Chương 14: Núp bóng Kỷ gia
Đám Mây Hồng
29/07/2023
Trong phòng khách lại một lần nữa vắng lặng, tất cả ánh mắt đều khiếp sợ trước sự xuất hiện của vị khách không mời mà tới. Duy chỉ có Y Na chẳng hề ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Kỷ Hoành
Thấy có vẻ căng thẳng, Lâm Kha kiền thẳng thắn hỏi thẳng:
" Kỷ gia, trời cũng đã muộn không biết ngài còn công chuyện gì mà tìm tới tậm Tần gia của chúng tôi? Nếu không có việc gì cấp bách thì chúng tôi xin phép giải quyết chuyện gia đình, phiền ngài..."
Chưa kịp nói hết câu Lâm Kha đã câm nín trước cặp mắt lạnh thấu sương của Kỷ Hoành, hắn nhìn sang phía cha mình liền bị trừng cho một phát" Mày muốn chết hay sao mà dám đắc tội với Kỷ gia..."
Kỷ Hoành dời tầm mắt về vị trí giữa Y Na và Lâm Kha, có vẻ anh rất khó chịu khi họ ngồi sát nhau vậy. Y Na nhận ra được liền ngồi xa Lâm Kha tiến dần về phía đầu sofa gần chỗ Kỷ Hoành
Chẳng phải cô sợ anh mà bản thân cô muốn tránh xa Lâm Kha, nhớ cảm giác hắn làm vết thương của cô nứt ra ban nãy, cô hận không thể xé xác hắn tại chỗ
Biểu cảm Kỷ Hoành có chút hòa dịu hơn nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy run sợ, thấy sắc mặt cô không tốt, anh liền muốn giải quyết nhanh gọn lẹ
" Tô Y Na là ân nhân cứu mạng của tôi, nên từ giờ cô ấy sẽ được tặng và sống ở khu Trạch Đông"Giọng nói từ tốn vang lên, ai nấy đều hết thảy bất ngờ trước hận ân Kỷ gia nói
Bác Khanh khá do dự" sao tự dưng Kỷ Hoành lại có liên quan đến nó, phải chăng mình có thể lợi dụng tốt mối ân huệ này". Trong đàu lão bắt đầu toan tính những thứ nham hiểm, tát cả đã hiện rõ lên bộ mặt gian xảo cúi gằm kia của lão
Y Na biết anh đang ra mặt giúp cô, cô cũng chẳng cần phải tốn quá nhiều hơi sức để đấu khẩu với đôi vợ chồng già kia.
Lâm Kha nghe vậy liền khó chịu đáp trả:
" Tôi không đồng ý trước yêu cầu của ngài" phía đuôi mắt Lâm Kha toát ra chút sự bất mãn xen kẽ sự không phục
Đám người hầu lại tiếp tục theo dõi diễn biến, chẳng ai dám ho he lời nào, đều khiếp sợ từ xa trước việc có mặt của Kỷ Hoành. Mỹ Linh thì lén nhìn Kỷ Hoành với đôi mặt ái mộ, cô sợ hãi nhưng cũng chẳng thể kìm cản trác tim loạn nhịp trước vẻ đẹp trai và phong độ kia của anh
Không muốn con trai mình tiếp tục đắc tội với Kỷ gia, Liên Mai liền lên tiếng:
" Nó là con dâu nhà họ Tần nhà chúng tôi, bây giờ nó chuyển ra ngoài sống chẳng phải danh tiếng của Tần gia chúng tôi sẽ giảm xuống sao? Với lại cứu Kỷ gia cũng là một việc nên làm..."
