Chương 69: Đề nghị (H)
Huynh Huyht
05/07/2022
Sự trở lại của Đường Gia Thiên khiến cho cả Đường gia một lần nữa láo loạn. Vui có, buồn có, xúc động có mà căm ghét lại càng có. Đường Nhẫm vì con trai quay về mà mở cả một bữa tiệc hoành tráng, linh đình. Ái Nhược Lam thì vừa mừng rỡ, vừa hạnh phúc ôm chặt lấy anh.
Sau khi dùng bữa tối xong, Bạch Tử Hoa quay trở về phòng tắm rửa. Vừa đẩy cửa bước vào trong liền bị một lực mạnh kéo áp sát cô vào tường. Bạch Tử Hoa giật mình tròn mắt nhìn Đường Gia Thiên. Mới vừa nãy thôi cô còn thấy anh ở dưới nhà mà sao đã lên đây nhanh như vậy chứ? Đường Gia Thiên nhìn khuôn mặt đang ngơ ngác của cô liền bật cười rồi hôn nhẹ lên môi cô.
- Mấy ngày nay chắc em cũng mệt rồi. Mau đi tắm đi.
Bạch Tử Hoa cau mày, khó chịu:
- Sao cậu lại lên đây? Nếu bị phát hiện sẽ không hay đâu.
Đường Gia Thiên nhéo nhẹ chóp mũi cô, hớn hở nói:
- Em nhìn tôi giống kẻ đang sợ hãi lắm sao? Mà tôi nghĩ chúng ta lên thay đổi cách xưng hô thôi. Đằng nào tôi cũng hơn tuổi em, em lên xưng hô thế nào cho phải nhỉ?
Hai bên má Bạch Tử Hoa đỏ bừng, vội vàng đẩy Đường Gia Thiên sang một bên:
- Tôi phải đi tắm rồi.
Khoé môi Đường Gia Thiên khẽ nhếch nhẹ, chân dài sải bước về phía cô rồi bất ngờ bế ngang Bạch Tử Hoa lên:
- Vừa hay tôi chưa tắm. Chúng ta tắm chung.
Nghe câu nói này, Bạch Tử Hoa hận không thể nhai đầu Đường Gia Thiên ngay lúc này. Cô vùng vẫy trong không trung vô định:
- Aaa, mau thả tôi xuống....
Đường Gia Thiên ôm chặt Bạch Tử Hoa trong lòng, khẽ quát:
- Yên nào, ngã bây giờ. Có phải chưa thấy bao giờ đâu mà ngại ngùng cái gì?
Tiếp theo diễn ra như thế nào mọi người tự tưởng tượng nhe ????1
Ấn Bạch Tử Hoa ngồi xuống ghế, Đường Gia Thiên lấy máy sấy, nhẹ nhàng lau tóc rồi sấy khô cho cô. Vừa sấy Đường Gia Thiên vừa đăm chiêu suy nghĩ một điều gì đó, bỗng nhiên anh dừng lại động tác, quay Bạch Tử Hoa về phía mình. Nhìn thẳng vào mắt cô, anh dứt khoát nói:
- Tử Hoa, em ly hôn với Đường Nhẫm được không? Với khả năng của tôi dù không có ông ấy tôi vẫn thừa sức nuôi được em.
Bạch Tử Hoa yên lặng nhìn Đường Gia Thiên. Cô cũng đã suy nghĩ đến việc này nhưng mà cô sợ lắm. Cô sợ lời ra tiếng vào của người đời, sợ sự sỉ nhục của bà cả và bà ba, sợ sự khinh bỉ của người làm, càng sợ hơn là Đường Nhẫm sẽ không bao giờ để cô yên nếu biết được chuyện cô cùng Đường Gia Thiên đang yêu nhau. Và còn Ái Nhược Lam nữa, bà vốn rất yêu thương cô, nhưng nếu bà biết được chuyện này liệu bà có còn đối xử tốt với cô như này nữa không hay bà sẽ ngăn cản cô với anh?
Hít một hơi thật sâu, Bạch Tử Hoa khẽ mỉm cười, nắm chặt lấy bàn tay Đường Gia Thiên:
- Tôi cần thời gian suy nghĩ, có được không?
Đường Gia Thiên biết cô đang rất áp lực liền không có ý định làm khó và bắt ép cô. Anh mỉm cười xoa nhẹ đầu cô:
- Được. Tôi đợi em.
Nhìn nụ cười và sự dịu dàng của Đường Gia Thiên lúc này, Bạch Tử Hoa cảm thấy trong lòng ngọt ngào hơn cả lúc ăn kẹo. Cô đưa tay lên sờ má Đường Gia Thiên:
- Anh mỉm cười đẹp hơn nhiều đấy.
Đường Gia Thiên nghe cô nói vậy không hiểu sao khuôn mặt lại bất giác đỏ bừng. Một người vốn kiêu ngạo lạnh lùng như anh thật không ngờ sẽ có ngày hôm nay mà. Bạch Tử Hoa nhìn chằm chằm anh, không hiểu sao trái tim bất giác đập loạn lên. Hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt khác. Vươn người lên phía trước, môi chạm môi. Đường Gia Thiên còn chưa kịp load những gì đang xảy ra. Không ngờ Bạch Tử Hoa lại to gan như vậy, cưỡng hôn anh cơ đấy.
Khoé môi khẽ mỉm cười, biến bị động thành chủ động. Đè Bạch Tử Hoa nằm xuống giường, Đường Gia Thiên bắt đầu dùng lưỡi khuấy đảo mọi ngóc ngách trong miệng cô. Mút chặt lấy chiếc lưỡi nhỏ của Bạch Tử Hoa khiến cô phải thở dốc. Từng hơi thở của cô khiến cho cả người anh nóng bừng lên. Đưa tay tháo chiếc dây buộc ngang eo ở chiếc áo choàng ngủ của Bạch Tử Hoa ra. Cả cơ thể bên trong lấp ló lúc ẩn lúc hiện đằng sau chiếc áo lụa.
Nhìn Bạch Tử Hoa, anh cất giọng đầy quyến rũ, hút hồn:
- Có được không em?
Bạch Tử Hoa nuốt nước bọt, cô giờ đây vô cùng lo lắng, căng thẳng nhưng cũng có một chút gì đó mong đợi. Đầu khẽ gật ra hiệu cho Đường Gia Thiên. Nhìn thấy tín hiệu của cô, anh khẽ cười rồi cúi xuống một lần nữa hôn lên môi cô. Bàn tay gỡ bỏ chiếc áo lót rồi không ngừng xoa nắn một bên ngực khiến nó thành đủ hình dạng khác nhau.
Hôn môi rồi đến vùng cổ, tiếp đến xương quai xanh. Tay từ vùng ngực tiến dần xuống phía dưới. Khẽ cởi bỏ chiếc quần lót nhỏ, đưa ngón tay vào sâu bên trong dịu dàng thực hiện màn dạo đầu cho cô làm quen trước.
Bạch Tử Hoa khẽ nhíu mày vì đau, miệng không ngừng phát ra những âm thanh kích tình:
- A....ưm....a.....
Cởi bỏ bộ đồ trên người, Đuòng Gia Thiên bắt đầu tiến vào sâu bên trong Bạch Tử Hoa. Phía dưới căng cứng khít chặt bao chọn lấy vật nam tính của anh. Ra vào nhẹ nhàng cho cô đỡ cảm giác đau đớn rồi mới tăng tốc độ. Nhiệt độ trong phòng bỗng chốc tăng vụt. Xem ra đêm nay sẽ rất dài đây.
Sau khi dùng bữa tối xong, Bạch Tử Hoa quay trở về phòng tắm rửa. Vừa đẩy cửa bước vào trong liền bị một lực mạnh kéo áp sát cô vào tường. Bạch Tử Hoa giật mình tròn mắt nhìn Đường Gia Thiên. Mới vừa nãy thôi cô còn thấy anh ở dưới nhà mà sao đã lên đây nhanh như vậy chứ? Đường Gia Thiên nhìn khuôn mặt đang ngơ ngác của cô liền bật cười rồi hôn nhẹ lên môi cô.
- Mấy ngày nay chắc em cũng mệt rồi. Mau đi tắm đi.
Bạch Tử Hoa cau mày, khó chịu:
- Sao cậu lại lên đây? Nếu bị phát hiện sẽ không hay đâu.
Đường Gia Thiên nhéo nhẹ chóp mũi cô, hớn hở nói:
- Em nhìn tôi giống kẻ đang sợ hãi lắm sao? Mà tôi nghĩ chúng ta lên thay đổi cách xưng hô thôi. Đằng nào tôi cũng hơn tuổi em, em lên xưng hô thế nào cho phải nhỉ?
Hai bên má Bạch Tử Hoa đỏ bừng, vội vàng đẩy Đường Gia Thiên sang một bên:
- Tôi phải đi tắm rồi.
Khoé môi Đường Gia Thiên khẽ nhếch nhẹ, chân dài sải bước về phía cô rồi bất ngờ bế ngang Bạch Tử Hoa lên:
- Vừa hay tôi chưa tắm. Chúng ta tắm chung.
Nghe câu nói này, Bạch Tử Hoa hận không thể nhai đầu Đường Gia Thiên ngay lúc này. Cô vùng vẫy trong không trung vô định:
- Aaa, mau thả tôi xuống....
Đường Gia Thiên ôm chặt Bạch Tử Hoa trong lòng, khẽ quát:
- Yên nào, ngã bây giờ. Có phải chưa thấy bao giờ đâu mà ngại ngùng cái gì?
