Chương 18: Điện thoại
Huynh Huyht
05/07/2022
Hôm nay vẫn như mọi ngày, Bạch Tử Hoa vui vẻ đến bệnh viện thăm mẹ. Đi bộ được một đoạn, từ đằng sau một chiếc ô tô hạng sang dừng lại ngay trước mặt cô. Bạch Tử Hoa ngơ ngác, cô cảm thấy chiếc xe này cũng quá quen rồi. Cửa kính xe bất ngờ hạ xuống. Hàn Vương Bách ngó đầu ra, lên tiếng:
- Bạch Tử Hoa. Đúng là em rồi. Em đang đi đâu vậy?
Bạch Tử Hoa nở nụ cười tươi:
- Em đến bệnh viện. Thật không ngờ lại gặp anh ở đây.
- Anh cũng vậy, lên đây đi. Anh đưa em đi. Sẵn tiện anh cũng đến thăm một người bạn ở gần đây.
- Vâng. Vậy em làm phiền anh rồi.
Dứt lời, cô mở cửa xe rồi ngồi vào trong. Lhi đã yên vị trên ghế, Hàn Vương Bách bỗng dưng tiến sát lại gần cô, mặt đối mặt khiến Bạch Tử Hoa vô cùng ngại ngùng.
- Ngồi trên xe là phải thắt dây an toàn.
Vừa nói, Hàn Vương Bách vừa dịu dàng kéo lấy dây an toàn cài vào cho cô. Bạch Tử Hoa mặt đỏ bừng quay đi tránh ánh mắt mang ý cười ấy. Từ đằng xa, một cặp mắt nhíu lại nhìn chằm chằm về phía cô. "Đúng là người đàn bà lăng loàn."
Đến bệnh viện, Hàn Vương Bách đi vòng ra bên ngoài, mở cửa xe cho cô. Bạch Tử Hoa bước xuống, Hàn Vương Bách nhìn cô rồi lập tức cúi người thắt dây giày cho cô. Bạch Tử Hoa ngạc nhiên tròn mắt nhìn. Trái tim vô thức đập liên hồi.
...................
- Đường Gia Thiên.
Vừa đặt chân vào phòng làm việc, tiếng nói của Đường Nhẫm vang lên khiến anh ngừng lại mọi động tác của mình. Quay người lại nhìn ông, anh nhướn mày:
- Cha kính mến, người có chuyện gì muốn nói hay sao?
Đường Nhẫm tuy không vui nhưng vẫn cố nở nụ cười nói:
- Vào trong rồi nói.
Ngồi trên ghế sofa trong phòng, ông Đường lên tiếng:
- Sắp tới đây công ty chúng ta sẽ hợp tác cùng công ty của Mạc tổng. Ta nghe nói công ty này tuy không quá to nhưng lại thu được nguồn vốn rất cao, độ nổi tiếng cũng nằm trong top mười. Nếu công ty ấy hợp tác với chúng ta thì ta nghĩ công ty mình sẽ càng vững chắc hơn.
- Ý ông là muốn tôi đi đàm phán.
Đường Gia Thiên có vẻ không mấy vui vẻ, cau mày nói. Đường Nhẫm gật gù:
- Đúng vậy. Nếu con làm tốt ta sẽ suy nghĩ đến việc giao lại chiếc ghế Chủ tịch cho con.
- Tôi cần thời gian suy nghĩ.
- Được.
Nói xong chuyện cần nói, Đưỡng Nhẫm liền rời đi. Đường Gia Thiên cầm điện thoại gọi cho một dòng số rồi lạnh lùng nói:
- Điều tra về Mạc Uy Thành.
- Vâng.
Chỉ trong ba mươi phút sau, một người con trai mang tập tài liệu đi vào, cung kính nói:
- Thưa giám đốc, đây là toàn bộ tài liệu về Mạc Uy Thành mà tôi điều tra được. Mời giám đốc xem.
Cầm lấy tập tài liệu, Đường Gia Thiên lật từng trang ra xem. Mạc Uy Thành, năm tư tuổi. Chủ tịch công ty ViNyl. Có một người vợ và hai người con trai. Ông ta được mệnh danh là háo sắc, rất thích gái có thân hình và khuôn mặt xinh đẹp........
Gấp tập tài liệu lại, trên môi Đường Gia Thiên nhếch nhẹ. Một nụ cười thâm sâu, không ai có thể đoán được anh đang suy nghĩ điều gì.1
........................
Sau khi về nhà, Bạch Tử Hoa vô cùng bất ngờ khi gặp Đường Gia Thiên. Hai người cũng không nói gì cứ vậy mà lướt qua nhau.