" Tần gia có công trợ giúp tp B khá lâu, cũng đến lúc về nghỉ dưỡng thôi" Kỷ Hoành vừa dứt lời hành động tên trợ lí bên cạnh liền nhanh nhẹn lôi máy tính ra thực hiện các thao tác
" Chờ đã Kỷ gia, tôi chưa có lên tiếng mà" Bác Khanh nhanh mồm giải vây, ông không muốm đặt cược cả Tần gia để làm vốn. Cơ ngơi này là một đời lam lũ ông mới gây dựng lên, đâu chỉ một chút bất lợi trước mắt mà nói sụp đổ là được ư
Kỷ Hoành ra hiệu cho người trợ lí dừng lại, anh cũng dứt điểm:
" Mong Tần Bác Khanh ông sẽ cho tôi một câu trả lời thỏa đáng" ý Kỷ Hoành rõ trên mặt chữ, nếu muốn giư, lại Tần gia thì hãy mau đáp ứng ý của anh
Y Na ngồi một bên theo dõi diễn biến suýt cười ra tiếng, nãy giờ trong bung cô thầm vui vẻ hả giận trước việc trút giận thay cô. Nhìn anh cô lại càng thuận mắt, có lẽ vẻ đẹp trai kia không ai có thể sánh bằng
Bác Khanh cuối cùng cũng phải đưa ra lựa chọn, ông ta đồng ý cho cô ra ở ngoài nhưng đúng đầu tháng sau cô cần lấy danh nghĩa Thiếu phu nhân của Tần gia để bàn công chuyện làm ăn với Châu lão gia
Kỷ Hoành đón cô rời khỏi Tần gia, Y Na mệt mỏi tựa người vào ghế lái phụ đầu hơi hướng ra ngoài cửa sổ. Cô nhớ tới bản mặt ban nãy của cả Tần gia bị Kỷ Hoành dọa sợ liền cười ra tiếng
Kỷ Hoành lái xe nhưng vẫn để ý đến cảm xúc của cô:
" Vui đến vậy sao?"anh nhìn cô rồi lại tập trung hướng mắt về phía trước lái xe
Y Na quay qua nhìn anh, ánh mắt hoài nghi:
" Ông chú đầu gỗ, soái" chiếc môi nhỏ xinh bất chợt cười rạng rỡ, bàn tay trắng nõn của thiếu nữ tặng cho anh chàng một nút like
Kỷ Hoành khẽ nhếch môi, che giấu đi chút rung động trong lòng. Đây là lần đầu tiên anh thấy cô ngoan ngoãn như vậy đấy nhưng có lẽ anh cần suy nghĩ lại
Y Na tiến dần về phía anh: " Chú hình như đang có ý định đấu đầu với tên Lâm Kha kia thì phải, haizzz". Tiếng thở dài của thiếu nữ khiến sắc mặt của Kỷ Hoành sầm lại, mắt anh gợn lên chút sự tức giận
Nhớ khi điều tra thân phận của cô, anh rất ngạc nhiêu khi thấy cô đã được gả vào Tần gia, anh cũng cảm thấy có chút tiếc nuối bởi cô là một trong vạn người phụ nữ có mối quan hệ tốt với anh như vậy
Anh cũng có chút rung động với cô nhưng có lẽ giờ chính anh phải suy nghĩ lại hành động của mình.
" Tôi có thể giúp em thoát khỏi Tần gia". Kỷ Hoành rất khó chịu vớ gia đình đó, họ dám làm cô bị tổn thương
" Nhưng tôi chưa muốn, tôi còn có việc cần làm ở ngôi nhà đó", ánh mắt thiếu nữ khẽ chuyển động gợn miên man nỗi buồn sâu thẳm
Thấy có vẻ căng thẳng, Lâm Kha kiền thẳng thắn hỏi thẳng:
" Kỷ gia, trời cũng đã muộn không biết ngài còn công chuyện gì mà tìm tới tậm Tần gia của chúng tôi? Nếu không có việc gì cấp bách thì chúng tôi xin phép giải quyết chuyện gia đình, phiền ngài..."
Chưa kịp nói hết câu Lâm Kha đã câm nín trước cặp mắt lạnh thấu sương của Kỷ Hoành, hắn nhìn sang phía cha mình liền bị trừng cho một phát" Mày muốn chết hay sao mà dám đắc tội với Kỷ gia..."
Kỷ Hoành dời tầm mắt về vị trí giữa Y Na và Lâm Kha, có vẻ anh rất khó chịu khi họ ngồi sát nhau vậy. Y Na nhận ra được liền ngồi xa Lâm Kha tiến dần về phía đầu sofa gần chỗ Kỷ Hoành
Chẳng phải cô sợ anh mà bản thân cô muốn tránh xa Lâm Kha, nhớ cảm giác hắn làm vết thương của cô nứt ra ban nãy, cô hận không thể xé xác hắn tại chỗ
Biểu cảm Kỷ Hoành có chút hòa dịu hơn nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy run sợ, thấy sắc mặt cô không tốt, anh liền muốn giải quyết nhanh gọn lẹ
" Tô Y Na là ân nhân cứu mạng của tôi, nên từ giờ cô ấy sẽ được tặng và sống ở khu Trạch Đông"Giọng nói từ tốn vang lên, ai nấy đều hết thảy bất ngờ trước hận ân Kỷ gia nói
Bác Khanh khá do dự" sao tự dưng Kỷ Hoành lại có liên quan đến nó, phải chăng mình có thể lợi dụng tốt mối ân huệ này". Trong đàu lão bắt đầu toan tính những thứ nham hiểm, tát cả đã hiện rõ lên bộ mặt gian xảo cúi gằm kia của lão
Y Na biết anh đang ra mặt giúp cô, cô cũng chẳng cần phải tốn quá nhiều hơi sức để đấu khẩu với đôi vợ chồng già kia.
Lâm Kha nghe vậy liền khó chịu đáp trả:
" Tôi không đồng ý trước yêu cầu của ngài" phía đuôi mắt Lâm Kha toát ra chút sự bất mãn xen kẽ sự không phục
Đám người hầu lại tiếp tục theo dõi diễn biến, chẳng ai dám ho he lời nào, đều khiếp sợ từ xa trước việc có mặt của Kỷ Hoành. Mỹ Linh thì lén nhìn Kỷ Hoành với đôi mặt ái mộ, cô sợ hãi nhưng cũng chẳng thể kìm cản trác tim loạn nhịp trước vẻ đẹp trai và phong độ kia của anh
Không muốn con trai mình tiếp tục đắc tội với Kỷ gia, Liên Mai liền lên tiếng:
" Nó là con dâu nhà họ Tần nhà chúng tôi, bây giờ nó chuyển ra ngoài sống chẳng phải danh tiếng của Tần gia chúng tôi sẽ giảm xuống sao? Với lại cứu Kỷ gia cũng là một việc nên làm..."
" Tần gia có công trợ giúp tp B khá lâu, cũng đến lúc về nghỉ dưỡng thôi" Kỷ Hoành vừa dứt lời hành động tên trợ lí bên cạnh liền nhanh nhẹn lôi máy tính ra thực hiện các thao tác
" Chờ đã Kỷ gia, tôi chưa có lên tiếng mà" Bác Khanh nhanh mồm giải vây, ông không muốm đặt cược cả Tần gia để làm vốn. Cơ ngơi này là một đời lam lũ ông mới gây dựng lên, đâu chỉ một chút bất lợi trước mắt mà nói sụp đổ là được ư
Kỷ Hoành ra hiệu cho người trợ lí dừng lại, anh cũng dứt điểm:
" Mong Tần Bác Khanh ông sẽ cho tôi một câu trả lời thỏa đáng" ý Kỷ Hoành rõ trên mặt chữ, nếu muốn giư, lại Tần gia thì hãy mau đáp ứng ý của anh
Y Na ngồi một bên theo dõi diễn biến suýt cười ra tiếng, nãy giờ trong bung cô thầm vui vẻ hả giận trước việc trút giận thay cô. Nhìn anh cô lại càng thuận mắt, có lẽ vẻ đẹp trai kia không ai có thể sánh bằng
Bác Khanh cuối cùng cũng phải đưa ra lựa chọn, ông ta đồng ý cho cô ra ở ngoài nhưng đúng đầu tháng sau cô cần lấy danh nghĩa Thiếu phu nhân của Tần gia để bàn công chuyện làm ăn với Châu lão gia
Kỷ Hoành đón cô rời khỏi Tần gia, Y Na mệt mỏi tựa người vào ghế lái phụ đầu hơi hướng ra ngoài cửa sổ. Cô nhớ tới bản mặt ban nãy của cả Tần gia bị Kỷ Hoành dọa sợ liền cười ra tiếng
Kỷ Hoành lái xe nhưng vẫn để ý đến cảm xúc của cô:
" Vui đến vậy sao?"anh nhìn cô rồi lại tập trung hướng mắt về phía trước lái xe
Y Na quay qua nhìn anh, ánh mắt hoài nghi:
" Ông chú đầu gỗ, soái" chiếc môi nhỏ xinh bất chợt cười rạng rỡ, bàn tay trắng nõn của thiếu nữ tặng cho anh chàng một nút like
Kỷ Hoành khẽ nhếch môi, che giấu đi chút rung động trong lòng. Đây là lần đầu tiên anh thấy cô ngoan ngoãn như vậy đấy nhưng có lẽ anh cần suy nghĩ lại
Y Na tiến dần về phía anh: " Chú hình như đang có ý định đấu đầu với tên Lâm Kha kia thì phải, haizzz". Tiếng thở dài của thiếu nữ khiến sắc mặt của Kỷ Hoành sầm lại, mắt anh gợn lên chút sự tức giận
Nhớ khi điều tra thân phận của cô, anh rất ngạc nhiêu khi thấy cô đã được gả vào Tần gia, anh cũng cảm thấy có chút tiếc nuối bởi cô là một trong vạn người phụ nữ có mối quan hệ tốt với anh như vậy
Anh cũng có chút rung động với cô nhưng có lẽ giờ chính anh phải suy nghĩ lại hành động của mình.
" Tôi có thể giúp em thoát khỏi Tần gia". Kỷ Hoành rất khó chịu vớ gia đình đó, họ dám làm cô bị tổn thương
" Nhưng tôi chưa muốn, tôi còn có việc cần làm ở ngôi nhà đó", ánh mắt thiếu nữ khẽ chuyển động gợn miên man nỗi buồn sâu thẳm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.