Tiếp theo diễn ra như thế nào mọi người tự tưởng tượng nhe ????1
Ấn Bạch Tử Hoa ngồi xuống ghế, Đường Gia Thiên lấy máy sấy, nhẹ nhàng lau tóc rồi sấy khô cho cô. Vừa sấy Đường Gia Thiên vừa đăm chiêu suy nghĩ một điều gì đó, bỗng nhiên anh dừng lại động tác, quay Bạch Tử Hoa về phía mình. Nhìn thẳng vào mắt cô, anh dứt khoát nói:
- Tử Hoa, em ly hôn với Đường Nhẫm được không? Với khả năng của tôi dù không có ông ấy tôi vẫn thừa sức nuôi được em.
Bạch Tử Hoa yên lặng nhìn Đường Gia Thiên. Cô cũng đã suy nghĩ đến việc này nhưng mà cô sợ lắm. Cô sợ lời ra tiếng vào của người đời, sợ sự sỉ nhục của bà cả và bà ba, sợ sự khinh bỉ của người làm, càng sợ hơn là Đường Nhẫm sẽ không bao giờ để cô yên nếu biết được chuyện cô cùng Đường Gia Thiên đang yêu nhau. Và còn Ái Nhược Lam nữa, bà vốn rất yêu thương cô, nhưng nếu bà biết được chuyện này liệu bà có còn đối xử tốt với cô như này nữa không hay bà sẽ ngăn cản cô với anh?
Hít một hơi thật sâu, Bạch Tử Hoa khẽ mỉm cười, nắm chặt lấy bàn tay Đường Gia Thiên:
- Tôi cần thời gian suy nghĩ, có được không?
Đường Gia Thiên biết cô đang rất áp lực liền không có ý định làm khó và bắt ép cô. Anh mỉm cười xoa nhẹ đầu cô:
- Được. Tôi đợi em.
Nhìn nụ cười và sự dịu dàng của Đường Gia Thiên lúc này, Bạch Tử Hoa cảm thấy trong lòng ngọt ngào hơn cả lúc ăn kẹo. Cô đưa tay lên sờ má Đường Gia Thiên:
- Anh mỉm cười đẹp hơn nhiều đấy.
Đường Gia Thiên nghe cô nói vậy không hiểu sao khuôn mặt lại bất giác đỏ bừng. Một người vốn kiêu ngạo lạnh lùng như anh thật không ngờ sẽ có ngày hôm nay mà. Bạch Tử Hoa nhìn chằm chằm anh, không hiểu sao trái tim bất giác đập loạn lên. Hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt khác. Vươn người lên phía trước, môi chạm môi. Đường Gia Thiên còn chưa kịp load những gì đang xảy ra. Không ngờ Bạch Tử Hoa lại to gan như vậy, cưỡng hôn anh cơ đấy.
Khoé môi khẽ mỉm cười, biến bị động thành chủ động. Đè Bạch Tử Hoa nằm xuống giường, Đường Gia Thiên bắt đầu dùng lưỡi khuấy đảo mọi ngóc ngách trong miệng cô. Mút chặt lấy chiếc lưỡi nhỏ của Bạch Tử Hoa khiến cô phải thở dốc. Từng hơi thở của cô khiến cho cả người anh nóng bừng lên. Đưa tay tháo chiếc dây buộc ngang eo ở chiếc áo choàng ngủ của Bạch Tử Hoa ra. Cả cơ thể bên trong lấp ló lúc ẩn lúc hiện đằng sau chiếc áo lụa.
Nhìn Bạch Tử Hoa, anh cất giọng đầy quyến rũ, hút hồn:
- Có được không em?
Bạch Tử Hoa nuốt nước bọt, cô giờ đây vô cùng lo lắng, căng thẳng nhưng cũng có một chút gì đó mong đợi. Đầu khẽ gật ra hiệu cho Đường Gia Thiên. Nhìn thấy tín hiệu của cô, anh khẽ cười rồi cúi xuống một lần nữa hôn lên môi cô. Bàn tay gỡ bỏ chiếc áo lót rồi không ngừng xoa nắn một bên ngực khiến nó thành đủ hình dạng khác nhau.
Hôn môi rồi đến vùng cổ, tiếp đến xương quai xanh. Tay từ vùng ngực tiến dần xuống phía dưới. Khẽ cởi bỏ chiếc quần lót nhỏ, đưa ngón tay vào sâu bên trong dịu dàng thực hiện màn dạo đầu cho cô làm quen trước.
Bạch Tử Hoa khẽ nhíu mày vì đau, miệng không ngừng phát ra những âm thanh kích tình:
- A....ưm....a.....
Cởi bỏ bộ đồ trên người, Đuòng Gia Thiên bắt đầu tiến vào sâu bên trong Bạch Tử Hoa. Phía dưới căng cứng khít chặt bao chọn lấy vật nam tính của anh. Ra vào nhẹ nhàng cho cô đỡ cảm giác đau đớn rồi mới tăng tốc độ. Nhiệt độ trong phòng bỗng chốc tăng vụt. Xem ra đêm nay sẽ rất dài đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.