Chương 15: Con bé rất nghe lời mẹ
Cam nhỏ
04/01/2021
Ngày mai kết hôn, Nhật Hạ không ngủ được, lăn tăn đủ thứ. Hai mắt đăm chiêu ngắm bộ váy cưới treo trên giá, lúc nãy Việt Hoàng có gọi điện cho cô, dặn cô đi ngủ sớm, qua đêm nay thôi hai người sẽ chính thức về chung một nhà. Cảm giác lâng lâng khó tả, cô sắp kết hôn rồi, không còn tùy hứng như ở nhà, hai nhà cách nhau ba mươi phút đi xe máy ấy vậy mà Nhật Hạ thấy đường về nhà xa hẳn. Xem ra làm công chúa của bố mẹ lâu quá nên bỡ ngỡ trước những thay đổi của cuộc sống.
Nhật Hạ nghe tiếng cửa mở, là mẹ cô. Bà không ngủ được nên qua phòng con gái xem sao.
"Sao còn chưa ngủ? Ngày mai mang đôi mắt gấu trúc cưới chồng hả?"
"Con vui quá nên tỉnh như sáo luôn."
Mẹ cô ngồi xuống bên cạnh giường, bà ân cần dặn dò, mẹ cô dặn nhiều thứ lắm, Nhật Hạ đều để trong lòng nhưng giờ phút này cô thực sự xúc động.
"Cưới chồng rồi có thời gian thì hãy về thăm bố mẹ. Cư xử tôn trọng lễ phép với bố mẹ chồng, đừng hễ nổi nóng là đòi bỏ về nghe không. Uất ức thì phải nói, làm sai thì nhận nhưng tuyệt đối không để bản thân bị xem thường."
Nhật Hạ ôm mẹ thút thít.
"Con yêu mẹ."
Cô cũng sắp làm mẹ, tình thương bao la Nhật Hạ thấy và cảm nhận được từ mẹ cô sẽ học tập và vận dụng vào chính bé Min. Mặc dù sẽ khó đấy nhưng chưa thử làm sao biết mình không thành công! Đúng giờ lành nhà trai xuất hiện, sính lễ vòng vàng Nhật Hạ đeo đầy tay, Việt Hoàng tuy không phải lần đầu kết hôn nhưng rất hồi hộp. Ở trước mặt bố mẹ vợ và họ hàng, Việt Hoàng hứa sẽ chăm sóc yêu thương cô cả đời. Ai cũng chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ, bé Min ngồi cạnh bà nội, sự xuất hiện của đứa bé bên cạnh chú rể khiến nhiều người tò mò. Họ hàng của Nhật Hạ có vài người biết, còn lại thì nói bóng gió. Con bé vẻ mặt không cảm xúc nhìn bố và cô Hạ trao nhẫn cưới, nó vẫn còn non nớt chưa đủ thấu hiểu hết những gì đang diễn ra, trong lòng vẫn ôm giấc mơ bố và mẹ quay lại như trước.
Tiệc đãi ở một nhà hàng sang trọng, Thiên Trang là vị khách không mời nhưng có mặt. Cô ta ngồi ở bàn gần cuối, xa sân khấu nhất. Nhìn hai người tay trong tay thật hạnh phúc kia mà nổi lòng ganh ghét, đố kị. Thiên Trang đảo mắt tìm kiếm bé Min, con bé ngồi tận đằng trước, muốn tiếp cận hơi khó. Cô ta không tin cuộc sống của Nhật Hạ khi về làm dâu sẽ yêu ổn.
"Cứ cười hết ngày hôm nay đi vì ngày mai cô cười không nổi đâu."
Chờ đợi cuối cùng thời cơ cũng tới, Thiên Trang bám theo sau bà Nguyệt, bé Min muốn đi vệ sinh nên bà nội dẫn đi. Bà Nguyệt gặp người quen đứng ngoài cửa nói chuyện còn bé Min thì ở bên trong, Thiên Trang qua mặt bà Nguyệt lẻn vào.
"Min ơi!"
"Mẹ?"
Con bé nghe tiếng mẹ mừng rỡ chạy lại, Thiên Trang ôm lấy con gái sụt sùi.
"Bố con cưới vợ rồi mẹ đau lòng lắm, con còn thương mẹ không?"
"Có ạ!"
"Thế thì con tuyệt đối đừng để bố và cô Hạ ở chung với nhau, tối nay con chuyển sang phòng bố ngủ đi. Cô Hạ mà có em bé thì con bị hất hủi như mấy bạn lang thang ngoài đường vậy, sợ lắm đúng không?"
Bé Min gật đầu sợ hãi, lời vừa rồi của Thiên Trang đã ám ảnh con bé. Trẻ con rất dễ dạy, cứ theo đà này kế hoạch của cô ta sớm thành công. Bà Nguyệt không hề biết rằng cháu gái mình vừa bị mẹ nó đầu độc tâm hồn một lần nữa. Nhật Hạ toàn thân mệt mỏi giờ mới được thảnh thơi, cả ngày đi qua đi lại, bụng thì đói, tuy vui mà mệt. Việt Hoàng ngà ngà say, cô dâu vẫn chưa thay váy nằm dài trên giường, anh ôn nhu kéo tay cô.
"Em định ngủ như thế luôn à?"
"Mỏi chân quá, anh kéo em dậy đi!"
Việt Hoàng chỉ dùng ít sức đã dựng cô dậy, Nhật Hạ ngồi tựa vào lòng anh than thở.
"Tốt nhất là nên cưới một lần thôi, mệt thật đấy."
"Em nói nhảm gì đó, đói bụng không anh đem thức ăn vào cho."
"Thôi ăn không nổi đâu, em đi tắm trước."
Nhật Hạ mở vali quần áo của mình, cô vẫn chưa kịp treo vào tủ, đêm nay là đêm tân hôn, cô nghĩ tới thôi đã đỏ mặt. Nhật Hạ tay lựa quần áo mắt thì liếc sang Việt Hoàng, anh đang ngồi trên giường nhìn cô, ánh mắt hơi gian.
"Em nhìn gì đấy?"
Tiếng cười trầm thấp phát ra làm Nhật Hạ nhất thời xấu hổ chạy thẳng vào nhà tắm. Tẩy sạch lớp trang điểm cô cảm giác mặt nhẹ đi cả ký. Đem sữa tắm tạo bọt thơm phức rồi thoa lên người, lòng khoan khoái còn ngâm nga vài câu. Nhật Hạ tắm mười phút là xong, cô đem bộ váy ngủ ướm lên người, đây là quà của hội chị em cô, váy ren mỏng đỏ rực khêu gợi, mặc như không mặc. Nhật Hạ đang tính toán, cô chưa muốn có con, lỡ may đêm nay cô trúng thưởng thì toi mất, nhưng đêm tân hôn kêu chồng dùng biện pháp an toàn thì có thiệt thòi cho anh không nhỉ? Nhật Hạ suy đi nghĩ lại thôi đêm đầu tiên phó mặt cho trời vậy.
Từ nhà tắm bước ra với nụ cười ngọt ngào, Nhật Hạ bất chợt ngập ngừng khi thấy bé Min ôm con gấu bông to tướng ngồi giữa giường. Ăn mặc mát mẻ trước mặt con bé khiến cô hơi ngại. Việt Hoàng cảm giác cơ thể sinh ra phản ứng, anh đi tới chỗ Nhật Hạ, muốn ôm cô một cái nhưng bé Min cứ nhìn chằm chằm hai người.
"Đêm nay con bé muốn ngủ với chúng ta, em thông cảm."
"Giường rộng như vậy ba người ngủ chẳng sao, em vui mà."
Đứng gần cô hương thơm của sữa tắm làm anh rạo rực, da thịt trắng mịn lộ ra sau lớp váy càng làm Việt Hoàng hơi thở dồn dập. Nhật Hạ đẩy anh ra.
"Mau tắm đi rồi ngủ"
Cô nghe mẹ chồng bảo tối nào bé Min cũng phải đọc truyện trước khi đi ngủ, Nhật Hạ leo lên giường định ngồi gần con bé.
"Tối nay mẹ đọc truyện cho con nhé?"
"Không thích, cô không phải mẹ!"
"À... Thì cô cưới bố con rồi, phải kêu mẹ chứ!"
Con bé cáu gắt, đôi má phúng phính ửng hồng.
