/07/2022
Laferrari con xe mang đậm chất cổ điển của những mẫu xe thể thao cổ, có kiểu dáng bắt mắt và trông giống một con tàu vũ trụ đang đỗ trước một trang viên rộng lớn xa hoa..
Ngay lập tức thu hút toàn bộ ánh mắt từ những tay nhà báo đang nhốn nháo chờ những nhân vật lớn xuất hiện để săn tin..
Tống Vi ngồi trong xe cô tháo dây an toàn ra rồi nhìn Lục Đình Thâm nhẹ giọng nói
- Em vào một mình được rồi, anh xuống lại thu hút bọn họ như lần trước nữa thì khổ...Khi nào xong tiệc em sẽ gọi cho anh..
- Anh có chuẩn bị vệ sĩ cho em.
Lục Đình Thâm nói rồi bất ngờ tiến tới đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ..
- Uống ít rượu thôi..
Giọng anh ngọt ngào xen lẫn quan tâm lo lắng khiến hai má Tống Vi đã hồng hào vì ngại..
Cô cười trừ gật đầu thay cho câu trả lời..
Lục Đình Thâm giúp cô mở khóa cửa xe, Tống Vi bước xuống liền hút trọn mọi ánh mắt về phía mình.
Hôm nay cô mặc đầm body xẻ tà màu đen tay áo dài được thiết kế tạo dáng phồng nhẹ. Cổ áo xẻ sâu lộ ra khe ngực đẩy đà.
Tống Vi ưa chuộng phong cách trang điểm nhẹ nhàng hôm nay cũng thế cô không trang điểm quá đậm, tóc uốn đuôi xoăn nhẹ và được xỏa tự nhiên. Trên mặt vẫn là chiếc khẩu trang màu đen huyền thoại mỗi khi cô xuất hiện nơi đông người..
- Kia có phải lạ họa sĩ Thiên Vi không?
- Nhìn tay cô ấy thử xem..
- Đúng rồi đúng rồi là họa sĩ Thiên Vi, trên tay trái cô ấy có hình xăm kìa..
- Họa sĩ Thiên Vi xin cho tôi hỏi vài câu được không ạ?
- Cô Thiên Vi từng có tin đồn cô là bạn gái của Lục Đình Thâm điều đó có thật không?
- Cô Thiên Vi.. cô Thiên Vi xin trả lời phỏng vấn của chúng tôi vài câu đi ạ..
Lần đầu tiên cô bị phóng viên bủa vây thế này không nghĩ đến mình lại bị nhận ra chỉ vì một hình xăm trên mu bàn tay.
Tuy có sự ngăn cản và bảo vệ của hai người vệ sĩ bên cạnh nhưng đám phóng viên lại quá đông mọi người chen lấn xô đẩy ai ai cũng muốn lấy tin từ cô..
Lúc này đột nhiên có một phóng viên nhân lúc hỗn loạn đã nảy sinh ý xấu với Tống Vi hắn cố tình đẩy mạnh một người tới đụng trúng Tống Vi khiến cô mất đà ngã ra sau..
Còn đang nghĩ trong đầu lần này coi như là xong rồi, ngã xuống đường là cái chắc nhưng thân thể cô nhanh chóng lại nằm gọn trong vòng tay ai đó, hai ánh mắt quen thuộc bắt gặp nhau..
Người đó mang khẩu trang đen có vài sợi tóc mái rũ xuống mi anh nháy mắt tinh nghịch một cái rồi đỡ cô đứng dậy, cởi áo vest ngoài ra choàng cho cô rồi nhấc bổng Tống Vi lên ôm thẳng vào trong.
Nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông đang bế Tống Vi khiến ai cũng phải kiêng dè không một ai dám xông đến làm loạn nữa..
- Người đó có phải Lục tổng không?
- Hình như là không phải.. Nếu là Lục Đình Thâm sao lại mang khẩu trang chứ, bọn họ đâu phải chưa từng xuất hiện cùng nhau..
- Xem ra lần này không phải là không thu được tin hot gì rồi..
Tên phóng viên cố ý đẩy Tống Vi vừa rồi nhếch môi cười rồi đi đến một chổ vắng người gọi điện thoại cho ai đó..
Còn hiện tại đến lượt bên trong buổi tiệc nháo nhào trước sự xuất hiện quá đỗi bất bình thường của Tống Vi..
- Cô gái kia là ai sao lại làm lố quá vậy..
- Chỉ đi dự tiệc có cần phải xuất hiện một cách trang trọng vậy không chứ..
- Đúng là quá mất mặt mà..
Nghe những lời bàn tán xung quanh Tống Vi mới sực nhớ ra là mình còn đang trên tay người đàn ông kia..
Cô vội kéo kéo vạt áo anh khẽ giọng lên tiếng..
- Hàn Bách.. mau bỏ em xuống đi mọi người đang sầm sì kìa..
Hàn Bách không ngờ rằng Tống Vi lại nhận ra mình, anh khẽ cười rồi đặt cô xuống.
- Hai người quay về đi, tôi có vệ sĩ riêng rồi.
Tống Vi nhìn hai người vệ sĩ đứng phía sau giọng nói không cao không thấp ra lệnh..
- Nhưng mà chúng tôi tuân mệnh của Lục tổng đi theo bảo vệ tiểu thư không có lệnh của ngài ấy chúng tôi không dám rời khỏi tiểu thư, mong cô thông cảm.
Một trong hai tên vệ sĩ nghiêm túc nói rồi chỉnh lại mắt kính đen thái độ kiên quyết vâng lời chủ nhân...
- Nhưng mà tôi đã có anh ấy rồi. Sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Các anh quay về đi.
Tống Vi gắt gao nhìn hai người họ cố gắng nói với giọng điệu nhỏ nhất có thể..
Hôm nay cô đã gặp đủ rắc rối rồi..Bây giờ không muốn chuốc thêm phiền phức cho mình nữa.
Thấy hai người kia vẫn ngoan cố đứng lì đó không chịu đi, Tống Vi đành phải đanh giọng hơn
- Tôi sẽ nói với Đình Thâm là tôi kêu các anh quay về. Còn không lát nữa tôi bị bàn tán ầm ĩ khi chỉ đi dự một buổi tiệc nhỏ mà lại mang theo 2-3 người vệ sĩ thì lúc đó Lục tổng của các anh còn chưa trừng phạt thì hai người đã bị tôi xử trước rồi đó. Có tin không hả?
Hai người vệ sĩ có vẻ đã lung lay sau cú hù dọa của Tống Vi mãi một lúc họ mới chần chừ lên tiếng
- Được vậy chúng tôi về trước phiền tiểu thư báo lại với Lục tổng hộ chúng tôi.
- Được rồi được rồi. Mau về đi.
Tống Vi nhàm chán nói rồi nhìn hai người kia đi khá xa cô mới quay lại nhìn Hàn Bách lườm tinh nghịch
- Anh hóa trang thế này.. là muốn làm gì hả?
- Thì em vừa nói đó.. làm vệ sĩ cho em.
Hàn Bách khoanh tay trước ngực nét mặt đắc ý đáp trả cô..
Nhìn điệu bộ của anh khiến cô không thể nhịn cười..
- Từ khi nào anh lại trở thành một tên lắm trò như này hả.?
- Từ khi bắt đầu lại hình trình theo đuổi em lần nữa đó. Tiểu Vi ngốc..
Hàn Bách dùng ngón trỏ chỉ vào trán Tống Vi một cái, tuy là anh cũng đang mang khẩu trang nhưng nhìn qua ánh mắt có thể biết được anh đang cười tươi.
- Anh đúng là khó lường mà, khả năng thích ứng hoàn cảnh của anh cũng cao quá đó chứ, đâu giống như lời đồn, Hàn Bách một tổng tài cao cao tại thượng kiêu ngạo lạnh lùng đâu nhỉ?
- Anh chỉ như thế với riêng mình em thôi.
Em đang giả vờ ngốc với anh đó hả.?
Hàn Bách tiến đến áp cô vào vách tường, dùng ngón trỏ thon dài nâng cằm cô lên ánh mắt sắc bén hiện lên vài tia trêu ghẹo đang nhìn thẳng vào mắt Tống Vi..
Tống Vi liền ngại đến hai má đỏ bừng cô đẩy anh ra rồi đảo mắt nhìn xung quanh cũng may chỗ này khá khuất tầm nhìn nên không ai thấy cái cảnh dễ hiểu lầm vừa rồi..
- Anh tốt nhất nên yên phận cho em. Cấm lộn xộn về nhà em xử anh sau.
Trừng mắt bậm môi cảnh cáo Hàn Bách xong cô chỉnh lại khẩu trang lẫn quần áo rồi bước ra ngoài chào hỏi những người bạn quen biết trong giới hội họa..
Hàn Bách cười vui vẻ rồi cũng nhanh chân đi theo sau cô, an phận thủ thường làm một " vệ sĩ cao cấp" cho bà xã đại nhân tương lai..
...----------------...
*Đôi Lời Từ Tác Giả..
huhu truyện flop quá ạ.. đây là bộ truyện mình đặt rất nhiều tâm huyết, dự định sẽ ra đến 100 chương.. nhưng mà tình hình này flop quá flop làm tui nản quá nè..
Mọi người có ghé truyện đọc xong nếu thấy hay hãy để lại 1 like + 1 lượt vote + 1 cmt cho tg có thêm động lực được không????
hiuhiu*..!!!
Ngay lập tức thu hút toàn bộ ánh mắt từ những tay nhà báo đang nhốn nháo chờ những nhân vật lớn xuất hiện để săn tin..
Tống Vi ngồi trong xe cô tháo dây an toàn ra rồi nhìn Lục Đình Thâm nhẹ giọng nói
- Em vào một mình được rồi, anh xuống lại thu hút bọn họ như lần trước nữa thì khổ...Khi nào xong tiệc em sẽ gọi cho anh..
- Anh có chuẩn bị vệ sĩ cho em.
Lục Đình Thâm nói rồi bất ngờ tiến tới đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ..
- Uống ít rượu thôi..
Giọng anh ngọt ngào xen lẫn quan tâm lo lắng khiến hai má Tống Vi đã hồng hào vì ngại..
Cô cười trừ gật đầu thay cho câu trả lời..
Lục Đình Thâm giúp cô mở khóa cửa xe, Tống Vi bước xuống liền hút trọn mọi ánh mắt về phía mình.
Hôm nay cô mặc đầm body xẻ tà màu đen tay áo dài được thiết kế tạo dáng phồng nhẹ. Cổ áo xẻ sâu lộ ra khe ngực đẩy đà.
Tống Vi ưa chuộng phong cách trang điểm nhẹ nhàng hôm nay cũng thế cô không trang điểm quá đậm, tóc uốn đuôi xoăn nhẹ và được xỏa tự nhiên. Trên mặt vẫn là chiếc khẩu trang màu đen huyền thoại mỗi khi cô xuất hiện nơi đông người..
- Kia có phải lạ họa sĩ Thiên Vi không?
- Nhìn tay cô ấy thử xem..
- Đúng rồi đúng rồi là họa sĩ Thiên Vi, trên tay trái cô ấy có hình xăm kìa..
- Họa sĩ Thiên Vi xin cho tôi hỏi vài câu được không ạ?
- Cô Thiên Vi từng có tin đồn cô là bạn gái của Lục Đình Thâm điều đó có thật không?
- Cô Thiên Vi.. cô Thiên Vi xin trả lời phỏng vấn của chúng tôi vài câu đi ạ..
Lần đầu tiên cô bị phóng viên bủa vây thế này không nghĩ đến mình lại bị nhận ra chỉ vì một hình xăm trên mu bàn tay.
Tuy có sự ngăn cản và bảo vệ của hai người vệ sĩ bên cạnh nhưng đám phóng viên lại quá đông mọi người chen lấn xô đẩy ai ai cũng muốn lấy tin từ cô..
Lúc này đột nhiên có một phóng viên nhân lúc hỗn loạn đã nảy sinh ý xấu với Tống Vi hắn cố tình đẩy mạnh một người tới đụng trúng Tống Vi khiến cô mất đà ngã ra sau..
Còn đang nghĩ trong đầu lần này coi như là xong rồi, ngã xuống đường là cái chắc nhưng thân thể cô nhanh chóng lại nằm gọn trong vòng tay ai đó, hai ánh mắt quen thuộc bắt gặp nhau..
Người đó mang khẩu trang đen có vài sợi tóc mái rũ xuống mi anh nháy mắt tinh nghịch một cái rồi đỡ cô đứng dậy, cởi áo vest ngoài ra choàng cho cô rồi nhấc bổng Tống Vi lên ôm thẳng vào trong.
Nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông đang bế Tống Vi khiến ai cũng phải kiêng dè không một ai dám xông đến làm loạn nữa..
- Người đó có phải Lục tổng không?
- Hình như là không phải.. Nếu là Lục Đình Thâm sao lại mang khẩu trang chứ, bọn họ đâu phải chưa từng xuất hiện cùng nhau..
- Xem ra lần này không phải là không thu được tin hot gì rồi..
Tên phóng viên cố ý đẩy Tống Vi vừa rồi nhếch môi cười rồi đi đến một chổ vắng người gọi điện thoại cho ai đó..
Còn hiện tại đến lượt bên trong buổi tiệc nháo nhào trước sự xuất hiện quá đỗi bất bình thường của Tống Vi..
- Cô gái kia là ai sao lại làm lố quá vậy..
- Chỉ đi dự tiệc có cần phải xuất hiện một cách trang trọng vậy không chứ..
- Đúng là quá mất mặt mà..
Nghe những lời bàn tán xung quanh Tống Vi mới sực nhớ ra là mình còn đang trên tay người đàn ông kia..
Cô vội kéo kéo vạt áo anh khẽ giọng lên tiếng..
- Hàn Bách.. mau bỏ em xuống đi mọi người đang sầm sì kìa..
