Chương 26: Cho ta chút trà và trái cây
Sở Hàn Vương
16/04/2023
Nghe câu hỏi từ ngài bá tước, Fay gật đầu rồi mới trả lời.
- Thưa ngài bá tước, trưa nay tôi... à, em không thấy ngài xuống dùng bữa nên ghé qua hỏi thôi ạ.
Ansel bất ngờ tròn mắt vì Fay vừa đổi cách xưng hô. Dưới sự chứng kiến của Lucasta, Fay đã mỉm cười và nói chuyện với ngài bá tước thân thiết hơn. Cách thể hiện giống như một cặp tình nhân thật sự.
- Ta đã dùng bữa cùng công nương tại đây rồi, nàng đừng lo.
Dùng bữa cùng nhau luôn? Trong khi hôn thê của ngài phải dùng bữa một mình trong sự cô đơn, vậy mà ngài bá tước lại dùng bữa cùng vị công nương khác tại phòng làm việc riêng. Lucasta cầm quạt có đính lông vũ và các sợi bông, nàng ta che miệng cười khẩy.
- Công nương, cô không giận ta đó chứ? Đáng lẽ ta nên thuyết phục ngài bá tước đến phòng ăn dùng bữa cùng cô.
Quản gia vẫn còn đứng ở đó suốt từ nãy đến giờ, đúng hơn là luôn theo sát ngài bá tước, chỉ là khi nãy có việc riêng nên San phải ra ngoài một chút. Nhiều năm đi theo phục vụ ngài bá tước thì San thấy cách nói chuyện này của công nương Nillan cũng không kém những vị công nương khác, giọng nói thì bình thường đấy nhưng thái độ thì không bình thường chút nào.
Fay biết bản thân đang bị châm chọc nhưng nàng vẫn cố bình tĩnh để dẫn dắt câu chuyện không đi quá xa. Tay nàng chạm lên tay của Lucasta
- Không sao đâu ạ, dù gì thì người cũng là khách quý ở đây mà. Người đã đến đây từ tối muộn của ngày hôm qua mà tôi không hề biết, mong công nương thứ lỗi.
Theo Lucasta phỏng đoán thì Fay sẽ nổi đóa và nhảy dựng lên vì lời nói của nàng. Nhưng đằng này Fay lại có thể mỉm cười, trả lời theo cách khác, tinh tế hơn. Lucasta không hiểu Fay cười có ý gì nhưng nụ cười này đang khiến nàng ta liên tưởng đến một loài hoa.
" Cô ta cười sao? Sao có thể ngây ngô cười như vậy trong khi ta dùng bữa cùng hôn phu của cô ấy tại phòng làm việc chứ? Nhưng nụ cười này, giống hoa gì nhỉ?? Hoa Alstroemeria chăng? Thôi kệ, ta chẳng quan tâm đâu. Ta sẽ khiến cho ngài bá tước thích ta như xưa và cô sẽ phải trở về dinh thự Doruss thôi. "
Lucasta liếc nhìn quản gia San rồi vẫy tay
- Ta muốn dùng trà và trái cây.
Quản gia cúi đầu, San nhìn ngài bá tước. Ansel nhìn thấy, gật đầu rồi cầm bút bắt đầu làm việc, Fay muốn có thêm bánh ngọt nên dặn dò San.
- À... San, tôi muốn điểm tâm có chút bánh ngọt.
- Thưa công nương, tôi sẽ cho người chuẩn bị ngay.
- Cảm ơn San.
Nghe thấy nàng nói chuyện với quản gia một cách e dè thì Lucasta muốn chỉnh đốn Fay ngay lập tức.
- Công nương Doruss, cô vừa nói chuyện với quản gia một cách ấp úng sao? Lại còn cảm ơn. Sao cô không thể hiện bản thân mình là một công nương quý phái đi chứ?
Nghe Lucasta chất vấn, hai tay Fay đan vào nhau, sự căng thẳng khiến cho lòng bàn tay nàng lại ướt đẫm mồ hôi.
- Thưa công nương Nillan, vì tôi chưa hẳn là chủ nhân nơi này. Nên cách nói có hơi khiêm tốn một chút.
Nàng ta luôn tìm mọi cách để dìm Fay xuống, làm sao cho Fay có vẻ thấp kém hơn mình. Tuy rằng gia cảnh của Fay không bằng Lucasta nhưng nàng ta cảm giác bản thân có gì đó không bằng Fay.
- Khi nãy ta nghe cô dặn quản gia cho thêm bánh ngọt?
- D-Dạ đúng rồi ạ, vì...
- Bánh ngọt quá nhiều cũng không tốt cho các quý cô đâu nhé. Chưa kể cô vừa dùng bữa xong luôn, ta thì luôn điều chỉnh thực đơn thích hợp để có được thân hình hoàn hảo. Cô không sợ lên kí sao, công nương Doruss?
Fay chưa kịp nói hết câu thì bị Lucasta chen ngang. Từ nãy đến giờ, những câu nói của công nương Nillan luôn có sự công kích, ngài bá tước nghĩ có thể Fay không nhận ra hoặc là nhận ra nhưng không thể phản kháng. Ansel dừng bút, nhìn thấy Fay đang loay hoay trong đống lời nói công kích từ Lucasta. Định chờ xem Fay sẽ nói gì nhưng cuối cùng cũng là ánh mắt bối rối, môi thì nhoẻn lên cười trừ cho qua. Ngài không nhịn được liền lên tiếng.
- Bánh ngọt là Fay gọi thêm cho ta, với lại hiện giờ Fay đang rất ốm. Bồi bổ chút đồ ngọt cũng không sao.
- Hả? Em chưa từng nghe nói ngài thích đồ ngọt, trước đây cũng không hề thấy ngài nói thích các loại bánh ngọt.
- Cũng vừa mới đây thôi, có khi ta rảnh thì dùng trà và bánh với Fay. Ta chỉ ghét vì nó quá ngọt, nhưng Fay đã nói với ta, chỉ cần nói với đầu bếp về độ ngọt thì họ sẽ điều chỉnh lượng đường.
Lucasta xấu hổ vì bị ngài bá tước nhận ra lời nói của mình có tính công kích. Nàng ta hất nhẹ tay bung quạt ra rồi che từ phần mũi trở xuống. Nàng nhanh chóng tìm chủ đề khác để nói.
- Công nương Doruss, cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
- Năm nay tôi hai mươi hai rồi, thưa công nương.
Fay đang cân nhắc bản thân phải dịu dàng và cẩn trọng trong các lời nói.
- Ồ!! Vậy thì cô nhỏ hơn ngài bá tước tận năm tuổi luôn. Mà cô nhỏ hơn tôi ba tuổi đấy, ta không ép cô phải nói chuyện quá lễ phép nhưng mà... ta rất khó tính trong việc kết bạn với người nhỏ hơn mình.
- Thưa ngài bá tước, trưa nay tôi... à, em không thấy ngài xuống dùng bữa nên ghé qua hỏi thôi ạ.
Ansel bất ngờ tròn mắt vì Fay vừa đổi cách xưng hô. Dưới sự chứng kiến của Lucasta, Fay đã mỉm cười và nói chuyện với ngài bá tước thân thiết hơn. Cách thể hiện giống như một cặp tình nhân thật sự.
- Ta đã dùng bữa cùng công nương tại đây rồi, nàng đừng lo.
Dùng bữa cùng nhau luôn? Trong khi hôn thê của ngài phải dùng bữa một mình trong sự cô đơn, vậy mà ngài bá tước lại dùng bữa cùng vị công nương khác tại phòng làm việc riêng. Lucasta cầm quạt có đính lông vũ và các sợi bông, nàng ta che miệng cười khẩy.
- Công nương, cô không giận ta đó chứ? Đáng lẽ ta nên thuyết phục ngài bá tước đến phòng ăn dùng bữa cùng cô.
Quản gia vẫn còn đứng ở đó suốt từ nãy đến giờ, đúng hơn là luôn theo sát ngài bá tước, chỉ là khi nãy có việc riêng nên San phải ra ngoài một chút. Nhiều năm đi theo phục vụ ngài bá tước thì San thấy cách nói chuyện này của công nương Nillan cũng không kém những vị công nương khác, giọng nói thì bình thường đấy nhưng thái độ thì không bình thường chút nào.
Fay biết bản thân đang bị châm chọc nhưng nàng vẫn cố bình tĩnh để dẫn dắt câu chuyện không đi quá xa. Tay nàng chạm lên tay của Lucasta
- Không sao đâu ạ, dù gì thì người cũng là khách quý ở đây mà. Người đã đến đây từ tối muộn của ngày hôm qua mà tôi không hề biết, mong công nương thứ lỗi.
Theo Lucasta phỏng đoán thì Fay sẽ nổi đóa và nhảy dựng lên vì lời nói của nàng. Nhưng đằng này Fay lại có thể mỉm cười, trả lời theo cách khác, tinh tế hơn. Lucasta không hiểu Fay cười có ý gì nhưng nụ cười này đang khiến nàng ta liên tưởng đến một loài hoa.
" Cô ta cười sao? Sao có thể ngây ngô cười như vậy trong khi ta dùng bữa cùng hôn phu của cô ấy tại phòng làm việc chứ? Nhưng nụ cười này, giống hoa gì nhỉ?? Hoa Alstroemeria chăng? Thôi kệ, ta chẳng quan tâm đâu. Ta sẽ khiến cho ngài bá tước thích ta như xưa và cô sẽ phải trở về dinh thự Doruss thôi. "
Lucasta liếc nhìn quản gia San rồi vẫy tay
- Ta muốn dùng trà và trái cây.
Quản gia cúi đầu, San nhìn ngài bá tước. Ansel nhìn thấy, gật đầu rồi cầm bút bắt đầu làm việc, Fay muốn có thêm bánh ngọt nên dặn dò San.
- À... San, tôi muốn điểm tâm có chút bánh ngọt.
- Thưa công nương, tôi sẽ cho người chuẩn bị ngay.
- Cảm ơn San.
Nghe thấy nàng nói chuyện với quản gia một cách e dè thì Lucasta muốn chỉnh đốn Fay ngay lập tức.
- Công nương Doruss, cô vừa nói chuyện với quản gia một cách ấp úng sao? Lại còn cảm ơn. Sao cô không thể hiện bản thân mình là một công nương quý phái đi chứ?
Nghe Lucasta chất vấn, hai tay Fay đan vào nhau, sự căng thẳng khiến cho lòng bàn tay nàng lại ướt đẫm mồ hôi.
- Thưa công nương Nillan, vì tôi chưa hẳn là chủ nhân nơi này. Nên cách nói có hơi khiêm tốn một chút.
Nàng ta luôn tìm mọi cách để dìm Fay xuống, làm sao cho Fay có vẻ thấp kém hơn mình. Tuy rằng gia cảnh của Fay không bằng Lucasta nhưng nàng ta cảm giác bản thân có gì đó không bằng Fay.
- Khi nãy ta nghe cô dặn quản gia cho thêm bánh ngọt?
- D-Dạ đúng rồi ạ, vì...
- Bánh ngọt quá nhiều cũng không tốt cho các quý cô đâu nhé. Chưa kể cô vừa dùng bữa xong luôn, ta thì luôn điều chỉnh thực đơn thích hợp để có được thân hình hoàn hảo. Cô không sợ lên kí sao, công nương Doruss?
Fay chưa kịp nói hết câu thì bị Lucasta chen ngang. Từ nãy đến giờ, những câu nói của công nương Nillan luôn có sự công kích, ngài bá tước nghĩ có thể Fay không nhận ra hoặc là nhận ra nhưng không thể phản kháng. Ansel dừng bút, nhìn thấy Fay đang loay hoay trong đống lời nói công kích từ Lucasta. Định chờ xem Fay sẽ nói gì nhưng cuối cùng cũng là ánh mắt bối rối, môi thì nhoẻn lên cười trừ cho qua. Ngài không nhịn được liền lên tiếng.
- Bánh ngọt là Fay gọi thêm cho ta, với lại hiện giờ Fay đang rất ốm. Bồi bổ chút đồ ngọt cũng không sao.
- Hả? Em chưa từng nghe nói ngài thích đồ ngọt, trước đây cũng không hề thấy ngài nói thích các loại bánh ngọt.
- Cũng vừa mới đây thôi, có khi ta rảnh thì dùng trà và bánh với Fay. Ta chỉ ghét vì nó quá ngọt, nhưng Fay đã nói với ta, chỉ cần nói với đầu bếp về độ ngọt thì họ sẽ điều chỉnh lượng đường.
Lucasta xấu hổ vì bị ngài bá tước nhận ra lời nói của mình có tính công kích. Nàng ta hất nhẹ tay bung quạt ra rồi che từ phần mũi trở xuống. Nàng nhanh chóng tìm chủ đề khác để nói.
- Công nương Doruss, cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
- Năm nay tôi hai mươi hai rồi, thưa công nương.
Fay đang cân nhắc bản thân phải dịu dàng và cẩn trọng trong các lời nói.
- Ồ!! Vậy thì cô nhỏ hơn ngài bá tước tận năm tuổi luôn. Mà cô nhỏ hơn tôi ba tuổi đấy, ta không ép cô phải nói chuyện quá lễ phép nhưng mà... ta rất khó tính trong việc kết bạn với người nhỏ hơn mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.