Mẹ Yêu Xuyên Sách Dắt Tôi Gả Vào Hào Môn

Chương 1: Mẹ

Lãng Đồ

15/10/2023

Chi Lê vừa lau xong sàn nhà ở phòng khách.

Cô bé chậm rãi ngồi xuống, nắm chặt hai bàn tay nhỏ bé đấm nhẹ vào đôi chân tê cứng vì ngồi xổm quá lâu.

Ánh hoàng hôn chiếu lên tờ lịch treo trên tường, ánh sáng và những con số dần trùng khớp.

Chi Lê ngẩng đầu nhìn tờ lịch, trong lòng âm thầm đếm, 1, 2, 3 -

8 ngày.

Cộng thêm 18 ngày của tháng 5, 30 ngày của tháng 6, đã 56 ngày rồi cô bé không được gặp bà ngoại.

Bà ngoại nói bà phải đi đến một nơi rất xa, dặn cô bé ngoan ngoãn ở nhà đợi bà, nhưng mà nhà đã bị cậu bán mất rồi…

Chi Lê siết chặt chiếc khăn lau trong tay, hốc mắt đỏ hoe như mắt thỏ.

"Bà ngoại ơi, bây giờ con đang ở nhà cậu, bà nhớ đến nhà cậu tìm con nhé."

"Mẹ! Cơm chín chưa vậy?!"

Cậu em họ Từ Đông vừa nằm dài trên ghế sofa chơi điện thoại vừa lớn tiếng gọi, "Nhanh lên chút được không, con sắp chết đói rồi!"

Chi Lê nghe thấy tiếng xèo xèo của chảo xào rau trong bếp và tiếng mợ trả lời, "Sắp xong rồi, đừng giục nữa, con ăn tạm chút bánh quy lót dạ đi, trong ngăn bàn trà có mà."



Từ Đông lôi ra mấy túi bánh quy còn sót lại, liếc thấy Chi Lê đang nhìn mình, lập tức hung hăng trừng mắt, "Đây là bánh của mẹ mua cho tao!"

Cậu ta dùng răng xé túi bánh, ngẩng đầu đổ bánh vào miệng, sau khi ăn xong còn vênh váo nhìn Chi Lê.

Vụn bánh rơi đầy trên sàn nhà, càng lúc càng nhiều.

Tiền Bội vừa bước ra khỏi bếp đã nhìn thấy vụn bánh rơi vãi trên sàn nhà, lại nhìn thấy Chi Lê đang ngồi ì một chỗ, liền nghiêm giọng quát mắng: "Chi Lê, cháu có thể chịu khó một chút được không?! Em trai cháu còn nhỏ không hiểu chuyện thì cháu cũng không biết phụ dọn dẹp à? Mau lau nhà đi! Lau xong vào dọn cơm."

Từ Đông cười hì hì lè lưỡi với Chi Lê, "Con lợn lười!"

Chi Lê dừng bước, nhìn đôi má phúng phính và cái bụng tròn vo của Từ Đông, không nhịn được sửa lại, "Cậu mới giống con lợn trên tivi ấy."

Mắt Từ Đông trợn trừng, lồm cồm bò dậy khỏi ghế sofa, giận dữ nói: "Mày dám chửi tao?!"

Chi Lê ngẩn người, "Bà ngoại không cho tôi chửi thề, tôi chưa bao giờ chửi thề."

"..." Mặc dù Từ Đông nhỏ hơn Chi Lê một tháng, nhưng ngày nào cũng dán mắt vào điện thoại, những từ ngữ tục tĩu học được có thể chất đầy một giỏ.

Cậu ta thầm nghĩ, mày đang chửi tao không phải người đấy!

"!!!" Từ Đông tức giận dậm chân, "Mày dám chửi tao là lợn!"

Chi Lê vẫn ngẩn ngơ, suy nghĩ một hồi, ngập ngừng sửa lời, "Lợn giống cậu?"



Nói xong câu đó, Chi Lê vội vàng chạy vào bếp, sợ Từ Đông lại nói cô bé chửi thề, nhưng trong lòng vẫn rất hoang mang.

Hôm qua trên tivi có một bà cụ nói nhà nuôi một con lợn con là cháu trai, cậu em họ còn béo còn trắng hơn cả cháu trai của bà cụ, vậy thì ít nhất cũng phải là một con lợn con cỡ trung bình chứ nhỉ.

Từ Đông đứng trong phòng khách bất lực gào thét, "Mày mới là lợn! Lợn lợn lợn!"

Hóa ra lợn cũng là chửi thề sao?

Chi Lê phiền muộn, lúc dạy cô bé nhận biết chữ, bà ngoại đâu có nói lợn là chửi thề, đợi bà ngoại về, cậu em họ có mách bà ngoại không nhỉ?

Trong lòng lo lắng, động tác xới cơm của Chi Lê cũng trở nên chậm chạp, cầm muôi xúc cơm từ trong nồi cơm điện từng chút từng chút một vào bát sứ trắng, xới đầy một bát thì để sang một bên, rồi lại xới bát thứ hai.

Tiền Bội nghe thấy tiếng con trai gào thét trong phòng khách cũng không để ý, từ sau lần con trai ăn trộm tiền của bà cụ bị Chi Lê mách lẻo, bà ta phải làm bộ làm tịch trước mặt họ hàng mắng con trai vài câu, từ đó con trai rất ghét Chi Lê.

Dù sao Chi Lê cũng chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi không ai cần, con trai muốn mắng thì cứ mắng, cũng không phải chuyện gì to tát.

"Bố cháu tối nay tăng ca không về ăn cơm, xới bốn bát là được."

"Vâng ạ."

Tiền Bội vừa gắp thức ăn vào đĩa vừa đánh giá khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Chi Lê, bĩu môi.

Em chồng cô ta tuy nhân phẩm không ra gì, nhưng sinh con thì lại xinh xắn, nhưng cô ta thà rằng đứa trẻ này xấu xí một chút, đỡ phải ai đến nhà cũng khen ngợi Chi Lê, còn đến lượt con trai cô ta thì chỉ qua loa nói béo tốt, chẳng phải là đang ám chỉ con trai cô ta béo sao?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Yêu Xuyên Sách Dắt Tôi Gả Vào Hào Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook