Mẹ Kiếp! Tôi Xuyên Thành Nữ Phụ

Chương 16: Henry Mất Tích

Mèo lười

09/08/2021

Lại một tháng nữa trôi qua, Henry vẫn chưa quay lại tôi bất đầu cảm thấy lo lắng chắc phải đến hỏi cha xem thế nào. Lấy lý do việc học của mình đã trậm chễ mấy tháng rồi, sau đó mới hỏi ông rốt cuộc ông để Henry đi làm nhiệm vụ gì mà mất khoảng thời gian như vậy. Chỉ là ông cũng có phần ngạc nhiên mà nói:

"Quả thật việc ta nhờ cậu ấy đi cũng không có khó khăn gì, chỉ là đi khảo sát mà thôi"

Tôi cũng phân vân nhìn cha: "Có khi nào ngài ấy đã xảy ra chuyện rồi không cha?"

Ông gật nhẹ đầu tỏ vẻ đã hiểu khuôn mặt lộ rõ vẻ đăm chiêu:

"Ta sẽ cho người điều tra xem sao, con không cần lo. Nếu cần gấp ta cũng có thể tìm những người giỏi hơn đến dạy cho con"

Dù biết ông cũng là muốn tốt cho tôi nhưng vẫn nên là đợi tin tức của ngài ấy xem sao đã. Mặc cho bản thân vẫn còn chút hiểu lầm nhỏ với ngài ấy, nhưng cũng không thể vì vậy mà ghét ngài ấy được, tôi muốn đợi ngài ấy quay về để hỏi ngài ấy rốt cuộc ý của ngài ấy hôm đó là thế nào, tại sao lại phải trốn tránh tôi lâu như vậy chứ.

Đang đọc sách trong thư phòng tôi thấy Demon bước vào nhìn sắc mặt anh có vẻ hơi trùng xuống tôi thấy lo lắng mà tiến lại gần hỏi han:

"Anh không sao chứ? Có chuyện gì sao.."

Anh nhìn tôi sau đó cất tiếng nói:

"Thầy Henry ngài ấy.. đã.. chết rồi!"

Nghe lời nói ấy xong tôi như đứng không vững, Demon vội đỡ lấy tôi khẽ an ủi:



"Ta cũng rất đau lòng, nhưng người mất không thể sống lại. Em cũng đừng quá đau buồn!"

Dù cố gắng kiềm chế nhưng tôi vẫn không thể ngăn nước mắt chảy xuống, nghẹn ngào mà nói:

"Tại sao lại như vậy chứ! Ngài ấy còn chưa giải thích với em mà sao đột nhiên biến mất như vậy. Có phải em quá đáng lắm không anh, ngài ấy tốt với em như vậy mà em còn đi nghi ngờ ngài ấy.."

Sao đến đột ngột như vậy, dẫu gì ngài ấy cũng là người đối tốt với tôi, kể từ những ngày đầu đến đây.. là người chỉ dạy cho tôi mọi thứ, luôn ôn tồn mà dịu dàng giúp tôi được như ngày hôm nay, một phần tình cảm vừa chớm nở chỉ vì sự nghi hoặc của bản thân mà giờ.. Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi anh chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết khi anh Demon đến chỗ của thầy ấy thì mọi thứ đã bị thiêu rụi, chỉ còn lại duy nhất sợi dây chuyền này. Anh Demon đưa sợi dây chuyền cho tôi, tôi như không thể kìm lại sự đau sót, còn nhớ ngày đó ngồi dưới bóng cây ngài ấy từng cho tôi xem qua sợi dây này còn nói đây là sợi dây mẹ ngài ấy để lại nên ngài ấy rất trân trọng.. Không còn nghi ngờ gì nữa vậy là ngài ấy thật sự không còn nữa rồi, tôi đeo sợi dây ấy lên cổ, nhắc nhở bản thân về sự tồn tại của ngài ấy, còn kẻ hại ngài ấy tôi nhất định sẽ không tha cho hắn.

* * *

Sau ngày Henry mất, tôi càng quay cuồng lao đầu vào công việc hơn, thường ngày sẽ phụ cha xử lý các vấn đề cơ bản tôi cũng thường xuyên ra ngoài hơn trước.. thay cha đi giao dịch các mối làm ăn.. Khoảng thời gian rảnh sẽ rèn luyện kiếm thật cũng như thể lực, đối với tôi cái chết của ngài ấy như hồi chuông cảnh báo tôi dù có tài giỏi đến mấy cũng sẽ không thoát được cái chết, tôi cũng không nhận thêm người thầy nào nữa, vừa phụ giúp cha vừa tự học mọi thứ.

Thấm thoát cũng đã qua một năm rồi, tôi cùng anh Demon xử lý các công việc phụ cha ở thủ đô còn người anh cả thì vẫn phải cai quản công việc ở xa, tránh gặp mặt cái tên vô lễ đó tôi thấy cũng đỡ. Bản thân tôi cảm thấy thích thú với những công việc này hơn là làm một quý cô chỉ biết mặc những bộ váy sặc sỡ đi dự các bữa tiệc rồi khoe mẽ ở đó, lúc mới tiếp nhận những công việc này cha còn lo lắng nhưng thấy được sự nỗ lực cũng như niềm vui của tôi khi làm những việc như này ông cũng không nói gì nữa. Không biết bao lâu rồi bản thân không cần mặc những bộ váy nữa, tóc lúc nào cũng cột cao và bận những bộ đồ dễ hoạt động. (*như minh họa trang phục dưới đây)

Các thiệp mời từ các gia tộc gửi tới tôi cũng chả muốn tham gia nữa, tôi để Daisy lọc các thiệp mời quan trọng từ những gia tộc lớn hay bắt buộc thì tôi sẽ gửi quà đến

Cha và anh cũng nhiều lúc lo lắng cho tôi, các tiểu thư bằng tuổi bây giờ đều đã có vị hôn phu và chuẩn bị kết hôn. Chỉ có tôi là vẫn ung dung, suốt ngày làm việc, luyện kiếm.. cha từng có ý định sẽ mai mối một vị hôn phu cho tôi nhưng cảm thấy bản thân không cần kết hôn cũng được mà, có một người cha tài giỏi, người anh yêu thương vẫn là cảm thấy không cần người đàn ông nào đâu!.. Thấy bản thân tôi phản đối dữ dội, cha cũng không làm khó tôi, còn anh trai tôi thì khỏi phải nói anh ấy hận không thể trói bên người được huống gì bắt tôi kết hôn.

Hiện tại bản thân tôi khá hài lòng với mọi thứ, đúng là không dính vào nam nữ chính thì chính là hạnh phúc mà, chỉ muốn một cuộc sống bình yên như này mãi thôi. Sờ nhẹ lên chiếc vòng cổ, chắc ngài cũng thấy sự trưởng thành của tôi chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Kiếp! Tôi Xuyên Thành Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook