Chương 9: Kỹ Thuật Diễn Xuất Sắc
Tam Nhật Thành Tinh
26/09/2022
Đều con mẹ nó vô nghĩa, mật mã là sinh nhật của thân thể này, về phần anh bị đi tù ngày nào, trước đây cô vốn không viết ra, có quỷ mới biết!
Đây là thẻ phụ của lão cha tiện nghi Thạch Duyệt Thành, hạn mức cao nhất lên tới vài chục vạn.
Cô vốn chắc chắn Trác Ôn Thư sẽ không nhận nên mới lấy ra mù quáng thiết lập hình tượng người si tình.
Diễn xuất này vô cùng chân thật lại lâm li bi đát, cổ họng vốn bị bóp đau, cảm giác tê tâm liệt phế khi bật khóc cũng không chút giả dối.
Những người khác trong phòng đều bị kỹ thuật diễn của cô làm cho vành mắt đỏ bừng, chỉ có sắc mặt Trác Ôn Thư càng ngày càng âm trầm.
Không biết có phải do Thạch Giảo Giảo càng như vậy càng khiến Trác Ôn Thư nhớ tới ngày trước khi cô hãm hại anh không.
Lúc trước Thạch Giảo Giảo đã từng vào trại tạm giam len lén gặp anh, cô khóc lóc van xin, còn lôi cả việc mình từng đưa mẹ anh đi bệnh viện, cứu mẹ anh một mạng ra.
Ừm… đương nhiên còn có thêm cưỡng ép đe dọa, muốn anh gánh tội thay cho mình.
Năm năm, vào lúc thanh xuân bị hủy hoại, đơn thuần thời niên thiếu cũng bị hủy hoại theo.
Lúc đó cô nào chỉ khóc lóc? Trước đây cô còn dập đầu trước mặt anh, nước mắt giàn giụa, khuôn mặt vặn vẹo, khiến anh chỉ trong một đêm đã nhìn thấu tất cả ghê tởm ở nhân gian.
Thạch Giảo Giảo thấy Trác Ôn Thư chỉ nhìn mình chằm chằm, đứng bất động, lại đánh bạo vịn lấy anh đứng dậy, đưa tay ôm lấy eo anh.
“Em có lỗi với anh, Ôn Thư, em có lỗi với anh…”
Con mẹ nó, tôi không nên viết ra anh, nếu không cần mẹ gì phải chịu tội như thế này!
“Để em bồi thường cho anh, em nguyện ý dùng hết thảy tất cả để bồi thường cho anh.”
Thạch Giảo Giảo tựa đầu lên ngực Trác Ôn Thư, tình chân ý thiết.
“Em sẽ không làm Thạch gia tiểu thư gì nữa, em sẽ đưa hết tất cả tiền cho anh, anh cho em theo anh đi được không… Hu hu hu…”
Đám đàn ông trong phòng không biết tình huống cụ thể, càng không biết người hại Trác Ôn Thư phải ngồi tù là Thạch Giảo Giảo.
Cho dù cô không phải nguyên thân, nhưng đầu sỏ gây dựng ra nhân sinh bi thảm của Trác Ôn Thư chính là cô!
Chỉ là nhìn Thạch Giảo Giảo mềm mại xinh đẹp khóc sướt mướt, tiền cũng đưa người cũng đưa, còn chờ Trác Ôn Thư nhiều năm như vậy.
Cô gái tốt thế này biết đi đâu tìm bây giờ?
Đặc biệt là đám người từng phạm tội như bọn hắn, chỉ bị giam một hai năm còn tốt, thời gian lâu dài, thê ly tử tán, nhân sinh khổ đoản đại lộ triều thiên, ai mà chờ nổi nha.
Những lời Thạch Giảo Giảo vừa nói thật sự đâm trúng tâm can người.
Tên mập mạp cầm đầu uống hơi nhiều, không có tiền đồ mà bắt đầu chảy nước mắt.
Sau khi hắn ta vào tù, vợ bỏ đi, con cái hiện tại cũng không muốn gặp hắn!
Đây là thẻ phụ của lão cha tiện nghi Thạch Duyệt Thành, hạn mức cao nhất lên tới vài chục vạn.
Cô vốn chắc chắn Trác Ôn Thư sẽ không nhận nên mới lấy ra mù quáng thiết lập hình tượng người si tình.
Diễn xuất này vô cùng chân thật lại lâm li bi đát, cổ họng vốn bị bóp đau, cảm giác tê tâm liệt phế khi bật khóc cũng không chút giả dối.
Những người khác trong phòng đều bị kỹ thuật diễn của cô làm cho vành mắt đỏ bừng, chỉ có sắc mặt Trác Ôn Thư càng ngày càng âm trầm.
Không biết có phải do Thạch Giảo Giảo càng như vậy càng khiến Trác Ôn Thư nhớ tới ngày trước khi cô hãm hại anh không.
Lúc trước Thạch Giảo Giảo đã từng vào trại tạm giam len lén gặp anh, cô khóc lóc van xin, còn lôi cả việc mình từng đưa mẹ anh đi bệnh viện, cứu mẹ anh một mạng ra.
Ừm… đương nhiên còn có thêm cưỡng ép đe dọa, muốn anh gánh tội thay cho mình.
Năm năm, vào lúc thanh xuân bị hủy hoại, đơn thuần thời niên thiếu cũng bị hủy hoại theo.
Lúc đó cô nào chỉ khóc lóc? Trước đây cô còn dập đầu trước mặt anh, nước mắt giàn giụa, khuôn mặt vặn vẹo, khiến anh chỉ trong một đêm đã nhìn thấu tất cả ghê tởm ở nhân gian.
Thạch Giảo Giảo thấy Trác Ôn Thư chỉ nhìn mình chằm chằm, đứng bất động, lại đánh bạo vịn lấy anh đứng dậy, đưa tay ôm lấy eo anh.
“Em có lỗi với anh, Ôn Thư, em có lỗi với anh…”
Con mẹ nó, tôi không nên viết ra anh, nếu không cần mẹ gì phải chịu tội như thế này!
“Để em bồi thường cho anh, em nguyện ý dùng hết thảy tất cả để bồi thường cho anh.”
Thạch Giảo Giảo tựa đầu lên ngực Trác Ôn Thư, tình chân ý thiết.
“Em sẽ không làm Thạch gia tiểu thư gì nữa, em sẽ đưa hết tất cả tiền cho anh, anh cho em theo anh đi được không… Hu hu hu…”
Đám đàn ông trong phòng không biết tình huống cụ thể, càng không biết người hại Trác Ôn Thư phải ngồi tù là Thạch Giảo Giảo.
Cho dù cô không phải nguyên thân, nhưng đầu sỏ gây dựng ra nhân sinh bi thảm của Trác Ôn Thư chính là cô!
Chỉ là nhìn Thạch Giảo Giảo mềm mại xinh đẹp khóc sướt mướt, tiền cũng đưa người cũng đưa, còn chờ Trác Ôn Thư nhiều năm như vậy.
Cô gái tốt thế này biết đi đâu tìm bây giờ?
Đặc biệt là đám người từng phạm tội như bọn hắn, chỉ bị giam một hai năm còn tốt, thời gian lâu dài, thê ly tử tán, nhân sinh khổ đoản đại lộ triều thiên, ai mà chờ nổi nha.
Những lời Thạch Giảo Giảo vừa nói thật sự đâm trúng tâm can người.
Tên mập mạp cầm đầu uống hơi nhiều, không có tiền đồ mà bắt đầu chảy nước mắt.
Sau khi hắn ta vào tù, vợ bỏ đi, con cái hiện tại cũng không muốn gặp hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.