"Con chỉ có mỗi mẹ Trang thôi, cô là mẹ kế độc ác."
Nhật Hạ miệng méo xệch, chưa gì cô đã được ban tặng danh hiệu rồi. Lặng lẽ thở dài, Nhật Hạ đi tới vali lấy ra một tập truyện tranh đủ màu sắc.
"Con không thích thì thôi vậy, toàn truyện mới ra, mẹ định mua cho con đấy."
Nhật Hạ nghe tiếng cửa mở, là mẹ cô. Bà không ngủ được nên qua phòng con gái xem sao.
"Sao còn chưa ngủ? Ngày mai mang đôi mắt gấu trúc cưới chồng hả?"
"Con vui quá nên tỉnh như sáo luôn."
Mẹ cô ngồi xuống bên cạnh giường, bà ân cần dặn dò, mẹ cô dặn nhiều thứ lắm, Nhật Hạ đều để trong lòng nhưng giờ phút này cô thực sự xúc động.
"Cưới chồng rồi có thời gian thì hãy về thăm bố mẹ. Cư xử tôn trọng lễ phép với bố mẹ chồng, đừng hễ nổi nóng là đòi bỏ về nghe không. Uất ức thì phải nói, làm sai thì nhận nhưng tuyệt đối không để bản thân bị xem thường."
Nhật Hạ ôm mẹ thút thít.
"Con yêu mẹ."
Cô cũng sắp làm mẹ, tình thương bao la Nhật Hạ thấy và cảm nhận được từ mẹ cô sẽ học tập và vận dụng vào chính bé Min. Mặc dù sẽ khó đấy nhưng chưa thử làm sao biết mình không thành công! Đúng giờ lành nhà trai xuất hiện, sính lễ vòng vàng Nhật Hạ đeo đầy tay, Việt Hoàng tuy không phải lần đầu kết hôn nhưng rất hồi hộp. Ở trước mặt bố mẹ vợ và họ hàng, Việt Hoàng hứa sẽ chăm sóc yêu thương cô cả đời. Ai cũng chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ, bé Min ngồi cạnh bà nội, sự xuất hiện của đứa bé bên cạnh chú rể khiến nhiều người tò mò. Họ hàng của Nhật Hạ có vài người biết, còn lại thì nói bóng gió. Con bé vẻ mặt không cảm xúc nhìn bố và cô Hạ trao nhẫn cưới, nó vẫn còn non nớt chưa đủ thấu hiểu hết những gì đang diễn ra, trong lòng vẫn ôm giấc mơ bố và mẹ quay lại như trước.
Tiệc đãi ở một nhà hàng sang trọng, Thiên Trang là vị khách không mời nhưng có mặt. Cô ta ngồi ở bàn gần cuối, xa sân khấu nhất. Nhìn hai người tay trong tay thật hạnh phúc kia mà nổi lòng ganh ghét, đố kị. Thiên Trang đảo mắt tìm kiếm bé Min, con bé ngồi tận đằng trước, muốn tiếp cận hơi khó. Cô ta không tin cuộc sống của Nhật Hạ khi về làm dâu sẽ yêu ổn.
"Cứ cười hết ngày hôm nay đi vì ngày mai cô cười không nổi đâu."
Chờ đợi cuối cùng thời cơ cũng tới, Thiên Trang bám theo sau bà Nguyệt, bé Min muốn đi vệ sinh nên bà nội dẫn đi. Bà Nguyệt gặp người quen đứng ngoài cửa nói chuyện còn bé Min thì ở bên trong, Thiên Trang qua mặt bà Nguyệt lẻn vào.
"Min ơi!"
"Mẹ?"
Con bé nghe tiếng mẹ mừng rỡ chạy lại, Thiên Trang ôm lấy con gái sụt sùi.
"Bố con cưới vợ rồi mẹ đau lòng lắm, con còn thương mẹ không?"
"Có ạ!"
"Thế thì con tuyệt đối đừng để bố và cô Hạ ở chung với nhau, tối nay con chuyển sang phòng bố ngủ đi. Cô Hạ mà có em bé thì con bị hất hủi như mấy bạn lang thang ngoài đường vậy, sợ lắm đúng không?"
Bé Min gật đầu sợ hãi, lời vừa rồi của Thiên Trang đã ám ảnh con bé. Trẻ con rất dễ dạy, cứ theo đà này kế hoạch của cô ta sớm thành công. Bà Nguyệt không hề biết rằng cháu gái mình vừa bị mẹ nó đầu độc tâm hồn một lần nữa. Nhật Hạ toàn thân mệt mỏi giờ mới được thảnh thơi, cả ngày đi qua đi lại, bụng thì đói, tuy vui mà mệt. Việt Hoàng ngà ngà say, cô dâu vẫn chưa thay váy nằm dài trên giường, anh ôn nhu kéo tay cô.
"Em định ngủ như thế luôn à?"
"Mỏi chân quá, anh kéo em dậy đi!"
Việt Hoàng chỉ dùng ít sức đã dựng cô dậy, Nhật Hạ ngồi tựa vào lòng anh than thở.
"Tốt nhất là nên cưới một lần thôi, mệt thật đấy."
"Em nói nhảm gì đó, đói bụng không anh đem thức ăn vào cho."
"Thôi ăn không nổi đâu, em đi tắm trước."
Nhật Hạ mở vali quần áo của mình, cô vẫn chưa kịp treo vào tủ, đêm nay là đêm tân hôn, cô nghĩ tới thôi đã đỏ mặt. Nhật Hạ tay lựa quần áo mắt thì liếc sang Việt Hoàng, anh đang ngồi trên giường nhìn cô, ánh mắt hơi gian.
"Em nhìn gì đấy?"
Tiếng cười trầm thấp phát ra làm Nhật Hạ nhất thời xấu hổ chạy thẳng vào nhà tắm. Tẩy sạch lớp trang điểm cô cảm giác mặt nhẹ đi cả ký. Đem sữa tắm tạo bọt thơm phức rồi thoa lên người, lòng khoan khoái còn ngâm nga vài câu. Nhật Hạ tắm mười phút là xong, cô đem bộ váy ngủ ướm lên người, đây là quà của hội chị em cô, váy ren mỏng đỏ rực khêu gợi, mặc như không mặc. Nhật Hạ đang tính toán, cô chưa muốn có con, lỡ may đêm nay cô trúng thưởng thì toi mất, nhưng đêm tân hôn kêu chồng dùng biện pháp an toàn thì có thiệt thòi cho anh không nhỉ? Nhật Hạ suy đi nghĩ lại thôi đêm đầu tiên phó mặt cho trời vậy.
Từ nhà tắm bước ra với nụ cười ngọt ngào, Nhật Hạ bất chợt ngập ngừng khi thấy bé Min ôm con gấu bông to tướng ngồi giữa giường. Ăn mặc mát mẻ trước mặt con bé khiến cô hơi ngại. Việt Hoàng cảm giác cơ thể sinh ra phản ứng, anh đi tới chỗ Nhật Hạ, muốn ôm cô một cái nhưng bé Min cứ nhìn chằm chằm hai người.
"Đêm nay con bé muốn ngủ với chúng ta, em thông cảm."
"Giường rộng như vậy ba người ngủ chẳng sao, em vui mà."
Đứng gần cô hương thơm của sữa tắm làm anh rạo rực, da thịt trắng mịn lộ ra sau lớp váy càng làm Việt Hoàng hơi thở dồn dập. Nhật Hạ đẩy anh ra.
"Mau tắm đi rồi ngủ"
Cô nghe mẹ chồng bảo tối nào bé Min cũng phải đọc truyện trước khi đi ngủ, Nhật Hạ leo lên giường định ngồi gần con bé.
"Tối nay mẹ đọc truyện cho con nhé?"
"Không thích, cô không phải mẹ!"
"À... Thì cô cưới bố con rồi, phải kêu mẹ chứ!"
Con bé cáu gắt, đôi má phúng phính ửng hồng.
"Con chỉ có mỗi mẹ Trang thôi, cô là mẹ kế độc ác."
Nhật Hạ miệng méo xệch, chưa gì cô đã được ban tặng danh hiệu rồi. Lặng lẽ thở dài, Nhật Hạ đi tới vali lấy ra một tập truyện tranh đủ màu sắc.
"Con không thích thì thôi vậy, toàn truyện mới ra, mẹ định mua cho con đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.