Đặt chân vào trong bếp, Đường Nhẫm từ đâu đi tới, đưa cho cô một chiếc điện thoại rồi nói:
- Ta nghe quản gia nói em không có điện thoại. Sẵn tiện ta đi đổi máy mới nên tiện mua cho em.
Bạch Tử Hoa có chút ngại ngùng định từ chối thì bị một câu nói của Đường Nhẫm làm cho lu mờ ý nghĩ đi:
- Ta còn mua cho cả em gái em. Hai người có thể chò truyện tâm sự với nhau mà không cần nhờ quản gia. Sẽ tiện hơn rất nhiều nếu có điện thoại riêng. Đừng ngày nào cũng làm phiền người khác.
- Vâng. Cảm ơn lão gia.
Ông Đường rời đi, Bạch Tử Hoa mỉm cười. Thật ra cô thấy ông ấy cũng không xấu xa lắm chỉ là bản tính hơi kì quặc chút thôi. Chứ ông ấy đối xử với cô và gia đình cô rất tốt mà.
- Có vẻ như cô đã biết cách quyến rũ đàn ông rồi đấy.
Bỗng dưng từ cửa phòng bếp vang lên một âm thanh gắt gỏng đầy khinh bỉ. Bạch Tử Hao ngẩng mặt lên nhìn. Thì ra là Mộc Hàm và Từ Kim. Hai người họ vừa nói vừa nhìn cô với ánh mắt chế giễu.
- Quyến rũ hết đàn ông này đến đàn ông khác, cô quả thật là khiến chúng tôi phải hoảng sợ.
Từ Kim vừa che miệng vừa lảo lia đôi mắt. Thái độ gì đây. Định gây sự với cô nữa hả?
- Em hơi mệt. Em xin phép.
Định rời đi rồi vậy mà Mộc Hàm còn níu tay cô lại quát:
- Đang nói chuyện mà, mày định đi đâu.
Bạch Tử Hoa nhăn mặt, muốn rụt tay lại nhưng Mộc Hàm lại càng dùng sức bóp chặt gổ tay cô hơn. Khiến cho cô đau đớn.
- Chị cả. Chị làm gì vậy?
Ái Nhược Lam nghe tiếng ồn ào liền chạy lại xem không ngờ lại bắt gặp cảnh này. Bà vội vàng chạy lại giải cứu cô. Từ Kim cất giọng:
- Chị ba. Chị đừng để con nhỏ này làm mờ đôi mắt. Có ngày hối hận không kịp.
- Chị làm gì không cần em xen vào. Đều là người một nhà. Mong mọi người đối xử với nhau tốt một chút.
Nói rồi đưa bà đưa Bạch Tử Hoa đi để lại hai người kia đang hừng hực tức giận.
- Bạch Tử Hoa. Đúng là em rồi. Em đang đi đâu vậy?
Bạch Tử Hoa nở nụ cười tươi:
- Em đến bệnh viện. Thật không ngờ lại gặp anh ở đây.
- Anh cũng vậy, lên đây đi. Anh đưa em đi. Sẵn tiện anh cũng đến thăm một người bạn ở gần đây.
- Vâng. Vậy em làm phiền anh rồi.
Dứt lời, cô mở cửa xe rồi ngồi vào trong. Lhi đã yên vị trên ghế, Hàn Vương Bách bỗng dưng tiến sát lại gần cô, mặt đối mặt khiến Bạch Tử Hoa vô cùng ngại ngùng.
- Ngồi trên xe là phải thắt dây an toàn.
Vừa nói, Hàn Vương Bách vừa dịu dàng kéo lấy dây an toàn cài vào cho cô. Bạch Tử Hoa mặt đỏ bừng quay đi tránh ánh mắt mang ý cười ấy. Từ đằng xa, một cặp mắt nhíu lại nhìn chằm chằm về phía cô. "Đúng là người đàn bà lăng loàn."
Đến bệnh viện, Hàn Vương Bách đi vòng ra bên ngoài, mở cửa xe cho cô. Bạch Tử Hoa bước xuống, Hàn Vương Bách nhìn cô rồi lập tức cúi người thắt dây giày cho cô. Bạch Tử Hoa ngạc nhiên tròn mắt nhìn. Trái tim vô thức đập liên hồi.
...................
- Đường Gia Thiên.
Vừa đặt chân vào phòng làm việc, tiếng nói của Đường Nhẫm vang lên khiến anh ngừng lại mọi động tác của mình. Quay người lại nhìn ông, anh nhướn mày:
- Cha kính mến, người có chuyện gì muốn nói hay sao?
Đường Nhẫm tuy không vui nhưng vẫn cố nở nụ cười nói:
- Vào trong rồi nói.
