Mẹ Kế Của Công Chúa Bạch Tuyết
Chương 23: H
Chích Thì Giới 99
04/11/2024
Người con gái trong vòng xoáy khẩn cầu sự giúp đỡ.
"Isolde… ưm… xin chàng… thật khó chịu…"
"Ồ, khó chịu ở đâu? Em muốn ta dừng lại sao?"
Dù mồ hôi đã ướt đẫm trên thân mình, Isolde vẫn ngừng động tác của chàng. Chàng khẽ đẩy phần nóng bỏng vào điểm đỏ hồng đang căng mọng, dịu dàng thăm hỏi. Bị câu dẫn đến vậy, Agatha cuối cùng cũng không nhịn được mà nức nở, "Xin chàng… sâu thêm chút… như thế thật khó chịu…"
Nhận được câu trả lời mong muốn, Isolde lập tức dồn lực một nhịp, phần nóng bỏng của chàng lập tức thâm nhập sâu vào hoa huyệt của nàng. Sự thô to của chàng không phù hợp với nơi nhỏ hẹp chưa từng tiếp nhận ai ấy, nhưng hoa huyệt nàng đã khao khát khôn nguôi, hơn nữa Isolde cũng đã dùng phép thuật để giảm bớt đau đớn của nàng, vì vậy khoảnh khắc này đem lại cho Agatha niềm khoái lạc và cảm giác tràn đầy chưa từng có.
"A… ôi… a a a…"
"Như vậy có được không, Agatha của ta? Nếu em khó chịu, ta có thể rời ra bất cứ lúc nào."
"Không… xin đừng rời đi… Isolde… sâu hơn chút nữa…"
Trong khoái cảm mãnh liệt, Agatha sao có thể nghe ra ý định ngược đời của chàng, lúc này, nàng chỉ muốn gắn bó sâu sắc với chàng hơn nữa. Isolde cũng không muốn kìm nén nữa, hai tay chống bên cạnh nàng, để mặc bản thân thỏa sức chiếm đoạt.
Mọi ham muốn dồn nén bấy lâu nay bùng nổ, mỗi cú nhấn của chàng đều dứt khoát và mạnh mẽ, không chút lưu tình mà khai mở từng lớp nếp gấp e thẹn trong nàng. Phần nóng bỏng, thô to của chàng với những gân guốc nổi lên, như những chiếc gai giương nanh múa vuốt, khiến người ta kinh hãi.
Dù không thể thấy hình dáng ấy, cơ thể Agatha vẫn không thể tránh khỏi sự xâm chiếm dữ dội. Mọi điểm nhạy cảm ẩn giấu trong nếp gấp e thẹn đều bị phần ấy xoay đảo, sau đó các gân guốc trên đó cọ quét không thương tiếc, khiến nước trong hoa huyệt nàng bị nghiền thành những giọt mật đục.
Những chiếc gai tà ác ấy khi đã có mật ngọt bôi trơn thì không bỏ sót khe hở nào, tự do đâm chọc vào mọi ngõ ngách. Điểm nhạy cảm sâu trong hoa huyệt của nàng chưa từng được chạm đến, sao có thể chịu nổi kích thích như vậy, khẽ run lên muốn co lại, nhưng phần ấy lại không chút thương xót. Dù sẽ rút lui, nhưng ngay sau đó lại tiến vào, phá tan mọi cửa ngõ kín kẽ.
Cảm giác sung sướng mãnh liệt từ nơi hai người giao hợp lan ra khắp cơ thể Agatha. Cảm giác chật chội căng đầy ấy, trong sự dẫn dắt của phép thuật và cơn đói khát của nữ thân, đã bị đè xuống, khiến Agatha chỉ có thể đắm mình vào từng đợt sóng khoái cảm, lênh đênh trong cơn bão điên cuồng.
"Haa… a… a a a…"
Đôi mắt sáng ngời của Agatha giờ đã mờ sương, đôi tay bị trói vô lực với lấy như người đuối nước cố bám lấy phao. Nhưng dưới sự điều khiển của Isolde, điều duy nhất nàng có thể dựa vào chính là phần tà ác của chàng.
Và trong từng đợt sóng dồn dập, hoa huyệt nàng xiết chặt lấy phần nóng bỏng của chàng, mong mỏi giây phút thư giãn, nhưng càng siết chặt, nàng lại càng bị chiếm đoạt dữ dội hơn. Cơ thể nàng đẹp đến mê hoặc, phần da thịt mềm mại ẩm ướt nơi hoa huyệt chặt khít, tựa như hàng ngàn chiếc miệng nhỏ liên tục mút lấy dòng nhiệt hừng hực ấy. Làm sao Isolde có thể tự kiềm chế?
"Agatha… em thật biết cách tra tấn ta…"
"Isolde… ưm… xin chàng… thật khó chịu…"
"Ồ, khó chịu ở đâu? Em muốn ta dừng lại sao?"
Dù mồ hôi đã ướt đẫm trên thân mình, Isolde vẫn ngừng động tác của chàng. Chàng khẽ đẩy phần nóng bỏng vào điểm đỏ hồng đang căng mọng, dịu dàng thăm hỏi. Bị câu dẫn đến vậy, Agatha cuối cùng cũng không nhịn được mà nức nở, "Xin chàng… sâu thêm chút… như thế thật khó chịu…"
Nhận được câu trả lời mong muốn, Isolde lập tức dồn lực một nhịp, phần nóng bỏng của chàng lập tức thâm nhập sâu vào hoa huyệt của nàng. Sự thô to của chàng không phù hợp với nơi nhỏ hẹp chưa từng tiếp nhận ai ấy, nhưng hoa huyệt nàng đã khao khát khôn nguôi, hơn nữa Isolde cũng đã dùng phép thuật để giảm bớt đau đớn của nàng, vì vậy khoảnh khắc này đem lại cho Agatha niềm khoái lạc và cảm giác tràn đầy chưa từng có.
"A… ôi… a a a…"
"Như vậy có được không, Agatha của ta? Nếu em khó chịu, ta có thể rời ra bất cứ lúc nào."
"Không… xin đừng rời đi… Isolde… sâu hơn chút nữa…"
Trong khoái cảm mãnh liệt, Agatha sao có thể nghe ra ý định ngược đời của chàng, lúc này, nàng chỉ muốn gắn bó sâu sắc với chàng hơn nữa. Isolde cũng không muốn kìm nén nữa, hai tay chống bên cạnh nàng, để mặc bản thân thỏa sức chiếm đoạt.
Mọi ham muốn dồn nén bấy lâu nay bùng nổ, mỗi cú nhấn của chàng đều dứt khoát và mạnh mẽ, không chút lưu tình mà khai mở từng lớp nếp gấp e thẹn trong nàng. Phần nóng bỏng, thô to của chàng với những gân guốc nổi lên, như những chiếc gai giương nanh múa vuốt, khiến người ta kinh hãi.
Dù không thể thấy hình dáng ấy, cơ thể Agatha vẫn không thể tránh khỏi sự xâm chiếm dữ dội. Mọi điểm nhạy cảm ẩn giấu trong nếp gấp e thẹn đều bị phần ấy xoay đảo, sau đó các gân guốc trên đó cọ quét không thương tiếc, khiến nước trong hoa huyệt nàng bị nghiền thành những giọt mật đục.
Những chiếc gai tà ác ấy khi đã có mật ngọt bôi trơn thì không bỏ sót khe hở nào, tự do đâm chọc vào mọi ngõ ngách. Điểm nhạy cảm sâu trong hoa huyệt của nàng chưa từng được chạm đến, sao có thể chịu nổi kích thích như vậy, khẽ run lên muốn co lại, nhưng phần ấy lại không chút thương xót. Dù sẽ rút lui, nhưng ngay sau đó lại tiến vào, phá tan mọi cửa ngõ kín kẽ.
Cảm giác sung sướng mãnh liệt từ nơi hai người giao hợp lan ra khắp cơ thể Agatha. Cảm giác chật chội căng đầy ấy, trong sự dẫn dắt của phép thuật và cơn đói khát của nữ thân, đã bị đè xuống, khiến Agatha chỉ có thể đắm mình vào từng đợt sóng khoái cảm, lênh đênh trong cơn bão điên cuồng.
"Haa… a… a a a…"
Đôi mắt sáng ngời của Agatha giờ đã mờ sương, đôi tay bị trói vô lực với lấy như người đuối nước cố bám lấy phao. Nhưng dưới sự điều khiển của Isolde, điều duy nhất nàng có thể dựa vào chính là phần tà ác của chàng.
Và trong từng đợt sóng dồn dập, hoa huyệt nàng xiết chặt lấy phần nóng bỏng của chàng, mong mỏi giây phút thư giãn, nhưng càng siết chặt, nàng lại càng bị chiếm đoạt dữ dội hơn. Cơ thể nàng đẹp đến mê hoặc, phần da thịt mềm mại ẩm ướt nơi hoa huyệt chặt khít, tựa như hàng ngàn chiếc miệng nhỏ liên tục mút lấy dòng nhiệt hừng hực ấy. Làm sao Isolde có thể tự kiềm chế?
"Agatha… em thật biết cách tra tấn ta…"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.