Mẹ Kế Của Công Chúa Bạch Tuyết
Chương 21: H
Chích Thì Giới 99
04/11/2024
Thiếu nữ chưa từng có kinh nghiệm làm sao chịu nổi hai lần cao trào liên tiếp như vậy. Trong vài giây ngắn ngắn ngủi, nàng như hoàn toàn ngừng thở, sau cơn run rẩy thì cả người lập tức mềm nhũn nằm trên giường, mất một lúc nàng mới bắt đầu thở lại. Isolde khẽ liếm mật ngọt trên tay, ngồi bên giường ngắm nhìn nàng trong trạng thái mất hồn, cho đến khi cuối cùng đôi mắt xám xanh của nàng lấy lại được tiêu cự, ngượng ngùng nhìn về phía chàng.
Chàng rất thích ánh mắt nàng mỗi khi nhìn mình, ánh mắt đầy vẻ chăm chú và thuần khiết, như thể chàng là cả thế giới của nàng. Đắm mình trong cái nhìn ấy, trái tim đã băng giá từ lâu của chàng dần ấm áp trở lại, chỉ là khi giữa họ không còn lớp gương ngăn cách, chàng dần nhận ra bản thân không thể chỉ hài lòng với chút hơi ấm ấy.
Ánh mắt ngây thơ chắc chắn là tuyệt đẹp, nhưng chàng muốn nàng có khao khát nhiều hơn, muốn sự ham muốn của nàng dành cho mình ngày càng lớn, giống như phản ứng của nàng khi đáp lại nụ hôn của chàng. Vì vậy, mặc dù có thể dùng ma pháp để lập tức cởi quần áo, Isolde vẫn đứng dậy dưới ánh mắt của nàng, chậm rãi tháo chiếc cà vạt lụa lộng lẫy trên cổ.
Vì hai tay Agatha không thể cử động, nên khi Isolde tùy ý thưởng thức nàng, chàng vẫn giữ được phong thái của mình. Dù trong tình cảnh này, vẻ mặt nghiêm nghị của chàng nay lại mang nét cuốn hút đầy gợi cảm, nhưng mái tóc và quần áo trên người chàng vẫn gọn gàng. Vóc dáng chàng luôn tao nhã như thế, đứng đó đã là một cảnh đẹp không thể rời mắt.
Agatha vừa kịp lấy lại hơi thở, lại thấy chàng đã gỡ bỏ chiếc cà vạt trên cổ, đang dùng những ngón tay thon dài chậm rãi mở từng nút áo khoác bên ngoài, khiến nàng không khỏi ngẩn ngơ. Trước đây khi nhìn thấy Isolde qua gương, chàng lúc nào cũng chỉnh chu, nàng nào có ngờ rằng mình lại có ngày được tận mắt thấy chàng từ từ cởi bỏ trang phục một cách gợi cảm như vậy.
Dù trong lâu đài gương ngoài Isolde ra chẳng có ai, nhưng chàng luôn mặc trang phục nghiêm chỉnh như một vị vua lúc nào cũng sẵn sàng tiếp khách. Bộ trang phục phức tạp và lộng lẫy ấy khi mặc lên người chàng thì toát lên vẻ cao quý, mà khi cởi ra cũng thật đẹp. Chỉ là chàng cởi hơi chậm, khiến nàng muốn tiến đến giúp chàng một tay...
… Không đúng, chàng đang cởi đồ kìa! Sao nàng lại nhìn chằm chằm thế, thậm chí còn muốn giúp chàng cởi nữa? Agatha chợt nhận ra, mặt nàng đỏ bừng, vội nhắm mắt lại. Nhưng dù đã nhắm mắt, hình ảnh vừa thấy vẫn rõ ràng vẫn in đậm trong đầu nàng, càng tệ hơn là dường như nàng đã nghe thấy một tiếng cười trầm thấp. Dù chỉ vài tiếng ngắn ngủi, nhưng cũng đủ khiến nàng xấu hổ đến mức muốn tự thiêu đốt bản thân.
Isolde quay lại giường trong trạng thái trần trụi, ngắm nhìn Agatha cũng không mảnh vải che thân, tóc nàng rối tung, nằm trên những lớp áo khoác như một linh hồn mỹ lệ được thai nghén từ những bông hoa lụa. Chỉ là vị linh hồn ấy đang chìm trong cảm giác xấu hổ dữ dội, nhắm chặt mắt và cố thu mình lại, như thể làm vậy sẽ che giấu được rằng nàng vừa mới có những suy nghĩ táo bạo về người tình.
Nhưng Isolde nào bận tâm ánh mắt nóng bỏng mà nàng dồn vào mình. Chàng đưa tay, nhẹ nhàng vuốt gọn lọn tóc ẩm bên má nàng, khẽ nói bên tai nàng: 'Agatha, mở mắt ra nào.'
Giọng chàng quá đỗi dịu dàng, hơi thở chàng quá đỗi mê hoặc, cả người Agatha như bị phát sốt, lắc đầu, nhắm chặt mắt hơn. Isolde không để ý, cúi người, chống hai tay xuống bên cạnh nàng, rồi ép cái thứ nóng bỏng cương cứng của mình xuống giữa hai chân nàng.
“Ưm…a…a”
Dù cơ thể nàng vừa được chàng mơn trớn kỹ càng bằng những ngón tay, nhưng hình dáng và sức nóng của càng thì ngón tay làm sao so sánh được. Chỉ cần cảm nhận đầu phần nóng bỏng ấy lướt qua những cánh hoa của mình đã đủ khiến nàng run rẩy tê dại cả người, huống chi cánh hoa đã nếm trải sự ngọt ngào của nàng giờ đang rỉ mật khát khao, chờ mong phần nóng bỏng của chàng tiến vào sâu hơn nữa.
Chàng rất thích ánh mắt nàng mỗi khi nhìn mình, ánh mắt đầy vẻ chăm chú và thuần khiết, như thể chàng là cả thế giới của nàng. Đắm mình trong cái nhìn ấy, trái tim đã băng giá từ lâu của chàng dần ấm áp trở lại, chỉ là khi giữa họ không còn lớp gương ngăn cách, chàng dần nhận ra bản thân không thể chỉ hài lòng với chút hơi ấm ấy.
Ánh mắt ngây thơ chắc chắn là tuyệt đẹp, nhưng chàng muốn nàng có khao khát nhiều hơn, muốn sự ham muốn của nàng dành cho mình ngày càng lớn, giống như phản ứng của nàng khi đáp lại nụ hôn của chàng. Vì vậy, mặc dù có thể dùng ma pháp để lập tức cởi quần áo, Isolde vẫn đứng dậy dưới ánh mắt của nàng, chậm rãi tháo chiếc cà vạt lụa lộng lẫy trên cổ.
Vì hai tay Agatha không thể cử động, nên khi Isolde tùy ý thưởng thức nàng, chàng vẫn giữ được phong thái của mình. Dù trong tình cảnh này, vẻ mặt nghiêm nghị của chàng nay lại mang nét cuốn hút đầy gợi cảm, nhưng mái tóc và quần áo trên người chàng vẫn gọn gàng. Vóc dáng chàng luôn tao nhã như thế, đứng đó đã là một cảnh đẹp không thể rời mắt.
Agatha vừa kịp lấy lại hơi thở, lại thấy chàng đã gỡ bỏ chiếc cà vạt trên cổ, đang dùng những ngón tay thon dài chậm rãi mở từng nút áo khoác bên ngoài, khiến nàng không khỏi ngẩn ngơ. Trước đây khi nhìn thấy Isolde qua gương, chàng lúc nào cũng chỉnh chu, nàng nào có ngờ rằng mình lại có ngày được tận mắt thấy chàng từ từ cởi bỏ trang phục một cách gợi cảm như vậy.
Dù trong lâu đài gương ngoài Isolde ra chẳng có ai, nhưng chàng luôn mặc trang phục nghiêm chỉnh như một vị vua lúc nào cũng sẵn sàng tiếp khách. Bộ trang phục phức tạp và lộng lẫy ấy khi mặc lên người chàng thì toát lên vẻ cao quý, mà khi cởi ra cũng thật đẹp. Chỉ là chàng cởi hơi chậm, khiến nàng muốn tiến đến giúp chàng một tay...
… Không đúng, chàng đang cởi đồ kìa! Sao nàng lại nhìn chằm chằm thế, thậm chí còn muốn giúp chàng cởi nữa? Agatha chợt nhận ra, mặt nàng đỏ bừng, vội nhắm mắt lại. Nhưng dù đã nhắm mắt, hình ảnh vừa thấy vẫn rõ ràng vẫn in đậm trong đầu nàng, càng tệ hơn là dường như nàng đã nghe thấy một tiếng cười trầm thấp. Dù chỉ vài tiếng ngắn ngủi, nhưng cũng đủ khiến nàng xấu hổ đến mức muốn tự thiêu đốt bản thân.
Isolde quay lại giường trong trạng thái trần trụi, ngắm nhìn Agatha cũng không mảnh vải che thân, tóc nàng rối tung, nằm trên những lớp áo khoác như một linh hồn mỹ lệ được thai nghén từ những bông hoa lụa. Chỉ là vị linh hồn ấy đang chìm trong cảm giác xấu hổ dữ dội, nhắm chặt mắt và cố thu mình lại, như thể làm vậy sẽ che giấu được rằng nàng vừa mới có những suy nghĩ táo bạo về người tình.
Nhưng Isolde nào bận tâm ánh mắt nóng bỏng mà nàng dồn vào mình. Chàng đưa tay, nhẹ nhàng vuốt gọn lọn tóc ẩm bên má nàng, khẽ nói bên tai nàng: 'Agatha, mở mắt ra nào.'
Giọng chàng quá đỗi dịu dàng, hơi thở chàng quá đỗi mê hoặc, cả người Agatha như bị phát sốt, lắc đầu, nhắm chặt mắt hơn. Isolde không để ý, cúi người, chống hai tay xuống bên cạnh nàng, rồi ép cái thứ nóng bỏng cương cứng của mình xuống giữa hai chân nàng.
“Ưm…a…a”
Dù cơ thể nàng vừa được chàng mơn trớn kỹ càng bằng những ngón tay, nhưng hình dáng và sức nóng của càng thì ngón tay làm sao so sánh được. Chỉ cần cảm nhận đầu phần nóng bỏng ấy lướt qua những cánh hoa của mình đã đủ khiến nàng run rẩy tê dại cả người, huống chi cánh hoa đã nếm trải sự ngọt ngào của nàng giờ đang rỉ mật khát khao, chờ mong phần nóng bỏng của chàng tiến vào sâu hơn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.