Mẹ Kế Không Dễ Làm

Chương 36: Môn đăng hộ đối

Cam nhỏ

04/01/2021

Vợ chồng ông Hưng đã tới tuổi hưởng thụ sống vui vẻ bên cạnh con cháu. Ông Hưng gật đầu, biểu hiện của con dâu càng khiến ông quý như con gái. Từ ngày cô về làm dâu rất được lòng bố mẹ chồng. Thậm chí ông Hưng đã tìm việc làm mới cho cô xong xuôi, chỉ chờ Nhật Hạ gật đầu nữa thì đi làm ngay. Nhật Hạ gọi cho chồng, hỏi xem mấy giờ anh về, người nào đó vẫn không hề biết gì, anh còn nhận thay đồng nghiệp tăng ca. Nhật Hạ buộc anh một tiếng nữa phải có mặt ở nhà, cô có chuyện cần nói.

Việt Hoàng luống cuống, không lẽ Thiên Trang lại tìm đến cô, anh vội nhờ người khác thay rồi nhanh chóng về nhà. Nghe tiếng xe từ ngoài cổng thì ông Hưng phụ trách tắt điện, cả căn nhà chìm trong bóng tối. Bé Min hồi hộp đến nín thở, Nhật Hạ cầm bánh kem đứng ngay cửa, tất cả đều đã sẵn sàng. Việt Hoàng chân dài bước nhanh, lúc nãy anh còn thấy sáng đèn, hay xảy ra chuyện gì rồi.

Ánh sáng lấp lánh từ giấy dán, bong bóng làm anh sững sờ, một chiếc bánh kem đưa tới trước mặt anh. Cả nhà bỗng sáng trưng, Việt Hoàng xúc động không nói nên lời.

"Chúc bố sinh nhật vui vẻ."

Bé Min hai tay cầm pháo bông que cười tít mắt, bố mẹ anh rất nhiệt tình, hát mừng sinh nhật. Đây có lẽ là lần hiếm hoi trong suốt ba mươi mấy năm qua, anh không ngờ có vợ rồi nhiều thứ thay đổi như vậy.

"Anh thổi nến đi."

Nhật Hạ hối thúc, xem ra anh bất ngờ đến hóa đá luôn rồi, nếu cô không nhắc chắc anh cứ đứng cười mãi như vậy.

"Cảm ơn em, cảm ơn bố mẹ."

Bé Min phụng phịu trách móc.

"Bố không cảm ơn con à, hôm nay con phụ mẹ rồi phụ thổi bong bóng nữa."

"Sao bố có thể quên con được, cảm ơn con gái cưng của bố nhé."

Bé Min lém lỉnh ghé vào tai Việt Hoàng nói nhỏ, việc này chỉ có mỗi con bé biết, vậy nên làm ra vẻ bí ẩn.

"Bố mau đòi quà của mẹ đi."



"Quà à?"

"Vâng, món quà quý giá nhất hôm nay."

Việt Hoàng nhìn vợ, cô đang giấu thứ gì đó sau lưng, hai mẹ con hôm nay cứ úp úp mở mở làm anh thêm tò mò.

"Em có quà cho anh hả?"

"Anh tự xem đi, đừng vui đến khóc đấy."

Bố mẹ chồng xúm lại xem món quà gì bí ẩn như vậy, Nhật Hạ đưa cho chồng một chiếc hộp chỉ hơn hai ngón tay, vừa nhỏ vừa xinh, gói giấy thắt nơ cẩn thận. Việt Hoàng tay xé quà nhẹ nhàng như đang cầm dao phẫu thuật, khi mở ra anh không thể tin vào mắt mình. Đúng như lời nhắc nhở của Nhật Hạ, món quà này đúng là quý giá khiến anh vui đến phát khóc.

"Em có thai rồi!"

"Thật hả? Ôi con dâu của tôi, ông nghe thấy không, chúng ta sắp có thêm cháu đấy."

"Con là người được mẹ thông báo đầu tiên, đêm qua con ngủ rất ngon, còn mơ thấy em bé chơi với con nữa."

Nhật Hạ cúi mặt cười tủm tỉm, Việt Hoàng không ngại có bố mẹ ở đây, anh ôm chặt cô. Giọng chứa đầy yêu thương.

"Vợ anh là nhất."

Bà Nguyệt bịt mắt cháu gái lại, giục con trai.



"Mau hôn con bé thay lời cảm ơn đi."

Việt Hoàng rất nghe lời mẹ, nhất là lúc này. Nhật Hạ xấu hổ vùi mặt vào ngực chồng, hạnh phúc ngập tràn đáy mắt.

Thiên Trang đang quen Minh nhưng vẫn lén lút qua lại với một người đàn ông khác. Cô ta phân bổ thời gian rất hợp lý, đến nỗi hai người đàn ông kia không hề biết đến sự tồn tại của nhau. Minh đã tính đến chuyện kết hôn với Thiên Trang, hôm nay còn dẫn cô ta về ra mắt gia đình.

"Bố mẹ anh có khó không?"

"Gặp rồi thì em sẽ biết, anh tin không ai có thể làm khó được em."

Thiên Trang chưa muốn kết hôn nhanh như vậy, cô ta đang lưỡng lự giữa hai con cá lớn bị mắc câu. Người đàn ông cô ta quen trong âm thầm là giám đốc một công ty chứng khoán, so sánh về địa vị và sự giàu có không thua gì Minh, vậy nên cô ta mới kén cá chọn canh. Lòng tham vô đáy, Thiên Trang không còn mặn mà gì với Minh như trước, anh ta cảm nhận được nên muốn nhanh chóng đám cưới. Bố mẹ Minh là dân kinh doanh, chú trọng vẻ bề ngoài, Thiên Trang rất hợp với gu của họ. Không ai biết cô ta đã hai đời chồng, ngay cả Minh cũng chỉ loáng thoáng nghe cô ta kể quen Việt Hoàng sáu năm trước. Vì mẹ chồng hắt hủi nên mới chia tay, đứa con là ngoài ý muốn.

Thiên Trang sau khi tham quan nhà Minh một lượt thì rất hài lòng, kết hôn với anh ta cũng không tệ. Căn nhà bốn tầng rộng rãi, thiết kế theo kiểu biệt thự châu Âu, nội thất sang trọng. Thiên Trang còn tấm tắc khen ngợi cách bài trí trong nhà. Cô ta rất am hiểu về hàng hiệu, chỉ cần nhìn qua là biết ngay.

"Hiện tại cháu đang làm gì?"

"Dạ cháu đang tập tành sang lĩnh vực bất động sản, nghe anh Minh kể hai bác là dân trong nghề, sau này cháu phải học hỏi thêm rồi."

"Cũng không giấu gì cháu, gia đình bác xem trọng môn đăng hộ đối. Thằng Minh lêu lổng đến tuổi này vẫn chưa lấy vợ sinh con, hai bác lo lắm."

Thiên Trang khinh bỉ, môn đăng hộ đối? Nói vậy là đang xem thường cô ta sao? Bà Hoa - mẹ Minh không phải người phụ nữ nhu mì hiền lành. Bà ta tuy trước mặt con trai khen Thiên Trang nức nở nhưng thực ra không ưa cô ta. Người phụ nữ kia quá tham vọng, ngay cả ánh mắt cũng nói lên điều đó, bà Hoa không muốn con dâu mình là người như vậy. Chí ít cũng phải gia giáo đàng hoàng, hoặc lễ phép tôn trọng người lớn.

"Con và Trang sống chung như vợ chồng rồi, bố mẹ chọn ngày đi, chúng con sẽ đăng kí kết hôn trước."

"Người ta còn chưa vội, con vội làm gì!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Kế Không Dễ Làm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook