Chương 96: Chịu không nổi sự nhiệt tình này...
Thanh Thang Xuyến Hương Phái
25/06/2022
Chịu không nổi sự nhiệt tình này……
Lại đến.
Quý Hi đã vượt quá giới, không thể tiếp tục, nàng xoay người, thân thể mềm nhũn rúc vào ngực Kiều Chi Du.
Kiều Chi Du ôm lấy nàng, hôn hôn xoa dịu lên trán Quý Hi, lại vỗ về khuôn mặt nàng.
Quý Hi chăm chú nhìn vào mắt Kiều Chi Du, ánh mắt nàng nhu tình như nước, hiển nhiên cảm xúc trong cơ thể vẫn chưa tan hết. Nàng duỗi tay phác họa trên khuôn mặt Kiều Chi Du, từ lông mày, đến mũi, lại môi, nàng cảm thấy chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn đến thế. Quá đủ rồi.
Kiều Chi Du nhấp miệng cười, tùy ý để Quý Hi vỗ về mình, nhưng khi ngón tay Quý Hi chạm đến khóe môi, nàng nhẹ nhàng ngậm lấy ngón tay Quý Hi, mút vào. Đầu ngón tay được bao trong ấm áp, tự nhiên rất nhiều hình ảnh liên tưởng trong đầu óc nàng hiện ra, có chút xấu hổ.
“ Có mệt không?” Giọng nói Kiều Chi Du lộ ra cảm giác mệt mỏi quá độ.
Quý Hi lười nhác nhìn, lăn lộn vài tiếng đồng hồ, có thể không mệt sao? Nàng ôm chặt Kiều Chi Du, có thể ôm chặt bao nhiều liền ôm chặt bấy nhiêu, còn lặng yên dán sáp mặt lại.
Thấy Quý Hi mềm nhũn dính nàng muốn hôn, Kiều Chi Du cũng đến gần, sao có thể không thỏa mãn được, hai khuôn mặt dán lại nhau một chỗ, bờ môi sưng đỏ sáp vào nhau, ôn nhu thân mật xoa dịu cảm xúc.
Nhiệt tình sau khi làʍ ŧìиɦ xong, lại mang đến cảm giác khác thực ngọt ngào. Thành thành thật thật ôm chặt nhau, hai người hôn nhẹ vỗ về cảm xúc lẫn nhau, thân thân cho đến khi cảm xúc trong cơ thể dần rút lui hết đi, giờ đây chỉ còn lại cái ôm đơn thuần ôn nhu.
Tuy là người lãnh cảm đối với mọi người, nhưng đụng tới đúng người, ai rồi cũng sẽ bị du͙ƈ vọиɠ thiêu đốt. Quý Hi cùng Kiều Chi Du đều là người như vậy, tuy mặt ngoài tỏ ra vô cùng lãnh đạm, nhưng âm thầm bên trong, thật sự lại rất thích dính lấy nhau thân mật.
Nằm trên giường ôm nhau hồi lâu, thiếu chút nữa là ngủ quên mất.
Kiều Chi Du nhìn thời gian, giờ đã qua nửa đêm, Quý Hi nhắm mắt lại, giống như đã ngủ, “ Bảo bối.”
Quý Hi mơ màng trả lời: “ Ân.”
Kiều Chi Du: “ Tắm lại đã rồi ngủ tiếp.”
Quý Hi vùi mặt vào mái tóc tán loạn của Kiều Chi Du, đáp lại: “ Ân.”
Kiều Chi Du ôm Quý Hi đứng dậy, Quý Hi cảm thấy thân thể mình bây giờ muốn rã rời. Hai người cùng nhau đi vào trong nhà tắm, quy củ thành thật tắm rửa, chỉ đơn thuần tắm, bởi hiện tại cũng chẳng có ai còn sức để làm tiếp cái gì.
Đêm nay, Kiều Chi Du có một giấc ngủ ngon sâu nhất từ trước đến nay, Quý Hi cũng thế. Vì là cuối tuần, các nàng cũng không cần phải đặt báo thức, thoải mái ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh.
Khi Quý Hi tỉnh lại, khuôn mặt vẫn còn vùi trong ngực Kiều Chi Du, cánh tay vẫn còn ẩn ẩn chút đau nhức, tối hôm qua tắm lại xong liền ngủ say, quần áo cũng chưa kịp mặc.
Nhìn thoáng qua xương quai xanh tràn ngập dấu vết của Kiều Chi Du xong, mặt nàng liền nóng bừng lên.
Kiều Chi Du cử động thân thể, chậm rãi mở mắt, nhìn thấy rõ khuôn mặt Quý Hi xong, dừng lại một lát, lười biếng lên tiếng, chân trong ổ chăn gác lên chân Quý Hi, “ Quỷ lười tỉnh rồi.”
Trước đó Kiều Chi Du đã tỉnh lại một lần, nhưng thấy Quý Hi còn đang ngủ ngon chưa có dấu hiệu muốn tỉnh, nàng lại ôm Quý Hi tiếp tục ngủ.
Quý Hi chưa bao giờ ngủ khỏa thân, đã vậy còn ngủ với người mình yêu, hai người vậy mà còn ôm nhau ngủ. Mặc cho tối qua các nàng cái gì cần làm thì đều đã làm, nhưng vẫn có loại cảm giác khó nói thành lời, loại cảm giác này khá mâu thuẫn, không phải là không thích, chỉ là chưa quen thuộc.
Kiều Chi Du thì ngược lại rất quen thuộc, nhìn thấy biểu cảm của Quý Hi, nàng không khỏi nghĩ đến từng chút một hình ảnh tối qua.
“ Mấy giờ rồi?” Quý Hi lẩm bẩm hỏi. Rèm trong phòng màu tối lại dày, hiệu qua che nắng tốt thật sự, vừa mới tỉnh lại còn đang mơ hồ, có chút không phân biệt được ngày hay đêm.
“ Mệt vậy thì ngủ tiếp đi, ta ôm ngươi ngủ.” Kiều Chi Du chọc Quý Hi, nói nhỏ một câu nhưng ẩn ý muôn vàn, “ Tối qua ngươi mệt quá rồi...............”
Quý Hi: “...........”
Mệt là sự thật, nhưng nói ra ngoài miệng như vậy, không thấy xấu hổ sao.
Hoàn toàn nằm trong dự đoán của nàng, Kiều Chi Du nhịn không được cười lên. Quý Hi thấy thế cũng cong môi cười theo.
Giây tiếp theo Kiều Chi Du hôn lên khóe môi nàng, hôn hôn xuống hai lần, Quý Hi nhắm mắt lại, ôm lấy bờ lưng mềm mịn của Kiều Chi Du, không ngần ngại mà đáp trả lại nụ hôn, càng hôn, càng ngọt.
Vừa ngủ dậy chính là lúc ngọt ngào nhất.
Kiều Chi Du: “ Không muốn ngủ nữa sao?”
“ Ân.” Quý Hi cảm giác mình đã ngủ quá nhiều đến lỗi muốn choáng váng đầu.
Hai người nằm ngủ nướng ôm ấp nhau trên giường không rời.
Kiều Chi Du hỏi: “ Phía dưới có khó chịu không?”
Quý Hi trả lời ngắn ngọn, nói: “ Không có. Ngươi thì sao, có đau không?”
Rất nghiêm trang thảo luận.
Kiều Chi Du an tĩnh xuống.
Quý Hi lo lắng: “ Làm cho ngươi bị đau sao?”
Tuy nói đây là lần đầu tiên, nhưng các nàng có vẻ giống như rất am hiểu chuyện đó.
Kiều Chi Du di chuyển khuôn mặt đến gần nàng hơn, vùi đầu nói nhỏ vào tai Quý Hi, “ Thật thoải mái. Ta rất thích.”
Lời này là nói thật, tối hôm qua các nàng đều làm nhẹ nhàng kiên nhẫn đối với nhau.
Quý Hi cắn môi, nhíu mày, “ Kiều Chi Du.”
Kiều Chi Du: “ Ân.”
Quý Hi mượn nguyên lời Kiều Chi Du nói,: “ Không biết xấu hổ.”
“ Cái này là ta đang gửi lại phản hồi cho ngươi nha,” Kiều Chi Du nhỏ giọng cười, “ Hơn nữa, không phải ngươi rất thích ta không biết xấu hổ như thế sao.”
Nói lại một câu, Quý Hi liền cứng họng.
“ Không thích sao?” Kiều Chi Du cố tình truy hỏi.
Quý Hi dừng ánh mắt lại trên mặt Kiều Chi Du, càng không biết nói gì.
Kiều Chi Du ôm ôm nàng, quấn lên người nàng khi dễ, lại hỏi tiếp: “ Không thích hả?”
Quý Hi phản kháng lại.
“ Thích_____” Nàng nằm ngửa mình trên giường, cười khanh khách, đến nỗi thân thể run rẩy, nàng ôm lấy vòng eo Kiều Chi Du, vùng lên áp Kiều Chi Du xuống thân, lại nghiêm túc khẳng định lại một câu: “ Thích.”
Nàng thừa nhận, nàng vĩnh viễn không phải đối thủ của Kiều tổng, lúc còn chưa ở bên nhau, nàng liền đã biết rõ Kiều tổng là người không dễ chọc vào, chỉ là trước kia nàng không nghĩ đến, cũng không dám tưởng tượng, nàng sẽ cùng với Kiều Chi Du ở bên nhau như hiện tại.
Các nàng ngủ một giấc này chính là đã tới giữa trưa.
Kiều Chi Du hỏi: “ Có đói bụng không?”
Thấy Kiều Chi Du hỏi, lúc này bụng Quý Hi mới cảm thấy, “ Có chút đói.”
“ Chúng ta đi ra ngoài ăn đi.” Cả người mệt mỏi, hôm nay không muốn làm gì.
Quý Hi gật đầu đồng ý, trong lòng ngập tràn cảm giác hạnh phúc.
“ Vậy còn không chịu buông ra,” Kiều Chi Du sờ sờ cánh tay Quý Hi đang ôm eo nàng, “ Rời giường thôi.”
Quý Hi vẫn là không có lập tức thả Kiều Chi Du ra, bên trong chăn, bàn tay nàng vuốt ve lưng Kiều Chi Du sau đó di chuyển đến sau cổ, bàn tay thon dài tinh tế của nàng tham lam vuốt ve toàn thân Kiều Chi Du, sau đó thuận thế tiến đến bên môi hôn xuống.
Kiều Chi Du mỉm cười, ăn ý hùa theo, để cho nàng thân mật.
Sự thật chứng minh, có một người bạn gái không biết xấu hổ, chính bản thân mình cũng tự nhiên trở lên không biết xấu hổ theo. Quý Hi đã từng là người rất sợ việc đi ỷ lại vào người khác, nhưng hiện tại, nàng chỉ sợ Kiều Chi Du không biết mình có bao nhiêu yêu nàng. Đối với Kiều Chi Du, nàng nguyện ý có bao nhiêu nhiệt tình liền muốn dâng hiến bấy nhiêu.
Hai bờ môi mới dán lên không được vài giây, một trận tiếng chuông điện thoại vang lên, đánh gãy nụ hôn còn đang dang dở của hai nàng.
Bất đắc dĩ phải tách nhau ra.
Kiều Chi Du di chuyển người, giúp Quý Hi lấy điện thoại, nàng nhìn cái tên “ Khương Niệm” quen mắt hiển thị trên màn hình.
Nhìn thấy Khương Niệm gọi đến, Quý Hi không nghe máy cũng biết là có chuyện gì, thể nào cũng thứ nhất là muốn tìm nàng uống rượu, sau đó chính là sẽ nói mình cũng Diêu Nhiễm lần này đã thật sự chia tay.
Vừa nghe máy, Khương Niệm liền mở miệng chính là: “ Ngươi đang làm gì?”
“ Ta … ở nhà.” Quý Hi kéo chăn, nói chuyện có chút nhột, giờ này nàng còn đang cùng Kiều Chi Du khỏa thân nằm bên nhau, bị Khương Niệm vừa hỏi, không thể không có chút nhạy cảm. Nàng lại hỏi: “ Làm sao vậy.”
“ Ta cùng Diêu Nhiễm chia tay rồi.”
Quý Hi đang muốn nói nghẹn lại, việc chia tay khiến cho Khương Niệm thật sự rất đau lòng thương tâm, nhưng mới có hai tháng nàng đã nghe Khương nói đến bốn năm lần “ Ta cùng Diêu Nhiễm chia tay”, giống nhau như đúc, một chữ cũng không khác đi.
“ Các ngươi không phải đã sớm chia tay sao?” Quý Hi nói ra những lời này khi, đã mở não Khương Niệm ra chắc chắn sẽ nói câu tiếp theo kiểu: Lúc này không giống, ta cùng nàng ấy lần này thật sự không phải giả vờ nữa.
Ngay sau đó, dùng nghĩ khí tâm như tro tàn,: “ Lúc này không giống, ta cùng nàng ấy lần này là thật không phải giả vờ nữa.”
Khương Niệm lải nhải rất nhiều lời trong điện thoại, hơn mười phút còn chưa có ý định ngừng. Cuối cùng vẫn là vì trong tiệm có khách đến, giờ Khương Niệm mới chịu nói để trễ chút lại gọi nói tiếp, sau đó vội vàng tắt điện thoại.
“ Khương Niệm vội vàng gọi tới nói gì vậy?” Kiều Chi Du tò mò, Khương Niệm nói chuyện rất đặc sắc, tốc độ nói chuyện so với người bình thường nhanh hơn nhiều.
“ Nàng cùng Nhiễm tỷ chia tay.”
Kiều Chi Du có phản ứng giống như Quý Hi, “ Các nàng không phải đã hợp lại phân ra rất nhiều lần rồi sao.”
Quý Hi lắc đầu, nàng cũng không biết thực hư chuyện này ra sao.
Kiều Chi Du luôn cảm thấy Diêu Nhiễm cùng Khương Niệm không thể chia tay, nàng hiểu biết tính cách của Diêu Nhiễm, nếu là quyết tâm chia tay, sẽ không có khả năng để cho Khương Niệm lôi lôi kéo kéo đến hơn hai tháng.
Điện thoại Quý Hi lại vang lên, là âm thanh của tin nhắn. Nàng thuận tay mở ra xem, vừa nhìn đến, sắc mặt liền trở lên cực lạnh lùng. Kiều Chi Du chú ý đến biểu cảm thay đổi trong nháy mắt của Quý Hi, “ Có chuyện gì sao?”
Quý Hi thả điện thoại xuống, “ Tin nhắn rác.”
Một dãy số xa lạ gửi tin nhắn đến, nhưng Quý Hi vừa nhìn sơ qua nội dung, liền biết là ai. Dương Bình, cũng chính là mẹ đẻ của nàng, đột nhiên lại nói muốn gặp mặt nàng một lần.
Quý Hi chỉ nhìn thoáng qua, xem như tin nhắn rác. Nàng cho rằng lần trước mình đã tỏ thái độ tuyệt tình rõ ràng đến thế, không hiểu sao lại còn dây dưa.
Cả hai đều đói bụng, quyết định đi qua trung tâm thương mại gần đây kiếm gì ăn.
“ Ngươi muốn đi đâu?”
“ Ta sao cũng được.”
Quý Hi hỏi trước: “ Ăn lẩu không?”
Hôm nay thời tiết Bắc Lâm khá lạnh, đi ăn lẩu là một lựa chọn không tồi.
Tiệm lẩu trong trung tâm thương mại được trang trí rực rỡ, Quý Hi xem qua trên mạng đánh giá chất lượng cũng không tệ lắm, nói là thịt dê ở đây là ngon nhất.
Tốc độ mang đồ ăn lên của cửa hàng này thực mau.
Không bao lâu, nước lẩu trong nồi sôi lên sùng sục, bốc khói nghi ngút lên.
Quý Hi vớt lên miếng thịt dê đã được nhúng chín hoàn hảo cho vào chén Kiều Chi Du, sau đó lại gắp cho chính mình một miếng chấm vào chén nước chấm, miếng thịt được bao bọc một lớp gia vị, thổi thổi hai hơi, bở toàn bộ vào trong miệng, thịt còn nóng làm nàng phải phồng má lên ăn. Ăn đồ ăn còn nóng bỏng chính là ngon nhất.
Kiều Chi Du ngồi một bên cười chăm chú nhìn nàng ăn.
Quý Hi: “ Làm gì không ăn nhìn ta ăn vậy?”
“ Nhìn bạn gái vì quá đáng yêu.”
Quý Hi không nói lại, tiếp tục gắp đồ ăn cho Kiều Chi Du.
“ Thích ăn lẩu như vậy sao.” Kiều Chi Du nhớ đến lần đó ở nhà Quý Hi ăn lẩu, Quý Hi cũng ăn như thế này, ăn thật hăng say, đến nỗi môi đỏ bừng lên.
“ Có lẽ là do di chứng đi.” Quý Hi gắp đồ ăn, chậm chạp nói,: “ Ta còn nhớ rõ cái ngày bị bỏ rơi, hôm đó ngoài trời có tuyết rất lớn, cực kỳ lạnh. Sau đó trở đi ta liền thích ăn đồ còn nóng hổi, rất ấm áp.”
Kiều Chi Du vươn người qua, lấy khăn giấy giúp Quý Hi lau miệng, cũng không nói gì khác, chỉ là vỗ vỗ má nàng, “ Thích ăn thì ăn nhiều một chút, còn thích ăn gì ta đều đi ăn cùng ngươi.”
“ Ân.” Quý Hi đáp lời, có bạn gái bầu bạn, cho lên nàng có thể thản nhiên nói ra những lời cất giấu trong lòng, đây cũng là một việc thực thoải mái.
Bàn khẽ rung.
Màn hình điện sáng lên.
Quý Hi xem đại khái, chỉ nhìn thoáng qua, đầu ngón tay hoạt động liên tục nhanh chóng trên màn hình. xóa bỏ, kéo đen, liền mạch lưu loát, thậm chí không cần phải nghĩ.
Làm một loạt động tác xong, nàng tiếp tục đang ăn gì thì ăn tiếp cái đó.
Kiều Chi Du cảm thấy tâm trạng Quý Hi có gì đó không đúng, hình như hơi thất thần, liền hỏi: “ Công việc xảy ra gì sao?”
“ Không phải.” Quý Hi vẫn là quyết định không nói cho Kiều Chi Du, không có gì quan trọng, bởi vì nàng căn bản không hề có ý muốn có bất kỳ quan hệ gì với mấy người bên kia.
Kéo vào danh sách đen xong, Quý Hi cũng không quan tâm đến việc này.
Nhưng Quý Hi lại không được an tĩnh mấy ngày, nàng không nghĩ tới Dương Bình sẽ mò đến tìm nàng, hơn nữa, con làm gợi lên rắc rối không nhỏ.
Lại đến.
Quý Hi đã vượt quá giới, không thể tiếp tục, nàng xoay người, thân thể mềm nhũn rúc vào ngực Kiều Chi Du.
Kiều Chi Du ôm lấy nàng, hôn hôn xoa dịu lên trán Quý Hi, lại vỗ về khuôn mặt nàng.
Quý Hi chăm chú nhìn vào mắt Kiều Chi Du, ánh mắt nàng nhu tình như nước, hiển nhiên cảm xúc trong cơ thể vẫn chưa tan hết. Nàng duỗi tay phác họa trên khuôn mặt Kiều Chi Du, từ lông mày, đến mũi, lại môi, nàng cảm thấy chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn đến thế. Quá đủ rồi.
Kiều Chi Du nhấp miệng cười, tùy ý để Quý Hi vỗ về mình, nhưng khi ngón tay Quý Hi chạm đến khóe môi, nàng nhẹ nhàng ngậm lấy ngón tay Quý Hi, mút vào. Đầu ngón tay được bao trong ấm áp, tự nhiên rất nhiều hình ảnh liên tưởng trong đầu óc nàng hiện ra, có chút xấu hổ.
“ Có mệt không?” Giọng nói Kiều Chi Du lộ ra cảm giác mệt mỏi quá độ.
Quý Hi lười nhác nhìn, lăn lộn vài tiếng đồng hồ, có thể không mệt sao? Nàng ôm chặt Kiều Chi Du, có thể ôm chặt bao nhiều liền ôm chặt bấy nhiêu, còn lặng yên dán sáp mặt lại.
Thấy Quý Hi mềm nhũn dính nàng muốn hôn, Kiều Chi Du cũng đến gần, sao có thể không thỏa mãn được, hai khuôn mặt dán lại nhau một chỗ, bờ môi sưng đỏ sáp vào nhau, ôn nhu thân mật xoa dịu cảm xúc.
Nhiệt tình sau khi làʍ ŧìиɦ xong, lại mang đến cảm giác khác thực ngọt ngào. Thành thành thật thật ôm chặt nhau, hai người hôn nhẹ vỗ về cảm xúc lẫn nhau, thân thân cho đến khi cảm xúc trong cơ thể dần rút lui hết đi, giờ đây chỉ còn lại cái ôm đơn thuần ôn nhu.
Tuy là người lãnh cảm đối với mọi người, nhưng đụng tới đúng người, ai rồi cũng sẽ bị du͙ƈ vọиɠ thiêu đốt. Quý Hi cùng Kiều Chi Du đều là người như vậy, tuy mặt ngoài tỏ ra vô cùng lãnh đạm, nhưng âm thầm bên trong, thật sự lại rất thích dính lấy nhau thân mật.
Nằm trên giường ôm nhau hồi lâu, thiếu chút nữa là ngủ quên mất.
Kiều Chi Du nhìn thời gian, giờ đã qua nửa đêm, Quý Hi nhắm mắt lại, giống như đã ngủ, “ Bảo bối.”
Quý Hi mơ màng trả lời: “ Ân.”
Kiều Chi Du: “ Tắm lại đã rồi ngủ tiếp.”
Quý Hi vùi mặt vào mái tóc tán loạn của Kiều Chi Du, đáp lại: “ Ân.”
Kiều Chi Du ôm Quý Hi đứng dậy, Quý Hi cảm thấy thân thể mình bây giờ muốn rã rời. Hai người cùng nhau đi vào trong nhà tắm, quy củ thành thật tắm rửa, chỉ đơn thuần tắm, bởi hiện tại cũng chẳng có ai còn sức để làm tiếp cái gì.
Đêm nay, Kiều Chi Du có một giấc ngủ ngon sâu nhất từ trước đến nay, Quý Hi cũng thế. Vì là cuối tuần, các nàng cũng không cần phải đặt báo thức, thoải mái ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh.
Khi Quý Hi tỉnh lại, khuôn mặt vẫn còn vùi trong ngực Kiều Chi Du, cánh tay vẫn còn ẩn ẩn chút đau nhức, tối hôm qua tắm lại xong liền ngủ say, quần áo cũng chưa kịp mặc.
Nhìn thoáng qua xương quai xanh tràn ngập dấu vết của Kiều Chi Du xong, mặt nàng liền nóng bừng lên.
Kiều Chi Du cử động thân thể, chậm rãi mở mắt, nhìn thấy rõ khuôn mặt Quý Hi xong, dừng lại một lát, lười biếng lên tiếng, chân trong ổ chăn gác lên chân Quý Hi, “ Quỷ lười tỉnh rồi.”
Trước đó Kiều Chi Du đã tỉnh lại một lần, nhưng thấy Quý Hi còn đang ngủ ngon chưa có dấu hiệu muốn tỉnh, nàng lại ôm Quý Hi tiếp tục ngủ.
Quý Hi chưa bao giờ ngủ khỏa thân, đã vậy còn ngủ với người mình yêu, hai người vậy mà còn ôm nhau ngủ. Mặc cho tối qua các nàng cái gì cần làm thì đều đã làm, nhưng vẫn có loại cảm giác khó nói thành lời, loại cảm giác này khá mâu thuẫn, không phải là không thích, chỉ là chưa quen thuộc.
Kiều Chi Du thì ngược lại rất quen thuộc, nhìn thấy biểu cảm của Quý Hi, nàng không khỏi nghĩ đến từng chút một hình ảnh tối qua.
“ Mấy giờ rồi?” Quý Hi lẩm bẩm hỏi. Rèm trong phòng màu tối lại dày, hiệu qua che nắng tốt thật sự, vừa mới tỉnh lại còn đang mơ hồ, có chút không phân biệt được ngày hay đêm.
“ Mệt vậy thì ngủ tiếp đi, ta ôm ngươi ngủ.” Kiều Chi Du chọc Quý Hi, nói nhỏ một câu nhưng ẩn ý muôn vàn, “ Tối qua ngươi mệt quá rồi...............”
Quý Hi: “...........”
Mệt là sự thật, nhưng nói ra ngoài miệng như vậy, không thấy xấu hổ sao.
Hoàn toàn nằm trong dự đoán của nàng, Kiều Chi Du nhịn không được cười lên. Quý Hi thấy thế cũng cong môi cười theo.
Giây tiếp theo Kiều Chi Du hôn lên khóe môi nàng, hôn hôn xuống hai lần, Quý Hi nhắm mắt lại, ôm lấy bờ lưng mềm mịn của Kiều Chi Du, không ngần ngại mà đáp trả lại nụ hôn, càng hôn, càng ngọt.
Vừa ngủ dậy chính là lúc ngọt ngào nhất.
Kiều Chi Du: “ Không muốn ngủ nữa sao?”
“ Ân.” Quý Hi cảm giác mình đã ngủ quá nhiều đến lỗi muốn choáng váng đầu.
Hai người nằm ngủ nướng ôm ấp nhau trên giường không rời.
Kiều Chi Du hỏi: “ Phía dưới có khó chịu không?”
Quý Hi trả lời ngắn ngọn, nói: “ Không có. Ngươi thì sao, có đau không?”
Rất nghiêm trang thảo luận.
Kiều Chi Du an tĩnh xuống.
Quý Hi lo lắng: “ Làm cho ngươi bị đau sao?”
Tuy nói đây là lần đầu tiên, nhưng các nàng có vẻ giống như rất am hiểu chuyện đó.
Kiều Chi Du di chuyển khuôn mặt đến gần nàng hơn, vùi đầu nói nhỏ vào tai Quý Hi, “ Thật thoải mái. Ta rất thích.”
Lời này là nói thật, tối hôm qua các nàng đều làm nhẹ nhàng kiên nhẫn đối với nhau.
Quý Hi cắn môi, nhíu mày, “ Kiều Chi Du.”
Kiều Chi Du: “ Ân.”
Quý Hi mượn nguyên lời Kiều Chi Du nói,: “ Không biết xấu hổ.”
“ Cái này là ta đang gửi lại phản hồi cho ngươi nha,” Kiều Chi Du nhỏ giọng cười, “ Hơn nữa, không phải ngươi rất thích ta không biết xấu hổ như thế sao.”
Nói lại một câu, Quý Hi liền cứng họng.
“ Không thích sao?” Kiều Chi Du cố tình truy hỏi.
Quý Hi dừng ánh mắt lại trên mặt Kiều Chi Du, càng không biết nói gì.
Kiều Chi Du ôm ôm nàng, quấn lên người nàng khi dễ, lại hỏi tiếp: “ Không thích hả?”
Quý Hi phản kháng lại.
“ Thích_____” Nàng nằm ngửa mình trên giường, cười khanh khách, đến nỗi thân thể run rẩy, nàng ôm lấy vòng eo Kiều Chi Du, vùng lên áp Kiều Chi Du xuống thân, lại nghiêm túc khẳng định lại một câu: “ Thích.”
Nàng thừa nhận, nàng vĩnh viễn không phải đối thủ của Kiều tổng, lúc còn chưa ở bên nhau, nàng liền đã biết rõ Kiều tổng là người không dễ chọc vào, chỉ là trước kia nàng không nghĩ đến, cũng không dám tưởng tượng, nàng sẽ cùng với Kiều Chi Du ở bên nhau như hiện tại.
Các nàng ngủ một giấc này chính là đã tới giữa trưa.
Kiều Chi Du hỏi: “ Có đói bụng không?”
Thấy Kiều Chi Du hỏi, lúc này bụng Quý Hi mới cảm thấy, “ Có chút đói.”
“ Chúng ta đi ra ngoài ăn đi.” Cả người mệt mỏi, hôm nay không muốn làm gì.
Quý Hi gật đầu đồng ý, trong lòng ngập tràn cảm giác hạnh phúc.
“ Vậy còn không chịu buông ra,” Kiều Chi Du sờ sờ cánh tay Quý Hi đang ôm eo nàng, “ Rời giường thôi.”
Quý Hi vẫn là không có lập tức thả Kiều Chi Du ra, bên trong chăn, bàn tay nàng vuốt ve lưng Kiều Chi Du sau đó di chuyển đến sau cổ, bàn tay thon dài tinh tế của nàng tham lam vuốt ve toàn thân Kiều Chi Du, sau đó thuận thế tiến đến bên môi hôn xuống.
Kiều Chi Du mỉm cười, ăn ý hùa theo, để cho nàng thân mật.
Sự thật chứng minh, có một người bạn gái không biết xấu hổ, chính bản thân mình cũng tự nhiên trở lên không biết xấu hổ theo. Quý Hi đã từng là người rất sợ việc đi ỷ lại vào người khác, nhưng hiện tại, nàng chỉ sợ Kiều Chi Du không biết mình có bao nhiêu yêu nàng. Đối với Kiều Chi Du, nàng nguyện ý có bao nhiêu nhiệt tình liền muốn dâng hiến bấy nhiêu.
Hai bờ môi mới dán lên không được vài giây, một trận tiếng chuông điện thoại vang lên, đánh gãy nụ hôn còn đang dang dở của hai nàng.
Bất đắc dĩ phải tách nhau ra.
Kiều Chi Du di chuyển người, giúp Quý Hi lấy điện thoại, nàng nhìn cái tên “ Khương Niệm” quen mắt hiển thị trên màn hình.
Nhìn thấy Khương Niệm gọi đến, Quý Hi không nghe máy cũng biết là có chuyện gì, thể nào cũng thứ nhất là muốn tìm nàng uống rượu, sau đó chính là sẽ nói mình cũng Diêu Nhiễm lần này đã thật sự chia tay.
Vừa nghe máy, Khương Niệm liền mở miệng chính là: “ Ngươi đang làm gì?”
“ Ta … ở nhà.” Quý Hi kéo chăn, nói chuyện có chút nhột, giờ này nàng còn đang cùng Kiều Chi Du khỏa thân nằm bên nhau, bị Khương Niệm vừa hỏi, không thể không có chút nhạy cảm. Nàng lại hỏi: “ Làm sao vậy.”
“ Ta cùng Diêu Nhiễm chia tay rồi.”
Quý Hi đang muốn nói nghẹn lại, việc chia tay khiến cho Khương Niệm thật sự rất đau lòng thương tâm, nhưng mới có hai tháng nàng đã nghe Khương nói đến bốn năm lần “ Ta cùng Diêu Nhiễm chia tay”, giống nhau như đúc, một chữ cũng không khác đi.
“ Các ngươi không phải đã sớm chia tay sao?” Quý Hi nói ra những lời này khi, đã mở não Khương Niệm ra chắc chắn sẽ nói câu tiếp theo kiểu: Lúc này không giống, ta cùng nàng ấy lần này thật sự không phải giả vờ nữa.
Ngay sau đó, dùng nghĩ khí tâm như tro tàn,: “ Lúc này không giống, ta cùng nàng ấy lần này là thật không phải giả vờ nữa.”
Khương Niệm lải nhải rất nhiều lời trong điện thoại, hơn mười phút còn chưa có ý định ngừng. Cuối cùng vẫn là vì trong tiệm có khách đến, giờ Khương Niệm mới chịu nói để trễ chút lại gọi nói tiếp, sau đó vội vàng tắt điện thoại.
“ Khương Niệm vội vàng gọi tới nói gì vậy?” Kiều Chi Du tò mò, Khương Niệm nói chuyện rất đặc sắc, tốc độ nói chuyện so với người bình thường nhanh hơn nhiều.
“ Nàng cùng Nhiễm tỷ chia tay.”
Kiều Chi Du có phản ứng giống như Quý Hi, “ Các nàng không phải đã hợp lại phân ra rất nhiều lần rồi sao.”
Quý Hi lắc đầu, nàng cũng không biết thực hư chuyện này ra sao.
Kiều Chi Du luôn cảm thấy Diêu Nhiễm cùng Khương Niệm không thể chia tay, nàng hiểu biết tính cách của Diêu Nhiễm, nếu là quyết tâm chia tay, sẽ không có khả năng để cho Khương Niệm lôi lôi kéo kéo đến hơn hai tháng.
Điện thoại Quý Hi lại vang lên, là âm thanh của tin nhắn. Nàng thuận tay mở ra xem, vừa nhìn đến, sắc mặt liền trở lên cực lạnh lùng. Kiều Chi Du chú ý đến biểu cảm thay đổi trong nháy mắt của Quý Hi, “ Có chuyện gì sao?”
Quý Hi thả điện thoại xuống, “ Tin nhắn rác.”
Một dãy số xa lạ gửi tin nhắn đến, nhưng Quý Hi vừa nhìn sơ qua nội dung, liền biết là ai. Dương Bình, cũng chính là mẹ đẻ của nàng, đột nhiên lại nói muốn gặp mặt nàng một lần.
Quý Hi chỉ nhìn thoáng qua, xem như tin nhắn rác. Nàng cho rằng lần trước mình đã tỏ thái độ tuyệt tình rõ ràng đến thế, không hiểu sao lại còn dây dưa.
Cả hai đều đói bụng, quyết định đi qua trung tâm thương mại gần đây kiếm gì ăn.
“ Ngươi muốn đi đâu?”
“ Ta sao cũng được.”
Quý Hi hỏi trước: “ Ăn lẩu không?”
Hôm nay thời tiết Bắc Lâm khá lạnh, đi ăn lẩu là một lựa chọn không tồi.
Tiệm lẩu trong trung tâm thương mại được trang trí rực rỡ, Quý Hi xem qua trên mạng đánh giá chất lượng cũng không tệ lắm, nói là thịt dê ở đây là ngon nhất.
Tốc độ mang đồ ăn lên của cửa hàng này thực mau.
Không bao lâu, nước lẩu trong nồi sôi lên sùng sục, bốc khói nghi ngút lên.
Quý Hi vớt lên miếng thịt dê đã được nhúng chín hoàn hảo cho vào chén Kiều Chi Du, sau đó lại gắp cho chính mình một miếng chấm vào chén nước chấm, miếng thịt được bao bọc một lớp gia vị, thổi thổi hai hơi, bở toàn bộ vào trong miệng, thịt còn nóng làm nàng phải phồng má lên ăn. Ăn đồ ăn còn nóng bỏng chính là ngon nhất.
Kiều Chi Du ngồi một bên cười chăm chú nhìn nàng ăn.
Quý Hi: “ Làm gì không ăn nhìn ta ăn vậy?”
“ Nhìn bạn gái vì quá đáng yêu.”
Quý Hi không nói lại, tiếp tục gắp đồ ăn cho Kiều Chi Du.
“ Thích ăn lẩu như vậy sao.” Kiều Chi Du nhớ đến lần đó ở nhà Quý Hi ăn lẩu, Quý Hi cũng ăn như thế này, ăn thật hăng say, đến nỗi môi đỏ bừng lên.
“ Có lẽ là do di chứng đi.” Quý Hi gắp đồ ăn, chậm chạp nói,: “ Ta còn nhớ rõ cái ngày bị bỏ rơi, hôm đó ngoài trời có tuyết rất lớn, cực kỳ lạnh. Sau đó trở đi ta liền thích ăn đồ còn nóng hổi, rất ấm áp.”
Kiều Chi Du vươn người qua, lấy khăn giấy giúp Quý Hi lau miệng, cũng không nói gì khác, chỉ là vỗ vỗ má nàng, “ Thích ăn thì ăn nhiều một chút, còn thích ăn gì ta đều đi ăn cùng ngươi.”
“ Ân.” Quý Hi đáp lời, có bạn gái bầu bạn, cho lên nàng có thể thản nhiên nói ra những lời cất giấu trong lòng, đây cũng là một việc thực thoải mái.
Bàn khẽ rung.
Màn hình điện sáng lên.
Quý Hi xem đại khái, chỉ nhìn thoáng qua, đầu ngón tay hoạt động liên tục nhanh chóng trên màn hình. xóa bỏ, kéo đen, liền mạch lưu loát, thậm chí không cần phải nghĩ.
Làm một loạt động tác xong, nàng tiếp tục đang ăn gì thì ăn tiếp cái đó.
Kiều Chi Du cảm thấy tâm trạng Quý Hi có gì đó không đúng, hình như hơi thất thần, liền hỏi: “ Công việc xảy ra gì sao?”
“ Không phải.” Quý Hi vẫn là quyết định không nói cho Kiều Chi Du, không có gì quan trọng, bởi vì nàng căn bản không hề có ý muốn có bất kỳ quan hệ gì với mấy người bên kia.
Kéo vào danh sách đen xong, Quý Hi cũng không quan tâm đến việc này.
Nhưng Quý Hi lại không được an tĩnh mấy ngày, nàng không nghĩ tới Dương Bình sẽ mò đến tìm nàng, hơn nữa, con làm gợi lên rắc rối không nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.