Ngồi trên ghế sofa trong phòng, ông Đường lên tiếng:
- Sắp tới đây công ty chúng ta sẽ hợp tác cùng công ty của Mạc tổng. Ta nghe nói công ty này tuy không quá to nhưng lại thu được nguồn vốn rất cao, độ nổi tiếng cũng nằm trong top mười. Nếu công ty ấy hợp tác với chúng ta thì ta nghĩ công ty mình sẽ càng vững chắc hơn.
- Ý ông là muốn tôi đi đàm phán.
Đường Gia Thiên có vẻ không mấy vui vẻ, cau mày nói. Đường Nhẫm gật gù:
- Đúng vậy. Nếu con làm tốt ta sẽ suy nghĩ đến việc giao lại chiếc ghế Chủ tịch cho con.
- Tôi cần thời gian suy nghĩ.
- Được.
Nói xong chuyện cần nói, Đưỡng Nhẫm liền rời đi. Đường Gia Thiên cầm điện thoại gọi cho một dòng số rồi lạnh lùng nói:
- Điều tra về Mạc Uy Thành.
- Vâng.
Chỉ trong ba mươi phút sau, một người con trai mang tập tài liệu đi vào, cung kính nói:
- Thưa giám đốc, đây là toàn bộ tài liệu về Mạc Uy Thành mà tôi điều tra được. Mời giám đốc xem.
Cầm lấy tập tài liệu, Đường Gia Thiên lật từng trang ra xem. Mạc Uy Thành, năm tư tuổi. Chủ tịch công ty ViNyl. Có một người vợ và hai người con trai. Ông ta được mệnh danh là háo sắc, rất thích gái có thân hình và khuôn mặt xinh đẹp........
Gấp tập tài liệu lại, trên môi Đường Gia Thiên nhếch nhẹ. Một nụ cười thâm sâu, không ai có thể đoán được anh đang suy nghĩ điều gì.1
........................
Sau khi về nhà, Bạch Tử Hoa vô cùng bất ngờ khi gặp Đường Gia Thiên. Hai người cũng không nói gì cứ vậy mà lướt qua nhau.
Đặt chân vào trong bếp, Đường Nhẫm từ đâu đi tới, đưa cho cô một chiếc điện thoại rồi nói:
- Ta nghe quản gia nói em không có điện thoại. Sẵn tiện ta đi đổi máy mới nên tiện mua cho em.
Bạch Tử Hoa có chút ngại ngùng định từ chối thì bị một câu nói của Đường Nhẫm làm cho lu mờ ý nghĩ đi:
- Ta còn mua cho cả em gái em. Hai người có thể chò truyện tâm sự với nhau mà không cần nhờ quản gia. Sẽ tiện hơn rất nhiều nếu có điện thoại riêng. Đừng ngày nào cũng làm phiền người khác.
- Vâng. Cảm ơn lão gia.
Ông Đường rời đi, Bạch Tử Hoa mỉm cười. Thật ra cô thấy ông ấy cũng không xấu xa lắm chỉ là bản tính hơi kì quặc chút thôi. Chứ ông ấy đối xử với cô và gia đình cô rất tốt mà.
- Có vẻ như cô đã biết cách quyến rũ đàn ông rồi đấy.
Bỗng dưng từ cửa phòng bếp vang lên một âm thanh gắt gỏng đầy khinh bỉ. Bạch Tử Hao ngẩng mặt lên nhìn. Thì ra là Mộc Hàm và Từ Kim. Hai người họ vừa nói vừa nhìn cô với ánh mắt chế giễu.
- Quyến rũ hết đàn ông này đến đàn ông khác, cô quả thật là khiến chúng tôi phải hoảng sợ.
Từ Kim vừa che miệng vừa lảo lia đôi mắt. Thái độ gì đây. Định gây sự với cô nữa hả?
- Em hơi mệt. Em xin phép.
Định rời đi rồi vậy mà Mộc Hàm còn níu tay cô lại quát:
- Đang nói chuyện mà, mày định đi đâu.
Bạch Tử Hoa nhăn mặt, muốn rụt tay lại nhưng Mộc Hàm lại càng dùng sức bóp chặt gổ tay cô hơn. Khiến cho cô đau đớn.
- Chị cả. Chị làm gì vậy?
Ái Nhược Lam nghe tiếng ồn ào liền chạy lại xem không ngờ lại bắt gặp cảnh này. Bà vội vàng chạy lại giải cứu cô. Từ Kim cất giọng:
- Chị ba. Chị đừng để con nhỏ này làm mờ đôi mắt. Có ngày hối hận không kịp.
- Chị làm gì không cần em xen vào. Đều là người một nhà. Mong mọi người đối xử với nhau tốt một chút.
Nói rồi đưa bà đưa Bạch Tử Hoa đi để lại hai người kia đang hừng hực tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.