Hàn Bách không ngờ rằng Tống Vi lại nhận ra mình, anh khẽ cười rồi đặt cô xuống.
- Hai người quay về đi, tôi có vệ sĩ riêng rồi.
Tống Vi nhìn hai người vệ sĩ đứng phía sau giọng nói không cao không thấp ra lệnh..
- Nhưng mà chúng tôi tuân mệnh của Lục tổng đi theo bảo vệ tiểu thư không có lệnh của ngài ấy chúng tôi không dám rời khỏi tiểu thư, mong cô thông cảm.
Một trong hai tên vệ sĩ nghiêm túc nói rồi chỉnh lại mắt kính đen thái độ kiên quyết vâng lời chủ nhân...
- Nhưng mà tôi đã có anh ấy rồi. Sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Các anh quay về đi.
Tống Vi gắt gao nhìn hai người họ cố gắng nói với giọng điệu nhỏ nhất có thể..
Hôm nay cô đã gặp đủ rắc rối rồi..Bây giờ không muốn chuốc thêm phiền phức cho mình nữa.
Thấy hai người kia vẫn ngoan cố đứng lì đó không chịu đi, Tống Vi đành phải đanh giọng hơn
- Tôi sẽ nói với Đình Thâm là tôi kêu các anh quay về. Còn không lát nữa tôi bị bàn tán ầm ĩ khi chỉ đi dự một buổi tiệc nhỏ mà lại mang theo 2-3 người vệ sĩ thì lúc đó Lục tổng của các anh còn chưa trừng phạt thì hai người đã bị tôi xử trước rồi đó. Có tin không hả?
Hai người vệ sĩ có vẻ đã lung lay sau cú hù dọa của Tống Vi mãi một lúc họ mới chần chừ lên tiếng
- Được vậy chúng tôi về trước phiền tiểu thư báo lại với Lục tổng hộ chúng tôi.
- Được rồi được rồi. Mau về đi.
Tống Vi nhàm chán nói rồi nhìn hai người kia đi khá xa cô mới quay lại nhìn Hàn Bách lườm tinh nghịch
- Anh hóa trang thế này.. là muốn làm gì hả?
- Thì em vừa nói đó.. làm vệ sĩ cho em.
Hàn Bách khoanh tay trước ngực nét mặt đắc ý đáp trả cô..
Nhìn điệu bộ của anh khiến cô không thể nhịn cười..
- Từ khi nào anh lại trở thành một tên lắm trò như này hả.?
- Từ khi bắt đầu lại hình trình theo đuổi em lần nữa đó. Tiểu Vi ngốc..
Hàn Bách dùng ngón trỏ chỉ vào trán Tống Vi một cái, tuy là anh cũng đang mang khẩu trang nhưng nhìn qua ánh mắt có thể biết được anh đang cười tươi.
- Anh đúng là khó lường mà, khả năng thích ứng hoàn cảnh của anh cũng cao quá đó chứ, đâu giống như lời đồn, Hàn Bách một tổng tài cao cao tại thượng kiêu ngạo lạnh lùng đâu nhỉ?
- Anh chỉ như thế với riêng mình em thôi.
Em đang giả vờ ngốc với anh đó hả.?
Hàn Bách tiến đến áp cô vào vách tường, dùng ngón trỏ thon dài nâng cằm cô lên ánh mắt sắc bén hiện lên vài tia trêu ghẹo đang nhìn thẳng vào mắt Tống Vi..
Tống Vi liền ngại đến hai má đỏ bừng cô đẩy anh ra rồi đảo mắt nhìn xung quanh cũng may chỗ này khá khuất tầm nhìn nên không ai thấy cái cảnh dễ hiểu lầm vừa rồi..
- Anh tốt nhất nên yên phận cho em. Cấm lộn xộn về nhà em xử anh sau.
Trừng mắt bậm môi cảnh cáo Hàn Bách xong cô chỉnh lại khẩu trang lẫn quần áo rồi bước ra ngoài chào hỏi những người bạn quen biết trong giới hội họa..
Hàn Bách cười vui vẻ rồi cũng nhanh chân đi theo sau cô, an phận thủ thường làm một " vệ sĩ cao cấp" cho bà xã đại nhân tương lai..
...----------------...
*Đôi Lời Từ Tác Giả..
huhu truyện flop quá ạ.. đây là bộ truyện mình đặt rất nhiều tâm huyết, dự định sẽ ra đến 100 chương.. nhưng mà tình hình này flop quá flop làm tui nản quá nè..
Mọi người có ghé truyện đọc xong nếu thấy hay hãy để lại 1 like + 1 lượt vote + 1 cmt cho tg có thêm động lực được không????
hiuhiu*..!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.